Cảm ơn vợ yêu dấu
Hôm nay, sau chuyến công tác xa, anh trở về không báo trước để gây cho em sự bất ngờ. Vặn chìa khóa, rón rén bước vào nhà, căn nhà đã chìm vào tĩnh lặng.
Em đã say giấc ngủ mà không nghe tiếng bước chân anh. Anh ngồi xuống bên giường, lặng lẽ ngắm em. Hình như, đã từ rất lâu rồi, anh mới có chút thời gian ngắm em trong giấc ngủ. Em ngủ, tiếng thở nhẹ và đều mà sao trên gương mặt vẫn váng vất nỗi lo lắng, trở trăn. Cái nhíu mày như bắt gặp một cơn mơ, như nỗi nhớ về việc nhà còn chưa tròn, còn phải lo toan vun vén nhiều hơn nữa.
Anh chợt nhận ra vết cứa thời gian đã vô tình đọng trên làn da, nét môi, gương mặt người vợ mình yêu thương. Mười năm đã qua, tháng năm hai vợ chồng mình bên nhau không phải là ngắn. Dù không còn nhiệt tình, đam mê cuồng nhiệt như những ngày yêu đầu của t.uổi trẻ, vợ chồng mình vẫn luôn yêu thương nhau nhiều lắm. Anh nhận ra và biết ơn tình yêu của vợ từ những chăm chút nhỏ nhất như bữa ăn, giấc ngủ cho chồng, từ chiếc áo, cà vạt chỉn chu cho ngày đi làm, chiếc bàn chải đ.ánh răng, khăn mặt, thuốc đau đầu vợ chuẩn bị cho chồng trước mỗi chuyến công tác… Những điều bình thường, giản dị ấy là cả tấm lòng lo lắng, quan tâm.
Em chăm sóc các con chu đáo, cẩn thận để anh yên tâm phát triển sự nghiệp mà không lời kêu ca, phàn nàn về những vất vả. Cảm ơn cuộc đời đã dành tặng anh món quà là người vợ nết na, dịu dàng. Cảm ơn em đã đến trong cuộc sống của anh.
Có lẽ, có những lúc anh đã vô tâm mải mê công việc, với những thành công trong sự nghiệp mà phó mặc nỗi vất vả công việc gia đình, đối nội đối ngoại cho riêng em. Anh biết mình sai rồi. Kéo chăn đắp cao hơn cho em, anh quay ra tắt báo thức, mở va li, đặt món quà đã chuẩn bị sẵn trên bàn trang điểm. Sáng mai, khi tỉnh dậy, anh muốn tặng em niềm vui nho nhỏ. Sáng mai, khi tỉnh dậy, anh sẽ tặng em bữa ăn sáng ngay tại giường để em có thêm chút thời gian ngủ. Anh sẽ đưa các con đến lớp thay em. Từ ngày mai, anh sẽ cố gắng về nhà sớm hơn để cùng em chia sẻ việc nhà.
Theo TTVN
Video đang HOT
Đi tìm bóng dáng quan tài treo của người Giẻ Triêng ở Kon Tum
Những chiếc quan tài treo trên thân cây bí ẩn ở vùng Bắc Tây Nguyên như có lực hút thôi thúc chúng tôi phải tìm cách "mục sở thị" và khám phá những câu chuyện huyền bí hư thực về khu rừng thiêng.
Qua khỏi trung tâm thị trấn Đắk Glei, chúng tôi ngược những cung đường uốn lượn bên sườn núi. Mây mù bao phủ đặc quánh che khuất tầm nhìn như chực hất tung chiếc xe xuống vực. Từ đỉnh đèo Lò Xo, ngược về phía tây khoảng 15km, vượt qua những con đường ghồ ghề xuyên dưới những tán lá rừng, cuối cùng, chúng tôi cũng đến được với ngôi làng nhỏ Pung Tôn, xã Đắk Blô huyện Đắk Glei (Kon Tum). Ngôi làng này được nhiều người đồn thổi có khu rừng ma bí ẩn mà bất cứ ai vào sẽ c.hết khiến những người trong làng không một ai dám tới gần.
Dấu tích còn sót lại của khu rừng ma chỉ là những thân gỗ mục bắc ngang qua những thân cây gỗ lớn.
Trưởng thôn Pung Tôn A Lếk cho biết: "A Căn và A Gõk là những người đi đầu trong việc "táng treo" ở làng Pung Tôn. Theo sau A Căn và A Gõk có một số người cũng thực hiện việc táng treo nhưng quan tài không lớn bằng."
Trưởng thôn A Lếk nhớ lại, A Gõk c.hết năm 1976, khi đó gia đình A Gõk giàu lắm, trong nhà có mấy trăm con trâu, ruộng nương bạt ngàn, rất nhiều chiêng , ché quý... Khi A Gõk c.hết, các con của A Gõk mua những ống nhôm dùng chứa bom bi trong chiến tranh, thuê người gò thành hình chiếc quan tài lớn sau đó đặt xác cha vào rồi cùng nhau mang lên "rừng ma" của làng để treo.
Hơn mười năm sau, năm 1989, vợ A Gõk vị bạo bệnh mà qua đời. Các con của A Gõk khiêng xác mẹ lên trên rừng ma, mở quan tài ra, dùng tay lùa x.ương c.ốt của cha qua một bên rồi đặt xác mẹ vào để cho hai người mãi bên nhau.
Năm 2007, khi cây cầu treo này được xây dựng, những chiếc quan tài không còn còn nữa, đồng thời từ đó rừng ma dần biến mất.
Còn A Căn một người nếu so sánh về tài sản thì không giàu có bằng "tiền bối" A Gõk. Tuy nhiên, nhà A Căn có nhiều con trai, nên khi c.hết vào năm 1980, những người con của ông mua ống nhôm về gò thành quan tài, sau đó đặt trên thân cây gỗ được đặt lơ lửng cách mặt đất chỉ hơn 1m để "táng treo" cho ông.
Sau đó cũng có một số gia đình "táng treo" người c.hết nhưng không phải làm quan tài bằng nhôm như hai "tiền bối" mà được đục từ thân của một loại gỗ cứng ở trên rừng.
Nghe xong câu chuyện về khu rừng ma từ trưởng thôn A Lếk, chúng tôi nhờ ông dẫn tới khu rừng ma nhưng ông gạt phắt: "Không được đâu, vào đó con ma rừng sẽ bắt lại và c.hết trong trong đó đấy". Sau một hồi năn nỉ, cuối cùng, ông cũng đồng ý cho người con trai A Vũ dẫn chúng tôi đi tới rừng ma nhưng không quên cảnh cảnh báo "vào đó sẽ bị con vắt nó hút m.áu cho tới chết".
Qua những con đường mòn, qua cây cầu treo bắc qua dòng suối nhỏ một khoảng rừng cây cối um tùm, rậm rạm theo như lời A Vũ thì đó là vị trí tọa lạc của khu rừng ma, sở dĩ khoảng rừng này còn xanh tốt như vậy do không ai dám vào đó chặt phá vì sợ "con ma g.iết chết".
Bây giờ, người Giẻ Triêng ở Pung Tôn chôn cất, xây mộ cho người c.hết rất kiên cố.
Qua khỏi cây cầu treo, khu rừng già dần hiện ra, âm u, hoang vắng đến lạnh người. A Vũ không dám bước tới thêm vì "sợ ma theo" mà đứng đợi chúng tôi ở dưới cây cầu, đồng thời chỉ cho chúng tôi cứ tiếp tục đi l.ên đ.ỉnh đồi, đến khi nào gặp khoảng đất bằng phẳng thì khu rừng ma ở đó.
Ngược theo con đường mòn dẫn sâu vào trong khu rừng, cảm giác rờn rợn lạnh sống lưng khi như có một bóng dáng vô hình dõi theo bước chân của chúng tôi phía sau. Đâu đó những con chim vỗ cánh phá tan bầu không khí tĩnh lặng không một tiếng động.
Tận mắt chứng kiến, khu rừng ma không như những gì chúng tôi tưởng tượng về những chiếc quan tài treo lủng lẳng trên thân cây, cũng không có những chiếc quan tài đặt cách mặt đất chừng hơn một mét. Nơi đây chỉ còn những thân cây gỗ cao lớn, những ngôi mộ lè tè gần như bằng mặt đất. Ở những ngôi mộ đó cũng không có những chiếc chiêng, ghè, cuốc, dao... vẫn thường được chia cho người c.hết theo tập tục của người địa phương. Đảo khắp một vòng của khu rừng ma cũng không phát hiện được gì nhiều hơn, thoáng chút thất vọng, chúng tôi quay đầu trở về.
A Vũ đứng đợi chúng tôi ở dưới chân cầu. Mang những thắc mắc của về sự "mất tích" của khu rừng ma hỏi A Vũ, A Vũ cho biết: "Năm 2007, khi những công nhân tới xây dựng chiếc cầu này, họ đã lên chôn cất những chiếc quan tài, cùng những đồ được chia cho người c.hết cả rồi".
Theo Dantri
Hồ Quỳnh Hương: Tăng tốc có đuổi kịp Mỹ Tâm? Họa mi tóc nâu đã đi một quãng xa, giọng ca đất mỏ mới rục rịch tái xuất. Sự trở lại của Hồ Quỳnh Hương gợi nhắc đến hình ảnh cán cân năm nào giữa cô và Mỹ Tâm, khán giả vẫn còn tiếc cho một Hồ Quỳnh Hương đang trên đường tiến lại "hoang mang". Mỹ Tâm &'vô đối'? Nếu Mỹ Tâm...