Bộ Giáo dục Mỹ không có luật riêng xử phạt giáo viên xâm hại học sinh
Học sinh, giáo viên ở Mỹ được bảo vệ theo luật pháp chung của bang hoặc liên bang. Nước này không có điều luật riêng để xử phạt hành chính hay hình sự đối với giáo viên vi phạm.
Đầu tháng 8, Rocky Loveless – cựu giáo viên trường THCS Eloy, bang Arizona, Mỹ – hầu tòa vì tội đánh học sinh. Với hành vi đá bụng và ấn học sinh nằm trên sàn nhà, Loveless bị kết tội Tấn công mức độ nhẹ cấp độ 1. Với bản này, ông có thể bị phạt tù tối đa 6 tháng, 2.500 USD cùng tối đa 3 năm tạm tha có theo dõi.
Ngoài ra, Loveless phải đóng thêm 35 USD/tháng phí hầu tòa trong 4 tháng, hoàn thành khóa học 12 giờ để kiềm chế cơn giận. Sau khi sự việc xảy ra, Rocky Loveless bị trường sa thải. Ông cần yêu cầu xóa án sớm mới có thể kích hoạt lại thẻ căn cước để ứng tuyển vào trường khác.
Mất việc và ngồi tù
Trên thực tế, chuyện giáo viên mất việc, phải hầu tòa vì hành vi sai trái không hiếm ở Mỹ. Tháng 5, cảnh sát bắt tạm giam một giáo viên trường Tiểu học Herzog, bang Missouri, sau khi nhận thông tin người này đánh học sinh.
Cảnh sát nhận định hành vi này vi phạm đạo luật bảo vệ thanh thiếu niên và tiến hành điều tra trước khi đưa ra kết luận. Nếu đúng, ông ta sẽ phải đối mặt tòa án.
Giáo viên xâm hại học sinh bị xét xử theo quy định chung của pháp luật. Ảnh: Fox News.
Tháng 11/2017, Michael Sved, giáo viên trường Trung học Marion, bang South Carolina, bị khép tội hành hung cấp độ 3 vì ném kẹo vào ngực học sinh. Sự nghiệp của Sved cũng gần như mất hết vì bị sa thải, đồng thời cấm dạy tại các trường thuộc hạt Marion. Nhưng về mặt hành chính, cựu giáo viên không bị phạt. Ông chỉ đóng 1.087,5 USD phí tại ngoại lên tòa án.
Tháng 10 cùng năm, Olga S. Najera, 52 tuổi – giáo viên trường Mầm non Helen Ball, Texas – bị bắt vì cấu 14 cái vào tay, cào một học sinh, tát, dẫm chân và đá một học sinh khác. Phía trường cho rằng cáo buộc này không đúng thực tế, yêu cầu thả bà Najera.
Video đang HOT
Trong thời gian cảnh sát điều tra vụ việc, giáo viên 52 tuổi đóng 15.000 USD phí tại ngoại và chuyển sang công tác tại trường khác.
Trong khi hành vi đánh học sinh mà không gây hậu quả nghiêm trọng thường chỉ đối mặt mức án nhẹ và có thể nộp tiền tại ngoại, giáo viên tấn công tình dục học sinh bị xử phạt nặng hơn.
Tháng 6 vừa qua, Christine Lee Funk, giáo viên Âm nhạc trường Trung học Henry Sibley, bang Minnesota, đối mặt án tù 15 năm với 3 cáo buộc tấn công tình dục đối với nam sinh 17 tuổi. Cuối cùng, Funk chỉ phải ngồi tù 6 tháng do tòa bác bỏ hai trong số 3 cáo buộc. Ngoài ra, cô phải chịu thêm 10 năm tạm tha có theo dõi vì hành vi vi phạm pháp luật này.
Tháng 7 năm nay, tòa án hạt Lackawanna, bang Pennsylvania, tuyên án 11 tháng tù đối với Richard Humphrey vì sàm sỡ 11 nam sinh trường West Wyoming.
Ngoài ra, hàng loạt giáo viên nước này bị đình chỉ công tác, mất việc hoặc tước chứng chỉ hành nghề giáo vì xúc phạm danh dự, thân thể học trò.
Không có luật riêng về xử phạt giáo viên
Trong tất cả vụ việc, trường xem xét kỷ luật mức đình chỉ hoặc sa thải. Việc phạt tù hay phạt tiền do tòa án quyết định. Theo Legalmatch, khi phát hiện con bị bạo hành ở trường, phụ huynh xem xét tình hình cụ thể để có phản ứng thích hợp.
Nếu không quá nghiêm trọng, cha mẹ học sinh nên báo lên quản lý nhà trường, hai bên làm việc để đưa ra phương án xử lý.
Trong trường hợp nghiêm trọng, đe dọa đến an toàn của trẻ, phụ huynh nên yêu cầu cảnh sát vào cuộc, đồng thời liên hệ luật sư để được tư vấn các thủ tục pháp lý liên quan việc khởi kiện.
Bộ Giáo dục Mỹ có cơ quan dân quyền, đảm bảo học sinh được pháp luật bảo vệ theo các điều khoản chung. Ảnh: Getty.
Nhìn chung, Bộ Giáo dục Mỹ không can thiệp về mặt xử phạt hành chính, dân sự hay hình sự đối với giáo viên.
Học sinh, cũng như mọi công dân khác, chịu sự bảo hộ từ pháp luật. Trang web của Bộ Giáo dục Mỹ thông tin rõ về các biện pháp, đạo luật liên quan để bảo vệ học sinh. Bộ có Phòng Dân quyền để đảm bảo các quyền lợi của học sinh được thực hiện. Phòng này có trách nhiệm giúp học sinh hiểu rõ các em được bảo vệ bởi những đạo luật nào.
Cụ thể, hành vi phân biệt đối xử dựa trên sắc tộc, quốc tịch được quy định tại Khoản 6 Luật Dân quyền năm 1964. Phân biệt giới tính bị cấm theo Khoản 9 Tu chính án Giáo dục 1972.
Điều 504 của Đạo luật Phục Hồi năm 1973 (Rehabilitation Act of 1973) và Tiêu đề II của Đạo luật Người Mỹ Khuyết Tật năm 1990 (Americans with Disabilities Act of 1990), nghiêm cấm kỳ thị dựa trên khuyết tật.
Các hành vi đánh đập, tấn công tình dục đều được quy định tại luật hình sự của nước này.
Ngoài ra, nhằm đảm bảo an toàn cho học sinh, Mỹ có Đạo luật Bảo vệ học sinh. Trong đó, Bộ Cải huấn có trách nhiệm cung cấp cho các trường thông tin tội phạm, tránh việc trường tuyển dụng những người có thể gây nguy hiểm cho học sinh.
Theo đó, những người phạm tội giết người, bắt cóc, hiếp dâm không được phép làm việc tại trường học.
Như vậy, việc bảo vệ học sinh cũng như xử phạt giáo viên tuân theo các quy định chung của pháp luật, hoàn toàn không có quy định về mức xử phạt riêng đối với giáo viên.
Theo Zing
Phải có tâm thế chấp nhận ngày bị chấm dứt hợp đồng
Mấy năm gần đây, cứ mỗi dịp chuẩn bị vào năm học mới là y như rằng lại có thông tin tỉnh này tỉnh khác chấm dứt, không ký tiếp hợp đồng với hàng trăm, thậm chí là hàng ngàn giáo viên (GV).
Ảnh minh họa
Mới mấy tháng trước, sự việc hơn 500 GV ở H.Krông Pắk, tỉnh Đắk Lắk bị huyện chấm dứt hợp đồng đã làm dư luận dậy sóng. Hình ảnh các GV hợp đồng bị mất việc tập trung ở phòng giáo dục với những đôi mắt đỏ hoe, khuôn mặt thất thần có lẽ chẳng còn xa lạ vì chuyện ký rồi không ký hợp đồng nữa đã là "chuyện thường ngày ở huyện". Chuyện mất việc là nỗi lo thường trực với các GV hợp đồng và đôi khi nó trở thành sự ám ảnh tới mức đẩy người ta tới chỗ có những hành vi bột phát làm mất đi hình ảnh của một người thầy.
Tôi dù đã công tác được 10 năm nhưng chỉ là hợp đồng không xác định thời hạn chứ không phải là biên chế. Ngôi trường tôi công tác từ 10 năm nay không hề có biên chế mới mà chỉ có hợp đồng dài hạn. Tất cả các GV hợp đồng như tôi luôn xác định một tâm thế phải chấp nhận nếu như một ngày nào đó mình bị chấm dứt hợp đồng. Nguy cơ mất việc có thể đến bất cứ lúc nào. Chính vì vậy, mỗi người chúng tôi luôn cố gắng không ngừng để khẳng định năng lực của bản thân đồng thời cũng chính là để nếu có bị chấm dứt công việc hiện tại thì mình cũng không bị chết đói.
Đã có một số đồng nghiệp của chúng tôi bị thôi việc vì nhiều lý do khác nhau. Tất cả họ đều đã đi tìm cho mình những công việc mới, đều ổn định sau những ngày khó khăn ban đầu. Có người làm ngân hàng, có người đi bán sơn, có người bán hàng online, có người làm cán bộ bán chuyên trách ở ủy ban xã phường... Công việc dù có thể không đúng chuyên ngành nhưng họ vẫn sống và thậm chí còn sống tốt hơn so với trước đây.
Nghề giáo cũng chỉ là một trong vô vàn nghề nghiệp lương thiện để kiếm sống. Nó chỉ đặc biệt hơn các nghề khác ở chỗ sản phẩm nó cung cấp cho xã hội là con người với tri thức và đạo đức. Các thầy cô giáo phải luôn xác định rằng mình không phải là người làm công việc cao quý nên xã hội phải đối xử đặc biệt hơn với mình. Tại sao những ngành nghề khác người lao động cũng phải đối mặt với nguy cơ mất việc nhưng không thấy ai than khóc mà luôn đứng dậy tiếp tục tìm kiếm một công việc khác? Tại sao có những người như hai vợ chồng thạc sĩ sẵn sàng nghỉ việc mở quán chè để chăm con bị bệnh hiểm nghèo trong khi công việc của họ vừa là đúng chuyên ngành vừa có thu nhập cao như mơ ước của bao nhiêu người?
Tôi rất thích một câu trong truyện ngắn Mùa lạc của nhà văn Nguyễn Khải: "Ở đời này không có con đường cùng, chỉ có những ranh giới, điều cốt yếu là phải có sức mạnh để bước qua những ranh giới ấy". Tôi tin mất việc chỉ là một ranh giới mà tôi và bất cứ một người lao động bất kỳ nào cũng sẽ có lúc phải đối mặt mà thôi.
Theo thanhnien.vn
Thiếu giáo viên mà không được tuyển Năm học mới, lại rộ lên chuyện hàng trăm giáo viên ở nơi này nơi kia đứng trước nguy cơ mất việc, hàng nghìn cử nhân sư phạm ra trường không có việc làm... nhưng trên thực tế nhiều địa phương đang 'cầu cứu' Chính phủ vì thiếu giáo viên mà không được tuyển. Hàng trăm giáo viên ở H.Yên Định (Thanh Hóa)...