Cần “cú hích” đột phá từ Hiệu trưởng
Thực tiễn cho thấy, việc đổi mới giáo dục, đào tạo có rất nhiều đối tượng tham gia vào quá trình hoạt động này, từ người lãnh đạo quản lý, giáo viên, nhân viên đến người học… mỗi đối tượng thể hiện một vai trò riêng, chức năng riêng trong quá trình đổi mới. Vai trò quan trọng quyết định là hiệu trưởng.
ảnh minh họa
1. Xin nói rõ ở đây không có ý quá đề cao vai trò này, xem nhẹ yếu tố kia, mà nói như vậy để thấy đặc điểm về lao động sư phạm là loại hình lao động đặc thù, phương tiện lao động sư phạm cũng rất đặc thù, thời gian lao động sư phạm không chỉ đảm bảo đúng quy định trong chương trình mà cần mang tính năng động, sáng tạo cộng với niềm say mê nghề nghiệp và tinh thần trách nhiệm trước thế hệ trẻ và toàn xã hội…
Do đó trong công tác quản lý giáo dục càng trở nên đặc thù hơn so với bất cứ ngành nghề nào khác. Điều đó cũng đồng nghĩa yếu tố quyết định là sự vào cuộc lúc này chính là tinh thần trách nhiệm và sự quyết tâm cao của những người làm công tác quản lý giáo dục.
Nhất là đối với người hiệu trưởng là phải nhận ra rằng, trong bối cảnh chung của thế giới đã đặt ra cho giáo dục đào tạo nước ta những thách thức lớn lao. Vấn đề cốt lõi của đổi mới giáo dục là đổi mới chương trình, nội dung và phương thức giáo dục đào tạo để nhằm tạo ra những lớp người lao động mới có năng lực, tri thức.
Đó là những con người đòi hỏi một mặt phải được trang bị vốn tri thức cơ bản, hiện đại, mặt khác phải biết chủ động tiếp thu tri thức mới, biến tri thức mới tiếp thu thành tri thức của mình, có khả năng vận dụng tư duy sáng tạo, năng động.
Những thay đổi trong tư duy, trong yêu cầu đổi mới giáo dục và mong đợi của người học ngày nay đã khác trước rất nhiều, nó không chỉ càng cao hơn, mà sự học ngày nay được thực hiện theo triết lý giáo dục của thế kỷ XXI về 4 trụ cột là: Học để biết; Học để làm; Học để chung sống với người khác; Học để tự khẳng định mình.
2. Nhà trường ngày nay không còn là các trường của quá khứ nữa. Tất cả các trường học hiện nay đều hoạt động trên sân chơi quốc tế, ở đó hoạt động dạy học, lao động sư phạm của người giáo viên vừa mang tính khoa học, vừa mang tính nghệ thuật và tính nhân đạo cao cả, nó mang tính đặc thù của nghề sư phạm đồng thời có sự liên kết, cộng tác, phối hợp với các lực lượng giáo dục trong và ngoài nhà trường.
Thế nên càng đòi hỏi ở công tác quản lý giáo dục, ở người hiệu trưởng đồng thời cần có sự đổi mới tư duy trong hoạt động của mình không thể giữ mãi “công thức” quản lý hành chính (cách mà lâu nay vẫn đang làm), mà thay vào đó là quản lý phương thức hoạt động chuyên môn; thay đổi quan niệm về đánh giá chất lượng giờ dạy; tập trung xây dựng môi trường giáo dục thân thiện để có sự hợp tác trong tổ chức, quản lý toàn diện chất lượng trường học; xây dựng môi trường cạnh tranh lành mạnh trong tập thể; thực hiện phân cấp đề cao vai trò tự chủ, tự chịu trách nhiệm của từng giáo viên trong nhà trường…
Chúng ta đều biết hoạt động giảng dạy là một lao động đòi hỏi người tham gia phải có vốn kiến thức chuyên môn sâu rộng, có niềm say mê và ý chí nghị lực, vì vậy để phát huy động lực lòng say mê cho người dạy, người hiệu trưởng với vai trò là người tự chủ, tự chịu trách nhiệm cần quan tâm tới điều kiện cho hoạt động đổi mới giáo dục, đào tạo.
Chúng ta không thể đòi hỏi hơn ở giáo viên khi không tạo cho họ có những điều kiện tối thiểu để thực hiện phương pháp dạy học mới, vì thế điều trước tiên cần quan tâm là đầu tư trang thiết bị đảm bảo tính chất đồng bộ cho quá trình giảng dạy theo kịp trình độ khu vực và trên thế giới như: phòng thí nghiệm, thiết bị máy móc…
Đi cùng với đó là tạo điều kiện cho mọi giáo viên có cơ hội để tự học, bồi dưỡng và thường xuyên tiếp cận thông tin khoa học công nghệ.
Ngày nay, khoa học và công nghệ phát triển rất nhanh, chỉ cần tách khỏi hệ thống thông tin khoa học trong khoảng một thời gian nhất định, thì dù trước đấy người dạy, kể cả những nhà giáo có bằng cấp, có trình độ cao đến đâu chăng nữa cũng trở nên lạc hậu.
Nên cần tạo điều kiện cho mỗi giáo viên được tiếp cận các thông tin khoa học mới nhất thông qua Internet, báo, tạp chí, các hội thảo khoa học trong và ngoài nước…
Video đang HOT
3. Hiện nay, Đảng, Nhà nước ta đã xác định giáo dục là nhân tố quan trọng trong chiến lược phát triển đất nước, nên việc đầu tư kinh phí cho đổi mới trong dạy học là cần thiết, khi có sự đầu tư thích đáng, thì hiệu quả chắc chắn sẽ làm cho người dạy và người học toàn tâm, toàn ý không bị chi phối bởi những yếu tố ngoại cảnh khác.
Cuối cùng và cũng là điều hết sức quan trọng cần thường xuyên quan tâm là: khích lệ về tinh thần để giáo viên tham gia đổi mới phương pháp dạy học.
Có thể mỗi trường có những đặc thù khác nhau, nhưng có một cách khích lệ tốt nhất, hiệu quả nhất là thường xuyên duy trì và phát động các phong trào thi đua đổi mới phương pháp dạy học trong nhà trường; trân trọng, tôn vinh con người và sản phẩm của tư duy sáng tạo… hoạt động đổi mới phương pháp dạy học.
Có thể nói, trong hành trình dẫn dắt các hoạt động đổi mới giáo dục đào tạo hiện nay, không ai khác chính người hiệu trưởng và những người làm công tác quản lý giáo dục phải là những người tạo ra “cú hích” đột phá vào sự vận hành đổi mới giáo dục, đào tạo.
“Cú hích” đó là sự quan tâm nhiều chiều nhằm trúng mục đích, là sự đổi mới trong tư duy quản lý, điều hành, trong kiểm tra đánh giá cả về nội dung, hình thức, phương pháp để đo đạc sản phẩm đầu ra, nhằm tạo động lực định hướng cho hoạt động dạy và học, đồng thời tạo thành một khối đoàn kết vững chắc, phát huy sức mạnh tổng hợp của tập thể, tạo kỷ cương, nề nếp, thống nhất, hình thành bầu không khí tốt nhất cho mọi người phát huy tính sáng tạo, nâng cao ý thức trách nhiệm của mình, góp phần vào thành công chung của sự nghiệp đổi mới giáo dục.
Thực tế người làm công tác giáo dục không đặt mục tiêu lợi ích về kinh tế của cá nhân, cũng như không đòi hỏi sự đãi ngộ,.. nhưng rõ ràng khi có sự động viên khích lệ bằng vật chất sẽ là động lực để giáo viên toàn tâm, toàn ý vào hoạt động dạy học của mình hơn.
Theo Giaoducthoidai.vn
Dạy tư duy phản biện ở trường phổ thông - việc khó cần làm!
Trong quá trình đổi mới toàn diện giáo dục và đào tạo theo hướng lấy người học làm trung tâm thì việc xây dựng tư duy phản biện cho học sinh phổ thông là điều rất cần thiết. Dù còn gặp nhiều khó khăn nhưng các thầy cô và chuyên gia giáo dục vẫn đang nỗ lực không ngừng để trang bị kỹ năng quan trọng này cho các em.
Học sinh ngày nay có thể dễ dàng tiếp cận thông tin từ sách vở, máy tính hay điện thoại thông minh giúp tăng cường tư duy phản biện
Kỹ năng quan trọng trong thời đại bùng nổ thông tin
Tư duy phản biện (Critical Thinking), hiểu một cách đơn giản nhất, đó là khả năng suy nghĩ và tư duy đa chiều, phản biện lại vấn đề, xem xét mọi khía cạnh để tìm ra chân lý chứ không dễ dàng chấp nhận mọi ý kiến ngay từ ban đầu.
Tư duy phản biện (TDPB) giúp con người vượt ra khỏi cách suy nghĩ theo khuôn mẫu, thói quen có sẵn; hướng đến cái mới, thoát khỏi những rào cản của định kiến, đưa ra nhiều phương án khác nhau và lựa chọn phương án tối ưu với những lập luận có cơ sở vững chắc đối với một vấn đề nào đó.
Việc xây dựng TDPB cho học sinh đang được nhiều quốc gia xem như tiêu chuẩn của nền giáo dục hiện đại, là động lực thúc đẩy sự phát triển của toàn thể xã hội.
Đơn cử như tại Mỹ, các giáo viên thường cho học sinh sử dụng tư duy phản biện bằng cách thử thách khả năng đặt câu hỏi hay, suy nghĩ sâu sắc và bảo vệ quan điểm của các em về các vấn đề được dạy.
Các bài học được các em chuẩn bị trước tại nhà và mang đến lớp thảo luận, tranh biện sôi nổi. Người thầy sẽ đóng vai trò định hướng, giải thích và đúc kết lại chân lý vào cuối buổi học.
PGS-TS Tâm lý Huỳnh Văn Sơn, Phó hiệu trưởng Trường Đại học Sư phạm TPHCM cho rằng: "Trong thời đại ngày nay khi khối kiến thức càng lúc càng trở nên khổng lồ, con người có nhiều cơ hội để tiếp cận tri thức thì việc biết cân nhắc, suy xét, lựa chọn, lọc để biết, hiểu và ứng dụng trở nên rất quan trọng. Đó chính là tư duy phản biện và sức mạnh của nó trong thực tiễn...".
PGS-TS Huỳnh Văn Sơn hướng dẫn về Phương pháp dạy học tích cực
Nhiều khó khăn trong việc dạy học sinh TDPB
Hiện tại ở Việt Nam, để giáo dục TDPB một cách hoàn chỉnh cho học sinh phổ thông là chuyện không hề đơn giản. Theo các chuyên gia trong ngành giáo dục, rào cản đầu tiên là vấn đề văn hóa.
Việc dạy học ở nước ta trong nhiều năm qua chịu ảnh hưởng rất lớn của Nho giáo, "một chữ cũng là thầy, nửa chữ cũng là thầy", chưa thật sự chú trọng đến tính tích cực trong hoạt động giáo dục của học sinh.
Điều đó góp phần làm học sinh trở nên thụ động, lười biếng trong suy nghĩ, tìm kiếm dẫn chứng, cơ sở để phản biện kiến thức của giáo viên truyền thụ.
Cô Lại Thị Phương Ánh, giáo viên môn sinh vật ở Trường THPT Lê Hồng Phong (TPHCM) nhận định: "Việc dạy TDPB cho học sinh cấp 3 là rất khó, bởi lẽ các em đã quen với lối tư duy một chiều, thụ động từ các lớp cấp dưới, mất dần sự tò mò và thói quen đặt câu hỏi.
Ở mức độ này, giáo viên chỉ có thể điều chỉnh, định hướng và khơi lại niềm vui học hỏi cho các em chứ không thể xây dựng kỹ năng TDPB cho học sinh một cách hoàn chỉnh".
Hơn nữa, không ít giáo viên cũng tỏ ra lúng túng với việc đào tạo TDPB bởi lẽ chính họ cũng là sản phẩm của giáo dục truyền thống. Thầy Nguyễn Duy Khang, công tác tại Trường Cao đẳng Cộng đồng Vĩnh Long cho rằng phần đông người dạy học hiện nay còn hiểu chưa đúng về giáo dục TDPB.
Không nhiều thầy cô giáo có đủ kinh nghiệm, kiến thức và kỹ năng để giải đáp mọi thắc mắc của các em. Ngoài ra, thời lượng lên lớp hạn chế cũng là một nguyên nhân khiến các giáo viên ngại sử dụng phương pháp giáo dục phản biện cho học sinh.
Tất cả khiến trình độ TDPB của học sinh ở Việt Nam hiện nay là còn khá hạn chế. Về điểm này, PGS-TS Huỳnh Văn Sơn nhận xét: "Các em cũng có TDPB song khả năng vận dụng kỹ năng này chưa cao, chỉ ở mức trung bình.
Nhiều em có thể phát hiện vấn đề một cách chủ động nhưng vẫn còn bỏ sót một số trường hợp có vấn đề cần phản biện. Học sinh biết tập hợp các bằng chứng, sử dụng các lý lẽ để lập luận một cách hợp lý nhưng chưa triệt để.
Các em cũng có kỹ năng phán đoán nhưng các kết luận thường thiếu cơ sở, chưa chính xác, do các em vẫn giữ thói quen đồng ý nhanh, chấp nhận dễ. Có những trường hợp cảm thấy không thuyết phục nhưng vẫn không dám biểu đạt ý kiến, dễ bị lôi kéo bởi một tuyên bố hay một câu nói xuất phát từ người thầy..."
Thầy Lê Bá Bát Trân, giáo viên dạy sử tại Trường THPT Hòa Bình, TPHCM ghi nhận: Học sinh phổ thông hiện tại vẫn có TDPB nhưng không hoàn chỉnh. Có trường hợp các em phản biện vượt khung hoặc phản biện máy móc, không dùng tư duy để phân tích đúng sai mà sa vào phản đối, chê trách và phủ nhận mọi vấn đề được đưa ra.
Nhiều sáng kiến hay nhưng vẫn cần một sự thay đổi đồng bộ và toàn diện
Trước tình trạng này, nhiều giáo viên đã chú ý chỉnh sửa, định hướng lại TDPB cho các em thông qua việc đổi mới và sáng tạo trong cách dạy. Đơn cử như ở môn lịch sử, thầy Lê Bá Bát Trân luôn chủ động cho các em tiếp cận thêm các nguồn thông tin, kiến thức khác ngoài sách giáo khoa để tham gia bàn luận về bài học.
Ví dụ như thay vì kiểm tra theo kiểu học thuộc lòng, thầy cho các em tìm hiểu về lịch sử và văn hóa của các nước trong khu vực rồi liên hệ với nước ta để rút ra kết luận về các giai đoạn lịch sử.
Giao việc tìm hiểu và kiểm chứng các thông tin, kiến thức lại cho các em; đến cuối buổi, thầy mới đánh giá, sửa chữa và hệ thống lại bài học cho các em. Về phần mình, thầy cũng liên tục nâng cấp, bổ sung thêm kiến thức để có thể giải đáp tốt các thắc mắc, phản biện mà các em đưa ra.
Cô Nguyễn Ngọc Vân Anh, giáo viên môn hóa của Trường THPT Long Thới, TPHCM cùng cậu học trò Phạm Hoàng Ân có sáng kiến "Áp dụng hình thức debate (tranh biện) quốc tế vào hoạt động dạy và học ở trường THPT". Theo đó, trước tiết học giáo viên sẽ chuẩn bị các kiến giải, bài tập, phân chia công việc và hỗ trợ hướng dẫn cho các nhóm học sinh.
Sau khi chuẩn bị, các em sẽ tiến hành tranh biện với nhau để trả lời vấn đề giáo viên đưa ra, giải quyết mâu thuẫn quan điểm và rút ra những bài học cụ thể. Mô hình này đã nhận được giải khuyến khích trong cuộc thi "Tri thức trẻ vì giáo dục" năm 2017 vừa qua.
Những mô hình như của thầy Trân, cô Vân Anh hay của nhiều giáo viên khác tại các Trường Lê Hồng Phong, Trần Khai Nguyên, Marie Curie... (TPHCM) đang áp dụng đã phần nào giúp các em học sinh lấy lại được niềm đam mê tìm hiểu kiến thức và thói quen đặt câu hỏi, vận dụng tư duy để giải quyết vấn đề, tìm ra chân lý.
Tuy vậy, theo đánh giá của nhiều chuyên gia, đây mới chỉ là những hoạt động đơn lẻ có quy mô nhỏ. Để học sinh nước ta có kỹ năng TDPB thật sự, cần phải có sự phối hợp đồng bộ từ nhiều phía.
Cô Lại Thị Phương Ánh cho rằng: "Học sinh nước ta thông minh, nhạy bén không kém học sinh nước nào. Chỉ cần cả ngành cùng chung tay, cùng một đội ngũ giáo viên đủ năng lực, chúng ta hoàn toàn có thể giúp học sinh làm quen và hình thành TDPB sau một thời gian nhất định".
Nếu nhìn vào việc các học sinh, sinh viên Việt Nam thay đổi về mặt tư duy thế nào sau vài tháng du học tại các quốc gia phát triển giáo dục phản biện như Mỹ, Úc, Israel... có thể thấy nhận định của cô Phương Ánh là hoàn toàn có cơ sở thực tế.
Để làm được điều này, PGS.TS Huỳnh Văn Sơn cho biết: "Trước hết, các nhà giáo tương lai phải được đào tạo bằng phương pháp dạy học tích cực, chú trọng phát triển năng lực cho học sinh. Bởi vì chỉ có trải nghiệm thì sinh viên sư phạm mới có thể cảm được phương pháp dạy học này, từ đó áp dụng vào công tác giảng dạy của chính bản thân mình trong tương lai. Một khi thay đổi phương pháp giáo dục, lấy học sinh làm trung tâm, đề cao tính chủ thể, tính tích cực của học sinh thì sẽ tạo tiền đề tốt cho việc dạy kỹ năng TDPB cho học sinh".
"Cần khẳng định, chính giảng viên, giáo viên phải là người có TDPB và là người trước tiên có sự thay đổi cái nhìn của mình về vấn đề này. Trong trường đại học, các khóa học về TDPB là vấn đề mà nhà trường ưu tiên cho giảng viên. Khóa học một số giảng viên tham gia ở Đà nẵng vào tháng 12-2017 vừa qua trong chương trình ETEP là một sự đầu tư nguồn. Và tài liệu TDPB sẽ là vấn đề chúng tôi quan tâm trong thời gian sớm nhất" PGS-TS Huỳnh Văn Sơn
Theo Giaoducthoidai.vn
Phát huy năng lực người học ở đại học ngoài công lập Nâng cao chất lượng đào tạo là vấn đề sống còn đối với các trường đại học ngoài công lập. Theo đó, một trong những yêu cầu quan trọng là đổi mới phương pháp giảng dạy, xóa bỏ phương pháp lạc hậu, thụ động, thực hành hiệu quả các phương pháp tiên tiến, giảng dạy nhằm phát huy năng lực người học. ảnh...