Bốn ngón tay
Cậu bé không bao giờ quên hình ảnh “bốn ngón tay thay vì năm”. Đối với cậu đó là biểu tượng của niềm hy vọng.
Lúc mới sinh ra, cậu bé đã bị mù. Khi cậu lên 6, một việc xảy ra làm em không tự giải thích được. Buổi chiều nọ, em đang chơi đùa cùng các bạn, một cậu bé khác đã ném trái banh về phía em. Chợt nhớ ra cậu bé la lên:
- Coi chừng! Quả banh sắp văng trúng đấy.
Quả banh đã đập trúng người cậu, và cuộc sống của cậu không như trước đây nữa. Cậu bé không bị đau, nhưng cậu thật sự băn khoăn.
Cậu quyết định hỏi mẹ:
- Làm sao cậu ta biết điều gì sắp xảy ra cho con trước khi chính con nhận biết được điều đó?
Mẹ cậu thở dài, bởi cái giây phút bà e ngại đã đến! Đã đến cái thời khắc đầu tiên mà bà cần nói rõ cho con trai mình biết: “Con bị mù!”.
Video đang HOT
Rất dịu dàng bà cầm bàn tay của con, vừa nắm từng ngón tay và đếm:
- Một – hai – ba – bốn – năm. Các ngón tay này tựa như năm giác quan của con vậy. Ngón tay bé nhỏ này là nghe, ngón tay xinh xắn này là sờ chạm, ngón tay tí hon này là ngửi, còn ngón bé tí này là nếm….
Ngần ngừ một lúc, bà tiếp:
- …Còn ngón tay tí xíu này là nhìn. Mỗi giác quan của con như mỗi ngón tay, chúng chuyên chở bức thông điệp lên bộ não con.
Rồi bà gập ngón tay bà đặt tên “nhìn”, khép chặt nó vào lòng bàn tay của con, bà nói:
- Con ạ! Con là một đứa trẻ khác với những đứa khác, vì con chỉ có bốn giác quan, như là chỉ có bốn ngón tay vậy: một – nghe, hai – sờ, ba – ngửi, bốn – nếm. Con không thể sử dụng giác quan nhìn. Bây giờ mẹ muốn chỉ cho con điều này. Hãy đứng lên con nhé.
Cậu đứng lên. Bà mẹ nhặt trái banh lên bảo:
- Bây giờ con hãy đặt bàn tay của con trong tư thế bắt trái banh.
Cậu mở lòng bàn tay và trong khoảnh khắc cậu cảm nhận được quả banh cứng chạm vào các ngón tay của mình. Cậu bấu chặt quả banh và giơ lên cao.
- Giỏi! Giỏi! – Bà mẹ nói – Mẹ muốn con không bao giờ quên điều con vừa làm. Con cũng có thể giơ cao quả banh bằng bốn ngón tay thay vì năm ngón. Con cũng có thể có và giữ được một cuộc sống trọn vẹn và hạnh phúc với chỉ bốn giác quan thay vì năm nếu con bước vào cuộc sống bằng sự nỗ lực thường xuyên!
Cậu bé không bao giờ quên hình ảnh “ bốn ngón tay thay vì năm“. Đối với cậu đó là biểu tượng của niềm hy vọng. Và hễ cứ mỗi khi nhụt chí vì sự khiếm khuyết của mình, cậu lại nhớ đến biểu tượng này để động viên mình. Cậu hiểu ra rằng mẹ cậu đã nói rất đúng. Cậu vẫn có thể tạo được một cuộc sống trọn vẹn và giữ lấy nó chỉ với bốn giác quan mà cậu có được.
Theo Guu
Không cho ngủ chung, chồng chém lìa tay vợ
Chỉ vì không được bà H. cho ngủ chung mà ông A. đã nhẫn tâm dùng dao chém đứt gân cổ tay, lìa ngón tay người vợ chung sống với mình mấy chục năm qua.
Đến chiều ngày hôm nay (30/11), bà H. vẫn đang nằm điều trị ở Trung tâm Chấn thương chỉnh hình- Phẫu thuật tạo hình, Bệnh viện Trung ương Huế với các vết thương ở cổ và ngón của hai cánh tay.
Thông tin từ Trưởng công an thôn An Lỗ, xã Phong Hiền, huyện Phong Điền (tỉnh Thừa Thiên - Huế) cho hay, tối ngày 17/11, trên địa bàn thôn xảy ra một vụ bạo lực gia đình nghiêm trọng khiến người vợ phải đi cấp cứu ở bệnh viện với nhiều vết thương ở tay và mất nhiều máu.
Theo đó, vào khoảng 20h30 cùng ngày, chỉ vì bị vợ từ chối không cho nằm ngủ chung mà ông N.V.A (55 tuổi) cầm dao chém tới tấp vào người vợ mình là bà L.T.H (59 tuổi) cùng trú ở thôn An Lỗ, xã Phong Hiền, huyện Phong Điền (Thừa Thiên - Huế).
Hiện ngón tay cái và cổ tay bà H. vẫn chưa cử động được.
"Ông ấy có ý định chém vào đầu tôi nhưng tôi đã dùng tay đỡ được. Rất may sau đó con trai tôi phát hiện và giữ ông ấy lại. Tôi được người nhà đưa đi cấp ở bệnh viện Trung ương Huế trong tình trạng mất máu rất nhiều", bà H. kể lại.
Ngay hôm đó, gia đình đã trình báo sự việc cho chính quyền địa phương. Xét thấy vụ việc có tính chất nghiêm trọng, chính quyền địa phương đã trình báo sự việc với Công an huyện Phong Điền.
Được biết, ông A. và bà H. chung sống với nhau đã khá lâu và có với nhau 6 người con. Tuy nhiên, trong quá trình ăn ở với nhau, ông A. thường có tính hay ghen tuông. Nhiều lần đánh đập bà H. Chính quyền địa phương cũng đã nhiều lần gọi ông A. lên làm việc, nhắc nhở và phạt hành chính. Nhưng ông A. vẫn chứng nào tật nấy, cho đến hôm nay thì xảy ra sự việc đáng tiếc trên.
Ông Nguyễn Văn Đông, Trưởng công an thôn An Lỗ cho hay, sau khi vụ việc xảy ra, lực lượng Công an huyện Phong Điền đã có mặt tại hiện trường để điều tra làm rõ sự việc. Tuy nhiên, ông A. đã bỏ nhà raQuảng Trị trong đêm hôm đó. Mặc dù chính quyền, công an đã nhiều lần gọi điện triệu tập nhưng đến nay ông A. vẫn chưa về.
"Bà H. bấy lâu nay chỉ lo làm ăn, vun vén gia đình, làm gì có tính này nọ. Không hiểu vì sao ông A. suốt ngày ghen tuông. Hành động chém vợ của ông A. rất đáng bị lên án và pháp luật nghiêm trị để răn đe những người chồng có tính vũ phu khác", Trưởng công an thôn An Lỗ chia sẻ.
Lê Kông
Theo_Người Đưa Tin
Dành tình cảm nhiều mà chẳng được bạn trai đáp lại Số lần hẹn hò trong 3 năm đếm trên đầu ngón tay, tôi muốn lãng mạn để hâm nóng tình cảm mà anh toàn bận. Tôi 25 tuổi, làm nhân viên tại một ngân hàng quốc doanh, không giàu nhưng cũng đủ sống. Tôi là cô gái độc lập, tự tin và khá năng động, vui tính; anh là người giao tiếp rộng,...