Bỗng nhớ chồng của bạn thân cồn cào
Chết rồi, cái cảm giác này là thế nào ấy nhỉ? Cảm giác cồn cào, mong đợi một ai đó, muốn gặp một ai đó.
Cảm giác thật khó chịu khi nghĩ về hình ảnh của người đó, cảm giác muốn được nói chuyện với người đó ngay bây giờ. Có làm gì cũng thấy không yên, có nói chuyện với ai cũng không thấy vui được. Liệu có phải là cảm giác yêu hay không?
Nếu đúng đó là cảm giác yêu thì thật nguy hiểm. Bởi đó không phải là cảm xúc dành cho người chồng của tôi, người yêu của tôi mà là dành cho người chồng của bạn thân tôi.
Còn nhớ cách đây mấy tuần, tôi có đến nhà cô bạn chơi. Cô này mới lấy chồng và chuyển về Hà Nội công tác sau khi cưới ở Sài Gòn. Vốn gia đình chồng cô ấy ở Hà Nội nên muốn về đây lập nghiệp cho gần gũi người thân. Tôi là bạn của cô ấy, bạn thân từ ngày còn nhỏ, nên khi bạn đi xa về, tôi mừng lắm. Chúng tôi quấn nhau, vui vẻ với nhau, nói chuyện tíu tít và tâm sự với nhau suốt ngày. Cô ấy về cái là gọi tôi đến chơi nhà ngay. Cô ấy có gia nhà cửa ở Hà Nội nên không ngại gọi bạn bè tụ tập. Còn tôi, vẫn là một cô bạn độc thân, chưa có người yêu.
Trời ạ, nhìn chồng của bạn sao tôi lại run run thế. Lúc ấy tôi đã nghĩ ngay đến chuyện phải chải chuốt cho đẹp, nhìn cho sang trọng trước mặt chồng bạn dù mục đích chẳng là gì. (Ảnh minh họa)
Đến nhà bạn, ấn tượng đầu tiên không phải là nhà giàu, đẹp hay là gì mà chính là người chồng của bạn, người mà tôi không nên để ý chút nào. Chồng bạn nhìn rất đẹp trai, rạng ngời, nhìn là toát lên vẻ đẹp của người đàn ông lịch lãm và thành đạt rồi. Nhìn anh thật chững chạc, từng trải. Tôi còn chưa kịp hoàn hồn vì chồng bạn quá đẹp thì anh ấy đã ra vồn vã chào hỏi tôi. Anh ấy hỏi han tôi, mời tôi vào nhà và nói chuyện tự nhiên như quen từ lâu rồi.
Video đang HOT
Trời ạ, nhìn chồng của bạn sao tôi lại run run thế. Lúc ấy tôi đã nghĩ ngay đến chuyện phải chải chuốt cho đẹp, nhìn cho sang trọng trước mặt chồng bạn dù mục đích chẳng là gì.
Tôi cứ hết lời khen ngợi chồng bạn với cô bạn thân của tôi. Tôi bảo cô ấy tốt số thế, lấy được người chồng đẹp trai. Cô ấy có vẻ cũng tự hào về chồng mình lắm. Bảo tôi là, chồng không những đẹp mà giỏi, anh ấy làm lương mấy chục triệu một tháng, tâm lý với vợ con, chiều cả nhà vợ.
Nghe cô ấy nói tôi có vẻ không tin lắm vì làm gì có người đàn ông hoàn hảo như vậy. Nhưng ở nhà cô ấy ăn cơm, tôi thấy chồng cô ấy cứ đứng lên lấy hết thứ này đến thứ khác mà không nhờ đến vợ. Đã thế, trong bữa cơm anh ấy luôn khôi hài làm chúng tôi vừa ăn vừa cười, cảm thấy rất ấm cúng.
Khổ nỗi, cũng từ hôm ấy, đêm nào nằm tôi cũng tưởng tượng ra khuôn mặt của chồng bạn.(ảnh minh họa)
Bây giờ, cô ấy chẳng thiếu thứ gì. Chồng thì đi làm lương cao, mua sắm được nhiều thứ cho gia đình, nhà có, xe có, chỉ đợi sinh đứa con nữa là xong. Nhìn cô bạn mà tôi thèm khát vô cùng. Tôi cũng chỉ ước sau này mình tìm được người chồng như ý và mẫu chồng như chồng cô bạn là tôi rất thích. Nhưng rất tiếc, đó lại chẳng phải là chồng tôi. Vừa đẹp trai vừa có tài, vừa tốt bụng ga lăng, thật sự khó tìm lắm!
Thế đó, sau ngày hôm ấy, tôi về cứ tương tư chồng bạn. Tôi cũng không hiểu tại sao nữa, tôi chỉ ước mình được may mắn như bạn, lấy được người đàn ông tuyệt vời như thế. Tuổi này chưa có người yêu, lại thấy bạn hạnh phúc như vậy, tôi chạnh lòng vô cùng. Nhưng làm sao tìm được người như chồng bạn đây. Tôi chỉ sợ mình cứ lấy chồng của bạn làm hình mẫu rồi sau này khó lòng yêu được người nào, nếu như anh ta không hơn chồng của bạn.
Khổ nỗi, cũng từ hôm ấy, đêm nào nằm tôi cũng tưởng tượng ra khuôn mặt của chồng bạn. Nhiều khi tôi nghĩ điên rồ, nếu mà anh ta bỏ vợ lấy tôi thì tôi cũng lấy đấy. Nhưng đó chỉ là suy nghĩ điên rồ nhất thời mà thôi, tôi chẳng bao giờ có tâm địa xấu xa là cướp chồng bạn, mà có cướp cũng không được ấy chứ. Đúng là con gái như tôi chắc chẳng ổn định ở đâu được và chắc tại tôi quá cầu toàn nên khó lòng mà tìm được người ưng ý. Tôi thật lòng thấy khó chịu khi cứ nhớ chồng bạn, giờ không biết phải làm sao đây!
Theo VNE
Cặp bồ nhầm chồng bạn
Câu chuyện tôi kể ra đây là hoàn toàn có thật nhé, không sai chút nào. Và thật sự bây giờ tôi quá bế tắc, không biết làm thế nào vì tôi đã yêu anh rất nhiều, rất chân thành.
Tôi lấy chồng được 2 năm thì tình cảm vợ chồng trục trặc. Tôi bỏ vào nam, nuôi con một mình, vì không muốn sống ở quê nhà, mọi người dị nghị. Chỉ có bố mẹ tôi là biết tôi bỏ chồng và đồng ý cho tôi đi nơi khác sống. Còn người ở quê không ai biết cả, họ cũng không nhớ tôi nếu như tôi không thường xuyên về, coi như tôi đi làm xa.
Tôi vào Sài Gòn lập nghiệp và nuôi con, có một cửa hàng làm tóc nhỏ, thu nhập cũng đủ sinh sống. Thời gian đó, anh hay lui tới quán tôi cắt tóc. Lâu dần chúng tôi cảm thấy hợp nhau, vui vẻ với nhau. Và khi biết hoàn cảnh của tôi, anh tỏ ra rất quan tâm, lo lắng. Anh cũng thú nhận, anh đã có vợ con, nhưng anh vẫn muốn quan tâm tới tôi, lo lắng cho tôi nhất là khi anh xa nhà. Nếu tôi đồng ý và chấp nhận chuyện này, anh sẽ che chở cho hai mẹ con.
Thú thực, ở đất khách quê người, một người phụ nữ nai lưng ra kiếm tiền còn nuôi con, tôi cũng tủi nhục lắm. Nhiều khi muốn có một người đàn ông bên cạnh. Anh đến đúng vào lúc tôi cảm thấy cô đơn, cần ai đó che chở, dù biết là, có thể anh với tôi mãi chỉ là quan hệ như thế. Tôi chấp nhận yêu cầu của anh.
Thú thực, ở đất khách quê người, một người phụ nữ nai lưng ra kiếm tiền còn nuôi con, tôi cũng tủi nhục lắm. (Ảnh minh họa)
Nhưng cũng chính từ ngày đó, tôi càng ngày càng thấy yêu anh hơn. Tình cảm tôi dành cho anh là chân thành. Tôi hạnh phúc khi được gần anh. Nhìn con và anh hạnh phúc, vui vẻ, tôi cũng vui lắm. Tôi thấy anh và con thật hợp nhau. Đó cũng là điều khiến tôi có thêm động lực để yêu anh. Tôi với anh dọn ra sống cùng nhau. Thật ra, hai người cùng ở xa nên chẳng ai ngại gì, chỉ cần yêu nhau là đủ. Tôi cũng không mong danh phận, chỉ hi vọng anh thật tâm quan tâm mẹ con tôi là đủ.
Sau một thời gian yêu nhau, tôi và anh bắt đầu mới nói chuyện gia đình. Anh nói quê anh ở nơi ấy, thật không ngờ, đó cũng là quê hương của tôi. Và chúng tôi bắt đầu tìm hiểu gia đình của nhau. Bàng hoàng thay, anh nói anh là chồng của cô H. Tôi thấy ngợ ngợ, hỏi có phải là H này, H kia không thì đúng là vậy. Trời ơi, tôi thật không ngờ, đó lại chính là cô bạn thân của tôi.
Các bạn có thấy hoàn cảnh của tôi trớ trêu không. Đúng là ông trời trêu người. Tôi đã bị quả báo. Tôi và cô bạn ấy chơi thân với nhau, ngày lên Hà Nội lấy chồng kiếm sống, chúng tôi xa nhau và không liên lạc. Cô ấy cũng dự đám cưới của tôi nhưng cô ấy cưới, tôi không về được, vì ngày đó tôi mới sinh. Tôi cũng không biết mặt mũi chồng cô ấy ra sao. Thế mà giờ đây, tôi lại yêu chính người chồng của cô ấy.
Tôi đã có thời gian vui vẻ bên anh, đã quyến luyến bên anh rất lâu và yêu anh thật nhiều. Giờ đây, biết sự thật này, tôi quá đau lòng. Tôi không biết nên nói với anh hay là phải làm thế nào. Cô bạn của tôi lại phải chịu đau khổ vì chính người bạn thân của cô ấy sao. Nếu anh còn ở đây, tôi sợ mình không thể dứt được anh ra, nhưng làm thế, liệu có lỗi với bạn quá không.
Tôi chỉ không may yêu lầm chồng bạn, tôi cũng không có ý định cướp anh khỏi tay ai cả, chỉ là lúc này, vì anh yêu tôi và tôi cũng yêu anh, nên tôi cần một người đàn ông để dựa dẫm. Tôi không biết nên bắt đầu câu chuyện thế nào, hay là tôi cứ ỉm đi, cứ yê anh coi như không biết chuyện gì xảy ra. Liệu ông trời có tha cho tôi không, tôi bế tắc quá rồi các bạn ạ. Cho tôi một lời khuyên, tôi cảm ơn rất nhiều!
Theo VNE
Hai lần có thai với chồng của bạn Lần thứ hai tôi có bầu, tôi nói cho anh biết trong niềm vui, còn anh thì thất vọng vô cùng, anh mắng tôi sao lại bất cẩn thế. Yêu chồng của bạn đơn phương từ ngày sinh viên Ngay từ ngày còn là sinh viên, tôi đã yêu người đàn ông đó. Nhưng anh không có tình cảm với tôi, ngược lại,...