Chia tay để được hạnh phúc hơn
Tôi vân quyêt đinh chia tay khi ma tôi vân yêu câu ấy rât nhiêu.
Chia tay khi hai ngươi con yêu nhau la điêu phai hôi tiêc, nhưng trong hoan canh cua tôi thi tôi đa suy nghi rât ky rôi. Đo la môi tinh đâu va cung la môi tinh duy nhât cua tôi cho đên bây giơ.
Chung tôi hoc cung lơp thơi phô thông, quen nhau rôi chơi vơi nhau rât thân thiêt. Tôi không biêt răng minh đa yêu câu ây tư bao giơ, chi sau khi chung tôi tôt nghiêp câp 3 môi đưa một phương không đươc găp câu ây nưa thi tôi đa rât nhơ. Chung tôi không liên lac vơi nhau, đên cuôc hop lơp lân đầu tiên sau khi chung tôi ra trương mơ găp lai. Va câu ây đa noi răng rât nhơ tôi, hinh như đa yêu tôi mât rôi. Tôi hiêu răng ca hai đưa đa danh tinh cam cho nhau tư bao giơ nay mơi đươc thô lô. Tư đo chung tôi chinh thưc la ngươi yêu cua nhau.
Vi môi đưa hoc một trương ơ hai thanh phô rât xa nhau nên chung tôi chi liên lac qua điên thoai, vơi tôi khi nhân đươc tin nhăn cua câu ấy la tôi hanh phuc lăm rôi. Nhưng chi sau đo 2 thang thi câu ấy không con liên lac cho tôi nưa. Tôi nghi răng đo chi la tinh cam ngây thơ thơi hoc sinh bông bôt nên cung chăng dam trach câu ây, tôi chi thăc măc tai sao lai không noi cho tôi biêt đê tôi không phai hoang mang.
Tôi không muôn minh bi anh hương bơi chuyên đo, va cô găng hoc tâp, vui ve hơn va sông tôt hơn. Thinh thoang găp lai cac ban lơp cu trong nhưng lân hop lơp va biêt đươc câu ấy đa co ngươi yêu, con rât xinh nưa. Tôi không buôn nhưng cung không vui khi nghe đươc tin ây.
Video đang HOT
Tôi sơ nhưng luc minh không kiêm chê đươc se buông ra nhưng lơi nói lam câu ấy đau long (Ảnh minh họa)
Bât ngơ câu ấy liên lac vơi tôi khi vưa ra trương. Tôi vân noi chuyên như hai ngươi ban, như giưa chung tôi chưa tưng yêu nhau. Câu ấy không kê nhiêu nhưng chi biêt câu ấy đang co một nôi buôn nao đo. Tôi đông viên, nhưng không cô tim hiêu vi sao. Câu ấy luôn noi vơi tôi la đa lam tôi buôn va muôn quay lai. Tôi chi noi tôi không buôn gi ca vì chung ta vân la ban ma.
Sau đo 2 thang không thây câu ấy liên lac tôi cung thây nhơ. Rôi lai bât ngơ nhân đươc tin nhăn răng câu ấy nhơ tôi. Tôi không thê kim nen cam xuc cua minh đươc nưa, tôi thưa nhân tôi nhơ câu ây rât nhiêu. Va chung tôi quay lai vơi nhau, tôi hiêu minh con rât yêu câu ây.
Câu ấy kê cho tôi môi tinh cua câu ây trên trương va xin tôi tha thư. Tôi noi không co gi phai tha thư ca vi khi đa yêu ai đo thi lam sao phai xin lôi chư. Tôi chi hoi câu ây tai sao khi yêu ngươi khac lai không noi vơi tôi ma im lăng. Câu ây noi la vi vân con yêu tôi nên không dam đưng trươc măt tôi đê noi.
Tôi đa nghi không nhơ đên chuyên cu đê tinh cam hai đứa hiên tai không bi anh hương. Nhưng nhưng luc ơ một minh tôi lai nhơ đên chuyên câu ấy đa quên tôi đê yêu ngươi khac, măc du tôi không giân câu ây chut nao. Tôi chi thây buôn, môi lân co chuyên gi đo nhăc đên lam tôi nhơ la tôi chi muôn chia tay câu ây ngay lâp tưc, cho du tôi đa cô găng. Tôi không hiêu tai sao tôi lai bi anh hương bơi nôi buôn không đâu vao đâu như vây. Cuôi cung thi tôi vân quyêt đinh chia tay khi ma tôi vân yêu câu ấy rât nhiêu, va tôi biêt câu ấy cung vây. Nhưng tôi không thê lam khac, tôi sơ nhưng luc minh không kiêm chê đươc se buông ra nhưng lơi nói lam câu ấy đau long, va rôi tôi cung đau.
Theo VNE
Mất cảm giác yêu vì nàng chảnh
Chẳng bao giờ anh nghĩ anh lại là người chủ động chia tay em. Bởi lẽ, chỉ bản thân anh mới biết anh yêu em đến nhường nào. Có những lúc, anh đã ngỡ mình sống chỉ vì em và thậm chí có thể chết vì em...
Em là một cô gái đẹp, lại là con một gia đình khá giả. Từ thời trung học, em đã là hoa khôi của trường, những "cái đuôi" đeo đuổi em xếp hàng dài cả cây số. Ở nhà em được ba mẹ cưng như trứng mỏng, ra đường thì được các "cây si" hết lòng chiều chuộng. Và thói quen đòi hỏi, thói quen ra lệnh, thói quen mình luôn luôn là tâm điểm đã ăn sâu vào tính cách em.
Anh gặp em trong buổi tiệc sinh nhật của một người bạn. Em hớp hồn anh ngay từ cái nhìn đầu tiên. Sau cả năm dài đeo đuổi, cuối cùng anh cũng được em nhận lời yêu. Một năm đeo đuổi và hai năm yêu nhau, em đã cho anh biết bao ngọt bùi, hạnh phúc. Nhưng cũng ngần ấy thời gian, em hành anh đến tội bởi tính khí thất thường của mình...
Ba năm yêu em, anh và... ông xe ôm đầu ngõ nhà em vô tình trở thành bạn. Bởi lẽ, một tuần vài lần, anh bị em cho đứng chờ mốc meo ngay đầu ngõ. Em có mọi lý do để cho anh chờ, lúc thì "Anh đợi em trang điểm chút nha", lúc thì "Chờ em chút, nhà đang có việc"... Mà cái "chút" của em kéo dài ít thì một tiếng, nhiều thì cả hai ba tiếng!
Điều làm anh đau đầu nhất là em hết đòi hỏi cái này lại đòi hỏi cái kia. Cứ đến ngày kỷ niệm hai đứa quen nhau là em đòi anh quà. Tốn tiền không nói, anh khổ nhất là cứ phải vất vả lựa chọn, bởi quà mà không hấp dẫn, thiếu ý tứ là em giận ngay...
Em có cái tật rất lạ, muốn gì là phải được ngay, bất chấp người khác ra sao. 2 giờ đêm, anh đang ngủ ngon thì em điện thoại, bảo "Anh nói chuyện với em chút nha, em muốn có người tâm sự!". Không ít lần anh đang ở cơ quan thì em nhắn tin kiểu như: "Anh đến nhà chở em đi cà phê liền!" - "Anh đang họp" - "Không chở thì từ nay đừng gặp em nữa!". Xong rồi em lại giận.
Ba năm bên em, lòng anh cứ thắc mắc hoài một câu hỏi: Tại sao em thích làm tình làm tội anh đến thế? Mãi đến gần cuối cuộc tình, anh mới đau khổ nhận ra một điều: Em vui khi làm những điều đó. Những đòi hỏi quá đáng, những hờn giận vô lý, những buồn vui thất thường, những dằn vặt vô cớ đó chỉ là cách để em chứng tỏ quyền lực, chứng tỏ sự "trên cơ" của mình với anh. Em đã quen rồi cái cảm giác quyền lực ấy!
Thế nên tình yêu trong anh cứ chết mòn. Và chúng mình chia tay - sau bao nhiêu hẹn hò, bao nhiêu mặn nồng, bao nhiêu yêu thương gắn bó... Thật kỳ lạ, cuộc chia tay chẳng nhiều đau khổ như anh tưởng. Chẳng day dứt, chẳng tiếc nuối, chẳng xót xa, anh chỉ thấy nhẹ nhàng, thanh thản, như vừa giải thoát một gánh nặng.
Theo VNE
Than... ủ lửa Người Việt xưa vốn trọng nam khinh nữ, vậy mà khi nhìn thấy sức mạnh "vong thân" của vợ yếu ớt, đàn ông cũng buộc phải la lên "lệnh ông không bằng cồng bà". Tại sao có thể gọi sức mạnh của phụ nữ là sức mạnh vong thân? Trông người phụ nữ nhỏ bé, yếu ớt, nhu mì chịu đựng là thế...