Chán chồng nghèo đồng ý gặp sếp ở khách sạn, vừa mở cửa tôi sụp xuống nghe giọng nói một người
Không nghe tiếng anh trả lời nên tôi đẩy cửa vào. Chưa kịp định thần thì một giọng nói quen thuộc nhưng lại không thể ngờ đến cất lên khiến tôi bủn rủn cả chân tay…
Tôi kết hôn được 3 năm nhưng càng ngày tôi càng chán cuộc hôn nhân này và người chồng kém cỏi. Công việc khiến tôi có điều kiện gặp gỡ nhiều người đàn ông thành đạt, tài giỏi. So sánh họ với chồng mình, tôi cảm thấy anh thua kém người khác một trời một vực.
Giá kể chồng tôi cũng như họ, vậy thì tôi sẽ được ở nhà lầu đi xe hơi, tiền bạc tiêu xài không cần đắn đo nhiều, được hưởng những dịch vụ đắt đỏ, sang chảnh. Cuộc sống như vậy mới là đáng sống chứ!
Càng ngày sự bất mãn trong lòng tôi càng lớn dần. Nhất là khi tôi phát hiện vị sếp tổng đứng đầu khu vực, trong một lần đến chi nhánh kiểm tra đã chú ý đến tôi. Anh còn tìm hiểu thông tin liên lạc của tôi rồi nhắn tin, gọi điện hỏi thăm.
Tôi phát hiện vị sếp tổng đứng đầu khu vực, trong một lần đến chi nhánh kiểm tra đã chú ý đến tôi… (Ảnh minh họa)
Anh bóng gió ám chỉ việc có thể nâng đỡ tôi trong công việc, điều kiện của anh cũng rất tốt, dễ dàng cho tôi được những thứ tôi muốn. Thi thoảng anh mới đến chi nhánh, mối quan hệ của chúng tôi có thể được giấu kín không bị chồng tôi hoặc vợ anh phát hiện. Anh nói như vậy và kỳ lạ thay tôi không quá phản cảm với những lời đó. Tôi không dám thừa nhận nhưng từ sâu trong lòng mình tôi biết mình đã bị lung lay rồi…
Video đang HOT
Hôm vừa rồi anh lại đến chi nhánh thị sát. Sáng cuối tuần, ann nói muốn gặp tôi, mong tôi có thể đến khách sạn tìm anh. Và tôi đã đồng ý với suy nghĩ cứ đến gặp anh ấy xem sao, đâu phải đến khách sạn nghĩa là tôi sẽ phản bội chồng?
Gần trưa tôi đến khách sạn tìm sếp. Đưa tay gõ cửa, phát hiện cửa không khóa trong, lại không nghe tiếng anh trả lời nên tôi đẩy cửa vào. Chưa kịp định thần thì một giọng nói quen thuộc nhưng lại không thể ngờ đến cất lên khiến tôi bủn rủn cả chân tay: “Con đã đến rồi đấy à? Vậy mà con thật sự đến đây gặp anh ta?”.
Người chờ tôi trong phòng khách sạn không phải sếp mà chính là bố đẻ của tôi! Ông nhìn tôi trách móc:
“Bây giờ con chê bai chồng, sao con không nghĩ tới lúc ban đầu hai đứa đến với nhau. Khi đó chính bố đã bảo con hãy suy nghĩ thật kỹ và con khẳng định hai đứa yêu nhau thật lòng, sẽ cùng nhau phấn đấu vun đắp xây dựng hạnh phúc. Bây giờ con nhìn xem con đang làm gì thế này?
Chồng con đã bao giờ có lỗi với vợ? Hay nó vẫn luôn chăm chỉ nỗ lực từng ngày, chỉ là chưa cho con được những điều mà con mong muốn? Nếu thật sự không còn tình cảm với chồng, vậy sao con không cứng rắn ly hôn, rồi tìm kiếm hạnh phúc mới?
Có phải chính con cũng luyến tiếc chồng nhưng lại tham lam cả thứ khác ở bên ngoài? Tham lam sẽ dẫn con đến một kết cục đắng chát đấy. Chưa nói con muốn gì thì hãy tự bản thân mình phấn đấu mà giành được, đừng bao giờ nghĩ trông chờ, dựa dẫm vào người khác! Hãy sống có tự trọng và biết vươn lên con gái ạ!”.
Tôi chỉ còn biết sụp xuống khóc xin lỗi bố, hứa sẽ không bao giờ làm điều tương tự thế này nữa. (Ảnh minh họa)
Sáng đó tôi chưa thể đến gặp anh ngay vì bố đang ở chơi nhà chúng tôi. Lúc tôi vào bếp, ông đã đọc được tin nhắn anh gửi đến và biết chúng tôi hẹn gặp nhau ở khách sạn. Rời khỏi nhà con gái con rể, ông đến thẳng khách sạn. Thấy ông chắc hẳn sếp tôi kinh ngạc lắm nhưng sau khi biết danh tính và ý định của ông thì anh đã nhường lại phòng khách sạn cho bố và ông ở đó chờ con gái đến, để tôi có một bài học khó quên.
Tôi chỉ còn biết sụp xuống khóc xin lỗi bố, hứa sẽ không bao giờ làm điều tương tự thế này nữa. Tôi đã có lỗi với chồng rất nhiều. Tôi sẽ thú nhận hết mọi chuyện, anh quyết định ra sao tôi cũng chấp nhận không oán trách.
Bố nói đúng, nếu tôi muốn gì thì hãy tự nỗ lực phấn đấu mà giành được. Tại sao lại có ý nghĩ đánh đổi? Đi đường tắt chỉ khiến cho giá trị của tôi bị vấy bẩn, anh cho tôi điều tôi muốn nhưng trong thâm tâm anh có khi lại coi thường, khinh rẻ vô cùng. Có thể tôi cũng sẽ đánh mất hạnh phúc gia đình… Mong chị em phụ nữ đừng ai mắc sai lầm như tôi…
Chồng mua đồ cho cháu không tiếc tay nhưng lại chi li từng đồng với con, tôi ấm ức thì anh quát: "Chắc gì nó đã là con tôi"
Ngớ người trước lời chồng nói, tôi không thể ngờ anh lại nói ra những câu như thế. Tôi trách anh tệ bạc, không đáng làm bố thì anh mới nói ra tất cả.
Vợ chồng tôi kết hôn khi cả hai đã ngoài 30. Vì lấy muộn nên chúng tôi có con luôn. Với tôi, chồng là người tâm lý, thoải mái, yêu thương vợ con, gia đình. Thế nhưng từ ngày con tôi lên 3 tuổi anh thay đổi hẳn. Chồng khó tính, hay cáu gắt, không thích con lại gần, hay cưng chiều nó nữa. Ngược lại, với hai đứa cháu thì anh lại rất quý, yêu chiều và hay mua đồ cho chúng nó.
Không ít lần tôi và anh cãi vã về việc này. Tôi không cấm cản anh yêu chiều các cháu, nhưng tôi không đồng ý với cách cư xử của anh với con. Con anh mà anh coi như con người khác, hà khắc, hắt hủi nó đến mức con bé luôn sợ bố. Thương con, chồng lại nóng tính nên tôi kệ, chỉ biết bù đắp tình cảm cho con mà thôi. Cũng từ ngày chồng thay đổi tính nết, anh không đưa lương cho tôi giữ nữa. Mỗi tháng anh chỉ đưa 5 triệu để tôi trang trải sinh hoạt.
Vợ chồng tôi giờ như hai người ở trọ, mệnh ai người ấy sống. Anh mặc kệ mẹ con tôi, con ốm cũng chỉ mình tôi chăm. Có trách thì anh bảo: "Tôi mệt, phải nghỉ ngơi mai còn đi làm". Có lẽ chẳng người vợ nào không tủi thân cho được khi con đi viện mà chồng dửng dưng như thế.
Bị chồng đối xử tệ bạc, con thì bị hắt hủi trong khi 2 đứa nhỏ nhà anh chồng có sinh nhật, lễ Tết chồng tôi đều mua quà cho chúng. Hai đứa ốm, chồng vội vào viện thăm, lo lắng từng tí một. Tôi cằn nhằn anh lại lấy lý do anh trai đi làm ăn xa, không có nhà, anh là chú phải đỡ đần, lo cho các cháu. Lắm lúc tôi rất bực, ghen tỵ và thậm chí không thích các cháu qua nhà chơi cũng vì cách cư xử của chồng.
Giọt nước tràn ly, mọi sự mới vỡ lẽ khi con gái tôi đòi đi học lớp múa cùng chị con nhà bác. Chồng tôi không cho con học, kêu tốn kém nhưng lại thẳng thừng đòi tài trợ tiền học múa cho cháu, động viên nó. Bực mình, tôi lớn tiếng với chồng trước mặt chị dâu: "Anh là bố cái Thư (cháu chồng) hay sao mà lo lắng thế?". Chồng quát lại, nói tôi ăn nói linh tinh rồi hằn học: "Chắc gì cái My đã là con tôi!".
Ngớ người trước lời chồng nói, tôi không thể ngờ anh lại nói ra những câu như thế. Tôi trách anh tệ bạc, không đáng làm bố thì anh mới nói ra tất cả: "Bốn năm trước tôi gặp tình cũ của cô, nó bảo tôi chỉ là kẻ đổ vỏ, cái My có khi là con nó". Đứng hình trước lời nói của chồng, tôi thấy sao chua chát đến thế. Anh tin lời người ngoài khiêu khích rồi về nghi ngờ, hắt hủi vợ con. Tôi hỏi anh sao không đi xét nghiệm ADN để tìm câu trả lời, anh ậm ừ nói không muốn làm vì con gái cũng có giống anh đâu, chắc không phải con anh, xét nghiệm chỉ lãng phí tiền.
Thở dài trước lời chồng nói, tôi dọn đồ, dắt con về ngoại luôn. Tôi quá chán ngán người đàn ông này rồi. Một chút niềm tin anh cũng không có, hóa ra bao năm qua anh luôn nghi ngờ tôi. 2 tuần sau tôi gửi chồng kết quả ADN của bố con anh, họ cùng huyết thống. Anh chạy tới xin lỗi mẹ con tôi, mong tôi và con bỏ qua trở về nhà nhưng mấy năm qua tình cảm của tôi cũng đã nhạt dần theo sự tệ bạc, phũ phàng của anh rồi.
(nhu...@gmail.com)
Vừa gặp mặt đã phải cách ly chung phòng, cô gái có chồng sau 2 tuần bên nhau Sau 2 tuần ở chung phòng khách sạn ngay sau lần gặp mặt đầu tiên, cô gái nảy sinh tình yêu với bạn trai qua mạng. Đúng là số phận thật biết cách sắp đặt, một cặp đôi chỉ vì dịch bệnh mà cuối cùng đã về chung một nhà. Khi Eve Matcalfe, 28 tuổi lần đầu tiên thấy Dan Matcalfe 34 tuổi...