Cặp bồ nhầm chồng của bạn
Câu chuyện tôi kể ra đây là hoàn toàn có thật nhé, không sai chút nào. Và thật sự bây giờ tôi quá bế tắc, không biết làm thế nào vì tôi đã yêu anh rất nhiều, rất chân thành.
Tôi lấy chồng được 2 năm thì tình cảm vợ chồng trục trặc. Tôi bỏ vào nam, nuôi con một mình, vì không muốn sống ở quê nhà, mọi người dị nghị. Chỉ có bố mẹ tôi là biết tôi bỏ chồng và đồng ý cho tôi đi nơi khác sống. Còn người ở quê không ai biết cả, họ cũng không nhớ tôi nếu như tôi không thường xuyên về, coi như tôi đi làm xa.
Tôi vào Sài Gòn lập nghiệp và nuôi con, có một cửa hàng làm tóc nhỏ, thu nhập cũng đủ sinh sống. Thời gian đó, anh hay lui tới quán tôi cắt tóc. Lâu dần chúng tôi cảm thấy hợp nhau, vui vẻ với nhau. Và khi biết hoàn cảnh của tôi, anh tỏ ra rất quan tâm, lo lắng. Anh cũng thú nhận, anh đã có vợ con, nhưng anh vẫn muốn quan tâm tới tôi, lo lắng cho tôi nhất là khi anh xa nhà. Nếu tôi đồng ý và chấp nhận chuyện này, anh sẽ che chở cho hai mẹ con.
Thú thực, ở đất khách quê người, một người phụ nữ nai lưng ra kiếm tiền còn nuôi con, tôi cũng tủi nhục lắm. Nhiều khi muốn có một người đàn ông bên cạnh. Anh đến đúng vào lúc tôi cảm thấy cô đơn, cần ai đó che chở, dù biết là, có thể anh với tôi mãi chỉ là quan hệ như thế. Tôi chấp nhận yêu cầu của anh.
Thú thực, ở đất khách quê người, một người phụ nữ nai lưng ra kiếm tiền còn nuôi con, tôi cũng tủi nhục lắm. (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Nhưng cũng chính từ ngày đó, tôi càng ngày càng thấy yêu anh hơn. Tình cảm tôi dành cho anh là chân thành. Tôi hạnh phúc khi được gần anh. Nhìn con và anh hạnh phúc, vui vẻ, tôi cũng vui lắm. Tôi thấy anh và con thật hợp nhau. Đó cũng là điều khiến tôi có thêm động lực để yêu anh. Tôi với anh dọn ra sống cùng nhau. Thật ra, hai người cùng ở xa nên chẳng ai ngại gì, chỉ cần yêu nhau là đủ. Tôi cũng không mong danh phận, chỉ hi vọng anh thật tâm quan tâm mẹ con tôi là đủ.
Sau một thời gian yêu nhau, tôi và anh bắt đầu mới nói chuyện gia đình. Anh nói quê anh ở nơi ấy, thật không ngờ, đó cũng là quê hương của tôi. Và chúng tôi bắt đầu tìm hiểu gia đình của nhau. Bàng hoàng thay, anh nói anh là chồng của cô H. Tôi thấy ngợ ngợ, hỏi có phải là H này, H kia không thì đúng là vậy. Trời ơi, tôi thật không ngờ, đó lại chính là cô bạn thân của tôi.
Các bạn có thấy hoàn cảnh của tôi trớ trêu không. Đúng là ông trời trêu người. Tôi đã bị quả báo. Tôi và cô bạn ấy chơi thân với nhau, ngày lên Hà Nội lấy chồng kiếm sống, chúng tôi xa nhau và không liên lạc. Cô ấy cũng dự đám cưới của tôi nhưng cô ấy cưới, tôi không về được, vì ngày đó tôi mới sinh. Tôi cũng không biết mặt mũi chồng cô ấy ra sao. Thế mà giờ đây, tôi lại yêu chính người chồng của cô ấy.
Tôi đã có thời gian vui vẻ bên anh, đã quyến luyến bên anh rất lâu và yêu anh thật nhiều. Giờ đây, biết sự thật này, tôi quá đau lòng. Tôi không biết nên nói với anh hay là phải làm thế nào. Cô bạn của tôi lại phải chịu đau khổ vì chính người bạn thân của cô ấy sao. Nếu anh còn ở đây, tôi sợ mình không thể dứt được anh ra, nhưng làm thế, liệu có lỗi với bạn quá không.
Tôi chỉ không may yêu lầm chồng bạn, tôi cũng không có ý định cướp anh khỏi tay ai cả, chỉ là lúc này, vì anh yêu tôi và tôi cũng yêu anh, nên tôi cần một người đàn ông để dựa dẫm. Tôi không biết nên bắt đầu câu chuyện thế nào, hay là tôi cứ ỉm đi, cứ yê anh coi như không biết chuyện gì xảy ra. Liệu ông trời có tha cho tôi không, tôi bế tắc quá rồi các bạn ạ. Cho tôi một lời khuyên, tôi cảm ơn rất nhiều!
Theo VNE
Bạn gái cũ bỏ chồng, muốn quay về bên tôi
Lúc này, tôi thực sự hoang mang, không biết mình nên làm thế nào, có nên đón nhận tình cảm của em không?
Nếu là trước đây, khi em ngỏ lời muốn được làm vợ tôi, tôi sẽ sướng rên, sẽ hạnh phúc vô vàn. Nhưng giờ, sao câu nói muốn quay về bên anh của em lại khiến tôi sợ hãi đến vậy. Tôi sợ rằng người con gái tôi yêu đã thay đổi, không còn là em như trước kia nữa.
Trước đây, tôi chết mê chết mệt cô gái tóc đen, có đôi mắt to tròn và nụ cười dịu dàng. Tôi thường kể cho bạn bè nghe về em, từng chi tiết của em, bởi tình yêu đã khiến tôi mụ mị. Tôi, một gã đàn ông con nhà khá giả, nếu không muốn nói là giàu có, có công việc ổn định, mức lương tốt, và tôi quyết tâm tán đổ em. Vậy mà, suốt 2 năm theo đuổi, tôi mới được em nhận lời yêu. Tình yêu ấy với tôi có ý nghĩa như thế nào. Nếu bạn từng theo đuổi một người, bạn mới cảm nhận được tình cảm đó, cảm nhận được niềm hạnh phúc khi có được đối phương.
Tôi reo hò trong hạnh phúc, sung sướng vì có được em. Nhưng, tôi lại không hề biết, sau đó 2 tháng, chúng tôi chia tay. Chỉ vì em nói, em và tôi không hợp nhau, em đã có tình cảm với một người đàn ông khác. Đó là người gần nhà em ở quê, em cảm thấy yên tâm hơn khi lấy anh ta, tin tưởng hơn tôi rất nhiều. Em sợ, bố mẹ sẽ lo lắng khi em lấy chồng xa, em sợ bố mẹ sẽ không vui vì con gái của họ không nghe lời mình. Em chấp nhận lấy người đàn ông kia và em nói là yêu, còn tôi thì không biết em yêu cỡ nào.
Tôi reo hò trong hạnh phúc, sung sướng vì có được em. Nhưng, tôi lại không hề biết, sau đó 2 tháng, chúng tôi chia tay. (ảnh minh họa)
Cái ngày em nói với tôi rằng, em đã bỏ chồng, tôi mới hiểu, em không hề yêu người ấy. Em nói, em lấy anh ta vì bố mẹ em muốn thế, em cũng nghĩ, gần gũi sẽ thuận tiện mọi thứ. Với lại, gia đình anh ta có điều kiện tốt hơn tôi. Người vừa có điều kiện vừa gần nhà thì dại gì mà em không lấy. Lúc đó, tôi đau khổ vô cùng nhưng có lẽ, em không hề cảm nhận được.
Thời gian em lấy chồng cũng đã 2 năm, tôi chưa từng yêu ai cũng vô cảm với con gái. Không hiểu sức hút của em sao lại lớn đến vậy với tôi, tôi không mở lòng được với bất cứ người nào, trong lòng vẫn thương nhớ em. Nhưng tôi không có ý định tìm lại em, không có ý muốn liên lạc, hay hỏi xem em đang làm gì. Chỉ là, tôi cảm thấy, tôi cần có được chữa lành vết thương trong lòng.
Vậy mà, khi vết thương của tôi chưa lành, một ngày, em chủ động gọi cho tôi. Em nói, em đang cô đơn, em cần có tôi bên cạnh. Nếu như tôi chưa có gia đình, hãy đến bên em, để em có thể dựa vào vai tôi mà tâm sự. Em chỉ muốn mượn bờ vai tôi mà thôi. Khi đó, nghe giọng em rất thảng thốt, có vẻ như em đang đau khổ, vật vã lắm. Em muốn tôi nói cho em tất cả những gì đã xảy ra với tôi khi tôi đi lấy chồng. Nhưng tôi câm lặng, không nói gì, chỉ để cho em kể lể về người chồng vũ phu, phụ bạc của em.
Em làm như vậy là đang làm khó tôi. Khi biết tôi chưa có gia đình, em ra sức gọi cho tôi, nói muốn cùng tôi ôn lại kỉ niệm xưa, mong tôi đón nhận em nếu tôi không chê em. Tôi nào có chê em, chỉ là, em đến với tôi quá nhanh, cũng không cần biết giờ tôi sống ra sao. Em cũng không cần biết tôi làm gì, có vui vẻ không. Em chỉ quan tâm tới chuyện của bản thân mình, chỉ mong muốn tôi là chỗ dựa cho em khi em vừa bị &'chết đuối.
Nhìn em đã khác xưa nhiều quá, khuôn mặt, hơi thở và cả ánh mắt, em đã già dặn hơn, có nhiều toan tính trong đó hơn. Tôi đã yêu em, chết đi sống lại, cũng từng vật vã vì em, lúc đó, em nào có bên cạnh tôi, chỉ mình tôi chống trọi với nó. Em có hiểu không hay là em đang giả vờ làm lơ đi. Tôi giờ thực lòng không biết nên làm thế nào. Cơ hội cho tôi làm lại, được ở bên cạnh em, vậy mà tôi lại không làm, tôi thực sự không đủ tự tin để kéo em quay về bên tôi.
Có lẽ, tôi cần thời gian, cần sự kiên nhẫn của em, hoặc là kiểm nghiệm lại trái tim mình. Liệu đón nhận em, cưới em vội vàng, có phải là tôi đã không coi trọng bản thân mình và gia đình tôi?
Theo VNE
Ngủ với anh ấy rồi cũng không sao em ạ! "Em dại thì em chịu thôi chứ chị chẳng tội vạ gì, anh ta cũng ấm cái thân, em đừng có mà kêu than hay mang lý do đó ra để bắt vạ chị. Chị quen rồi!". Nghe những lời nói đó của chị mà tôi nổi ra gà, giống như lời lẽ của người đàn bà ghê gớm, khiếp đảm nào đó....