Chăm mẹ chồng bị liệt 3 năm, vô tình nhìn thấy tin nhắn từ điện thoại của bố chồng, tôi tức điên
Tôi chưa kịp sinh con thì bỗng dưng mẹ chồng bị tai biến nằm liệt giường, sinh hoạt của bà trở nên khó khăn.
Tôi và chồng gặp nhau thời đại học. Ban đầu chỉ là bạn bè nhưng qua nhiều lần tiếp xúc, tôi phát hiện mình đã yêu anh, bị anh mê hoặc trong từng cử chỉ nhỏ nhất. Người ta nói “trâu đi tìm cọc, chứ cọc không đi tìm trâu”, nhưng tôi lại hoàn toàn khác, tôi chủ động theo đuổi rồi tỏ tình với anh. Ai ngờ anh lại nhận lời khiến tôi hạnh phúc không thể diễn tả được.
Ra trường, chồng tìm được một công việc ổn định, còn tôi thì chật vật khắp nơi, cuối cùng phải chọn công việc mình không yêu thích, lương lại thấp. Môi trường làm việc không tốt chút nào, lại không phù hợp với chuyên ngành của mình, nhưng tôi ngại xin tiền gia đình nên cố gắng làm để có tiền chi tiêu.
Yêu nhau được hơn 1 năm thì chúng tôi kết hôn, cả hai bố mẹ đều ủng hộ nên cuộc sống khá thuận lợi. Vì không có điều kiện nên chúng tôi phải ở chung với bố mẹ chồng. Sống với ông bà có tuổi khác với giới trẻ nên cũng bất tiện nhưng tôi đành chấp nhận. Tôi tâm sự với chồng: “Vợ chồng mình cố gắng khoảng 5 năm nữa có điều kiện thì mua căn hộ chung cư trả góp, sống thế này em không thích lắm”. Chồng cũng hiểu tôi nên đồng ý nhưng tất cả là vấn đề thời gian và tích góp tiền của.
Video đang HOT
Tôi chưa kịp sinh con thì bỗng dưng mẹ chồng bị tai biến nằm liệt giường, sinh hoạt của bà trở nên khó khăn. Bố chồng không thể một mình chăm sóc bà nên bàn bạc thuê bảo mẫu. Tuy nhiên, thời gian đó đúng lúc công việc của tôi gặp trục trặc phải nghỉ ở nhà nên chồng bảo tôi tiện chăm mẹ luôn, sau này tìm được việc mới thì sẽ thuê người sau. Bản thân tôi cũng không phải là người làm ra kinh tế trong nhà nên tôi cũng dành nhiều tâm huyết chăm mẹ chồng.
Mới đó mà đã 3 năm trôi qua, tôi tận tình với mẹ chồng ai cũng biết. Chồng cũng thấy tôi vất vả nên ngày càng quan tâm đến tôi hơn. Anh còn cho tôi thêm tiền tiêu vặt nhưng tôi chẳng đụng đến. Kể từ khi tôi chăm mẹ chồng, bố chồng cũng rảnh rang hơn, ông có thời gian đi chơi gặp gỡ các cụ quanh khu phố.
Một lần, bố chồng tôi ra ngoài có việc và để quên điện thoại di động ở nhà. Một lúc sau, điện thoại của ông có tin nhắn, tôi tò mò mở ra xem thì ra đó là một người họ hàng. Tôi lướt qua lịch sử trò chuyện thì mới biết ông nói rằng tôi là đứa con dâu khờ khạo nên ở nhà chăm mẹ chồng là tốt nhất. Lúc đó, tôi tức điên lên vì bao nhiêu nỗ lực của mình lại bị xem thường và đánh giá như vậy. Tôi ở nhà chăm mẹ chồng chẳng qua vì tình nghĩa và cũng vì chồng tôi nữa.
Cả buổi tối tôi giận trong lòng nên mất ngủ, không biết có nên kể với chồng hay không. Nhưng trước mặt thì bố chồng không nói gì, chỉ nói xấu sau lưng tôi thôi. Chẳng nhẽ vì chuyện này mà ly hôn cũng không đành, vì chồng tôi là người rất tử tế. Tôi đang nghĩ ít hôm nữa lấy lý do có công việc mới đi làm, rồi mặc kệ bố chồng ở nhà chăm mẹ chồng là xong. Hãy cho tôi lời khuyên?
(Xin giấu tên)
Người tình đề nghị chia tay nhưng vẫn chu cấp tiền làm tôi khó nghĩ
Tôi yêu anh là đàn ông có vợ. Chúng tôi biết nhau qua làm ăn, tình cảm tự đến chứ ban đầu tôi không có ý định xen vào hạnh phúc của ai, khi nhận ra lòng mình yêu thì không còn lý trí để dừng lại nữa.
Thứ hạnh phúc mà tôi có thật ra rất cay đắng (Ảnh minh họa: Getty Images).
Tôi bên anh hai năm trong mối quan hệ âm thầm lặng lẽ. Thứ hạnh phúc mà tôi có thật ra rất cay đắng, nếu không phải người thứ ba thì không ai hiểu được đâu.
Có những lúc tột cùng vui sướng khi được ở bên nhau, chăm sóc cho nhau, cùng hưởng niềm vui, có những lúc tủi thân trào nước mắt vì phút yếu lòng cần người ta mà người ta không thể đến, cũng không thể công khai với ai việc mình cũng có một người đàn ông bên cạnh để tự hào.
Anh luôn nói yêu tôi, thương tôi, và sự thật thì anh luôn dành cho tôi những điều tốt đẹp nhất, đi đâu cũng gửi hình nói giá như có tôi đang đi cùng, ăn món ngon gì cũng nghĩ đến tôi rồi sau đó lại đưa tôi đi ăn thử. Anh còn thường xuyên chu cấp tiền cho tôi. Người ta nói tiền của đàn ông ở đâu thì trái tim anh ta ở đó, vậy nên anh cũng yêu tôi có phải không?
Tôi không thiếu thốn gì, vì là người làm kinh doanh nên thu nhập của tôi tháng cũng đến trăm triệu, tích được một vài cái nhà, có một chiếc xe hơi để đi. Nhưng tôi vẫn nhận tiền của anh, tôi nghĩ được đàn ông chu cấp dù sao cũng vững bền hơn, và tôi thích cảm giác được anh quan tâm chăm sóc.
Vậy nhưng giờ đây anh nói chia tay. Anh bảo anh không hết yêu tôi, thương tôi, nhưng anh nghĩ mình nên dừng lại vì cảm giác tội lỗi trong anh càng ngày càng lớn khi bên tôi. Đứa nhỏ con anh bị bệnh, mà bệnh càng ngày càng nặng chữa mãi không khỏi.
Anh nghĩ mình đã tạo nghiệp và con anh đang phải gánh. Anh rất muốn được đến bên cạnh tôi nhưng lại không thể tha thứ cho mình khi anh ở bên tôi mà con anh ốm đau như vậy. Anh xin tôi dừng tình yêu này lại, để anh tập trung chữa bệnh cho con, mong nó sẽ khỏi được khi anh sống tu nhân tích đức.
Tôi biết phải làm sao, tôi không trách gì anh, tôi đồng ý với anh như vậy. Dù sao chúng tôi cũng sai khi đến bên nhau mà anh lại là người đã có gia đình.
Tôi đồng ý chia tay rồi, anh không đến nữa, nhưng vẫn thỉnh thoảng chuyển tiền cho tôi. Anh nói muốn tôi sống vui vẻ, cần gì thì tiêu không phải lo toan vất vả. Tôi rất khó nghĩ, tôi có nên tiếp tục nhận tiền mà anh chuyển cho không, khi chúng tôi chẳng còn gần gũi nhau như trước?
Sinh đôi nhưng nghèo quá đành cho đi 1 đứa, 18 năm sau tìm nhận con, tôi phải nằm liệt giường cả tháng Thật may gia đình nhận nuôi con tôi vẫn ở chỗ cũ, thằng bé đỏ hỏn năm nào giờ đã là cậu thanh niên 18 tuổi khoẻ mạnh, đẹp trai. Trước đây gia đình tôi rất nghèo. Vợ chồng lấy nhau khi cả hai chỉ làm nông, thu nhập bấp bênh chưa kể mẹ chồng ốm nặng tháng nào cũng phải đi viện....