Cậu học trò nghèo học giỏi, mơ ước làm nhà thơ
Nhà nghèo, học giỏi, thành tích 6 năm liền đạt danh hiệu học sinh khá giỏi nhưng cậu học trò Lương Hữu Khoa, học sinh lớp 7A1, Trường PTDT Nội trú Vân Canh (huyện Vân Canh, tỉnh Bình Định) lại có sở thích làm thơ và ước mơ trở thành nhà thơ nổi tiếng.
Theo giới thiệu của cô Huỳnh Thị Kim Cúc, hiệu trưởng Trường PTDT Nội trú Vân Canh, chúng tôi trò truyện với Khoa ngay tại phòng ký túc xá của trường. Cậu học trò có dáng người mảnh khảnh, người hơi ốm, khuôn mặt hiền khô.
Khoa sinh ra trong một gia đình nông dân nghèo ở khối Tịnh Văn 1, thị trấn Vân Canh, cả ba và mẹ em đều đi làm thợ hồ. Khoa là con đầu, sau em còn có một người em trai 6 tuổi nhưng chẳng may bị mắc bệnh Down nên không thể đến trường đi học.
Hoàn cảnh gia đình nghèo, bố mẹ chỉ biết lo làm ăn không có nhiều thời gian kèm cặp học hành nhưng Khoa luôn tự nỗ lực vươn lên học giỏi. Điểm trung bình các môn học của em khá cao, điểm thấp nhất là môn Văn thì cũng hơn 8,1 điểm điểm trung bình cao nhất trên 9,3. Đặc biệt, các môn tự nhiên như Toán, Lý, Hóa, Khoa đều đạt điểm tổng kết cuối năm trên 9,0. Vì vậy, 6 năm học liền, Khoa đều là học sinh khá giỏi và là một trong những tấm gương học tốt tiêu biểu nhất của trường.
Cậu học trò nghèo Lương Hữu Khoa chăm chỉ học bài.
Học giỏi các môn tự nhiên và không quá say mê học Văn nhưng Khoa lại có sở thích làm thơ và mơ ước trở thành nhà thơ nổi tiếng.
Lý giải về ước mơ, Khoa hồn nhiên chia sẻ: “Em hay đọc thơ và rất thích cách gieo vần của thể thơ lục bát nên từ cấp một em đã tập làm thơ và em muốn sau này làm nhà văn, nhà thơ”.
Được biết, Khoa rất thích làm thơ lục bát. Em cùng 5 bạn khác trong lớp đã thành lập ra nhóm CLB thơ lục bát. Trên những trang giấy trắng học trò là những bài thơ đầu đời do Khoa sáng tác. Những vần thơ mộc mạc nhưng chứa chang tình yêu về thầy cô, bạn bè, trường lớp tình yêu ba mẹ, khóm rau ngọn cỏ… của miền thôn quê em đang sống. “Mẹ làm khó nhọc quanh năm / Tay chân thô rát mỗi năm một nhiều…” Hay: “Bóng thầy như bóng của cha / Gian nan vất vả đưa ta vào đời…”.
Video đang HOT
Không chỉ học giỏi, Khoa còn mê làm thơ và mơ ước trở thành nhà thơ nổi tiếng.
Trong những bài thơ Khoa viết có nhiều bài thể hiện lòng tự hào về quê hương đất nước Việt Nam: “Việt Nam đất nước tuyệt vời / Bao nhiêu đặc sản gọi mời bạn vô / Nào nem, chả cá, bún khô / Bún khô rau sống trộn vô tuyệt vời…”. Đó là những món ăn dân gian và là đặc sản của vùng quê Bình Định.
Tuy có những câu thơ chưa thật hoàn chỉnh về luật thơ bằng trắc nhưng bằng ngôn từ giản dị, Khoa đã vẽ nên một bức tranh đầy màu sắc, bình dị về cuộc sống xung quanh.
Có lẽ, vì sống trong một gia đình nghèo, thương ba mẹ làm lụng vất vả, hàng ngày nhìn đứa em trai ngây dại với chứng Down nên tâm hồn Khoa sâu lắng hơn và em muốn dùng những vần thơ để nói lên cảm xúc của mình. Những vần thơ bình dị rất đỗi lạc quan, tràn đầy ước mơ và hy vọng của em như hòa vào giai điệu cuộc sống muôn màu.
Chia tay cậu học trò nghèo học giỏi, cùng chúc cho ước mơ của em sẽ thành hiện thực để cuộc sống quanh ta có thêm những vần thơ ngọt ngào đầy thi vị.
Doãn Công
Theo dân trí
Biết yêu văn
"Em không tham gia đội được đâu cô. Nói ra thật xấu hổ nhưng kỳ thi đầu vào vừa rồi, điểm Văn của em còn dưới trung bình nữa". "Em hãy tin cô, tuy cô mới chỉ đọc một bài văn em viết, nhưng cô chắc chắn em có khả năng".
"Nhưng em định hướng theo khối A cô ạ, em không dành nhiều thời gian cho Văn được". "Em không cần dành nhiều thời gian cho văn, như tất cả các môn không thuộc khối A khác là được rồi".
Đã tròn mười năm, tôi còn nhớ như in buổi tan học đầy nắng hôm ấy, dưới bóng cây si già giữa sân trường, cô Hoa - cô giáo dạy văn ba năm cấp ba của tôi - đã đề nghị tôi tham gia đội tuyển Văn của khối 10.
Nhớ lại buổi học đầu tiên, cô yêu cầu cả lớp làm một bài kiểm tra. "Hình ảnh người phụ nữ trong ca dao Việt Nam", tôi chưa từng làm một bài văn với đề bài mở như thế này. Tôi thích ca dao, cũng thuộc một ít, và tới lúc đó, tôi chưa từng đọc một bài làm văn mẫu nào cho đề bài này.
Phụ nữ quê tôi giờ đã khác xưa lắm, nhưng đâu đó vẫn còn những thân phận bị trói chặt bởi một số tư tưởng cũ đã quá ăn sâu. Mặc dù vậy nét đẹp của người phụ nữ xưa - một tượng đài nghệ thuật trong ca dao Việt Nam - vẫn tỏa sáng trong người phụ nữ hôm nay. Bây giờ nghiệm lại, tôi thấy: "Điều gì đi ra từ trái tim thì rất dễ đi vào trái tim khác" thật đúng.
Tôi dứt khoát từ chối lời đề nghị của cô. Tôi bướng bỉnh với suy nghĩ: "Tôi học lớp Toán mà, tôi học văn đâu có giỏi giang gì, sao hơn mấy bạn lớp Văn được". Như đọc được suy nghĩ của tôi, cô nói: "Cô chỉ chọn đúng ba em tham gia đội tuyển chính thức thôi chứ không để sau thời gian bồi dưỡng mới chọn bạn có kết quả tốt nhất. Ganh đua cũng tốt nhưng cô nghĩ ganh đua với chính mình còn tốt hơn".
Tôi vẫn không đồng ý, và cô đề nghị tôi về nhà suy nghĩ. Về nhà, con người trong tôi vẫn khăng khăng: "Trước giờ chưa có ai khen Văn tôi hay cả, chả lẽ sau chín năm mà khả năng chưa bộc lộ".
Tối đó mẹ nói với tôi: "Mẹ mong con học đều tất cả các môn và tập trung hơn vào các môn tự nhiên bởi đó là thế mạnh của con. Nhưng có lần mẹ đọc bài văn con viết cảm nhận về bài thơ "Thuật hứng số 24" của Nguyễn Trãi, con làm mẹ rất bất ngờ, cô giáo chấm điểm cho con đã phê "viết khá" nhưng mẹ thấy con có những ý rất sâu sắc. Trước giờ mẹ không khuyến khích con học Văn bởi học các môn Xã hội phải chăm chỉ nhiều, mà con đâu có đủ đức tính cần cù" (mẹ cười)".
Mẹ tôi cũng là một giáo viên dạy văn cấp hai nhưng tôi và mẹ ở hai trường khác nhau. Mẹ nói tôi mới biết mẹ và cô Hoa là bạn học cùng cấp ba ngày trước và chiều hôm đó cô đã đến gặp mẹ để nói chuyện.
Tôi tham gia đội tuyển văn nhưng vẫn gan lỳ với cái suy nghĩ: "Mình tham gia cũng chỉ là thử sức với Văn thôi chứ không hi vọng có thành tích gì". Năm đó, với một phần cố gắng, tôi chỉ đem về giải khuyến khích mà thầy chủ nhiệm - thầy dạy toán - của tôi thường gọi là giải "khúc khích".
Khi biết kết quả, trong tôi tràn ngập sự thất vọng với chính mình, sự hối hận bởi tôi đã làm không gắng hết sức, sự day dứt bởi tôi chưa xứng đáng với công sức cô dành cho tôi. Đó không phải là cảm giác khi biết kết quả thi vào cấp ba với điểm văn dưới trung bình.
Cô không đặt mục tiêu đạt giải cho chúng tôi, cô chỉ nói chúng tôi phải cố gắng hết mình. Tôi đã sợ khi phải đối diện với cô, sợ cô sẽ biết tôi không gắng sức vì kỳ vọng cô đặt nơi tôi, sợ cô sẽ biết tôi chưa thực sự trân trọng cơ hội cô dành cho tôi.
Năm lớp 11, cũng dưới bóng cây si già mà nếu đến trường tôi, các bạn sẽ thấy nhìn từ xa giống như một chú rùa với chiếc đầu nhỏ vươn ra chứ không phải rùa rụt cổ đâu nhé đang đứng trên một chiếc trụ vững chắc là thân cây giữa sân trường, cô tiếp tục đề nghị tôi tham gia đội tuyển văn. Tôi lập tức nhận lời.
Có lần, cô đọc bài văn của bạn bên trường láng giềng với trường tôi mà cô cũng tham gia bồi dưỡng đội học sinh giỏi, tôi nhớ có câu: "Ôi, cảnh được miêu tả trong bài thơ thật tuyệt mỹ". Sau khi hỏi cảm nhận của chúng tôi, cô nói: "Các em không cần dùng nhiều từ kêu như bạn đã viết bài này mà bài văn của các em vẫn rất vang".
Trước khi viết về tác phẩm nào, đầu tiên tôi đọc đi đọc lại từng câu từng chữ, đôi khi là đọc ra thành lời, cả khi tôi đã thuộc lòng, cố gắng tự giải đáp vô vàn thắc mắc: tại sao tác giả lại dùng từ đó? Tại sao tác giả lại viết câu với cấu trúc như thế? Tại sao nghệ thuật ngôn này được tác giả sử dụng? Và sau cùng mới suy nghĩ tới điều tác giả muốn nói?
Tôi chăm chú nghe cô giảng, nghiền ngẫm kỹ tác phẩm, và diễn đạt những ý tưởng, cảm nhận một cách mộc mạc nhất. Nghe cô giảng, lúc đó không có cảm giác như một người cố gắng hoàn thành xuất sắc công việc của mình mà như một người đang chia sẻ hiểu biết, đang truyền đạt cảm hứng, đang dẫn dắt chúng tôi đến tác phẩm.
Đến như Thúy bạn tôi, người chưa bao giờ thích môn văn, cũng phải rỉ tai tôi: "Mày à, tao không thích học văn nhưng nghe cô Hoa giảng bài thì hay không tả được". Và tôi biết, đó không phải là cảm nhận của riêng Thúy trong lớp tôi - lớp luôn đứng bét trong danh sách xếp hạng toàn trường hàng tuần - mà giáo viên luôn phải cố gắng giữ trật tự bằng mọi cách chỉ trừ riêng cô, cô chỉ cần giữ trật tự bằng sức cuốn hút của văn.
Và năm đó, vào một buổi tối khá muộn, cô và chồng cô xuống nhà tôi. Vừa vào nhà, cô nói: "Cô có kết quả rồi đây. Cả nhà mình thử đoán xem nào". Bố tôi nói luôn: "Chắc được giải ba, phải tiến bộ hơn năm ngoái chứ nhỉ?". "Nếu chỉ có vậy, em cũng không tới nhà mình ngay vào lúc tối muộn như thế này. Là giải nhất!". Và từ đó tôi không còn cảm thấy day dứt mỗi khi đối diện với cô nữa, cái cảm giác đã đeo đẳng tôi cả năm qua.
Cuối năm lớp 11, tôi chuyển hướng qua khối D. Mẹ tôi lo lắng lắm. Tôi cũng đã phân vân nhiều, mãi cấp ba tôi mới được học tiếng Anh, mà hai năm qua tôi đâu có tập trung thời gian cho tiếng Anh đâu. Lo lắm nhưng tôi biết tôi đã có mục tiêu rõ ràng để đi đến. Và tôi biết cả cô và mẹ đều đã rất vui khi tôi đến cái đích đó.
Tốt nghiệp ĐH Ngoại thương, tôi đi làm nhưng ở rất xa cô. Trước đây, mỗi lần gặp cô, cô thường kể cho tôi tình hình những khóa sau của trường. Cô kể, không giống như người lái đò kể về những người đã đi qua con đò mình chở mà như người mẹ kể về những đứa con đã qua thời gian kèm cặp nay vững vàng để bước ra thế giới rộng lớn hơn.
Tôi chưa từng một lần nói cảm ơn cô vì những điều lớn lao mà cô đã cho tôi. "Em xin gửi tới cô một lời cảm ơn, không phải vì cô cho em tham gia đội tuyển văn, cũng không phải cô đã tạo điều kiện tốt nhất để em có thành tích với văn, cũng không phải nhờ cô mà em đã có lựa chọn đúng đắn về khối thi. Em cảm ơn cô vì cô đã dạy em biết yêu văn".
Theo Trần Lan Anh
Tuổi Trẻ
Cô học trò tật nguyền học giỏi mơ ước làm giáo viên Tay phải bị liệt, phải tập viết bằng tay trái, gia cảnh khó khăn, nhưng 8 năm qua em Cù Thị Lan Anh, học sinh lớp 8C Trường THCS An Nội, huyện Bình Lục (Hà Nam) đã vượt qua khó khăn, luôn là học sinh khá giỏi của trường, là tấm gương sáng trong học tập. Vừa chào đời, em Lan Anh đã...











Tin đang nóng
Tin mới nhất

Còn nhiều băn khoăn về chứng nhận giỏi cấp tỉnh với học sinh điểm IELTS cao

Việc thực hiện chương trình, SGK mới còn nhiều khó khăn

Cấp phép tổ chức thi chứng chỉ HSK trở lại

Banner tìm hiểu ngày 22/12 của Trường ĐH Tôn Đức Thắng in hình lính Mỹ

Nhiều tỉnh cho học sinh nghỉ Tết hơn 10 ngày, Hà Nội lý giải nghỉ 8 ngày

Trường ĐH Kiên Giang dự kiến tuyển hơn 1.600 chỉ tiêu năm 2023

Trường Đại học Hồng Đức nâng cao chất lượng đào tạo sinh viên ngành giáo dục mầm non

Học sinh Hà Giang nghỉ Tết Quý Mão 12 ngày, từ 27 tháng Chạp

Nhiều tiết dạy sáng tạo tại hội thi giáo viên dạy giỏi Hà Nội

Trường Đại học Kinh tế Quốc dân công bố Đề án tuyển sinh đại học năm 2023

Tuyển sinh 2023: Đại học Kinh tế Quốc dân công bố đề án tuyển sinh

Cần cẩn trọng lựa chọn nhân sự, ra đề thi
Có thể bạn quan tâm

Lương hưu của bố 50 triệu/tháng, trước lúc mất ông cho chúng tôi 100 triệu, nhìn số tiền ông cho em dâu mà tôi không thể bình tĩnh được
Góc tâm tình
05:17:59 11/03/2025
Bước ngoặt địa chính trị: Washington rút dần cam kết bảo vệ đồng minh châu Á?
Thế giới
04:25:44 11/03/2025
Cận cảnh căn bếp có giá 600 triệu đồng: Nhìn sơ qua là thấy toàn đồ bếp siêu xịn xò
Sáng tạo
00:58:39 11/03/2025
Bruno Fernandes ngồi cùng mâm với Mohamed Salah & Erling Haaland
Sao thể thao
00:56:14 11/03/2025
Bà mẹ nhờ ChatGPT hướng nghiệp cho con, ai ngờ tìm đúng ngành yêu thích, câu nói 28 chữ cuối cùng mới sốc
Netizen
00:55:41 11/03/2025
Drama không hồi kết: Trịnh Sảng bị tố làm "tiểu tam" nhận bao nuôi và mang thai với đại gia, con trai bà cả đích thân bóc phốt
Sao châu á
23:38:32 10/03/2025
Top 5 con giáp được hưởng tài lộc dồi dào trong tuần mới
Trắc nghiệm
23:24:12 10/03/2025
Mỹ nhân Hàn gây sốt MXH vì hóa Bạch Tuyết đẹp hơn bản gốc, từ làn da cho đến mái tóc đều như "xé truyện bước ra"
Hậu trường phim
23:23:53 10/03/2025
Quỷ Nhập Tràng: Hù dọa chất lượng nhưng kịch bản thì không!
Phim việt
23:17:32 10/03/2025
Đám cưới đang viral khắp MXH: Chú rể đẹp trai vô địch thiên hạ, cô dâu xinh yêu "hết nước chấm"
Phim châu á
23:09:00 10/03/2025