Chỉ vì sự cố này trong ngày chụp ảnh cưới mà chàng trai đùng đùng đòi hủy hôn, cô dâu thì khóc dở mếu dở
Nhận được thông báo từ ekip chụp ảnh cưới, Hải nằng nặc đòi bạn gái phải trả khoản này với lý do “anh hết lo nổi rồi”.
Hải và Yến quen nhau 3 tháng và quyết định tiến tới hôn nhân. Rất nhiều người cảm thấy hai người có phần hơi nóng vội, tuy nhiên, người trong cuộc khăng khăng tình yêu giữa họ là tình yêu sét đ.ánh, không cần chứng minh thời gian thêm nữa.
Sau khi thấy cả hai cùng đồng lòng giục giã gia đình, bố mẹ hai bên cũng đồng thuận để đôi trai gái được đến với nhau. Các buổi gặp mặt và nói chuyện người lớn cũng diễn ra rất chóng vánh. Mặc dù người thân quen đều ngỡ ngàng, nhưng ai cũng mong câu chuyện tình yêu của họ sẽ có một cái kết đẹp như họ hằng mong đợi.
Tuần vừa rồi Hải và Yến có lên lịch đi chụp ảnh cưới. Theo như thống nhất ban đầu, Hải sẽ là người chi trả toàn bộ khoản chi này, vì dù sao anh cũng là đàn ông đi lấy vợ, việc này nhà trai lo cũng đúng theo lẽ thường. Sau khi bàn bạc, Hải và Yến đều chọn chụp trọn gói với mức giá 10 triệu đồng/ngày tại điểm chụp là Tam Đảo (Vĩnh Phúc).
(Ảnh minh họa)
Đúng ngày hẹn, cô dâu chú rể có mặt xuất phát cùng studio để đến điểm chụp. Mọi chuyện diễn ra thuận lợi đúng như mong muốn. Duy chỉ có điều trong buổi chụp phát sinh thêm vài đầu mục nhỏ mà vì chưa trải qua nên Hải và Yến không làm chủ được. Chẳng hạn như cô dâu muốn chụp thêm váy cưới, đổi kiểu tóc, chụp thêm tại quán café và chụp cả cảnh tượng buổi tối. Nên cuối cùng chi phí được đoàn báo lại là tăng lên 5 triệu so với giá trong hợp đồng.
Lúc này, mặt chú rể tái lại, anh quay sang nhìn cô dâu rồi tỏ vẻ không hài lòng. Đợi mãi vẫn thấy chú rể im lặng, cô dâu mới hỏi anh sao không mau thanh toán cho ekip chụp. Lúc này Hải mới lựa lời nói:
“Ekip mình cứ về trước đi, hôm nào lên lấy album sản phẩm mình thanh toán chỗ t.iền còn thiếu. Vì hôm nay không chủ động nên mình không mang số t.iền lớn như vậy.”
Video đang HOT
Khi nhận được lời xác nhận từ chú rể thì ekip cũng thoải mái cho khất t.iền nợ đến hôm trả sản phẩm sẽ thanh toán sau. Cả đoàn cùng nhau lên xe ra về, không khí giữa mọi người vẫn rất vui vẻ và thoải mái. Về đến nhà, Yến ngỡ mọi chuyện xong xuôi, cô chỉ cần chờ đợi ảnh đẹp từ phía studio gửi sang để đăng lên MXH khoe với mọi người mà thôi.
(Ảnh minh họa)
Nào ngờ chồng Yến tỏ ra khó chịu và mắng cô xơi xơi:
“Em xem, cái gì cũng thích, cái gì cũng đòi, bây giờ nó vượt t.iền như thế thì ai lo, ai trả?”
“Chẳng phải anh nói anh sẽ qua studio thanh toán cho họ sao?”
“Lúc ấy anh mà không nói thế liệu họ có cho anh với em đi về không? Nhưng anh sẽ không trả thêm bất kỳ một đồng nào cho cái album ảnh cưới này nữa. Anh nói 10 triệu là 10 triệu, vượt 10 triệu em phải chi. Anh lo cho đám cưới đã tốn hết nhiều t.iền lắm rồi. Em mà bảo anh trả thì hủy cưới xin luôn đi, lằng nhằng.”
Yến tủi thân chực khóc:
“Vậy là anh đi lấy vợ hay là em đây? Sao có mỗi cái việc lo chụp ảnh cưới mà anh cũng cằn nhằn so đo với em?”
Hải vẫn bỏ mặc vợ tương lai của mình mắt ướt khóc ngoài phòng khác, anh không thay đổi quyết định dù chỉ một ly. Cuối cùng, Yến không biết mình đã chọn đúng người hay sai người, khoản 5 triệu kia không phải quá to tát, nhưng liệu thái độ và cách ứng xử của Hải có thật sự đáng để cô tin tưởng trao gửi cuộc đời mình cho anh không?
Theo Afamily
Tán được cô bán hàng nước, cuộc đời của một thạc sỹ giỏi giang như tôi giàu lên bất ngờ
Bao năm theo đuổi sự nghiệp học hành, thậm chí cầm trong tay tấm bằng Thạc sỹ, vậy nhưng cuộc đời tôi vẫn lận đận. Phải tới khi gặp và yêu được cô gái bán hàng nước đó, tôi mới khá lên được.
Chỉ còn ít ngày nữa, đám cưới của tôi sẽ diễn ra. Rất nhiều những người quen của tôi cảm thấy lạ khi tôi đường đường là một Thạc sỹ Kinh tế, vậy mà cô vợ tương lai lại chỉ bán hàng nước ở đối diện một văn phòng. Mọi người bảo hai đứa có sự chênh lệch khá lớn, lấy về sợ không hạnh phúc. Thậm chí họ còn đồn tôi bị úp sọt bởi cô gái đáo để này chứ chẳng có ai học hành đỗ đạt cao như thế mà lại đi cưới một cô gái học hết cấp 2, chẳng nghề ngỗng gì tử tế.
Phải thú thật, nếu đặt lên bàn cân thì đúng là tôi và cô ấy có quá nhiều điểm khác biệt. Tôi sinh ra trong một gia đình nền nếp, bố mẹ định hướng học hành. Nhà tôi không giàu nhưng nặng về hình thức. Lúc nào bố mẹ cũng bắt tôi phải học để sau này rạng rỡ tổ tiên. Có lẽ cũng bởi cách giáo dục đó mà từ nhỏ đến lớn tôi như một con mọt sách, học giỏi nhưng va chạm xã hội ít.
Từ cách giáo dục của bố mẹ nên từ nhỏ đến lớn tôi như một con mọt sách, học giỏi nhưng va chạm xã hội ít. (Ảnh minh họa)
Tôi tốt nghiệp Đại học, muốn đi làm nhưng bố mẹ lại bắt học thêm nữa, từ bé đến lớn, tôi bốn chiều lòng bố mẹ quen rồi nên giờ tôi cũng ưng thuận. Nhưng khổ một nỗi, sau khi cầm được tắm bằng Thạc sỹ trong tay, tôi long đong, lận đận mãi mới xin được việc. Tôi có quá ít vốn kiến thức thực tế và sự giao tiếp xã hội nên đi đâu cũng bị từ chối. Gần 30 t.uổi, tôi vẫn phải nhờ tới sự giúp đỡ của bố mẹ ở quê, gửi t.iền lên hàng tháng cho ăn tiêu vì tôi chưa tìm được việc.
Mãi sau này, nhờ một người quen tôi cũng xin được vào một công ty be bé để làm việc. Tôi đi làm, lương thấp nhưng được cái nhàn và đúng với chuyên môn của tôi. Mặc dù thế, mỗi khi về quê, bố mẹ lại hãnh diện, tự hào khoe khoang về cậu con trai giỏi giang của mình với dòng họ. Điều này khiến tôi ngại lắm nhưng cũng chẳng biết phải làm thế nào.
Gần 30 t.uổi tôi chưa có một mảnh tình vắt vai, lúc nào tôi cũng tập trung vào học hành.Và rồi cuối cùng, tôi cũng để ý một người. Cô ấy chính là người bán hàng nước, đối diện với văn phòng công ty tôi. Mỗi ngày tôi đều xuống đó uống nước vài lần. Cô ấy có ngoại hình xinh xắn, nói chuyện hoạt bát, lanh lợi lắm.Cô ấy kể chỉ học hết cấp 2 rồi theo người quen xuống thành phố buôn bán. Cô ấy từng làm qua nhiều nghề nhưng rồi thấy bán hàng nước thế này là lời lãi nhất, lại nhàn nên quyết định "theo đuổi sự nghiệp".
Choáng váng nghe tâm sự của cô gái bán hàng nước, tôi quyết tâm theo đuổi nàng (Ảnh minh họa)
Ban đầu tôi cũng chỉ ấn tượng vì cô gái khá xinh chứ cũng chẳng bao giờ nghĩ hai đứa sẽ tiến xa vì thấy khác nhau nhiều quá. Nhưng rồi trong một lần gia đình cô ấy có việc gấp, thấy tôi hiền hiền cô ấy nhờ tôi lấy xe máy trở về nhà, tôi cũng nhiệt tình giúp đỡ. Và tôi đã rất choáng khi đứng trước căn chung cư hiện đại mà cô ấy tự mình mua được. Từ hôm đó, tôi đã phải suy nghĩ nghiêm túc về việc theo đuổi cô gái này.
Dù chỉ bán hàng nước nhưng t.iền lời lãi hàng tháng của cô ấy nhiều bằng 3,4 lần lương một nhân viên văn phòng như tôi. Chẳng thể mà bao năm qua, nhờ bán hàng nước, cô ấy đã tự mình tậu được một căn hộ, không quá xịn nhưng tôi ước mơ cũng chẳng dám. Đã thế, hàng tháng cô ấy rủng rỉnh t.iền để gửi về cho bố mẹ ở quê. Tôi choáng váng thực sự trước khoản thu mà cô ấy có được. Cô ấy tâm sự: "Chỗ em ngồi bán quá đẹp nên lời lãi lắm, một vốn mười lời chứ chẳng ngoa".
Thế là tôi quyết tâm theo đuổi cô nàng. Tôi thấy chuyện chức vụ, danh hiệu, bằng cấp chẳng có gì quan trọng bằng việc người ta kiếm được t.iền đảm bảo cuộc sống. Như tôi bây giờ, có vỗ ngực tự hào mình là Thạc sĩ thì cũng thua xa một cô nàng học hết cấp 2 nhưng k.iếm t.iền giỏi như cô ấy. Chỉ sau vài tháng theo đuổi, tôi đã nhận được sự đồng ý của cô ấy.
Cuộc đời tôi may mắn lắm mới lấy được cô bán hàng nước làm vợ (Ảnh minh họa)
Từ khi yêu, hầu như tháng nào cô ấy cũng đưa tôi đi du lịch. Cuối tuần, các văn phòng đóng cửa không đi làm thì cô ấy cũng nghỉ bán hàng luôn. Cô ấy bao tôi đi chơi, nghỉ mát... Hai đứa hạnh phúc lắm. Cô ấy cũng hãnh diện và vui mừng khi yêu được một anh chàng giỏi giang như tôi. Hai đứa tôi về ra mắt gia đình. Phía bên đằng gái thì sướng rơn vì con gái chỉ học hết cấp 2 mà giờ lấy được một anh học vị cao, hiền lành, làm trên thành phố. Còn phía nhà tôi, ban đầu bố mẹ tôi phản đối ghê lắm nhưng sau khi nghe tôi phân tích cũng hiểu ra. Bố mẹ tôi khoe với họ hàng về cô con dâu làm nghề "kinh doanh", trẻ măng mà đã có nhà thành phố, thu nhập hàng tháng cao ngất ngưởng.
Hiện tại, hai bên gia đình chúng tôi đang gấp rút chuẩn bị đám cưới. Ở trên thành phố, tôi dọn đồ về căn hộ chung cư của vợ tương lai để ở - nơi khác xa với căn nhà trọ đi thuê của một nhân viên quèn như tôi. Quả thật, cuộc đời tôi đã sang một trang mới từ khi yêu và quyết định cưới cô gái bán hàng nước này. Cô ấy chẳng những có t.iền mà còn có thời gian chăm sóc gia đình chứ không như những người khác phải đi làm miết. Tôi thực sự hạnh phúc và chẳng thấy có gì phải hổ thẹn khi là Thạc sĩ mà lấy vợ thua kém mình. Đời tôi phải may mắn lắm mới cưới được người như cô ấy về làm vợ.
Theo Eva
“Coi chừng lấy phải ông chồng bám váy mẹ!” Chồng tôi rất yêu quý mẹ, đến mức nhiều người đã khuyến cáo trước khi chúng tôi cưới nhau: "Coi chừng lấy phải ông chồng bám váy mẹ!". Cưới nhau được hai tháng, khi hai vợ chồng tính chuyển lên Sài Gòn, tôi hỏi anh ấy: "Liệu mẹ anh có buồn về chuyện này không?". Chúng tôi ngồi bên nhau trong căn phòng...