Chỉ vì một chiếc máy giặt mà chồng tát tôi ngã xây xẩm mặt mày
Có cuộc hôn nhân nào mà người vợ lại khổ sở và ngột ngạt đến như vậy không?
Mỗi ngày, tôi đọc những câu chuyện tình như mơ trên mạng mà thấy tủi thân vô cùng. Nhất là lướt Facebook, TikTok, tôi tự hỏi tại sao nhiều chị em phụ nữ lấy được chồng như mơ đến thế. Họ cũng có nhan sắc, công việc tầm như tôi, chả nhẽ tôi thiếu đi sự may mắn?
Chồng tôi gia trưởng, bảo thủ và sống nguyên tắc, dập khuôn. Nếu tôi là một người chỉ biết nội trợ mà không kiếm ra được tiền, tôi sẽ nguyện nghe theo anh ta. Đằng này tôi cũng có sự nghiệp, vậy mà chồng vẫn coi thường. Một tháng tôi làm ra được 6 triệu, không phải con số quá lớn nhưng nuôi được đủ cả tôi và con gái lớn. Còn chồng tôi thì giỏi hơn, làm ra được 15 triệu. Cưới nhau tới giờ đã được 3 năm mà chồng tôi chưa bao giờ mua nổi được cho vợ một thỏi son.
Hồi còn yêu nhau, mấy món quà anh tặng cũng thật giản dị. Khi thì là quyển sổ, khi thì là chai dầu gội, sữa tắm. Cũng chẳng biết vì sao tôi lại chìm đắm trong tình yêu với người đàn ông này. Để đến bây giờ muốn dứt bỏ thì đã quá muộn. Hàng tháng, chồng chỉ đưa tôi khoảng 6-7 triệu đồng chi tiêu, và tôi phải thật tiết kiệm thì mới không bị thiếu. Những tháng Tết chi tiêu độn lên, anh mới đưa tôi thêm, nhưng cũng phải xin gãy lưỡi mới rút tiền ra.
Ảnh minh họa.
Chồng kẹt sỉ với vợ là vậy, song ngoài ra, anh còn không hề hào phóng với bất cứ ai. Từ bố mẹ đẻ, đến bố mẹ vợ hay thậm chí là những mối quan hệ bên ngoài như bạn bè, đồng nghiệp. Giờ tôi kể ra những biểu hiện của sự hà tiện của chồng mình, chắc chắn mọi người sẽ bàng hoàng và rất sốc.
Thứ nhất, anh đi làm ở công ty, lúc nào cũng mang cơm nhà đi. Nếu anh tự nấu thì không nói, nhưng chồng toàn bắt vợ dậy sớm nấu cơm đầy đủ các món. Mùa đông, công ty tôi được vào làm muộn, tôi muốn ngủ thêm chút nữa cũng không được, chồng toàn giục dậy sớm chuẩn bị. Cũng bởi sự hà tiện nên chồng tôi gần như không có bạn bè. Cũng phải thôi, làm gì có ai muốn kết thân, giao lưu với kiểu đàn ông như vậy. Mặt khác, chồng tôi cứ làm mãi ở một ví trí, lương không tăng lên được có lẽ cũng vì khả năng đối nhân xử thế của anh không tốt.
Video đang HOT
Thứ hai, nhà tôi còn chẳng có máy giặt, đều là đồ tôi giặt bằng tay. Đã bao nhiêu lần tôi nói là mua máy giặt đi, có đắt đỏ gì đâu thì chồng lại khăng khăng bảo vệ quan điểm của mình. Anh nói “Nếu cô không muốn giặt quần áo thì tôi tự giặt tay đồ của tôi và con, còn cô giặt đồ của mình cô. Nhà này còn nghèo đừng có hoang phí!”
Tôi chán quá chẳng muốn cãi lại chồng, nên chấp nhận chịu cảnh giặt quần áo bằng tay suốt bấy lâu nay. Tới bây giờ, khi vợ chồng đã để dành ra được một khoản, nhà tôi mới có thể mua được máy giặt. Vậy mà không ngờ, cũng chính vì chiếc máy giặt này mà chồng lại tát tôi chí mạng…
Ảnh minh họa.
Hôm đó tôi về nhà sớm, chồng đã đặt người ta đem máy giặt đến tận nhà còn anh ấy thì đang ở cơ quan. Con tôi đã được gửi về nhà ngoại cho ông bà chơi với cháu. Có 2 vị trí đặt được máy giặt là trong phòng tắm hoặc ngoài ban công. Nhưng vì ban công tôi đang để rất nhiều cây hoa, không muốn bỏ đi không gian trong lành ấy nên đã bảo thợ để ở nhà tắm.
Về tới nhà, chồng tôi thấy thế liền gào ầm lên trách móc. Trước đó anh nói là để ngoài ban công cho tiện mà tôi không chịu. Cả nhà có mỗi không gian vườn cây, chả nhẽ anh lại không chiều tôi một chút sao. Vợ chồng đôi co qua lại, tôi thách thức “Mua máy giặt để ở trong phòng tắm vì còn rộng đầy chỗ, không thì vứt luôn đi”. Sau câu nói đó, chồng đã giáng xuống tôi một cái bạt tai chí mạng. Tôi ngã xuống sàn xây xẩm mặt mày. Tới giờ đã được một tuần, vợ chồng tôi chưa nói chuyện lại với nhau, ăn cơm riêng, ngủ riêng.
Đêm nằm tôi cứ khóc, còn chưa đón con về được vì sợ bé chứng kiến cảnh bố mẹ lạnh nhạt như thế. Tôi phải làm gì đây, chồng tôi sống quá hà khắc và bảo thủ, nói gì anh cũng chẳng nghe. Liệu có khi nào tôi phải kết thúc cuộc hôn nhân ngột ngạt này không?
Về nhà sau phẫu thuật bỏ thai, tôi nhìn thùng thực phẩm mẹ chồng gửi mà òa khóc
Tôi và mẹ chồng vốn không hợp nhau nên lâu nay cũng chẳng thân thiết gì, ấy vậy mà vừa nghe tin tôi ở viện về là mẹ chồng liền gửi cho 2 thùng thực phẩm.
Khi tôi về ra mắt nhà Thành, người đầu tiên phản đối cuộc hôn nhân này chính là mẹ chồng tôi. Bà nói gia cảnh nhà tôi không xứng với nhà bà, hơn nữa, người tôi gầy gò, xanh xao đến đi còn không vững thì sau này gánh vác làm sao được vị trí con dâu trưởng.
Ngày ấy lòng tự trọng dâng cao, tôi quyết chia tay Thành nhưng nhân duyên của chúng tôi chưa cạn nên hơn 1 năm sau gặp lại chúng tôi quyết định nắm tay nhau bước tiếp con đường phía trước cho dù có khó khăn thế nào.
Thấy chia tay mãi chưa dứt, con trai lại nặng tình nên cuối cùng mẹ chồng tôi cũng mắt nhắm, mắt mở cho chúng tôi làm đám cưới. Vậy nhưng, ngày ăn hỏi bà chuẩn bị đúng 3 tráp sính lễ sơ sài mang sang khiến bố mẹ tôi tủi thân vô cùng.
Dẫu gì tôi cũng là đứa con gái được ăn học đàng hoàng, sinh ra ở vùng quê nghèo khó thì đáng bị coi thường sao? Từ ngày ấy tôi tự dặn lòng mình sẽ không bao giờ tha thứ cho mẹ chồng cho dù tôi có là con dâu bà.
Vì thế, sau khi về nhà Thành, ngoài mặt thì tôi vẫn là một người con dâu tốt nhưng tất nhiên tôi chỉ làm cho hết trách nhiệm chứ tôi không coi bố mẹ chồng là bố mẹ mình được.
Ảnh minh họa
Sau một năm hôn nhân, vợ chồng tôi vẫn chưa có mụn con nào. Thời gian đầu còn động viên sau này sẽ có, nhưng rồi mãi chẳng thấy tiến triển, chúng tôi quyết định đi viện để kiểm tra. Điều vợ chồng tôi không ngờ là bác sĩ kết luận cả hai đều bình thường và hoàn toàn có khả năng làm bố mẹ.
Bác sĩ nói là thế nhưng mẹ chồng tôi cũng tỏ ra khá sốt ruột, bà còn mua thuốc nam về tẩm bổ cho tôi nhưng tôi không chịu uống. Tôi nghĩ mình chẳng có bệnh gì nên còn tỏ ra khó chịu với bà.
Cách đây hơn 2 tuần khi có nhiều biểu hiện lạ thường, tôi mua que thử thai về thử thì sung sướng khi thấy que lên 2 vạch. Biết tôi mang bầu, chồng tôi cũng vui mừng khôn xiết, anh gọi điện về nhà thông báo ngay cho bố mẹ chồng.
Hôm sau vợ chồng tôi đến bệnh viện khám từ sớm, trong lòng háo hức mong chờ kết quả siêu âm nhưng lại nhận tin sét đánh rằng tôi mang thai ngoài tử cung và phải tiến hành phẫu thuật.
Ở viện vài ngày thì tôi cũng được về nhà. Vừa về đến nhà có bác xe ôm mang đến 2 thùng đồ ăn to oạch, toàn những thứ bổ dưỡng như thịt gà, chim câu, trứng....
Thì ra mẹ chồng tôi biết chuyện nên đã gửi đồ lên cho tôi tẩm bổ để nhanh chóng hồi phục sức khỏe. Bà còn gọi điện động viên tôi rằng con cái là lộc trời, chúng tôi cứ bình tĩnh, tẩm bổ, giữ gìn sức khỏe thì chắc chắn con sẽ đến.
Nhìn thùng đồ mẹ chồng gửi lên tiếp tế cùng với những lời nói từ đáy lòng bà mà tôi òa khóc. Lâu nay tôi thật quá nhỏ nhen, ích kỷ khi chấp nhặt mẹ chồng những chuyện cũ trong khi bà đã hết lòng đối xử tốt với tôi.
Tôi chỉ muốn chạy ngay về quê ôm bà một cái và nói lời cảm ơn. Những lúc thế này tôi thực sự thấy mình rất may mắn vì có người mẹ chồng tâm lý như vậy.
Vừa mới bán đất, tiền cầm chưa ấm tay, tôi đã thất kinh với sự tính toán của chồng Nghe chồng vạch kế hoạch chi tiêu tiền bạc, tôi xây xẩm mặt mày. Vợ chồng tôi mới bán được mảnh đất ở ngoại ô với giá hơn 1 tỷ. Đó là mảnh đất tôi mua được trước khi cưới nên chỉ đứng tên tôi thôi. Giờ bán đi, tôi có dự định chia cho bố mẹ mình một nửa số tiền kia...