Bộ Giáo dục: Không ép thi giáo viên giỏi lấy thành tích
Bộ GD&ĐT vừa ra văn bản yêu cầu các sở GD&ĐT siết quy định về thi giáo viên dạy giỏi.
Bộ GD&ĐT vừa có công văn yêu cầu chấm dứt tình trạng ép giáo viên thi để trường lấy thành tích, không “gà bài” cho học sinh, yêu cầu học sinh tốp dưới nghỉ học để nâng chất lượng giờ dạy…
Một giáo viên trường THPT ở Hà Tĩnh từng tham gia dự thi giáo viên dạy giỏi chia sẻ tham gia cuộc thi, phải đầu tư nhiều công sức để có sáng kiến kinh nghiệm giảng dạy, thiết kế giờ dạy mẫu…
“Mất hàng tháng chuẩn bị, các tiết học trên lớp không được đầu tư nhưng nếu đi thi không đạt kết quả cao cũng cảm thấy cực kỳ ngại ngùng. Vấn đề là nếu dành quá nhiều thời gian cho việc thi thì nhiều việc khác sẽ bị sao nhãng”, giáo viên này nói.
Theo hiệu trưởng một trường THPT tại Hà Nội, ông rất hoan nghênh quy định mới của Bộ GD&ĐT vì cuộc thi giáo viên dạy giỏi lâu nay quá hình thức, giáo viên dự thi phải đóng kịch, dạy cho học sinh sự giả dối.
Ảnh minh họa.
Vị hiệu trưởng này phân tích, một giáo viên tham gia dự thi, phải cực khổ chuẩn bị nhiều công sức cho giáo trình, dụng cụ cho bài dạy nên bỏ bê nhiều bài dạy chính trên lớp. Chưa kể, để tiết dạy đạt chất lượng, giáo viên đó phải giảng trước, thậm chí “gà” luôn cho học sinh câu hỏi, sắp xếp câu trả lời thì bài giảng mới được tinh tươm.
Cũng theo hiệu trưởng này, các lãnh đạo trường đều biết điều đó tuy nhiên không ai lên tiếng.
“Ở một số địa phương, việc tổ chức hội thi và đánh giá giáo viên dạy giỏi còn chạy theo thành tích, chưa phản ánh đúng năng lực nghề nghiệp, kết quả lao động và ý thức trách nhiệm của giáo viên”.
Bà Nguyễn Thúy Hồng, Phó Cục trưởng Cục Nhà giáo và Cán bộ quản lý cơ sở giáo dục (Bộ GD&ĐT)
Video đang HOT
Bà Nguyễn Thúy Hồng, Phó cục trưởng Cục Nhà giáo và Cán bộ Quản lý cơ sở giáo dục (Bộ GD&ĐT) cho rằng, kết quả các cuộc thi giáo viên dạy giỏi hay số lượng học sinh giỏi chỉ là một trong những kênh thông tin, một trong những chỉ số để đánh giá chất lượng giáo viên, chất lượng trường học mà thôi.
Tuy nhiên, bà Hồng khẳng định, Bộ đã phải có công văn nhấn mạnh yêu cầu các sở GD&ĐT cần có biện pháp để chấn chỉnh và giải quyết dứt điểm một số vấn đề như: Ép buộc giáo viên tham gia Hội thi để lấy thành tích cho nhà trường; không trung thực trong việc tổ chức và thực hiện các hoạt động đánh giá kết quả dự thi, chấm thi thiếu khách quan, trung thực; gây áp lực cho giáo viên và học sinh qua việc huy động học sinh để giáo viên tập dượt dạy trước, hoặc “gà bài” trước cho học sinh các nội dung sẽ dạy trong giờ thao giảng; giảm sĩ số thực để lớp dễ tổ chức hoạt động hoặc yêu cầu những học sinh “tốp dưới” nghỉ học, …
Bà Hồng cho rằng qua theo dõi các hoạt động của những giáo viên tham gia giáo viên dạy giỏi cũng có người rất sáng tạo, giảng dạy tốt. Nhiều sáng kiến đổi mới dạy học được nhân rộng, tuy nhiên cũng có không ít giáo viên chỉ đầu tư và chỉ dạy giỏi trong các tiết thao giảng, hoặc chỉ nhằm đạt thành tích cho cá nhân.
Nguyên nhân của tình trạng này một phần do chế độ chính sách chưa thực sự có tác dụng khuyến khích những người giỏi, chưa tạo điều kiện cho giáo viên chủ động.
Bệnh thành tích, hình thức, hành chính hoá trong quản lý chuyên môn cũng là những nguyên nhân làm thui chột hứng thú nghề nghiệp và sự cố gắng của giáo viên.
Theo Hà Linh/ Tiền Phong
Họp phụ huynh, bố mẹ so kè từng điểm số
Có lẽ những buổi họp phụ huynh luôn trở thành tiêu điểm để bố mẹ so kè điểm số của các con. Tôi cũng không phải ngoại lệ.
Khi con học lớp 1, lần đầu tiên đi họp phụ huynh cho con, tôi khá hồi hộp chờ xem điểm thi cuối kỳ, lo không biết con có đạt 9, 10 không? Tất nhiên là phải í ới với mấy chị hàng xóm có con học cùng, con đi thi về là hỏi han con tới tấp: Con có làm hết bài không, bài có khó không? Con làm được bài thì khoe rối rít, không làm được bài thì trả lời lý nhí, sợ sệt.
Tôi chạy ngay sang nhà cô bé học cùng xem con mình ở lớp có mắc lỗi gì không, bé nhà tôi thường bị cô nhắc nhở liên tục vì tội nói chuyện riêng, học kém.
Thế là tôi cũng đặt mục tiêu hàng ngày, hàng tuần con phải đạt điểm tốt, con mà kém điểm bạn Long, bạn Quỳnh thì cứ liệu hồn. Con học vì sợ mẹ đánh đòn chứ không phải vì thích học.
Một giờ học thảo luận nhóm của học sinh tiểu học. Ảnh: VietNamNet.
Có hôm bố đến đón, mấy bạn ùa ra mách tội: "Bạn Minh hôm nay nói leo, nhìn bài của bạn, cô cho đứng xó". Hôm đó, con trai tôi bị một trận đòn đau vì tội "bố nhắc con mãi mà con không chừa".
Con trai tôi nghịch ngợm, học hành chấp chới nên đi họp phụ huynh tôi khá căng thẳng. Thể nào cô cũng bêu tên con, thế thì xấu hổ quá. Nhưng rất may, cô giáo của cháu đứng lớp đã hơn 20 năm, buổi họp phụ huynh mà cô chủ trì diễn ra nhẹ nhàng và êm thấm.
Cô nêu tình hình học chung của các con, khen ngợi những con có tố chất thông minh, ngoan ngoãn đồng thời cũng nhắc chung một số em còn nghịch ngợm, học hành chểnh mảng.
Cô cũng tế nhị khi phê bình các con, cô nêu tên một số em cá biệt và đề nghị phụ huynh quan tâm con em sát sao hơn, "cháu học chậm hoặc có lỗi gì, tôi đều đã ghi vào vở học, sổ liên lạc của các cháu. Các bác về xem và uốn nắn con".
Cô kể về những trò nghịch ngợm của lũ trẻ khiến phụ huynh ồ lên cười, không khí buổi họp phụ huynh trở nên gần gũi khi cô chia sẻ những khó khăn trong việc quản trẻ giờ học, giờ ăn, giờ ngủ với phụ huynh.
Ban phụ huynh của lớp cũng rất công khai thông báo thu chi tài chính và mức đóng góp quỹ hàng năm cho các con ở mức trung bình, phụ huynh đều đồng tình. Có năm tổ chức ngày Tết trung thu và Noel cho các con bị hụt quỹ, các anh chị cũng nêu rõ ràng và mọi người sẵn sàng đóng góp thêm vài chục ngàn để buổi liên hoan của các con được tươm tất, phong phú hơn. Quỹ phụ huynh đóng góp dao động từ 200 đến 300 nghìn/năm. Theo tôi, ở một trường thị trấn, mức đóng góp này là thỏa đáng và hợp lý.
Đoán chắc con trai thuộc nhóm học sinh cá biệt của lớp, cuối buổi họp phụ huynh tôi thường nán lại hỏi han cô chủ nhiệm.
Cô cười rất tươi: "Bạn Minh nghịch lắm, hay nói leo, hay nói chuyện, học còn chậm em à". Tôi dẹp ngay "món thở than", "món đánh đập" mà chuyển sang "món tâm tình", "món nhẫn nại" khi học cùng cậu con trai siêu quậy.
Khi mẹ không la hét, không chạy ngược chạy xuôi hỏi điểm, hỏi lỗi của con từ các bạn trong khu tập thể, con trai tôi đã chăm chú và tự giác học hơn.
Thậm chí, sau buổi họp kỳ 1 năm lớp 2, nhận kết quả điểm toán 9, tiếng việt 8, tôi còn ra sức an ủi động viên con: "Mẹ con mình còn cả kỳ 2 để cố gắng, con chăm học hơn một chút là được". Con trai tôi tự tin và chịu khó ngồi vào bàn học khi được mẹ thường xuyên động viên, khen ngợi.
Tôi cho rằng, để buổi họp phụ huynh không trở thành "cơn ác mộng" thì mỗi phụ huynh cũng cần bớt đi tính ăn thua, sĩ diện.
Nói dễ làm khó, ai cũng sẽ thốt lên như thế. Tôi từng được nghe một chị cạnh nhà bực bội kể, cô giáo phê bình con gái chị trước buổi họp phụ huynh.
Cô bé và bạn có chút mâu thuẫn cãi cọ nhau, con gái chị xúc phạm bạn rằng"mẹ mày chỉ đi bán bánh rán ở chợ" khiến bạn khóc nức nở.
Chị ấy bảo giận con đến phát khóc, mình đã là gì đâu mà sao con mình nó dám phát ngôn như thế, cô giáo thì bảo làm nghề gì cũng đều đáng quý. Tôi nghĩ cô giáo xử lý tình huống này nóng vội và thiếu tế nhị.
Cô giáo nên trao đổi riêng với phụ huynh chứ đừng làm phụ huynh bẽ mặt ngay trong cuộc họp.
Tôi dám chắc một điều, chị ấy sẽ cho con một trận đòn nên thân kèm theo vô số lời giáo huấn nặng nề ngay khi trở về nhà.
Mỗi cuộc họp phụ huynh đối với tôi là dịp để trao đổi thẳng thắn với cô chủ nhiệm về tình hình học tập cũng như tính cách của con.
Những lời nhận xét của cô luôn giúp tôi kịp thời uốn nắn, bảo ban con để con tiến bộ hơn.
Không hề a dua, chạy đuổi theo điểm số, thành tích nên mỗi lần đi họp phụ huynh, tôi đều vui vẻ, thoải mái.
Theo Mỹ Đức/VietNamNet
Tờ giấy khen loại khá duy nhất của em tôi Chuyện buồn của một gia đình bắt nguồn từ tờ giấy khen kết quả học tập đạt loại khá của đứa con trai. Mẹ nói con nghe cái này, thiệt buồn dễ sợ. Biết em con kỳ này xếp học lực loại gì không? Loại khá đó, nó bị mắc kẹt môn tiếng Anh. Thiệt, mẹ thất vọng quá!"... Mẹ nói một tràng...