Bóng mát của mẹ
Ba tôi mất năm mẹ hai mươi tám tuổ.i. Gánh nặng trong gia đình đổ xuống đôi vai gầy guộc của mẹ: một nách bốn con nhỏ, phụng dưỡng mẹ chồng và một em chồng đang còn đi học. Đứa lớn là tôi lúc ấy mới chỉ có 5 tuổ.i. Cuộc sống khó khăn biết dường nào!
Ở thôn quê, một người phụ nữ trẻ đẹp thời ấy còn phải chịu thêm cảnh ve vãn của những người đàn ông, sợ nhất là bị những người có chức, có quyền hiế.p đáp. Mẹ tự làm xấu mình bằng cách cạo trọc đầu, vấn khăn ra chợ bán cá. Sau này mẹ thường nói: “Phải lam lũ như vậy người ta mới không để ý đến mình!”.
Bà nội tôi rất khó tính. Mẹ vừa phải bươn chải nuôi con, nuôi em chồng vừa phải luôn giữ ý, cư xử sao cho vừa lòng mẹ chồng. Cuộc sống cực khổ, nhưng mẹ chẳng bao giờ la mắng chị em tôi, lúc nào mẹ cũng dịu dàng, vui vẻ với tất cả mọi người. Bà con trong gia đình lẫn ngoài chợ, ai cũng quý mến mẹ.
Chúng tôi lớn lên, với mẹ tần tảo bán cá ngoài chợ, người lúc nào cũng phảng phất mùi tanh cá mà bây giờ mẹ vẫn thường hay nhắc: “Hồi ấy, mỗi lần đi chợ về, thấy các con chơi đùa, thương quá, muốn ôm bé Út vào lòng, mà không dám sợ con mình chê mẹ hôi”.
Chú tôi học xong, có việc làm, cưới vợ ra riêng vẫn một tay mẹ lo liệu. Bà nội tôi, mấy năm cuối đời nằm một chỗ cũng một mình mẹ lo toan, bởi bà không muốn ai chăm sóc ngoài mẹ.
Video đang HOT
Mọi việc rồi cũng qua. Năm bà nội mất, tôi tốt nghiệp xong ra trường, đi làm rồi lần lượt các em. Được sự hỗ trợ của chú, chúng tôi chắt chiu, cần kiệm gom góp với mẹ xây nhà. Vẫn hàng cá ngày hai buổi chợ, mẹ giúp đỡ chúng tôi xây dựng gia đình, ra riêng. Em trai tôi ở với mẹ, làm ăn khá. Đến khi có cháu nội, mẹ nghỉ hẳn không ra chợ, ở nhà trông cháu. Lúc này mẹ mới để lại mái tóc dài. Sau ba mươi năm tự nguyện làm xấu mình thay chồng làm tròn đạo hiếu với mẹ chồng, tròn nhiệm vụ với em, với các con.
Ba năm nay, mẹ bị bệnh tiểu đường, mắt tự dưng mờ, chân yếu, mẹ đi đứng khó khăn. Những căn bệnh của người già lần lượt đổ xuống với mẹ, một phần cũng do hồi trẻ làm việc quá sức, lo lắng quá nhiều. Tuy bây giờ mẹ chỉ ngồi một chỗ, nhưng đối với chúng tôi, mẹ cần thiết biết bao nhiêu. Em trai làm ăn, nhờ mẹ tư vấn. Các cháu được điểm mười nôn nóng đem về khoe với bà ngoại. Thậm chí, tôi may bộ đồ mới, mặc về nhà mẹ trước tiên, nhờ mẹ góp ý xem có được không. Em Út giận lẫy chồng, về nhà làm nũng với mẹ, chờ mẹ dỗ dành, khuyên răn.
Mẹ nhỏ nhoi, gầy guộc, dù bây giờ không làm được gì, nhưng còn mẹ, chúng tôi vẫn thấy mình còn bé, còn chỗ để tìm về mỗi khi có chuyện buồn cần san sẻ, có niềm vui cần người để nhân đôi (tuyệt đối chỉ có mẹ là người duy nhất có thể gửi gắm tâm sự). Chủ nhật hàng tuần chúng tôi lại tập trung về nhà mẹ, bày biện nấu nướng, ăn uống, chuyện trò, cười đùa rôm rả. Những lúc ấy, tôi thấy mẹ đẹp vô cùng, mắt mẹ lung linh tràn ngập hạnh phúc.
Mẹ là bóng mát to lớn che chở chị em chúng tôi suốt cả cuộc đời. Một bóng mát dịu dàng, mà chị em chúng tôi chơi đùa ở đó cả một thời tuổ.i thơ, dìu dắt từng bước đi trên đường đời và tìm đến để được chở che, ngay cả bây giờ nữa!
Theo PNO
Mẹ chồng hắt hủi con dâu, cháu nội vì tin thầy bói
Tôi nghĩ chị chẳng việc gì mà phải buồn bã, bức xúc, đôi co với bà mẹ chồng mê tín hạng nặng ấy cả.
Ảnh minh họa
Chị đẻ sinh đôi, bận rộn, vất vả như vậy mà bà chẳng hề động chân mó tay giúp con dù là việc nhỏ nhất, lại còn quy tội cho con dâu "tam nam bất phú" làm ảnh hưởng đến cơ đồ, sự nghiệp nhà bà. Vậy thì chị việc gì phải chịu đựng bà mẹ chồng tai ngược lâu đến thế?
Còn chồng chị nói thương vợ con, nhưng cũng nói rồi bỏ đó, chẳng giúp cho chị thuyết phục mẹ anh ấy để bà đồng ý thuê người giúp việc cho vợ đỡ vất vả. Kiểu nói suông ấy thì thương thế chứ thương nữa tôi cũng chẳng thể có cảm tình với anh ấy được.
Nhưng chị ạ, người ta nói "thuận vợ thuận chồng tát bể Đông cũng cạn", chị hãy tranh thủ sự thương yêu đồng cảm của chồng mình trong lúc này mà trình bày với mẹ chồng chị, để bà ấy thông cảm và hiểu đúng câu chuyện sinh 3 con trai của chị.
Khoa học tiên tiến đã chứng minh rồi, sinh con trai hay con gái phần lớn là do người chồng quyết định. Mà con cái là lộc Trời cho, sinh con trai hay gái đều không có lỗi lầm, sai trái gì cả. Chị cũng đừng có tự ti, nghĩ mình có lỗi với gia đình chồng vì việc sinh con một bề ấy mà mẹ chồng được thể lấn lướt.
Nếu bà đối xử quá đáng và chồng chị thiếu trách nhiệm, không đứng về phía chị thì chị nên mạnh dạn bế các cháu về nhà ngoại đi.
Tôi tin rằng với thái độ cương quyết của chị, mẹ chồng chị sẽ phải nhận ra đúng bản chất của vấn đề và phải ân hận về cách suy nghĩ, hành xử với con dâu và các cháu nội.
Còn chồng chị, anh ấy cũng sẽ nhận ra trách nhiệm làm chồng, làm cha của mình mà có tiếng nói rành mạch nhất để lấy lại công bằng cho chị.
Việc sinh con của chị chẳng có liên quan gì đến kết quả của việc kinh doanh, buôn bán của gia đình chồng chị cả. Chị nên mạnh mẽ lên, việc gì đúng thì phải cương quyết làm cho rõ ràng, đừng âm thầm chịu đựng một mình.
Nhiệm vụ chính của chị bây giờ là chăm sóc, nuôi dạy 3 đứa con khôn lớn, mạnh khỏe. Đừng gieo vào tâm hồn con trẻ những suy nghĩ không đúng của người lớn, khiến chúng tủi thân và bị tổn thương. Chúc chị và gia đình nhỏ sớm tìm được bình yên.
Theo Alobacsi
Khó xử vì phải đứng giữa mẹ và bà nội Lúc mẹ không có nhà thì bà nội nó.i xấ.u mẹ với mình, khi chỉ có hai mẹ con ngồi cùng nhau thì đến lượt mẹ trách bà nội. Mình biết phải làm sao đây? Bà và mẹ không ai chịu ai làm mình rất mệt mỏi trước những xích mích của hai người. Ảnh minh họa: Favim. Mẹ và bà nội rất...