Bước ngoặt cuộc đời của nam sinh xứ Nghệ mồ côi cha mẹ nhưng học giỏi
Chính tình yêu thương của người mẹ đã khuất khiến Quốc Huy luôn tự nhủ phải học tập, nỗ lực để vượt qua hoàn cảnh khó khăn của bản thân.
Môi mua tuyên sinh đai hoc, chung ta lai đươc chưng kiên rât nhiêu câu chuyên nhưng bạn tân sinh viên nha ngheo, đô đai hoc điêm cao, thâm chi thu khoa nhưng chưa biết bước tiếp giâc mơ đai hoc như thế nào chi vi không co tiên.
Phóng viên Báo Điện tử Giáo dục Việt Nam có dịp gặp cậu bé Trần Quốc Huy (sinh năm 2001 tại xã Đà Sơn, huyện Đô Lương, tỉnh Nghệ An), cựu học sinh lớp 12 trường Trung học phổ thông Đô Lương 1, hoàn cảnh khó khăn nhưng Huy không nản chí, luôn nuôi trong mình suy nghĩ cố gắng học tập để thay đổi cuộc đời của mình.
Cha của Huy bỏ 2 mẹ con từ khi Huy mới sinh ra, thật đau xót khi bước vào năm lớp 11 thì mẹ cũng qua đời sau thời gian 2 năm chống chọi với căn bệnh ung thư.
Xót xa là ông bà ngoại đã mất từ khi Huy chưa sinh ra nên sau khi mẹ qua đời, một mình cậu bé tự trang trải cuộc sống cho bản thân nhờ vào tiền phụ cấp 405.000 đồng/ tháng và tiền hỗ trợ của Đài truyền hình huyện Đô Lương là 300.000 đồng/ tháng.
Phó giáo sư Phạm Thành Huy – Hiệu trưởng Trường Đại học Phenikaa trao giấy chứng nhận học bổng cho tân sinh viên Trần Quốc Huy. (Ảnh nhà trường cung cấp)
Khi nhắc về mẹ, gương mặt Huy hằn lên sự đau xót, Huy chia sẻ, khi mẹ ốm thì vừa đi học, vừa dành thời gian chăm sóc mẹ nên em phải cố gắng rất nhiều.
Thời gian đó, sáng đi học, trưa về qua nhà dì (cách nhà Huy mấy xã) lấy cơm hay cháo dì nấu sẵn để mang về cho mẹ, còn thuốc thang thì có bảo hiểm và tiền mọi người đến thăm nên cũng đủ trang trải.
Chính tình yêu thương của mẹ đã khiến Huy luôn tự nhủ phải học tập, nỗ lực để vượt qua hoàn cảnh khó khăn của bản thân.
“Trong hoàn cảnh khó khăn, em quyết tâm phải cố gắng học tập tốt để tự tạo cho mình một tương lai tươi sáng, vươn lên hoàn cảnh và số phận. Ở trường em luôn chăm chú nghe giảng để nắm vững kiến thức.
Về nhà, em dành một khoảng thời gian cố định mỗi ngày để ôn tập lại bài học, củng cố kiến thức. Nhờ vậy em luôn là học sinh giỏi của trường trong 3 năm cấp ba và đạt được 24,2 điểm khối A00 trong kỳ thi tốt nghiệp trung học phổ thông quốc gia năm 2019″, Huy chia sẻ.
Tâm sự với tôi, Huy kể: “Vì hoàn cảnh gia đình nên em rất muốn thi vào các trường quân đội nhưng do chiều cao không đủ nên sau khi biết điểm thi trung học phổ thông quốc gia em định đi học nghề.
Nhưng buổi sáng định bắt xe bus lên trường nghề thì bị lỡ chuyến xe, cơ duyên thế nào mà đúng trưa hôm đó em được dì ngoài Hà Nội- người nhận đỡ đầu cho Huy gọi điện thông báo rằng, với số điểm 24,2 sẽ có cơ hội đỗ nhiều trường và dì tìm hiểu trường Đại học Phenikaa có 25 suất học bổng.
Thùy LinhNghe dì thông báo vậy, em tìm hiểu về trường thì được biết trường có đội ngũ cán bộ giảng viên có nhiều kinh nghiệm và nghiên cứu khoa học cùng với cơ sở vật chất hiện đại và các chương trình đào tạo tiên tiến chú trọng đến thực hành, thực tập.
Video đang HOT
Ngoài ra, trong quá trình học tập sinh viên sẽ có nhiều cơ hội trải nghiệm thực tế thông qua các chương trình thực tập cũng như giới thiệu việc làm sau tốt nghiệp tại các công ty thuộc Tập đoàn Phenikaa và các doanh nghiệp đối tác.
Đặc biệt, ngay buổi tối hôm đó Huy được nhà trường liên hệ để nghe em chia sẻ về hoàn cảnh gia đình. Sau đó nhà trường có trả lời rằng nếu em đi học thì sẽ nhận được học bổng đặc biệt trị giá 100% học phí toàn khóa học.
Và như vậy em quyết định chọn ngành Kỹ thuật điều khiển và tự động hóa của Đại học Phenikaa là điểm đến tiếp theo của mình bởi Huy nhận thấy thời đại 4.0 thì ngành tự động hóa sẽ có nhu cầu cao trong công nghiệp và đời sống nên học xong sẽ dễ xin việc làm.
Ngoài ra Kỹ thuật điều khiển và Tự động hóa là một trong những ngành được Tập đoàn Phenikaa hỗ trợ việc làm khi ra trường, chính điều này như tiếp thêm động lực cho em.
Huy kể thêm, cung vơi suất hoc bông, trường còn tặng em máy tính xách tay để hỗ trợ việc học tập. Ngoài ra, em còn được trường hỗ trợ sinh hoạt phí 2 triệu đồng/tháng trong suốt khóa học.
Năm học đầu tiên trên giảng đường đại học của tân sinh viên Quốc Huy chuẩn bị bắt đầu, cuôc sông sinh viên muôn van kho khăn, 18 tuôi, lại môt minh bươc vao cuôc đơi, tư lo lăng, chăm soc cho ban thân ở Hà thành nhưng hi vọng rằng bằng nỗ lực của mình Quốc Huy sẽ vượt qua một cách dễ dàng.
Bởi lẽ, chung ta không ai co quyên đươc chon nơi minh sinh ra, nhưng chung ta co quyên đươc nô lưc, phân đâu hêt minh đê vươt qua kho khăn.
Theo giaoduc.net.vn
Nghị lực vượt lên số phận của "thầy giáo không bằng cấp"
Sinh ra và lớn lên tại miền quê nghèo lại mắc biến chứng sau một cơn sốt rét, hoàn cảnh khó khăn, bệnh tật đeo bám khiến anh phải bỏ dở đèn sách từ năm học lớp 7.
Tuy nhiên, với nghị lực phi thường, gần 20 năm qua, anh đã trở thành "thầy giáo" ôn thi cho hàng trăm học sinh đỗ đại học.
Anh là Đặng Tiến Dũng (SN 1957, trú xã Phúc Đồng, Hương Khê, Hà Tĩnh). Năm học 2018-2019 vừa qua, cả 21 học sinh được anh Dũng bồi dưỡng đều thi đỗ đại học từ 20,5 đến 24 điểm.
Tuổi thơ thiếu may mắn
Năm lên 6, cậu bé Đặng Tiến Dũng đang học dở lớp 1, sau đợt sốt rét ác tính biến chứng, lên cơn co giật, Dũng phải bỏ học để chữa bệnh. Thương con, bố mẹ đưa Dũng đi chữa bệnh, từ bệnh viện huyện đến tỉnh, từ Tây y đến Đông y suốt 3 năm trời nhưng không khỏi hẳn, Dũng bị liệt một chân.
Dù vậy, vì ham học nên Dũng xin bố mẹ vào học chương trình lớp 4 theo bạn bè cùng trang lứa, bỏ qua chương trình các lớp trước. Thấy con sáng dạ, có chí nên dù bận công việc, bố mẹ và các anh thay nhau cõng Dũng đi học.
Học đến lớp 7 thì bệnh cũ tái phát, một chân bị liệt hẳn, không tự đi lại được, bố của Dũng nhờ Binh trạm 12, Đoàn 559 đóng quân tại xã giới thiệu để đưa con ra Bệnh viện Quân y 108 chữa bệnh.
Trong chiến tranh ác liệt, việc đi lại rất khó khăn; dù có tốn kém và gian nan đến mấy, gia đình quyết vượt qua để thay nhau chăm sóc Dũng. Hơn 2 năm điều trị vẫn không có chuyển biến, một chân Dũng bị tê liệt hoàn toàn.
Trở về quê, vì chiến tranh phá hoại ác liệt, trường cấp ba sơ tán cách nhà hai mươi cây số, Dũng không thể đi học tiếp. Dũng buồn lắm nhưng số phận là vậy, biết làm sao được.
Anh Đặng Tiến Dũng - người thầy không bằng cấp.
Thấu hiểu hoàn cảnh và nghị lực, vả lại, thấy Dũng có chữ đẹp, thông minh nên xã đã bố trí Dũng làm thống kê, kế toán hợp tác xã, sau đó huyện hợp đồng làm công tác địa chính. Công tác ở huyện được ít năm, Dũng lại trở về địa phương làm bưu điện và thống kê xã; tham gia công tác Đoàn.
Hết tuổi Đoàn, anh trở về tự lao động để kiếm sống, xây dựng mái ấm gia đình. Ngoài trồng trọt, chăn nuôi, Dũng còn làm thợ xây, thợ mộc, sửa chữa xe máy. Những công việc ấy, người bình thường đã mệt, huống gì người tàn tật như anh, nhưng gánh nặng gia đình đặt lên vai, Dũng phải ráng sức chịu đựng, không nề hà bất cứ việc gì để mưu sinh, nuôi con ăn học.
Con học cha, cha học con
Đời anh phải bỏ dở đèn sách từ lớp 7 nhưng với các con anh đang ở tuổi ăn, tuổi học thì làm sao đây? Câu hỏi khó tìm lời giải khi Dũng là trụ cột của gia đình nhưng bị tàn tật, ốm đau thường xuyên, hoàn cảnh gia đình vô cùng khó khăn.
Thương bố mẹ, các con anh siêng năng, chịu khó lao động để đỡ đần gia đình, vừa có tiền ăn học. Điều đó đã giúp anh vơi đi phần nào sự mặc cảm của số phận và bệnh tật. Anh vật lộn với nhiều nghề và làm ruộng, buôn bán, tích góp từng đồng và vay ngân hàng hàng trăm triệu để đầu tư cho con ăn học.
Anh Dũng luôn trau dồi kiến thức sau mỗi ngày đứng lớp.
Ngày đi làm, đêm về anh phải làm người thầy "bất đắc dĩ", cùng các con đèn sách ôn luyện, trau dồi kiến thức để kèm cặp các con học hành. Vậy là con học lớp nào anh học lớp đó. Anh tự học và làm học trò của con, đồng hành cùng con giải hết bài toán này đến bài toán khác. Sau khi cháu lớn vào đại học, anh lại bày dạy cho những đứa tiếp theo, rồi trở thành thầy giáo để phụ đạo cho con.
Sau bao gian truân, vất vả của anh đã được bù đắp. Đến nay, năm đứa con anh đều tốt nghiệp đại học, đều có việc làm ổn định, là giảng viên trường đại học, giáo viên THPT, giám đốc doanh nghiệp. Trong đó có 1 cháu đã học xong cao học, 2 cháu đang làm luận văn thạc sỹ.
"Điều hạnh phúc là các cháu không chỉ học giỏi mà tích cực tham gia hoạt động xã hội, có ý thức rèn luyện phấn đấu" - anh vui mừng "khoe" với tôi.
Năm cháu đều đạt học sinh giỏi tỉnh và quốc gia, đều tốt nghiệp đại học loại giỏi và đều được kết nạp vào Đảng tại các trường đại học. Ba cháu đạt giải Ba Sinh viên nghiên cứu khoa học, hai cháu được bầu chọn đi dự Đại hội Sinh viên tiêu biểu toàn quốc; được nhận học bổng toàn phần của trường đại học và học bổng sinh viên nghèo học giỏi do công ty Điện lực Hà Nội trao tặng. Cháu út được Trung ương Đoàn tặng giải thưởng Lý Tự Trọng, được nhận học bổng VietKids.
Anh tâm niệm, cho con vàng bạc không bằng cho con kiến thức để mở mang tầm nhìn, để con tự lập trong cuộc sống.
"Người thầy không bằng cấp"
Từ việc dạy, ôn thi cho các đứa con đỗ đạt cao, anh Đặng Tiến Dũng được làng xóm biết đến và gửi con nhờ giúp đỡ trong việc học tập. Tiếng lành đồn xa, học sinh đến xin học ngày càng đông, anh bồi dưỡng chương trình từ cấp một đến cấp ba, không chỉ có Toán, Lý, Hóa mà cả chương trình Ngữ văn cho các em trong xã, trong huyện và các huyện Can Lộc, Đức Thọ, Vũ Quang của tỉnh Hà Tĩnh. Hiện, anh Dũng còn mở thêm một lớp ở thành phố Hà Tĩnh.
Buổi đầu mở lớp dạy thêm đối với anh không ít gian truân. Vì muốn con nên người, anh gắng cập nhật kiến thức để giúp con mà thôi, anh không có chứng chỉ sư phạm và không nghĩ đến việc mở lớp dạy thêm, nhưng nhiều phụ huynh đến nhờ gửi con theo học, nể quá anh phải nhận lời. Từ đó bất đắc dĩ anh trở thành "thầy giáo không bằng cấp".
Anh Dũng ôn luyện cho học trò tại nhà.
"Có lần, 8 cháu thi vào lớp 10 không đậu vì tỷ lệ tuyển sinh 1/4, các cháu đến xin học, mùa thi năm ấy, cả 8 cháu được tôi bồi dưỡng đều đậu vào lớp 10. Một hôm thầy T. là Hiệu trưởng trường THCS đến phê bình tôi gay gắt, bảo chưa học xong chương trình cấp 2 mà đi làm thầy, làm con người ta thêm dốt. Tôi buồn lắm, nhưng nén chịu; vì nể dân làng nhờ, mặt khác thương các cháu nên tôi phải ngăn ki - ốt làm đôi để bên ngoài sửa xe, bên trong mở lớp, hạn chế những dèm pha ác ý từ mọi người" - anh Dũng nhớ lại.
Cho tới khi, câu chuyện về anh được viết lên mặt báo, được các vị lãnh đạo đến thăm và động viên, anh mới công khai mở lớp. Cũng từ đó (khoảng năm 2000), anh không làm nông, làm nghề khác nữa, chỉ tập trung bồi dưỡng học sinh.
(Còn nữa)
Trần Thanh Bình
(Chủ tịch Hội Khuyến học Hà Tĩnh)
Theo Dân trí
Ước mơ của Phúc đến với giảng đường ĐH Dược đã trở thành hiện thực Sáng nay, 26-8, em Trịnh Thị Phúc, thôn Đông Thành, xã Xuân Yên, huyện Thọ Xuân đã lên đường nhập học tại Trường Đại học (ĐH) Dược Hà Nội. Đó là nhờ có sự giúp đỡ của những tấm lòng hảo tâm, sự chung tay của cộng đồng đã giúp giấc mơ học ĐH của cô học trò nghèo trở thành hiện thực....