Bước lên xe hoa thì chồng ngăn lại đưa 1 thứ, tôi bật khóc cảm ơn anh cả đời
Tôi khóc suốt trên đường về nhà chồng, cảm giác như mọi thứ trước mắt là một giấc mơ. Nhưng hai bàn tay nóng ấm và mềm mại đó đã cho tôi biết rằng tất cả là sự thật, không hề là giấc mộng nào cả.
Tôi quen và yêu Định gần hai năm thì tiến đến hôn nhân. Định là người đàn ông chín chắn, đĩnh đạc, có công ăn việc làm tử tế, bố mẹ anh cũng rất tốt. Lấy được anh làm chồng là may mắn và hạnh phúc của tôi.
Cuối cùng thì ngày trọng đại của chúng tôi cũng đã đến. Định trong bộ vest chú rể bảnh bao và sang trọng cùng bầu đoàn nhà trai đến rước tôi về nhà chồng. Sau khi bái gia tiên, Định đưa tôi ra xe hoa.
Thế nhưng khi tôi vừa định bước chân lên xe hoa thì anh chợt níu tôi lại. Anh hỏi tôi có muốn mang theo gì không? Tôi có bỏ quên gì ở nhà hay không?
Lấy được anh làm chồng là may mắn và hạnh phúc của tôi. Ảnh minh họa
Video đang HOT
Tôi ngớ người không hiểu ý anh là gì. Tôi chuẩn bị vô cùng kỹ lưỡng cho ngày trọng đại này, không thể quên thứ gì được. Hơn nữa cho dù có quên thật thì khoảng cách giữa nhà chồng và nhà tôi đâu có xa lắm. Mai hoặc ngày kia hoặc vài hôm nữa tôi hoàn toàn có thể quay về lấy.
Nhận được cái lắc đầu của tôi, Định cười: “Em để quên một thứ rất quan trọng đấy”.
Nói rồi anh bảo tôi đứng đợi, sau đó anh sải bước nhanh vào nhà. Khi trở ra trên tay anh có thêm một đứa bé. Nhìn hình ảnh đó mà tôi thẫn thờ đến hóa đá. Anh đặt bé gái ấy vào vòng tay tôi, bảo tôi hãy cùng đưa về nhà anh.
Tôi ôm chặt lấy bé gái, bật khóc nức nở. Đó chính là đứa con gái riêng của tôi. Trong mắt những người xung quanh thì nó là một đứa cháu họ hàng xa của nhà tôi. Do điều kiện khó khăn nên mẹ tôi thương tình nuôi hộ. Rất ít người biết rằng đứa bé đó chính là con gái của tôi. Đó là kết quả của một mối tình lầm lỡ mà tôi hèn nhát không dám công khai nó ra trước ánh sáng, với hi vọng giấu nó đi thì tôi có thể làm lại cuộc đời. Khi dẫn Định về nhà, tôi cũng chỉ giới thiệu đứa bé với thân phận như vậy.
“Anh không giận em đâu. Anh chấp nhận đứa bé, để con lại tội nghiệp con lắm em ạ”, anh dắt tôi lên xe hoa, dịu dàng nói.
Con gái riêng của tôi đã được mặc trang phục váy công chúa trắng muốt vô cùng xinh xắn. Lúc ấy tôi mới biết Định và bố mẹ tôi đã chuẩn bị trước để cho tôi một bất ngờ trong ngày trọng đại này. Biến nó trở thành một ngày mà cả đời này tôi không bao giờ quên được.
Cuối cùng thì ngày trọng đại của chúng tôi cũng đã đến. Ảnh minh họa
Khi hỏi anh tại sao đoán được đứa bé chính là con gái tôi. Định bảo con bé có đôi mắt rất giống tôi, người ngoài có thể không nhận ra nhưng anh yêu tôi như thế, sao anh có thể không liên tưởng tới. Khi anh đặt vấn đề nói chuyện thẳng thắn với bố mẹ tôi, ông bà cũng đã thành thật kể lại mọi chuyện.
“Ai cũng có lúc mắc sai lầm, đó chỉ là sai lầm tuổi trẻ của em, anh không đánh giá bất cứ điều gì. Đối với anh, em là một người phụ nữ tốt, đáng trân trọng, xứng đáng để anh lấy làm vợ. Dĩ nhiên những thứ thuộc về em, anh sẽ chấp nhận tất cả. Đứa bé đâu có tội phải không? Bên phía gia đình anh, anh cũng đã trình bày rõ ràng rồi và ông bà cũng thông suốt, em không cần lo lắng”.
Tôi khóc suốt trên đường về nhà chồng, cảm giác như mọi thứ trước mắt là một giấc mơ. Thế nhưng có hai bàn tay đã lau nước mắt cho tôi. Một là của người đàn ông vững chãi và ấm áp ấy, hai là của con gái bé bỏng của tôi. Hai bàn tay nóng ấm và mềm mại đó đã cho tôi biết rằng tất cả là sự thật, không hề là giấc mộng nào cả. Tôi thật sự quá may mắn, quá hạnh phúc khi có được người đàn ông như Định. Cả đời này tôi mang ơn anh không bao giờ hết!
12 năm sống trong tủi hờn vì bị chồng nghi oan
Tôi 38 tuổi, anh hơn tôi 7 tuổi, có hai con học lớp 5, ngoan ngoãn, học giỏi. Chúng tôi yêu 3 năm mới tiến đến hôn nhân.
Ảnh minh họa
Tôi sinh ra ở một tỉnh miền Bắc, được mọi người đánh giá là ưa nhìn, nhanh nhẹn, hoạt bát. Tôi tự chủ về kinh tế và được lòng gia đình chồng. Học xong lớp 12, tôi vào Sài Gòn học đại học và gặp anh, chồng hiện tại. Anh là người đầu tiên của tôi nhưng 12 năm qua là những chuỗi ngày tủi hờn. Mỗi khi chồng đi nhậu về là nhiếc móc, có khi đánh tôi, nói tôi không còn trinh trắng khi đến với anh. Tôi đã nói chuyện thẳng với chồng nhiều lần nhưng anh không chịu tin, còn bắt tôi thề độc các kiểu. Tôi vẫn thề bởi không làm sai điều gì.
Chồng rất gia trưởng và độc đoán. Mười hai năm lấy nhau, anh không đưa tiền để phụ tôi nuôi con, tôi một thân một mình nuôi con và vun đắp cho hạnh phúc gia đình, vậy mà anh còn dày vò tôi. Cưới được năm năm, không biết anh làm ăn gì mà đổ nợ lên tới tiền tỷ, gia đình chồng phải bán nhà đi giải quyết, tôi cũng phải trả cho anh hơn một tỷ. Vậy mà anh còn sinh tật đi bia ôm, gái gú, nhắn tin tán tỉnh những người phụ nữ khác. Sau mấy lần tôi đọc được tin nhắn, anh thay đổi mật khẩu. Công việc của tôi cũng bận nên không quan tâm tới mối quan hệ của chồng nhưng linh cản phụ nữ cho thấy hạnh phúc gia đình đang có dấu hiệu không tốt. Tôi lắp định vị theo dõi anh.
Hiện tại anh cũng không lo cho con cái và vun đắp gia đình, còn bị cơ quan cho nghỉ việc, gánh nặng lại đè lên vai tôi khi phải nuôi thêm người chồng không chịu đi làm và cứ nhậu thâu đêm. Anh ăn chơi đổ đốn hết lần này đến lần khác. Các đây 3 ngày, tôi bắt gặp anh đi ra từ khách sạn lúc 2h sáng. Anh nhìn tôi rất bình thường như bao lần tôi bắt gặp anh đi bia ôm. Về đến nhà, tôi nói chuyện, anh không nhận lỗi hay biện minh mà còn chửi thẳng mặt tôi, cho rằng tôi ngủ với người khác thì còn nói năng gì. Tôi lặng người khi chồng nói vậy. Đêm đến cứ nghĩ tới câu nói của anh tôi lại khóc rất nhiều.
Hôm sau anh thản nhiên như không có chuyện gì xảy ra. Anh còn nói với mẹ chồng và mẹ vợ rằng tôi không còn trinh trắng khi đến với anh. Tôi nghe mẹ nói thế nên đuổi anh khỏi nhà, anh về nhà mẹ đẻ ở. Nhà là do mình tôi kiếm tiền mua do tôi có công ty riêng, anh không góp đồng nào, ngoài ra tôi còn phải trả nợ cho anh. Tình yêu trong tôi giờ không còn nữa, chỉ thấy mệt mỏi vì bị xúc phạm bởi chồng không tin mình. Tôi mệt mỏi quá, không thể chịu đựng thêm, xin cho tôi lời khuyên.
Gửi con 3 tháng tuổi cho chị chồng để đi làm, ngờ đâu sau 3 năm, tôi nhận quả đắng Giờ tôi chỉ muốn đưa con đi thật xa để con quên bác gái, để con chỉ biết đến tôi là mẹ thôi. Nhắc đến chị chồng, cả nhà tôi đều cảm thấy xót xa. 30 tuổi, chị lên xe hoa với một người đàn ông hơn mình 10 tuổi. Cứ ngỡ sau khi yên bề gia thất, chị sẽ có một cuộc...