Chị gái bị chồng ruồng rẫy đuổi đi, tôi chẳng thấy thương, còn cho rằng bị vậy là đáng đời lắm
Lúc đầu chị tôi còn gân cổ lên cãi. Sau đó, anh rể đòi ly hôn thì chị mới quỳ xuống van xin anh tha thứ.
Tôi từng có mối quan hệ tốt với chị gái của mình cho đến khi chị lấy chồng. Chị gái tôi kết hôn năm 21 tuổi, khi ấy chị vẫn đang là sinh viên năm 3 đại học. Vì lỡ có bầu trước nên chị tôi mới phải kết hôn. Nói cho cùng, chị kết hôn cũng vì anh rể tôi quá nặng tình. Biết chị có ý định phá thai, anh rể đã đến trước cửa nhà tôi quỳ suốt đêm để xin cưới. Bố mẹ tôi thấy anh như vậy nên thương cảm và đồng ý để anh chị đến với nhau.
Sau khi lấy chồng, sinh con, chị tôi mở một sạp bán hoa quả ở chợ. Còn anh rể tôi vẫn làm việc ở quán điện tử gần nhà. Cuộc sống mưu sinh buổi đầu vất vả khiến chị tôi tối ngày cáu bẳn. Chị trách anh rể tôi, còn nói rằng chính anh đã hủy hoại cuộc đời chị.
Có lẽ hiếm gia đình nào như nhà chúng tôi. Tôi còn nhớ năm ấy, anh rể cầm 1 triệu mừng tuổi bố mẹ tôi. Từ lúc đó, chị tôi mang khuôn mặt nặng như chì. Tôi tưởng rằng anh chị có chuyện cãi nhau. Nào ngờ chị tôi tiếc tiền với bố mẹ đẻ nên mặ nặng mày nhẹ với chồng.
Hôm ấy, mẹ tôi xuống bếp để lấy bát thì thấy con gái mình đang nhéo tai chồng: “Anh thừa tiền lắm à mà đưa ông bà những 1 triệu. Ông bà mừng tuổi lại con mình có 500 nghìn thôi đấy”. Mẹ tôi nghe xong buồn nẫu ruột, bà lẳng lặng lên phòng nằm nghỉ. Chuyện này về sau tôi nghe mẹ kể lại mới biết.
Chị trách anh rể tôi, còn nói rằng chính anh đã hủy hoại cuộc đời chị. (Ảnh minh họa)
Rồi chị tôi và anh rể bắt đầu nảy sinh nhiều mâu thuẫn sau khi sinh con thứ 2. Áp lực tiền bạc khiến chị tôi thay đổi. Về đến nhà là chị quát mắng con, chị chửi cả chồng. Đã có lúc, bố mẹ tôi nói anh rể phải cứng rắn lên với chị. Thế nhưng anh rể tôi hiền lành, lại yêu vợ nên nín nhịn.
Lần ấy, tôi thấy chị vào nhà nghỉ với 1 người đàn ông. Tôi đã đứng đợi chị suốt 3 tiếng đồng hồ trước cửa nhà nghỉ. Thấy chị trở ra, tôi vội kéo chị về nhà thì chị hất tay tôi: “Chuyện này không liên quan đến mày. Khôn hồn thì im đi, chị không thể sống cảnh nghèo khổ được nữa”.
Tôi đã khuyên nhủ chị không biết bao nhiêu lần. Mỗi khi nhìn thấy anh rể nhẹ nhàng nhưng chị lại cáu gắt, tôi lại cảm thấy thương anh hơn. Chị tôi cặp kè với đàn ông, có tiền về nói dối là buôn bán gặp thời. Anh rể tôi thật thà tưởng đúng như vậy nên ra sức chiều chuộng vợ.
Nhưng cái kim không thể giấu mãi trong bọc. Ngày hôm ấy, anh rể gọi bố mẹ tôi đến nhà vì có chuyện cần giải quyết. Tôi đến nơi, nhìn thấy chị trong bộ dạng lếc thếch. Thì ra vợ của gã đàn ông kia đến tận chợ để đánh ghen. Anh rể tôi biết chuyện, uất quá nên đã gọi cả nhà tôi tới để nói chuyện.
Video đang HOT
Không hiểu sao lúc ấy, tôi chẳng thấy chị đáng thương chút nào. Chị đáng bị như vậy. (Ảnh minh họa)
Lúc đầu chị tôi còn gân cổ lên cãi. Sau đó, anh rể đòi ly hôn thì chị mới quỳ xuống van xin anh tha thứ. Đây là lần đầu tiên tôi thấy anh rể mình tức đến như vậy. Anh đuổi chị ra khỏi nhà, trước mặt bố mẹ tôi, rồi anh ôm mặt khóc. Không hiểu sao lúc ấy, tôi chẳng thấy chị đáng thương chút nào mà lại thương anh rể hơn. Chị đáng bị như vậy.
Sau ngày hôm ấy, anh rể xin ly hôn và được quyền nuôi cả 2 đứa con nhỏ. Chị tôi mất đi tất cả. Người đời nhìn chị bằng ánh mắt không mấy thiện cảm. Con cái cũng chẳng còn mặn mà với chị tôi nữa. Kết cục ngày hôm nay là do chị tôi đã tự lựa chọn. Không thể đổ lỗi cho anh rể của tôi. Nhưng giờ chị lại nhờ tôi đi nói đỡ giúp chị để hai anh chị quay lại. Tôi khó xử quá, dù sao đó cũng là chị gái mình.
Theo Afamily
Mẹ chồng trở mặt sau lần rủ con dâu hùn vốn làm ăn bất thành
Sau lần rủ con dâu hùn vốn mở quán cà phê bất thành, mẹ chồng bỗng thay đổi thái độ. Lúc nào bà cũng tìm cớ gây sự, lớn tiếng quát mắng tôi, gây xáo trộn trong gia đình.
Từ ngày lấy chồng, mối quan hệ mẹ chồng - nàng dâu của tôi khá dễ chịu. Ở cùng bà hơn 7 năm, chưa bao giờ hai mẹ con xảy ra mâu thuẫn, cãi vã.
Cuộc sống của tôi sau khi kết hôn khá viên mãn, chồng làm nhân viên văn phòng, thu nhập vừa đủ nhưng chiều chuộng, tâm lý với vợ con.
Hai đứa con tôi đều một tay bà nội chăm sóc, dạy dỗ. Tôi mang tiếng có gia đình nhưng rảnh rỗi, thư thái chẳng khác gì thời thanh niên.
Vợ chồng bận rộn đi làm cả ngày, tối về đã có cơm nước sẵn sàng, con tắm rửa sạch sẽ, ăn uống no nê. Chúng tôi chỉ việc ôm con về phòng, chơi đùa với chúng rồi đi ngủ.
Mỗi lần họp lớp, nghe bạn bè than thở, nói xấu mẹ chồng, tôi cảm thấy bản thân mình thật may mắn khi có mẹ chồng tuyệt vời đến thế.
Thi thoảng, bà nội lũ trẻ đi du lịch còn mua váy vóc, quần áo làm quà cho con dâu. Tôi lại hợp mẹ chồng nhiều điểm, từ khoản ăn uống, xem phim đến mua sắm ...
Về thăm quê, họ hàng luôn chứng kiến cảnh tôi thân thiết, tình cảm với mẹ chồng chẳng khác nào con ruột.
Tôi mở cửa hàng bán nội thất, giờ giấc thất thường, có hôm 8 giờ tối mới về. Thế nhưng bà vẫn đợi con dâu về ăn cùng. Chồng tôi nhiều lần còn giận dỗi, vì thấy mẹ chiều con dâu hơn con trai.
Tháng trước, anh sang Nhật công tác nửa tháng, thời gian đó tôi cũng đặt vé cho mẹ chồng và các con đi du lịch. Mấy mẹ con đã có kỳ nghỉ vô cùng vui vẻ.
Vậy mà một tuần trở lại đây, mẹ chồng tôi thay đổi thái độ, bắt đầu cư xử quá quắt, ghê gớm với con dâu. Có những từ ngữ nặng nề, bà cũng không nể nang, sẵn sàng buông lời dằn hắt, đay nghiến tôi.
Việc nội trợ, quán xuyến nhà cửa bà bỏ mặc, để tôi tự xoay xở. Con dâu làm gì không vừa ý, dù lỗi nhỏ bà cũng làm ầm ĩ, lớn tiếng quát tháo.
Hai đứa cháu nội, bình thường mẹ chồng tôi chiều chuộng là thế, giờ chỉ cần chúng nô đùa hơi to tiếng là bà gắt gỏng, kêu nhức đầu.
Bữa cơm, tôi chỉ kịp nấu vội mấy món đơn giản, bà chê bai không ngớt, nói tôi là loại phụ nữ vụng về.
Nguyên nhân sự thay đổi chóng mặt này cũng bắt nguồn từ hôm mẹ chồng rủ tôi góp vốn mở quán cà phê, cơm văn phòng với bà.
Theo mẹ chồng tôi, nhóm bà có 5 người, thêm tôi là 6. Mỗi người đóng 200 triệu đồng. Tổng số vốn đầu tư hơn 1 tỷ đồng. Bà sẽ thay mọi người quản lý, điều hành quán.
Được biết, chính mẹ chồng tôi đã đề xuất ra ý tưởng này. Nhìn con dâu lưỡng lự, mẹ chồng gọi mấy người bạn đến nhà cho tôi gặp gỡ, trao đổi.
Tôi chưa mở quán cà phê bao giờ nhưng cũng là dân kinh tế, sau một hồi trò chuyện cùng mọi người, lắng nghe các ý kiến, tôi thấy phương án kinh doanh của họ không khả thi nên đưa ra vài lời nhận xét thẳng thắn. Đồng thời tôi xin rút lui, không tham dự vào việc đầu tư của họ.
Các bạn mẹ chồng tôi nghe vậy, liền khuyên bà cân nhắc, tính toán kỹ lưỡng, kẻo đổ bể. Dẫu sao, số tiền họ gom góp mở quán cũng là mồ hôi nước mắt.
Chẳng ngờ, mẹ chồng tức tối nói tôi phá bĩnh công việc của mình, không làm cứ từ chối, việc gì phải chê bai. Bà sỗ sàng mắng con dâu ngay trước mặt mọi người.
Lần đầu tiên chứng kiến mẹ chồng hành xử như vậy, tôi bàng hoàng, không thốt nên lời. Tự nhiên thấy cổ họng mình đắng ngắt, nghèn nghẹn.
Tối về, bà nội lũ trẻ "mát mẻ", nói con dâu làm ra tiền, có học thức nên khinh thường mẹ chồng không biết làm ăn. Bà tuyên bố sẽ cắm sổ đỏ, vay vốn ngân hàng.
Tôi không có ý coi thường bà nhưng mẹ chồng tôi tính tình thật thà, chân chất, chưa làm kinh doanh bao giờ, liệu bà có quản lý nổi không? Ngộ nhỡ làm ăn kém, phải dừng hoạt động, bà lấy đâu tiền trả cho bạn bè.
Bên cạnh đó, đời sống gia đình tôi hiện nay cũng đầy đủ, tuy không giàu nhưng vẫn đủ ăn, đủ mặc, tinh thần thoải mái. Một năm có điều kiện đi du lịch vài lần. Tôi hài lòng với cuộc sống đó, không có tham vọng phải kiếm nhiều tiền hơn.
Giờ mẹ chồng đòi thế chấp giấy tờ nhà, lấy tiền mở quán tôi rất lo lắng. Căn nhà trước đây đứng tên bố mẹ chồng tôi, từ khi ông qua đời, bà đã chuyển sang tên cá nhân mình.
Tôi thực sự không muốn nhìn cảnh mẹ chồng liều lĩnh, mang số tài sản cả đời bà ra thử vận làm ăn như vậy.
Chồng tôi mới đi công tác, phải 3 tuần nữa mới về Việt Nam. Tôi gọi điện sang bên nước ngoài thông báo tình hình, chồng chỉ bảo tôi bình tĩnh, đợi anh về giải quyết.
Trong thời gian đó, mẹ chồng rục rịch lo thủ tục vay vốn, cán bộ ngân hàng đã đến nhà định giá tài sản và lập hồ sơ vay.
Lúc này, tôi rất lo lắng, mở lời khuyên nhủ mẹ chồng, kiểu gì cũng đẩy mọi chuyện đi xa hơn, gây thêm căng thẳng.
Xin các độc giả giúp tôi xem, nên làm cách nào để mối quan hệ mẹ chồng - con dâu trở lại như xưa và dừng được việc làm của bà? Tôi xin cảm ơn!
Theo Vietnamnet
Đêm hôm ấy, chính tôi là người đã bế con cho chị dâu trốn khỏi nhà mình Thấy chị khổ quá, tôi thương chị nên tối ấy đã bế con cho chị dâu trốn khỏi nhà mình. Sau đó, chị dâu tôi xin ly hôn và được quyền nuôi con nhỏ. Có lẽ hiếm có mối quan hệ chị dâu, em chồng nào như chúng tôi. Trước khi chị về làm dâu, tôi cũng không có ấn tượng gì nhiều...