Cháu đã trót yêu gã nhà quê
Anh ấy ăn nói rất lưu loát, chứ không nói hề ngọng như cháu vẫn nghĩ về người nhà quê
Bố mẹ cháu đều xuất thân từ nông thôn lên Hà Nội lập nghiệp. Tuy đã sống ở thủ đô khá lâu và gia đình cháu cũng thuộc vào loại có của ăn của để, nhưng cách suy nghĩ của bố mẹ cháu vẫn “nhà quê”. Chẳng hạn, bố mẹ cháu vẫn giữ ngôi nhà ông bà nội cháu để lại, thuê người trông nom và tháng nào cũng bắt anh em cháu phải về quê một lần (khoảng cách cả đi cả về gần 150km bác sĩ ạ). Theo kế hoạch thì đây sẽ là nơi bố mẹ cháu dưỡng già sau khi về nghỉ hưu và khi chúng cháu đã có công ăn việc làm đầy đủ. Về quê thì mệt mỏi, thiếu thốn đủ thứ nên chúng cháu chỉ thích về một ngày thôi, chứ hai ngày là chán. Bố mẹ cháu cố gắng để anh em cháu thấy yêu thích quê hương, nhưng thực sự là cháu thấy mệt mỏi mỗi khi về quê. Nhưng cháu thấy kinh khủng nhất là chuyện bố mẹ cháu chọn người yêu cho cháu. Lý do chọn người yêu cho con gái của bố mẹ cháu rất đơn giản: Ông bà, bố mẹ người ấy tốt; sức khỏe tốt, chăm chỉ làm ăn, học giỏi, không có điều tiếng gì với bà con làng xóm láng giềng…
Lúc còn bé thì không sao nhưng càng lớn thì cháu lại càng bị ám ảnh bởi vụ hứa hôn của bố mẹ cháu, nhất là cái người mà bố mẹ cháu nhắm cho cháu thi đỗ đại học năm ngoái, với điểm số rất cao. Bố mẹ cháu về tận quê đón con rể tương lai lên nhà ăn nghỉ một tuần để thi đại học cho tốt. Rồi bố mẹ cháu kết luận cháu phải để người ấy dạy kèm để thi đỗ đại học năm nay. Cháu uất ức vì không hiểu sao bố mẹ không tin mình mà lại đi tin vào cái người nhà quê ấy. Cháu phản ứng ra mặt và người ấy cũng hiểu được vấn đề nên rất ít khi đến nhà cháu (người ấy cứ đến nhà là cháu lại tót đi chơi với bạn bè). Cứ mỗi lần nghĩ đến người ấy là cháu lại thấy tự ái và động lực học tập của cháu cứ tăng lên vùn vụt. Và cháu đã thi đỗ đại học năm nay. Bố mẹ cháu giờ đã nhìn cháu khác hơn nhưng có vẻ vẫn hay so cháu với người ấy: Nào là điểm thi của người ấy cao hơn của cháu, người ấy cùng lúc thi đỗ 2 trường…
Mấu chốt của vấn đề là vào ngày sinh nhật của cô bạn cùng lớp với cháu (không phải là bạn thân) vào cuối tuần qua, người ấy xuất hiện và được giới thiệu là bạn trai của cô bạn gái. Cháu như chết lặng bác sĩ ạ! Cháu không dám hỏi tại sao cô bạn cháu lại quen người ấy. Cháu chưa bao nghe người ấy nói (và thực tế hôm đó người ấy không hề nói ngọng như cháu vẫn nghĩ). Cháu chưa bao giờ nhìn thẳng vào mặt người ấy (người ấy có khuôn mặt rất đàn ông và đôi mắt rất sáng). Cháu chưa bao giờ nghĩ người ấy biết chơi thể thao (người ấy là đội trưởng bóng đá của khoa). Cháu chưa bao giờ nghĩ người ấy có khả năng tham gia vào các hoạt động xã hội (người ấy là đội trưởng đội tình nguyện)…
Mỗi lời kể của cô bạn cháu về người ấy cứ như một mũi kim đâm vào tim cháu. Cả tuần nay cháu cảm giác như người bị mất của bác sĩ ạ, mất một món đồ có giá trị lớn lắm. Chẳng nhẽ đây lại là bi kịch đến với cháu khi cháu chuẩn bị được nếm mùi cuộc sống sinh viên?
Cháu mong bác sĩ cho cháu một liều thuốc lúc này, càng sớm càng tốt bác sĩ ạ!
Thu Minh
Video đang HOT
Mỗi lời kể của cô bạn cháu về người ấy cứ như một mũi kim đâm vào tim cháu (Ảnh minh họa)
“Mất chân” với thực tế
Thu Minh thân!
Trước hết xin chúc mừng cháu đã thi đỗ đại học, tôi biết đây là một bước ngoặt cuộc đời với nhiều bạn trẻ ở Việt Nam. Tôi sẽ cho cháu (với tư cách là tân sinh viên, người trí thức tương lai) không phải một mà là ba liều thuốc dưỡng sinh: Liều đầu tiên là học quan hệ giữa khách quan với chủ quan trong tâm lý cuộc sống; liều thứ hai là tôn trọng con người, nhất là những người ở xa, người ở thôn quê, người nhà quê; liều thứ ba là ý thức về cái dốt của mình để sống khiêm nhường, không phải cái gì mình cũng biết hết.
Trong lịch sử khoa học thế kỷ 20, các nhà khoa học nôm na phân biệt những gì khách quan với những gì chủ quan. Nhưng khi chúng ta đi vào chi tiết hơn thì khách quan và chủ quan như âm dương với nhau vì hai quan điểm này xuất phát từ trí con người. Ví dụ nói tình yêu là chủ quan, nhưng khách quan phải có chuẩn này hoặc chuẩn khác để biết những cớ và bàn cớ yêu thật sự là gì. Anh yêu tôi thì anh hôn tôi. Nhưng hôn thế nào, lúc nào, ở đâu, nói gì thì chỉ có hoàn cảnh và tình hình cụ thể như thế nào mới cho biết cái hôn có phải là thật tình hôn yêu. Nói cách khác, lấy cái chủ quan con người đánh giá những gì mình cho là khách quan, rồi phải thấy những gì khách quan là đều do tính chủ quan mình suy diễn và phân tách ra. Người khoa học phải biết “nghi vấn” tất cả những gì mà lúc ban đầu ta cho là khách quan hoặc chủ quan. Nhà triết học Descartes nói cái lô-gích lý trí (la rationnalité) phải trải qua cái sàn lược nghi vấn (le doute méthodique).
Chỉ như thế mình mới có thể nghĩ người ở quê không phải người nào cũng là người quê mùa cả. Trường hợp của cháu là gia đình đã cáo buộc các con “về” quê giữ nhà mà các con không có ý thức, cảm xúc rằng nhà này là nhà của gia đình, là của cải của ông bà để lại. Chắc ở đó không có truyền hình cáp, không có Internet, không có các trung tâm mua sắm…? Không thích về quê nên không thích người ở quê. Nói cách khác, nhà ai nấy lo, chuyện ai nấy làm. Thế thì càng thêm không chấp nhận bố mẹ “lo” đến tương lai học vấn và tình cảm của mình, nghĩ là ông bà không tin tưởng nơi con đúng mức. Thế thì ta chỉ cần bố mẹ giữ vị trí cung cấp kinh phí – làm kho bạc thôi. Bố mẹ mình vốn từ thôn quê ra thành phố, nhưng vẫn là… người nhà quê đấy.
Liều thuốc chót là thuốc ngừa “mất chân” với thực tế mà chỉ xem biết bề ngoài, thấy hình tượng mà tưởng như hình thật. Về ngôn ngữ học, khi con người kết một danh từ vào một thực trạng thì thực trạng ấy phải tuân theo ý nghĩa và nội dung của danh từ ấy (thuật ngữ khoa học là énon-cé performatif): Anh ấy là “nông dân” thì không thể nào chúng ta có thể tin tưởng anh ấy là người có danh tài… vì không nông dân nào có tài.
Theo VNE
Cho tiền chồng đưa bồ đi phá thai
Tôi đã cắn răng chấp nhận nỗi sỉ nhục này, vì chồng tôi hứa, nếu như phá bỏ được cái thai trong bụng cô bồ của anh, anh sẽ quay về bên tôi, làm người chồng chung thủy.
Anh bảo, cô ả không muốn phá thai, muốn lợi dụng cái thai để trói buộc anh nhưng anh không muốn điều đó. Anh bảo, anh còn gia đình chỉ là muốn chơi đùa với cô ta nhưng ai ngờ hậu quả lại như vậy. Giờ, đưa cho cô ta vài đồng thì cô ta chê, không chịu, nên cô ta đòi số tiền lớn hơn. Nếu chồng đáp ứng được thì cô ta sẽ nhận và phá bỏ đứa con trong bụng.
Nghe những lời từ chính miệng người chồng của mình thốt ra, tôi thực sự đau lòng. Tôi không thể nào tin được chồng mình, người đàn ông nổi tiếng chung thủy, nhìn bề ngoài có vẻ nhu nhược, nhút nhát, cuối cùng lại là người đàn ông lăng nhăng như vậy. Đúng là không thể nhìn mặt mà bắt hình dong, vì người ở ngoài thế nào khó đánh giá bản chất bên trong. Xem ra, đàn ông đều là vậy.
Khi tôi tưởng, hạnh phúc vợ chồng đang chín thì cũng là lúc tôi phát hiện ra chồng ngoại tình. Tôi còn có con nhỏ, còn có cả một gia đình hạnh phúc đang chờ tôi vun đắp, gây dựng, vậy mà đùng một cái chồng tôi phá bỏ tất cả. Tôi dọa anh phải quay về bên tôi và con, nếu không, tôi sẽ làm lớn chuyện. Anh cũng đồng ý nhưng cùng lúc đó, anh phát hiện cô bồ có thai. Anh nói, đã chuẩn bị kĩ càng lắm rồi mà cô ấy vẫn có thai, anh không biết nên làm thế nào. Cô ta giờ có bầu thì sẽ ăn vạ anh.
Anh lại làm ở một nơi rất nghiêm ngặt về các mối quan hệ vợ chồng và quan hệ ngoài luồng. Nếu như anh có làm sao thì cả nhà tôi không biết trông cậy vào ai. Chỉ cần cái thai ấy bị phát tán, người ta biết được thì anh khó lòng mà trụ vững ở vị trí đó. Anh nói, đã nịnh cô ta nhiều lắm, đưa cả tiền cho cô ta đi phá thai nhưng cô ta nhất định không chịu, nói là muốn đòi nhiều tiền thêm, coi như đó là phí cô ta mang thai cho chồng tôi và phục vụ chồng tôi suốt thời gian qua.
Anh cần 50 triệu, để làm phí cho người đàn bà đó. Vì thương chồng và thấy ghê rợn người đàn bà kia, tôi quyết định chạy vạy khắp nơi, hỏi cả nhà bố mẹ đẻ và va được từng ấy tiền giúp chồng. (ảnh minh họa)
Con số cô ta đưa ra quá lớn nên chồng tôi không thể nào xoay sở được. Vì thế, khi bị vợ phát hiện ngoại tình, anh chỉ còn cách quỳ gối van xin, anh bảo tôi hãy cứu anh. Nếu như anh từ bỏ được người đàn bà gian xảo này, anh nhất định sẽ chung tình với tôi. Anh bảo, đây là cái bẫy mà anh bị lừa, vì người ta vòi tiền anh.
Anh cần 50 triệu, để làm phí cho người đàn bà đó. Vì thương chồng và thấy ghê rợn người đàn bà kia, tôi quyết định chạy vạy khắp nơi, hỏi cả nhà bố mẹ đẻ và va được từng ấy tiền giúp chồng. Tôi còn phải đưa cô ta tận tới bệnh viện, chứng kiến cô ta phá thai xong thì mới yên tâm. Sợ cô ta lại về bắt vạ chồng tôi lần nữa. Hóa ra là tôi đã tiếp tay cho chồng ngoại tình, tiếp tay cho chồng làm việc xấu, tôi thật không xứng đáng.
Bây giờ nghĩ lại, tôi vẫn còn không hiểu nổi tại sao mình lại làm thế. Người chồng lăng nhăng, phản bội vợ con, khiến bồ có bầu. Còn cô vợ thì mê muội, si mê, ngu si là khác, mang tiền đi vay mượn cho chồng của bồ phá thai.
Tuy giờ anh không ngoại tình nữa vì biết ơn tôi, nhưng tôi không dám chắc trong tương lai anh ta cũng sẽ như vậy. Tôi sợ, anh ta lại chứng nào tật ấy, lại đi ngoại tình thì đúng là đã quá uổng tâm sức và tiền bạc của người làm vợ chung thủy như tôi rồi. Dù là bây giờ anh ta chiều và yêu vợ đây, nhưng ở đời, có ai biết trước được điều gì đâu, đành phải câm nín mà chấp nhận, coi như đó là số mệnh và cầu cho ông trời phù hộ tôi có một gia đình hạnh phúc. Tôi không còn gì mong mỏi hơn.
Theo VNE
Chết lặng: bắt gặp bố chồng trong nhà nghỉ Tôi không thể đối xử với bố chồng như trước. Mỗi lần ông hỏi, tôi không buồn trả lời hoặc ăn nói nhát gừng. Đọc câu chuyện của chị HA mà tôi nghĩ tới câu chuyện của mình. Sau khi chứng kiến bố chồng vào khách sạn với gái trẻ, lòng kính trọng tôi dành cho ông ấy đã hoàn toàn sụp đổ....