Cần gấp 40 triệu đồng cứu thầy giáo trẻ dạy học trên hòn đảo nhỏ
Sau buổi dạy trên hòn đảo thuộc vùng sâu vùng xa của tỉnh Kiên Giang chỉ có vài chục nóc nhà, thầy Văn đi xuống dốc hái rau rừng để ăn trưa. Không may đường trơn trượt, thầy Văn bị ngã gãy chân, m.áu c.hảy xối xả.
Thầy giáo trẻ ai cũng mến thương
Danh Văn sinh năm 1990, là con trai duy nhất trong gia đình có 3 chị em. Ngay từ năm 2001, gia đình đã phát hiện Văn bị bệnh m.áu khó đông và chạy chữa cho anh. Từ mấy sào ruộng trồng lúa, thu nhập bấp bênh, ba mẹ của Văn phải tần tảo sớm hôm, làm mướn cho người ta, chắt chiu từng đồng để nuôi các con và chữa bệnh cho Văn.
Ông Danh Định, ba của Văn chia sẻ: “Mong muốn các con có một cuộc sống bớt cơ cực, khi nghe Văn nói sẽ theo nghề dạy học, hai vợ chồng tôi mừng cho con”.
Các giáo viên và học sinh Trường Tiểu học – THCS Tiên Hải ai cũng đau lòng và thương thầy giáo Văn.
Từ nhỏ đã nổi tiếng hiền lành, chịu khó, 7 năm cống hiến cho sự nghiệp giáo dục ở điểm trường trên đảo Hòn Đước, thuộc Trường Tiểu học – THCS Tiên Hải, chưa một lần có tiếng than thở hay trách móc thầy giáo Văn.
Ở Hòn Đước, nơi phần lớn dân cư là người dân tộc thiểu số, cuộc sống còn nhiều khó khăn. Học sinh đi học buổi có buổi không. Có buổi các con đến trường học, có buổi lại theo cha mẹ đi tàu, ghe đ.ánh cá, đi cào nghêu. Vì vậy, việc dạy học của thầy giáo trẻ hết sức gian nan.
Thầy Văn trẻ, đẹp trai, lại hiền và kiên nhẫn nên mọi người ở quanh khu vực ai cũng yêu quý. Hôm xảy ra tai nạn, thầy Văn vừa dạy xong lớp buổi sáng. 11 giờ trưa, thầy đi bộ xuống dốc để hái rau rừng ăn trưa, do trơn trượt nên bị ngã gãy chân, m.áu c.hảy ra xối xả. Người dân trên đảo Hòn Đước thấy vậy đã gom t.iền, đưa thầy giáo nghèo vào đất liền cấp cứu.
Trong những ngày thầy Văn nằm viện, không chỉ các giáo viên, học sinh mà còn cả các anh lính Biên phòng, Hải quan cũng gọi điện thoại hoặc trực tiếp đến thăm. Ai cũng nhắn nhủ thầy Văn chóng khỏe để trở về tiếp tục đưa con chữ đến với đảo nghèo.
Thương ba mẹ thầy giáo Văn t.uổi cao sức yếu mà vẫn phải túc trực để chăm sóc con trai, cô giáo Thị Ngọc Yến, đồng nghiệp của thầy Văn đã lặn lội lên phụ giúp gia đình dịp cuối tuần. Chị Yến cho hay: “Hai ông bà đã già yếu, thầy giáo Văn thì nằm một chỗ, có đêm, ông bà ngủ quên mất, không ai chăm, chúng tôi nghe đều thấy đau lòng và thương quá. Vì vậy, tôi tranh thủ dịp cuối tuần để lên phụ ông bà”.
Cha mẹ bán sào đất cuối cùng vẫn không đủ
Video đang HOT
Do bị bệnh m.áu khó đông nên tính mạng của thầy Văn đang gặp nguy hiểm, cần dùng thuốc đông m.áu đặc hiệu. Gia đình rơi vào túng quẫn, mong các tấm lòng hảo tâm giúp đỡ.
Vợ chồng ông Danh Định có 3 người con, 2 gái 1 trai. Con gái đầu cũng vừa gặp tai nạn, đứt dây chằng, lại có con nhỏ mới 3 t.uổi nên con rể ông Định phải ở nhà chăm sóc vợ con. Còn cô con gái út năm nay đang học lớp 11, tại Trường Phổ thông Dân tộc nội trú tỉnh Kiên Giang. Vì vậy, từ khi Văn bị bệnh, chỉ có hai vợ chồng ông Định chăm sóc.
Gia đình ông Định thuộc đồng bào dân tộc Khmer. Tài sản chỉ có vài xào ruộng để xạ lúa nuôi con. Ông bùi ngùi: “Gia đình phấn đấu mãi, vừa thoát được hộ nghèo cách đây một năm. Giờ con lại bệnh như thế này. Cứ tưởng đưa con lên điều trị chỉ hết vài chục triệu, bán đất đi là đủ, không ngờ bệnh của con lại nặng đến như vậy”.
Thương đứa con trai còn chưa lập gia đình, vợ chồng ông Định cố hết sức cứu con, mang bán và cầm cố đất đai để lấy t.iền chữa bệnh. Cùng với đó, ông kêu gọi vay mượn từ họ hàng đến người quen, với câu nói “người còn của còn”, chỉ mong giữ lại tính mạng của con.
Tuy nhiên, do bị bệnh m.áu khó đông, tính mạng của thầy Văn đang trở nên nguy kịch, cần dùng thuốc đông m.áu đặc hiệu (yếu tố VIII đông khô). Mà tài sản trong nhà cũng đã hết. Có đôi lúc, mọi người ở nơi thầy Văn dạy học thương quá, gom nhau được ít nhiều gửi lên đóng viện phí cho anh. Nhưng vùng quê nghèo, số t.iền ấy chẳng thấm vào đâu.
“Có hôm Văn yếu lắm, nói đứt quãng: “Con làm phiền ba mẹ quá. Vì con mà ba mẹ nghèo và khổ cực”. Tôi nói: “Con đừng có nói vậy. Con cái cả mà”. Ông Định kể mà đôi mắt đỏ hoe. Nhìn người cha cứng cõi, cả đời vất vả vì con, lúc này bỗng rơi lệ khiến ai cũng đau lòng.
Khánh Hòa
Mọi sự giúp đỡ xin gửi về:
1. Gửi trực tiếp: Bạn đọc có thể liên hệ phòng Công tác xã hội, Bệnh viện Chợ Rẫy để được hướng dẫn đóng tạm ứng viện phí cho thầy giáo Danh Văn; Hoặc gửi trực tiếp cho ông Danh Định, địa chỉ ấp An Phú, xã Vĩnh Phước B, huyện Gò Quao, tỉnh Kiên Giang; Số điện thoại: 0907803108.
2. Ủng hộ qua Báo VietNamNet: Ghi rõ ủng hộ MS 2019.389
Chuyển khoản: Báo VIETNAMNET
Số tài khoản: 0011002643148. Sở giao dịch Ngân hàng Ngoại Thương Việt Nam – 198 Trần Quang Khải, Hà Nội
- Chuyển khoản từ nước ngoài: Bank account: VIETNAMNET NEWSPAPER
- The currency of bank account: 0011002643148
- Bank:- BANK FOR FOREIGN TRADE OF VIETNAM
- Address: 198 Tran Quang Khai, Hanoi,Vietnam
- SWIFT code: BFTVVNV X
- Qua TK ngân hàng Viettinbank:
Chuyển khoản: Báo VietNamnet
Số tài khoản: 114000161718
Ngân hàng TMCP Công Thương Việt Nam – Chi nhánh Đống Đa
- Chuyển t.iền từ nước ngoài:
Vietnam Joint Stock Commercial Bank for Industry and Trade, Dong Da Branch
- Address: 183 Nguyễn Lương Bằng, quận Đống Đa, Hà Nội
- Swift code: ICBVVNVX126
3. Hoặc trực tiếp báo VietNamNet:
- Phía Bắc địa chỉ: tầng 3, tòa nhà C’Land,156 Xã Đàn 2, phường Nam Đồng, quận Đống Đa, Hà Nội.
- Phía Nam: Văn phòng đại diện báo VietNamNet phía Nam, số 408 Điện Biên Phủ, P11,Q10, TP.HCM. SĐT: 08 3818 1436.
Theo vietnamnet.vn
Xót xa bữa cơm với muối của học sinh vùng cao
Một ít cơm ăn với muối là bữa trưa của nhiều học sinh người dân tộc Cor ở vùng cao Quảng Ngãi, những đ.ứa t.rẻ chia sẻ cho nhau ăn ngon lành.
Giờ cơm trưa, những chiếc cặp lồng mang theo từ sáng sớm được mang ra bàn ăn. Lớp mầm non thôn Cả (xã Trà Hiệp, huyện Trà Bồng, tỉnh Quảng Ngãi) có 28 học sinh nhưng hôm nay chỉ có 23 cặp lồng cơm. Có 5 em không mang cơm cho bữa trưa.
"Hôm nào cũng có vài em không có cơm mang theo. Được cái bọn trẻ ở đây biết chia sẻ cùng nhau. Mỗi em sẽ nhường cho bạn một ít cơm, một ít thức ăn", cô giáo Hồ Thị Cam cho biết.
Học sinh vùng cao Trà Bồng mang theo cơm trưa đến lớp.
Nhìn bữa trưa của những đ.ứa t.rẻ thôn Cả mới thấy xót xa. Trong cặp lồng chỉ có một ít cơm với rau rừng hoặc muối. Bữa cơm "sang" nhất là miếng cá chỉ to hơn ngón tay cái. Cứ thế, những đ.ứa t.rẻ vui vẻ chia nhau ăn ngon lành.
Hai học sinh này chia nhau phần cơm ít ỏi ăn cùng với muối.
Cô Cam thở dài, bữa ăn hôm nay thế đã là "sang" bởi vài em có cá để ăn. Có hôm cả lớp toàn ăn rau rừng, vài con ốc với muối. Cơm thì ít còn chia nhau nên không đủ no. Thương học sinh, giáo viên phải mua thêm ít mì ăn liền nấu canh cho các em.
"Người dân nghèo quá nên các em rất thiếu thốn. Bữa ăn như thế làm sao các em có đủ chất để phát triển. Thương các em lắm nhưng giáo viên cũng khổ, đâu giúp được gì nhiều", cô Cam nói đầy xót xa
Phần ăn "sang" nhất có một khúc cá muối to bằng ngón tay cái.
Giáo viên thường xuyên phải san sẻ một ít cơm cho những học sinh không mang theo cơm đến lớp.
Ngoài bậc mầm non, điểm trường thôn Cả còn có 40 học sinh từ lớp 1 đến lớp 3. Thức ăn cho bữa trưa của các em vẫn chỉ là những gì kiếm được trong rừng.
Phụ trách lớp 1 với 18 học sinh, cô Trần Thị Thủy quá quen với cảnh phải xin cơm hoặc chia sẻ bữa trưa của mình cho học sinh. Có điều, bữa trưa của những giáo viên vùng cao như cô Thủy có hôm cũng chỉ là gói mì ăn liền.
Vận động những đ.ứa t.rẻ đến lớp đã khó, giữ cho các em không bỏ học còn khó hơn. Không có cơm, hoặc bữa ăn quá thiếu thốn khiến những đ.ứa t.rẻ không muốn đến lớp.
"Nhiều em phải băng rừng đến lớp, rồi học cả ngày mà bữa trưa thiếu thốn quá nên các em không đủ sức. Nhiều em quanh năm không biết đến miếng thịt, miếng cá. Ăn uống vậy thì sức đâu mà học", cô Thủy nói.
Bữa ăn trưa trong lớp cô Thủy kết thúc chóng vánh, những cặp lồng cơm hết sạch. Nhiều em cố vét những hạt cơm còn lại, có vẻ những đ.ứa t.rẻ vẫn chưa no.
Dấu hiệu nhận biết của những học sinh "ăn ké" là cơm lẫn lộn nhiều loại gạo được đựng trong nắp cặp lồng đi mượn.
Thầy Bùi Công Bàng - Phó Hiệu trưởng trường Phổ thông dân tộc bán trú Tiểu học và THCS Trà Hiệp cho biết, trường có 1 điểm chính và 4 điểm lẻ với 235 học sinh. Hầu hết học sinh của trường đều có hoàn cảnh khó khăn, đặc biệt là học sinh ở 4 điểm lẻ.
Điều kiện sinh hoạt, ăn uống thiếu thốn ảnh hưởng đến sức khỏe và việc học của học sinh. Do đó, nhiều học sinh có nguy cơ bỏ học.
"Nhà trường chỉ có thể xin đầu tư xây dựng phòng học. Riêng việc ăn uống thì vượt quá khả năng, cái này phụ huynh phải tự lo cho các em. Điều kiện kinh tế gia đình quá khó khăn nên các em ăn uống vô cùng thiếu thốn, ảnh hưởng rất nhiều đến việc học", thầy Bàng cho biết./.
Theo VOV
Quảng Nam: Chung tay xóa điểm trường tạm ở miền núi Đầu tháng 10 vừa qua, thêm một điểm trường ở xã Trà Tập (huyện Nam Trà My, tỉnh Quảng Nam) được kiên cố hóa nhờ lòng hảo tâm của các mạnh thường quân. Đã có hàng chục điểm trường ở vùng sâu vùng xa của huyện miền núi Nam Trà My được kiên cố hóa từ tấm lòng của các nhà hảo tâm....