Cậu bạn 10 năm bò đến trường
Chưa một lần nghỉ học dù hai chân của Lương Văn Mậu đều teo quắt.
Nhà Mậu ở bản Minh Phương (xã Minh Phương, TP.Việt Trì, Phú Thọ), bản không chỉ nghèo mà có tỷ lệ người nghiện nhiều nhất xã Lượng Minh. Mậu bị tật nguyền từ khi mới sinh ra. Bố nghiện ngập, mẹ làm nghề nông, gia đình chưa từng có ý định đưa Mậu đến bệnh viện để chữa trị.
Lớn hơn một chút, vừa vào tuổi đi học, hoàn cảnh của bạn càng bi đát hơn bởi bố vào tù. Nhà côi cút, chỉ còn lại mẹ, anh trai và bà ngoại. Sống trong điều kiện ấy, ngay từ khi bắt đầu có nhận thức, Mậu đã hiểu rõ hoàn cảnh của mình.
Không thể đi theo con đường của bố, cũng không muốn nhìn thấy cảnh thất học rồi luẩn quẩn theo một vòng tròn: Nghiện – buôn ma túy – nghiện, như nhiều thanh niên trong bản nên anh em Mậu tự bảo ban nhau cố gắng phải học.
Dù tật nguyền không đi lại được, bữa đói bữa no, nhưng Mậu và anh trai Lương Văn Tý đều chăm chỉ học hành. Anh trai của Mậu đang học THPT, Mậu học lớp 9, trường THCS Lượng Minh.
Hai chị em Nguyệt – Mậu trên đường đến trường.
Nói về chuyện đến trường của Mậu không thầy cô, bạn bè nào không cảm phục. Nhiều năm qua, Mậu dùng tay bò đến trường. Quãng đường từ nhà đến trường chỉ hơn một cây số, người bình thường đi chưa đến 15 phút, nhưng Mậu phải đi gần một tiếng đồng hồ. 10 năm qua, không biết được đã bao nhiêu lần Mậu phải rơi nước mắt vì đau, vì bị đá cứa cho sứt tay, hai bàn tay của bạn giờ đầy chai sẹo.
Vất vả nhất là những ngày mới vào cấp 2. Trường THCS Lượng Minh nằm trên một quả đồi cao, muốn vào đến lớp, Mậu phải bò qua những bậc thang quanh co được ghép bằng đá. Thương cậu học trò nghèo, tật nguyền nhưng chăm học, từ đầu năm lớp 8, một nhà hảo tâm đã tặng cho em chiếc xe lăn. Nhờ đó, việc đi lại của Mậu mới dễ dàng hơn.
Leo gần 100 bậc thang mới thấy lớp học của Mậu. Mậu hồn nhiên kể: “Vì em muốn được đi học, muốn được có cái chữ” nên chịu vất vả. Thầy Hiệu trưởng Trần Quốc Hùng nhận xét: “Mậu rất có ý thức học tập và học đều các môn. Năm nào điểm tổng kết các môn cũng khá, xấp xỉ 7″. Mậu nói về ước mơ giản dị của mình: “Em muốn học một nghề để có thể tự nuôi sống mình, như nghề sửa chữa điện tử, nghề sửa xe máy…”.
Video đang HOT
Từ ngày Mậu có xe lăn, việc học của bạn cũng đỡ vất vả hơn nhiều. Người đồng hành trong mấy năm qua chính là người chị họ Lộc Thị Bé Nguyệt. Năm nay Nguyệt mới học lớp 7, dù nhỏ tuổi hơn, người cũng không cao lớn nhưng biết Mậu ham học nên tình nguyện ngày hai buổi đẩy xe đưa Mậu đến trường. Có chị, có em, mẹ Mậu không còn phải lo lắng những hôm trời mưa to gió lớn nữa.
Anh trai của Mậu học ngoài thị trấn, cách nhà gần 20 cây số, nhưng tuần nào cũng đi bộ về nhà để phụ đạo cho em. Về phía nhà trường, biết được hoàn cảnh của Mậu khó khăn nên các khoản đóng góp đều miễn cho em và ưu tiên cho em quà, sách vở mỗi khi có các đoàn từ thiện đến giúp đỡ học sinh trong trường. Nói về em họ của mình, Nguyệt tự hào: “Em học được ở Mậu nhiều điều lắm. Hai chị em đi với nhau, những bài nào em không hiểu, không làm được, Mậu lại giảng cho em”. Thầy Hiệu trưởng Trường THCS Lượng Minh nói: “Chính nghị lực của Mậu là một tấm gương sáng cho học sinh trong trường noi theo.
Ở xã Lượng Minh, hơn 90% học sinh thuộc đối tượng nghèo, nhiều em vì có cả bố và mẹ đều bị tù hoặc vì hoàn cảnh quá khó khăn nên hay bỏ học dở chừng. Ngay cha mẹ học sinh cũng chỉ muốn cho con mình đi làm thuê, làm nương, làm rẫy hoặc đi xách ma túy giúp bố, giúp mẹ kiếm tiền. Trong hoàn cảnh chung như vậy, một cậu bé không lành lặn, gia cảnh túng quẫn vẫn kiên trì đi học thực sự là một tấm gương sáng”.
Điều đáng trân trọng hơn nữa là Mậu học bằng tất cả sự say mê và luôn cố gắng để hy vọng sau này sẽ kiếm được một việc làm tử tế có thể nuôi sống bản thân. Chặng đường phía trước của Mậu còn nhiều gian nan, nhưng bằng nghị lực, bằng niềm tin, em sẽ vươn lên tự khẳng định được mình.
Theo TNO
Gần 20 cán bộ làm oan ông Chấn chưa chắc sẽ "hạ cánh an toàn"
Thực tiễn pháp lý trong thời gian qua có một nghịch lý là lấy lý do năng lực chuyên môn yếu kém hoặc lỗi vô ý thì những người tiến hành tố tụng làm oan người vô tội đều không bị truy cứu trách nhiệm hình sự và khỏi phải hoàn trả tiền mà nhà nước đã bồi thường cho người bị oan.
Trách nhiệm của những người tiến hành tố tụng trong vụ án của ông Nguyễn Thanh Chấn cách đây 10 năm sẽ được xác định như thế nào nếu ông Chấn được chính thức minh oan?
"Năng lực yếu kém" cần được xem là "thiếu trách nhiệm"
Theo thông tin từ các phương tiện thông tin đại chúng, những người trực tiếp điều tra vụ án của ông Chấn đã phủ nhận dùng nhục hình, ép cung. Những người trực tiếp xét xử vụ án của ông Chấn cũng đã phủ nhận việc cố ý ra bản án trái pháp luật.
Như vậy, việc truy cứu trách nhiệm hình sự đối với những người tiến hành tố tụng trong vụ án của ông Chấn cách đây 10 năm dưới hình thức lỗi cố ý sẽ gặp nhiều khó khăn, mặc dù hậu quả xảy ra là đặc biệt nghiêm trọng (như tội "ra bản án trái pháp luật" tại Điều 295, tội "ra quyết định trái pháp luật" tại Điều 296, tội "dùng nhục hình" tại Điều 298, tội "bức cung" tại Điều 299 Bộ luật Hình sự).
Có người cho rằng không thể truy cứu trách nhiệm hình sự được những người đã tiến hành tố tụng trong vụ án của ông Chấn cách đây 10 năm vì do nghiệp vụ non kém, mục đích là phòng, chống tội phạm, hơn nữa hiện nay họ đang giữ những chức vụ, trọng trách quan trọng trong cơ quan nhà nước ở tỉnh Bắc Giang.
Theo chúng tôi, Bộ luật Hình sự có "tội thiếu trách nhiệm gây hậu quả nghiêm trọng" tại Điều 285 Bộ luật Hình sự là tội danh mà chúng ta có thể tham khảo nếu chúng ta muốn xác định trách nhiệm hình sự của những người liên quan trong vụ án của ông Chấn cách đây 10 năm, trong trường hợp chúng ta không chứng minh được họ xâm phạm hoạt động tư pháp.
Địa chỉ gây oan "chính danh": Tòa phúc thẩm Tòa án nhân dân Tối cao
Giả sử căn cứ xác định trách nhiệm bồi thường của nhà nước đã hội đủ trong vụ việc của ông Chấn (có bản án, quyết định chính thức xác định ông Chấn bị tù oan 10 năm) thì nhà nước sẽ phải bồi thường. Cụ thể cơ quan chịu trách nhiệm bồi thường cho ông Chấn là Tòa phúc thẩm Tòa án nhân dân Tối cao tại Hà Nội (Điều 29, Điều 32 Luật Trách nhiệm bồi thường của nhà nước).
Nếu Tòa phúc thẩm Tòa án nhân dân Tối cao tại Hà Nội bồi thường thiệt hại cho ông Chấn (tiền từ ngân sách nhà nước) thì ai sẽ phải hoàn trả tiền cho ngân sách nhà nước hay không có ai phải hoàn trả khoản tiền này cho nhà nước?
Lỗi vô ý: gây oan thấu trời cũng khỏi móc túi bồi thường!
Theo Khoản 2 Điều 57 Luật Trách nhiệm bồi thường của nhà nước, trường hợp nhiều người thi hành công vụ gây ra thiệt hại thì những người đó có nghĩa vụ liên đới hoàn trả. Tuy nhiên, trước tiên chúng ta cần xác định người thi hành công vụ có trách nhiệm hoàn trả hay không.
Theo Bộ luật Dân sự năm 2005, cơ quan tiến hành tố tụng phải bồi thường thiệt hại do người có thẩm quyền của mình gây ra khi thực hiện nhiệm vụ trong quá trình tiến hành tố tụng. Cơ quan tiến hành tố tụng có trách nhiệm yêu cầu người có thẩm quyền đã gây thiệt hại phải hoàn trả một khoản tiền theo quy định của pháp luật, nếu người có thẩm quyền có lỗi trong khi thi hành nhiệm vụ (Điều 620).
Điều 56 Luật Trách nhiệm bồi thường của nhà nước quy định người thi hành công vụ có lỗi gây ra thiệt hại có nghĩa vụ hoàn trả cho ngân sách nhà nước một khoản tiền mà nhà nước đã bồi thường cho người bị thiệt hại theo quyết định của cơ quan có thẩm quyền. Trường hợp người thi hành công vụ có lỗi vô ý gây ra thiệt hại thì không phải chịu trách nhiệm hoàn trả. Căn cứ theo đó, nếu những người tiến hành tố tụng trong vụ án của ông Chấn cách đây 10 năm không có lỗi hoặc có lỗi vô ý làm oan ông Chấn thì không có trách nhiệm hoàn trả.
Với những diễn biến vụ việc trong thời gian qua và với quy định của pháp luật hiện nay, rất khó để buộc những người tiến hành tố tụng trong vụ án của ông Chấn cách đây 10 năm (điều tra viên, kiểm sát viên, thẩm phán, hội thẩm nhân dân theo hai thủ tục sơ và phúc thẩm) phải chịu trách nhiệm hoàn trả.
Quan sát thực tiễn pháp lý trong thời gian qua, do năng lực chuyên môn yếu kém hoặc do lỗi vô ý thì những người tiến hành tố tụng làm oan người vô tội đều không bị truy cứu trách nhiệm hình sự và hầu như là vấn đề hoàn trả tiền mà nhà nước đã bồi thường cũng không được đặt ra sau đó.
Như đã phân tích, trách nhiệm của những người tiến hành tố tụng trong vụ án của ông Chấn cách đây 10 năm sẽ là đề tài mà chúng ta tiếp tục bàn luận. Và nếu họ không hoàn trả khoản tiền mà nhà nước đã bồi thường cho ông Chấn thì chúng ta cần xem xét lại các quy định của pháp luật. Bởi lẽ số tiền mà nhà nước sẽ phải bồi thường cho ông Chấn là tiền từ ngân sách nhà nước, thực chất là tiền của nhân dân.
Danh sách các cán bộ gây nên cái án tù chung thân oan trái cho ông Chấn sau 10 năm trong tù theo tố cáo của ông Chấn gồm: Ông Thái Xuân Dũng, nguyên là Phó thủ trưởng cơ quan điều tra, Phó phòng Cảnh sát điều tra. Hiện nay, ông Dũng là Chánh thanh tra Công an tỉnh Bắc Giang, quân hàm đại tá.
Ông Lê Văn Dũng, thời điểm năm 2003 là Phó phòng Cảnh sát điều tra trực tiếp chỉ huy điều tra vụ án Nguyễn Thanh Chấn. Hiện ông này là Trưởng phòng Cảnh sát điều tra tội phạm về ma túy (PC47), quân hàm đại tá.
Ông Đào Văn Biên, điều tra viên nay là phó Trưởng phòng PC45; ông Nguyễn Đình Dung là cán bộ điều tra chính của vụ án Nguyễn Thanh Chấn, nay là Phó trưởng Công an huyện Lục Nam, tỉnh Bắc Giang. Ông Trần Nhật Duật là điều tra viên, nay là Phó trưởng Công an huyện Việt Yên, tỉnh Bắc Giang. Ông Nguyễn Trung Thành, điều tra viên, người trực tiếp hỏi cung ông Chấn, hiện đang là Phó trưởng phòng Công tác Đảng, công tác quần chúng. Riêng một điều tra viên khác tên là Tân đã chết vì tai nạn giao thông.
Riêng ông Phạm Văn Minh hiện đang giữ cương vị Giám đốc Công an tỉnh Bắc Giang, vào thời điểm năm 2003 khi ông Chấn bị bắt giữ để làm rõ, ông Minh đương chức Phó giám đốc - Thủ trưởng Cơ quan Cảnh sát điều tra Công an tỉnh Bắc Giang cũng là người liên đới trách nhiệm.
Ngoài các cán bộ điều tra nói trên, còn có Phó viện trưởng Viện kiểm sát nhân dân tỉnh Bắc Giang Nguyễn Tiến Lựu, người ký Bản cáo trạng số 51/KSĐT-HS ngày 10.2.2004. Thẩm phán Tòa án nhân dân tỉnh Bắc Giang Nguyễn Minh Năng (chủ tọa) và thẩm phán Trần Văn Duyên đã xét xử phiên tòa sơ thẩm. (Ông Chấn còn bỏ sót ba hội thẩm nhân dân trong phiên tòa xử sơ thẩm).
Đại diện Viện kiểm sát nhân dân tỉnh Bắc Giang giữ quyền công tố tại phiên tòa sơ thẩm ngày 26.3.2004 là ông Đặng Thế Vinh. Thư ký phiên tòa là ông Lê Khánh Hưng, cán bộ tòa án.
Thẩm phán Tòa án nhân dân Tối cao Phạm Tuấn Chiêm, chủ tọa phiên tòa (nguyên là Chánh án Tòa án nhân dân tỉnh Hà Giang) cùng hai thẩm phán Quản Hùng và Hoàng Doãn Đức. Đại diện Viện kiểm sát nhân dân Tối cao giữ quyền công tố phiên tòa phúc thẩm là ông Nguyễn Khắc Du, kiểm sát viên. (Ông Phạm Tuấn Chiêm ký bản án phúc thẩm số 1241/PTHS ngày 27.7.2004)
Theo Một thế giới
Người cha cắn ngón tay lấy máu viết đơn kêu oan cho con trai Chỉ có niềm tin mãnh liệt vào sự vô tội của đứa con trai mình, người cha già mới làm được một điều không tưởng như thế... Gần 5 năm trời long đong hết cơ quan này đến cơ quan khác kêu oan nhưng đứa con yêu thương vẫn chịu cảnh tù đày. Nuốt đau đớn vào lòng, cha tử tù Nguyễn Văn...