Cần có cơ chế riêng cho đào tạo nghệ thuật đặc thù
Những ngày qua, vướng mắc liên quan 273 học viên nhập học hệ cao đẳng từ năm 2012 đến 2016 tại Học viện Múa Việt Nam không có bằng tốt nghiệp trung học cơ sở (THCS), trung học phổ thông (THPT) và trung cấp chuyên nghiệp đã thu hút sự quan tâm của dư luận.
Từ đây, vấn đề làm thế nào để không gây độ “vênh” giữa những quy định pháp luật về tuyển sinh, đào tạo với đòi hỏi thực tiễn của hoạt động nghề nghiệp trong khối ngành nghệ thuật lại được đặt ra.
Các diễn viên múa phải được đào tạo liên tục trong nhiều năm mới có thể làm nghề. Ảnh: HỌC VIỆN MÚA VIỆT NAM
Bảo đảm quyền lợi người học
Lý giải nguyên nhân dẫn đến vụ việc nêu trên, TS, NSƯT Trần Văn Hải, Quyền Giám đốc Học viện Múa Việt Nam cho biết: Do yêu cầu đào tạo của ngành nghệ thuật mang tính đặc thù, nhằm đáp ứng những tiêu chí khắt khe của nghề diễn viên múa, trường phải đào tạo học viên từ khi các em còn nhỏ.
Học hết lớp 6, các em đã có thể được tuyển vào trường. Vì vậy, song song với kiến thức chuyên môn, các em được tiếp tục học chương trình văn hóa phổ thông.
ó là lý do Khoa Văn hóa và Kiến thức cơ bản của trường đã được thành lập với đội ngũ giáo viên cơ hữu để đảm đương nhiệm vụ đào tạo kiến thức văn hóa phổ thông cho học viên theo Chương trình khung giáo dục trung học chuyên nghiệp thuộc nhóm ngành múa được ban hành theo Quyết định số 92/2004/Q-BVHTT ngày 1-10-2004 của Bộ trưởng Văn hóa Thông tin (nay là Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch).
ây là chương trình khung được xây dựng trên cơ sở thỏa thuận giữa Bộ Văn hóa với Bộ Giáo dục và ào tạo, trong đó thiết kế chương trình giáo dục phổ thông nằm trong chương trình giáo dục trung học chuyên nghiệp và được áp dụng tại các cơ sở đào tạo trung học chuyên nghiệp về văn hóa nghệ thuật trên cả nước.
Cùng với quyết định này, chương trình giáo dục phổ thông cấp THCS được trường thực hiện theo Quyết định số 16/2006/Q-BGDT ngày 5-5-2006 của Bộ trưởng Giáo dục và ào tạo, chương trình giáo dục phổ thông cấp THPT được trường thực hiện theo Thông tư số 16/2010/TT-BGDT ngày 28-6-2010 của Bộ trưởng Giáo dục và ào tạo.
Sau khi hoàn thành chương trình, người theo học được cấp bằng tốt nghiệp trình độ trung cấp, không cấp bằng THCS, THPT. Với bằng này, học viên có thể thi lên các bậc học cao hơn ở các trường thuộc nhóm văn hóa, nghệ thuật. Như vậy, trường đã đào tạo theo đúng quy định của Chương trình khung giáo dục trung học chuyên nghiệp nhóm ngành múa.
Năm 2012 – 2013, trường mở thêm hệ đào tạo bậc cao đẳng diễn viên, tuyển sinh các em từ 12 đến 13 tuổi với mong muốn học viên đủ điều kiện tốt nghiệp sẽ được nhận bằng cao đẳng diễn viên múa hệ chính quy. ây là chương trình đào tạo đặc thù, tích hợp trình độ trung cấp (giai đoạn một) và cao đẳng (giai đoạn hai). Sau khi trúng tuyển, học hết giai đoạn một, học viên sẽ thi chuyển giai đoạn và học lên giai đoạn hai.
Tuy nhiên, trong quá trình triển khai, trường đã không đăng ký chỉ tiêu tuyển sinh đầu vào từ trình độ trung cấp, không đăng ký phôi bằng trung cấp cho các khóa đào tạo tích hợp trình độ trung cấp – cao đẳng nêu trên với Bộ Giáo dục và ào tạo, cho nên học viên các khóa này không được nhận bằng trung cấp khi học hết giai đoạn một. Vì thế, 273 học viên đã hoàn thành chương trình trung cấp chuyên nghiệp tại trường nhưng chưa được cấp bằng tốt nghiệp trung cấp chuyên nghiệp.
Trong khi đó, một số trường đào tạo đại học thuộc khối ngành nghệ thuật lại yêu cầu phải đưa ra được bằng trung cấp chuyên nghiệp theo quy định chứ không phải bằng cao đẳng nếu muốn vào học, mặc dù bằng cao đẳng là cao hơn. iều này gây bức xúc cho học viên và phụ huynh.
Nhằm tháo gỡ những vướng mắc nêu trên, từ đề nghị của Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch, Bộ Giáo dục và ào tạo đã đồng ý để Học viện Múa Việt Nam được in phôi bằng và in bằng tốt nghiệp trung cấp chuyên nghiệp cho những học sinh, sinh viên đã hoàn thành đầy đủ chương trình theo Quyết định số 92/2004/Q-BVHTT; đồng thời đồng ý để Học viện cấp giấy chứng nhận hoàn thành khối lượng kiến thức văn hóa THPT trong trường hợp học sinh đã hoàn thành chương trình theo quy định tại Thông tư 16/2010/TT-BGDT.
Theo Quyền Giám đốc Học viện Múa Việt Nam Trần Văn Hải, với giấy chứng nhận này, những học viên có nhu cầu có thể đăng ký học bổ sung các môn còn thiếu và tham dự kỳ thi lấy bằng tốt nghiệp THPT tại các trung tâm giáo dục thường xuyên.
Video đang HOT
Như vậy, vụ việc đã được giải quyết theo hướng “có hậu” trên cơ sở bảo đảm quyền lợi cho người học. Ông Hải cũng cho biết, để giải quyết nhu cầu về bằng đối với các học viên nhập học từ sau năm 2016, nhà trường tiếp tục đề xuất Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch phối hợp làm việc, đề nghị Bộ Lao động – Thương binh và Xã hội tạo điều kiện để trường có phương án cấp bằng trung cấp chuyên nghiệp và giấy chứng nhận hoàn thành khối lượng kiến thức văn hóa THPT đối với các học viên đủ điều kiện, vì từ năm 2017, việc cấp trả bằng cho học viên trong trường thuộc thẩm quyền quản lý của Bộ Lao động – Thương binh và Xã hội.
Cần xét tới tính đặc thù
Từ năm 2019, Bộ Giáo dục và ào tạo yêu cầu các cơ sở giáo dục nghề nghiệp không được tổ chức giảng dạy khối lượng kiến thức văn hóa THPT như trước mà chỉ được giảng dạy chương trình bốn môn theo quy định của Luật Giáo dục năm 2019, chỉ liên thông được từ trung cấp lên cao đẳng trong hệ thống giáo dục nghề nghiệp, chứ không liên thông lên đại học được.
Các cơ sở giáo dục nghề nghiệp phải liên kết với các trung tâm giáo dục thường xuyên để tổ chức giảng dạy cho người học có nguyện vọng học chương trình giáo dục thường xuyên để thi tốt nghiệp THPT.
Học viện Múa Việt Nam cũng đang tính phương án từ các năm học tới sẽ liên kết với đơn vị giáo dục thường xuyên để bổ túc văn hóa cho những học sinh có nhu cầu được cấp bằng phổ thông trong quá trình theo học chuyên môn.
Tuy nhiên, theo đại diện nhà trường, hình thức này cũng mang đến nhiều điều đáng ngại. Học sinh theo ngành múa phải học từ khi còn nhỏ, tâm sinh lý các em chưa trưởng thành, lại phải thường xuyên di chuyển giữa trường và trung tâm để hoàn thành việc học nghề và học văn hóa song song sẽ vừa gây bất tiện cho quá trình quản lý, vừa khiến việc học tập, sinh hoạt của các em gặp nhiều khó khăn.
Chưa kể, số giáo viên cơ hữu, hệ thống hạ tầng, trang thiết bị đã được đầu tư từ đầu để dạy học văn hóa trong trường sẽ bị dôi dư, khó giải quyết…
Với nhiều ngành nghệ thuật như múa, xiếc hay nhạc, đào tạo nghệ thuật chính là đào tạo tinh hoa, đòi hỏi người học phải có năng khiếu, được tuyển chọn và đào tạo từ khi còn nhỏ. Thông thường, hệ trung cấp kéo dài từ sáu đến chín năm, người học phải học thêm bốn năm nếu tiếp tục bậc đại học.
Quá trình học tập, giảng dạy yêu cầu phải bảo đảm tính liên tục nhiều năm kết hợp sự sàng lọc, đào thải khắt khe. Do đó, nếu đánh đồng việc đào tạo năng khiếu nghệ thuật (cần khoảng 10 năm) tương đương với đào tạo nghề (chỉ cần sáu tháng tới ba năm) là điều bất hợp lý. Nhiều năm gần đây, không ít người hoạt động trong lĩnh vực đào tạo nghệ thuật đã phải lên tiếng về những bất cập khi áp dụng những quy định cứng trong đào tạo nghề thông thường đối với đào tạo nghệ thuật đặc thù.
Chẳng hạn, quy định về thời gian đào tạo nghề, về độ tuổi học nghề, yêu cầu phải có bằng THCS mới được học trung cấp, phải có bằng THPT mới được học cao đẳng… đều là chưa hợp lý. Cơ sở đào tạo nghệ thuật trực thuộc Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch cùng một lúc chịu sự quản lý nhà nước của cả Bộ Giáo dục và ào tạo và Bộ Lao động – Thương binh và Xã hội cũng dẫn đến những chồng chéo, thiếu nhất quán trong chính sách và các quy định về quy trình, chương trình đào tạo, chuẩn đầu ra…
Vừa qua, nhiều cơ sở đào tạo nghệ thuật bậc đại học đã phải “kêu cứu” khi Luật sửa đổi, bổ sung một số điều của Luật Giáo dục đại học có hiệu lực từ ngày 1-7-2019 quy định các cơ sở giáo dục đại học không được đào tạo trình độ trung cấp, cao đẳng nữa, trong khi muốn đào tạo tài năng nghệ thuật, thì buộc phải đào tạo từ sơ cấp qua trung cấp rồi mới tiến tới cao đẳng, đại học.
Từ năm 2020, Học viện Múa Việt Nam đã dừng tuyển sinh hệ trung cấp, cao đẳng. Với những trường đã có truyền thống đào tạo các tài năng nghệ thuật, bị đứt khâu đào tạo trung cấp sẽ kéo theo cả một lỗ hổng lớn về đào tạo nhân lực, gây xáo trộn, làm gián đoạn nhiệm vụ đào tạo tài năng lĩnh vực văn hóa nghệ thuật đã được Chính phủ giao cho các trường theo đề án “ào tạo tài năng lĩnh vực văn hóa nghệ thuật giai đoạn 2016 – 2025, tầm nhìn 2030″ theo Quyết định số 1341/Q-TTg ngày 8-7-2016. Theo đề án này, các cơ sở có uy tín và năng lực được lựa chọn để tổ chức thực hiện nhiệm vụ đào tạo tài năng các lĩnh vực âm nhạc, múa, sân khấu ở các trình độ trung cấp và đại học.
Hiện, Học viện Âm nhạc quốc gia Việt Nam, Nhạc viện TP Hồ Chí Minh, Học viện Âm nhạc Huế, Học viện Múa Việt Nam, Trường đại học Sân khấu iện ảnh Hà Nội, Trường đại học Sân khấu iện ảnh TP Hồ Chí Minh là các cơ sở đào tạo được lựa chọn và chịu trách nhiệm chính trong triển khai thực hiện đề án.
òi hỏi đặt ra là các bộ, ban, ngành liên quan cần xây dựng cơ chế đặc biệt để áp dụng đối với các cơ sở đào tạo nghệ thuật, sao cho vừa bảo đảm quy định, chất lượng đào tạo, vừa phù hợp những đòi hỏi từ thực tiễn đào tạo. Nếu không tính tới yếu tố đặc thù mà cứ áp dụng một cách cứng nhắc như các ngành nghề đào tạo kỹ thuật, sẽ dẫn đến nguy cơ đánh mất nguồn nhân lực chất lượng cao, không đáp ứng được nhiệm vụ bảo tồn, phát huy những giá trị văn hóa nghệ thuật dân tộc.
Mới đây, Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch đã gửi báo cáo Thủ tướng Chính phủ về việc tiếp thu các ý kiến của các bộ, ngành về đào tạo trung cấp, cao đẳng trong các trường đại học và học viện lĩnh vực văn hóa, nghệ thuật.
Trong báo cáo, Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch đã đề xuất, kiến nghị Thủ tướng xem xét, chỉ đạo, giao Bộ Lao động – Thương binh và Xã hội hướng dẫn, cho phép các cơ sở đào tạo đại học tiếp tục được đào tạo trình độ trung cấp mang tính đặc thù kết hợp như đào tạo nghệ thuật với đào tạo văn hóa đối với lĩnh vực nghệ thuật…; đồng thời, giao Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch thời gian tới tổ chức tổng kết, đánh giá công tác đào tạo lĩnh vực nghệ thuật đặc thù, xác định những vướng mắc, bất cập và nguyên nhân làm căn cứ xây dựng và đề xuất Chính phủ ban hành văn bản pháp quy quy định về đào tạo lĩnh vực nghệ thuật đặc thù phù hợp thực tiễn.
ây là động thái đang mở ra nhiều hy vọng cho các cơ sở đào tạo nghệ thuật đặc thù, giúp tạo ra hành lang pháp lý chặt chẽ nhưng linh hoạt, đáp ứng những yêu cầu từ thực tiễn đào tạo tài năng nghệ thuật.
Trầy da, giãn cơ hơn 6 năm học, nữ sinh trường Múa vẫn 'trắng tay' ra trường
Trải qua quá trình học tập khắc nghiệt, nhưng Tuyết Nhung, Ngọc Vy và hơn 300 học sinh Học viện Múa không được cấp bằng tốt nghiệp vì một chữ "quên" của nhà trường.
Em Lê Tuyết Nhung (dân tộc Tày, ở Bắc Hà, Bắc Giang), học viên chuyên ngành Diễn viên múa, K3 của Học viện Múa Việt Nam có nguy cơ dừng bước trước đam mê và cũng khó có thể tiếp tục học lên bậc cao hơn. Bởi sau nhiều năm tốt nghiệp, Tuyết Nhung không được nhận bằng tốt nghiệp, không đủ điều kiện ứng tuyển vào Đại học Văn hoá như em mong ước.
Ở huyện Bắc Hà, Tuyết Nhung là cô gái duy nhất được gia đình đầu tư cho xuống Hà Nội học múa. Ngày ấy em mới học hết lớp 7. Lúc nghe nói được xuống Hà Nội học múa em vui lắm, vì đó là niềm mơ ước của em từ bé.
Nữ sinh Học viện Múa Việt Nam khổ luyện. (Ảnh minh hoạ: PHCC)
Cô bé dân tộc Tày 13 tuổi khi ấy, một mình xuống Hà Nội học. Không có người thân quen, Nhung ở ký túc xá. Mỗi tháng em được bố mẹ chu cấp cho khoảng 1 triệu đồng để ăn học.
Gia đình khó khăn, nhưng vì đam mê của con, bố mẹ em cố gắng làm thêm nhiều việc để mong con học ở Hà Nội không quá thiếu thốn. Mẹ thậm chí phải đi làm thêm ở Trung Quốc để có tiền cho em đi học.
Bảy năm tự lập, sống xa gia đình là quãng thời gian vô cùng khó khăn, đặc biệt là với những nữ sinh học trường Múa càng khắc nghiệt hơn rất nhiều.
Lịch học của Tuyết Nhung luôn dày đặc. Buổi sáng em học múa từ 7h30 đến 11h30, về phòng nghỉ trưa được khoảng hơn một giờ đồng hồ. Buổi chiều, em bắt đọc lên lớp học văn hoá từ 1h đến 5h30.
Ngày nào học múa cũng phải 5 tiếng liên lục, trầy trật hết da tay, da chân, mồ hôi nhễ nhại, cơ thể đau nhức. Đó là chưa kể em phải thường xuyên ép cân không được ăn nhiều để tránh cơ thể nặng nề khó học múa các động tác kỹ thuật cao.
Có những buổi học duỗi chân, kéo giãn cơ, dẻo khớp, đau đến chảy nước mắt, em phải nhờ bạn bè dìu về phòng vì thực sự em không đủ sức để đứng vững. Vậy mà em cũng chỉ nghỉ ngơi hơn tiếng là lại phải bắt đầu ca học văn hoá buổi chiều.
Một tiết học văn hoá của học sinh trường Múa kéo dài hơn so với các trường THCS, THPT bình thường khác. Thay vì 45 phút/tiết học thì trường Múa gộp lại 90 phút/tiết học.
Thời gian khó khăn nhất với em là những năm học lớp 6, 7, 8, 9 vừa học kiến thức văn hoá bậc THCS, vừa phải tập múa với cường độ cao. Tuyết Nhung phải học đầy đủ 11 môn: Toán, Lý, Hoá, Sinh, Văn, Sử, Địa, tiếng Anh, Giáo dục công dân, Mỹ thuật, Công nghệ; thiếu môn Thể dục và Âm nhạc. Vì chuyên ngành học của học sinh là hoạt động thể lực và có những môn kiến thức âm nhạc chuyên sâu hơn để bổ trợ cho việc học múa.
Đến cấp THPT, Nhung và các bạn được học theo nhóm ngành 3 nên một số môn văn hoá (Công nghệ, Hoá, Mỹ thuật) được giảm bớt. Thời gian học văn hoá lúc này có phần dễ thở hơn nhưng đổi lại kiến thức học chuyên môn ngày càng khó và đòi hỏi kỹ thuật cao. Nhung thường xuyên phải tự tập luyện vào buổi tối và thời gian nghỉ.
Nhung chứng kiến nhiều bạn học không chịu được áp lực, vất vả mà phải bỏ học, trở về nhà để chọn hướng khác. Những lúc mệt mỏi em cũng từng nhụt chí, nhưng nghĩ đến bố mẹ, đến chặng đường bản thân cố gắng bao năm không lẽ đổ sông đổ bể, em vực lại tinh thần mà cố gắng.
Nỗi khổ tâm lớn nhất của nữ sinh dân tộc Tày chính là dù tốt nghiệp mà vẫn chưa thể đi làm để phụ giúp gia đình. Chưa có bằng cấp, Nhung không thể xin việc tại các đoàn nghệ thuật, em chỉ có thể nhận chạy các sô diễn bên ngoài và nhận thu nhập từ 200 ngàn đồng đến một triệu đồng.
Công việc mỗi ngày một ít và khó khăn hơn. Có ngày Nhung chạy sô ở 2 tỉnh mà tiền thù lao thấp. Em vẫn cố gắng vượt qua. Lúc này, bố mẹ vẫn phải chu cấp cho em một khoản nhỏ để thuê nhà. Thậm chí để lo cuộc sống, Nhung còn phải bán rượu lá quê và bán hàng online kiếm sống.
"Giờ không có bằng, về quê xin việc cũng không ai nhận, làm việc ở Hà Nội thì cũng chỉ là làm thuê theo mùa vụ, bấp bênh không ổn định. Muốn học lên cao để sau này đi dạy học, làm giảng viên thì không được vì không được cấp bằng" , nữ sinh tâm sự.
Nữ sinh học múa với những động tác vô cùng khó.
Mang bao niềm hy vọng khi quyết định cho con đi học ở Học viện múa Việt Nam, nhưng đổi lại chị Nguyễn Thị Thoa, mẹ của Nhung chỉ nhận lại sự thất vọng khi con gái tốt nghiệp. Chị chia sẻ, từ nhỏ Nhung đã thích nghệ thuật, em sớm bộc lộ khả năng múa hát thiên phú.
Thấy con đam mê, đồng thời được cô giáo động viên, chị Thoa quyết tâm cho con xuống Hà Nội theo học. Dù lúc ấy gia đình khó khăn, nhưng vợ chồng chị cố gắng vun vén, làm thêm vài ba công việc nhỏ, kiếm thêm chút tiền, lo cho con học dưới Hà Nội đỡ vất vả.
Tuy nhiên, sau 6,5 năm khổ cực học hành, gia đình chị lại thất vọng khi hay tin nhà trường không cấp bằng cho con. Chị cùng nhiều phụ huynh rơi vào hoàn cảnh như mình đi khắp nơi hỏi thông tin, kêu cứu mong sao con có được tấm bằng, để xin một công việc ổn định.
Cùng hoàn cảnh tương tự, Hoàng Ngọc Vy (SN 2001) học viên K2, hệ trung cấp liên thông cao đẳng của Học viện Múa Việt Nam 7 năm (2013 - 2020). Sau khi ra trường năm 2020, Vy được nhà trường trao cho tấm bằng tốt nghiệp hệ cao đẳng chính quy chuyên ngành múa.
Vy tham gia xét tuyển vào ngành Biên đạo múa của Đại học Sân khấu- Điện ảnh Hà Nội. Nhờ tài năng và khổ luyện trong hơn 7 năm, Vy xuất sắc lọt qua kỳ thi xét tuyển đầu vào, đủ điều kiện nhập học như nguyện vọng.
Tuy nhiên, sau gần 1 tháng học tập, Đại học Sân khấu - Điện ảnh Hà Nội rà soát lại các hồ sơ sinh viên, yêu cầu Vy nộp bổ sung bằng tốt nghiệp THPT vì em chưa có tấm bằng này trong hồ sơ mà mới chỉ có bằng cao đẳng.
Vy và phụ huynh quay lại Học viện Múa nhiều lần yêu cầu trường cấp bằng tốt nghiệp THPT vì em đã hoàn thành chương trình học văn hóa và thi cử ngay tại trường. Tuy nhiên, nhà trường trả lời rằng không thể cấp bằng THPT cho học sinh.
Nhận được câu trả lời nhà trường không có bằng tốt nghiệp THPT, Vy và gia đình gần như "chết đứng". Bởi nếu không có bằng, đồng nghĩa với việc Đại học Sân khấu - Điện ảnh Hà Nội không thể tiếp nhận Vy vào học. Đau xót nhất là lúc Vy cầm quyết định buộc dừng việc học trên tay.
Vy hoang mang không biết sẽ đi đâu về đâu. Em và các bạn nhiều lần làm đơn kêu cứu lên nhà trường nhưng đều không có kết quả. Từ đó đến nay đã gần một năm, ngoài việc ở nhà chờ đợi trường giải quyết thì em không biết làm gì.
Giống như Vy và Nhung, hơn 300 học sinh hệ trung cấp liên thông cao đẳng Múa từ năm 2013 đến nay đều không được cấp bằng tốt nghiệp THPT, không thể học lên đại học. Đa số các em đang thất nghiệp và trông ngóng vào việc giải quyết giữa các đơn vị, đặc biệt là Học viện Múa Việt Nam.
*Tên nhân vật được thay đổi.
325 phụ huynh trường Múa kêu cứu: Bất an vì 'tháo gỡ' xong học sinh vẫn '2 không' Mặc dù Bộ GD-ĐT đã có văn bản cho phép Học viện Múa Việt Nam tự in phôi bằng và cấp bù bằng tốt nghiệp trung cấp chuyên nghiệp cho học sinh nhưng nhiều phụ huynh vẫn bày tỏ nỗi lo vì con họ vẫn "2 không". Học sinh Học viện Múa Việt Nam trả lời phỏng vấn các nhà báo - ẢNH...