Bực bội đưa chồng ra tòa ly hôn, nhưng lúc đi lấy ly nước rồi quay lại, cô bỗng mỉm cười và xé đơn
Hôm nay chúng tôi đến Tòa án. Ở Tòa, vừa nhìn thấy anh, tôi đã thấy bực bội, ngứa mắt, vơ hết những thứ mình có trong tay, ném sạch sành sanh vào người anh, sau đó bỏ ra ngoài lấy nước uống.
01
Trên đường nhân sinh, nhiều khi những người bạn gặp không thể cùng bạn đi hết cuộc đời, khi hai người hết duyên thì tự nhiên sẽ không đồng hành với nhau nữa. Vợ chồng tôi là một nhân chứng sống.
Chúng tôi kết hôn được 3 năm, nói thật là tôi luôn khá tự tin về cuộc hôn nhân của mình nhưng không hiểu sao luôn cảm thấy giữa chúng tôi có quá nhiều mâu thuẫn dù mới sống chung trong khoảng thời gian ngắn ngủi đó. Suy nghĩ lại cẩn thận thì tất cả mọi hục hặc xảy ra đều xuất phát từ những lý do chẳng ra đâu vào đâu. Dù cả hai đều thấy nó vô lý đùng đùng nhưng hiện tại chúng tôi đang ở Tòa án, nhìn nhau hằm hằm, chuẩn bị ly hôn!
02
Than ôi, khởi đầu của chúng tôi không được như ý lắm đâu, Lúc đó tôi đang đi mua sắm ở quầy hàng thì thấy anh chế giễu một ông chú. Không chưa hiểu đầu đuôi câu chuyện thế nào, thấy thanh niên mà “ức hiếp” người lớn tuổi nên tôi tự nhiên “nhảy” vào tham gia đôi ba câu và và hai chúng tôi bắt đầu cãi nhau khá căng. Cuối cùng tôi mới biết hóa ra ông chú kia lén lấy trộm đồ trong quầy hàng, bị anh nhìn thấy nên nhắc nhở, tôi đã không biết còn mắng anh. Đó là cách chúng tôi gặp nhau!
Video đang HOT
(Ảnh minh họa)
Sau khi quen nhau như thế, không biết có phải bị “cảm nắng” tôi hay không mà anh theo đuổi rồi chủ động ngỏ lời muốn hẹn hò. Sau thời gian tiếp xúc, tôi nhận ra anh thật ra rất cẩn thận và quan tâm đến mọi người. Dần dà mối quan hệ của chúng tôi phát triển rồi trở thành người yêu của nhau. Hẹn hò được một năm thì hai bên gặp mặt cha mẹ và kết hôn, tạo thành cặp “oan gia ngõ hẹp” đáng ghen tị.
03
Sau kết hôn, hai chúng tôi đều làm việc chăm chỉ mỗi ngày để trang trải cuộc sống. Năm đầu tiên thì chưa có con, đến năm thứ hai cảm thấy sự nghiệp vẫn đang lên nên cũng chưa có vội. Đến năm nay, tôi nghĩ cuộc sống cũng đã hòm hòm nên dự định sinh con, không ngờ chồng lại viện nhiều cớ khác nhau để thoái thác, ví dụ như đối với chuyện này không có nhiều kinh nghiệm, kinh tế còn eo hẹp… Ngày nào anh cũng như không muốn về nhà. Lúc đầu thì tôi nghĩ là do anh bận nhưng lần nào về nhà cũng nồng nặc mùi rượu, khó chịu vô cùng! Cứ thế, tôi quyết định đệ đơn ly hôn, anh cũng không phản đối, chỉ thản nhiên gật đầu.
Vì vậy, hôm nay chúng tôi đến Tòa án. Ở Tòa, vừa nhìn thấy anh, tôi đã thấy bực bội, ngứa mắt, vơ hết những thứ mình có trong tay, ném sạch sành sanh vào người anh, sau đó bỏ ra ngoài lấy nước uống. Khi tôi quay lại, nghe thấy tiếng anh đang nói chuyện qua điện thoại, thanh âm giảm xuống rất thấp như sợ người khác nghe thấy: “Anh đừng lo, hai ngày nữa em nhất định sẽ gom được tiền. Hôm nay vợ chồng em ly hôn rồi. Em thế này thì không thể kéo cô ấy xuống theo mình được!”
Có chuyện gì đã xảy ra với anh? Nghĩ lại thì cuối năm ngoái, tôi có bảo chồng rằng sang năm muốn sinh con. Sinh con thì cần thêm nhiều khoản tiền, anh cũng muốn chuẩn bị một căn phòng đầy đủ tiện nghi cho đứa con tương lai. Có lẽ bởi vậy mà đợt rồi anh có vay tiền hùn hạp với bạn bè làm ăn nhưng lại dính đúng đợt bùng phát dịch nên hàng sản xuất ra không đưa đi tiêu thụ được, bị tồn, gây thất thu, lỗ vốn. Nhưng lần nào tôi hỏi chuyện, anh cũng nói mọi chuyện đều ổn.
(Ảnh minh họa)
Có phải vì chuyện này mà anh không muốn về nhà, còn cố tình gây sự để tôi làm đơn ly hôn? Chồng nói chuyện điện thoại xong, tôi mỉm cười tiến về phía anh, nói: “Chồng, chúng ta không ly hôn nữa nhé. Sau này cùng nhau sống thật tốt”. Anh hơi ngạc nhiên. Tôi nắm lấy tay anh, khẳng định: “Chúng ta cùng chung một nhà, cùng chèo một thuyền vượt qua sóng gió. Vợ chồng mình tâm đầu ý hợp, nếu gặp khó khăn gì anh phải nói em biết, đừng đẩy em ra xa thế này. Rồi vợ chồng mình sẽ tốt lên”. Anh nghe xong rất cảm động, chỉ biết gật đầu rồi ôm chặt lấy tôi.
Bây giờ tôi có thể nói chồng tôi là người có thể đi cùng tôi đến hết cuộc đời.
Luyến tiếc người tình
Sau khi vợ về nước, dù vẫn còn yêu vợ và quan hệ giữa hai vợ chồng vẫn tốt đẹp nhưng anh vẫn tìm mọi cách để gặp được người phụ nữ kia...
Đầu dây bên kia là giọng một người đàn ông. Chắc là có điều gì khó nói nên ấp a ấp úng mãi anh ta mới bắt đầu được câu chuyện. Anh kể mình đã ngoài 40 tuổi, có vợ và 2 con. Gia đình anh thuần nông nhưng nhờ có vợ đi xuất khẩu lao động nên cũng làm được cái nhà khang trang, các con đều học hành ngoan ngoãn. Anh yêu vợ con nhưng khi vợ đang lao động ở nước ngoài, do thiếu thốn về tình cảm nên anh có đi lại quan hệ với một người phụ nữ khác. Chị này đã có một đứa con và đã ly hôn chồng.
Công bằng mà nói, chị ta không hơn gì vợ anh nhưng lại biết chiều chuộng và ngọt ngào nên anh cảm thấy hòa hợp và yêu mến. Chỉ một vài ngày không gặp chị ta là anh thấy nhớ. Bản thân anh muốn được bao bọc và yêu thương người phụ nữ này.
Sau khi vợ về nước, dù vẫn còn yêu vợ và quan hệ giữa hai vợ chồng vẫn tốt đẹp nhưng anh vẫn tìm mọi cách để gặp được người phụ nữ kia. Thậm chí, trong đầu anh có lúc còn nghĩ tới chuyện sẽ bỏ vợ con để về sống hẳn với chị ta. Không biết có phải đã "đọc" được ý nghĩ ấy của anh hay không mà nhiều lần chị ta nói thành lời là không chấp nhận "đi chung ngựa". Chị ta chỉ muốn "một mình một ngựa" mà thôi, nếu không chị ấy sẽ tìm đến một người khác. Vừa lo mất người tình, vừa lo mất gia đình đang rất ổn định, anh biết giờ anh phải lựa chọn nhưng lại phân vân không biết chọn ai, sẽ chọn ngả đi nào cho cuộc đời.
Anh còn cho Thanh Tâm biết rằng, sau một thời gian về nước, vợ anh có biết chuyện tình cảm ngoài luồng này nhưng hiểu được sự thiếu thốn tình cảm của anh nên đã tha thứ cho anh để cùng nhau xây đắp hạnh phúc. Bản thân anh không chỉ yêu vợ mình mà còn cảm thấy có lỗi với vợ và rất cảm động trước cách ứng xử của vợ nhưng để có một quyết định ngay thì anh chưa thể.
Đây có lẽ không phải là trường hợp đầu tiên vợ đi xuất khẩu lao động, chồng ở nhà có bồ nhưng không mấy ai khi đã được vợ bỏ qua sai lầm mà còn băn khoăn lựa chọn. Bởi thế, nghe anh ta cứ hỏi đi hỏi lại giờ nên chọn người phụ nữ nào dù biết rằng đó là tình cảm thật, suy nghĩ rất thật của người đàn ông này, song Thanh Tâm vẫn cảm thấy buồn.
Thanh Tâm đành phải nhắc cho anh nhớ tới cái tình, cái nghĩa của bao tháng ngày chung lưng vượt qua khó khăn, vất vả của cuộc sống và còn là hai đứa trẻ đang từng ngày chờ sự chăm sóc của cả cha và mẹ. Rồi còn chuyện kinh tế, chuyện cuộc sống nữa. Cái tình mới có kia cho dù có thật thì sao có thể sẵn sàng vì anh mà chăm nom tốt cha mẹ cùng các con riêng của anh?
Hơn thế, chị ta đã chẳng cảnh báo là sẽ bỏ ngay anh để tìm người đàn ông khác nếu anh không đáp ứng được sự mong muốn của chị ta đó sao! Khi Thanh Tâm nhắc tới những chuyện này thì người đàn ông đó đã khẳng định dù rằng trong giọng nói, Thanh Tâm biết anh vẫn còn chút luyến tiếc: "Em sẽ ở lại với vợ con mình chị ạ vì đó mới là hạnh phúc thực sự".
Vợ ngoại tình nhưng khi tôi đề nghị ly hôn lại dọa tự tử Tôi đang rơi vào tình huống tiến thoái lưỡng nan. Ở tuổi 42 của cuộc đời, tôi nghĩ mình đã có một tổ ấm viên mãn vậy mà sóng gió lại ập đến khiến hạnh phúc của tôi lung lay. Tôi và vợ kết hôn được 5 năm. Tôi hơn cô ấy 10 tuổi. Từ lần đầu gặp gỡ, tôi đã bị mê...