Bố chồng khăng khăng cháu trai không mang dòng máu nhà mình, sau khi xét nghiệm ADN ông mới ngã ngửa với bí mật trái ngang
Biết bố chồng có thành kiến với mình nên tôi tâm sự với chồng, anh cũng bảo tôi nên thông cảm cho người già.
Từ khi hai vợ chồng tôi cưới nhau, bố chồng luôn cho rằng tôi không xứng với anh. Anh đẹp trai, giỏi giang lại có công việc làm ổn định còn tôi chỉ ở nhà với nghề kinh doanh mỹ phẩm. Vì công việc cũng có nhiều đặc thù riêng nên tôi thường xuyên phải chăm chút bản thân, mặc quần áo cũng phải thời trang hơn.
Đôi lúc tôi cũng hay diện quần short và áo dây nên bố chồng không thích. Bố cứ bóng gió chuyện tôi “không tuân thủ đạo đức của người phụ nữ”. Tôi thì nghĩ ông quá cổ hủ, lúc nào cũng soi mói vẻ bề ngoài nhưng vẫn cố chịu đựng. Đúng là nhà khác hay gặp cảnh mẹ chồng nàng dâu nhưng với tôi lại gặp phải bố chồng cực khó tính.
Biết bố chồng có thành kiến với mình nên tôi tâm sự với chồng, anh cũng bảo tôi nên thông cảm cho người già. Hơn nữa, mẹ chồng mất sớm, ông cũng trải qua nhiều khó khăn cố gắng mới nuôi chồng tôi khôn lớn nên ông giờ mới thành ra như vậy. Rất may là chồng luôn tin tưởng và yêu thương tôi, coi như tôi có niềm động viên lớn nhất trong cuộc đời.
Khi mang thai con đầu lòng, tôi vui mừng thông báo với chồng thì anh sung sướng lắm. Trong lúc đi công tác xa nhận được tin, anh còn chuyển khoản cho tôi 20 triệu coi như động viên vợ. Lúc đó, tôi cũng chia sẻ với bố ồng, ông dửng dưng nói: “Không biết có phải cháu tao không”. Câu nói của bố chồng khiến tôi cảm thấy rất xúc phạm nhưng lại nghĩ đến lời chồng an ủi trước đó, tôi ngậm ngùi bỏ qua.
Video đang HOT
Rồi tôi sinh con trai đầu lòng suôn sẻ và thằng bé lớn nhanh, kháu khỉnh ai cũng khen ngợi. Nhưng riêng bố chồng vẫn một mực khẳng định nó không giống ông. Một lần bố chồng lén đi xét nghiệm ADN của hai ông cháu nhưng vợ chồng tôi không hề biết, sau đó giữa bữa cơm ông đưa ra kết quả: “Đây, chúng mày xem tờ xét nghiệm này, giữa bố và thằng bé không hề có quan hệ huyết thống”.
Tôi thực sự choáng váng với kết quả đó, chồng cũng bất ngờ. Nhưng tôi khẳng định rằng, từ khi lấy chồng tôi chưa từng có tư tưởng ngoại tình với ai cả, chỉ yêu chung thủy mỗi chồng mình. Để làm cho ra nhẽ, tôi bắt chồng đi làm xét nghiệm ADN lại với con trai và kết quả hai bố con cùng huyết thống. So sánh lại với kết quả của bố chồng, mọi người mới ngã ngửa thì ra chồng tôi không phải con ruột của bố chồng.
Lúc đó, bố chồng mới ngã ngửa biết sự thật rằng mấy chục năm qua ông nuôi con người khác. Nhưng mẹ chồng tôi đã qua đời từ lâu rồi, giờ ông cũng chẳng biết trách ai. Nhìn thấy vẻ mặt thương tâm của bố chồng, tôi thấy cuộc đời này quá nhiều trái ngang, không ai có thể biết trước được điều gì. Có những điều không tưởng lại xảy ra với chính mình.
Chúng tôi cũng khuyên bảo bố chồng đừng suy nghĩ quá, bởi dù không phải con ruột nhưng những năm tháng qua, họ cũng chẳng khác gì ruột thịt. Hiện giờ chồng tôi cũng không muốn tìm lại bố để là ai, chỉ muốn báo hiếu cho người bố đã nuôi anh từ nhỏ mà thôi.
Xin giấu tên
Em chồng gửi con trai cho tôi 10 năm, đứa bé thông minh gọi tôi là mẹ nhưng tôi không ngờ về sự thật bên trong
Hai vợ chồng tôi nuôi cả con ruột và con của chú em nhưng vẫn rất vui vẻ hạnh phúc. Dù không phải máu mủ nhưng nuôi con của em chồng từ nhỏ nên tôi có một tình cảm đặc biệt.
Chồng tôi có một cậu em trai kém hai tuổi. Kể từ khi tôi bước chân về nhà chồng, hai chị em chẳng bao giờ va chạm gì nhiều. Tôi chỉ nghe chồng tâm sự, em chồng có một câu con trai nhỏ ở cùng, vợ bỏ đi làm ăn xa và đã lấy chồng mới. Cái lạ là chẳng bao giờ tôi thấy vợ chú ấy hỏi thăm một câu về con mình.
Trong nhà chồng, em chồng nổi tiếng là người ăn chơi và không có công ăn việc làm ổn định. Lớn rồi mà còn chơi quá đà rồi nợ nần khiến bố mẹ chồng tôi phải nhiều phen chao đảo lo lắng. Có một lần nặng nhất, nhà chồng không gánh được nên em chồng phải trốn đi xa. Trước khi đi, em chồng gửi con trai lại cho tôi nuôi, khi đó thằng bé mới được 2 tuổi.
Không còn cách nào khác, cũng thương cho hoàn cảnh của em chồng nên tôi chấp nhận nuôi con hộ. Hơn nữa tôi cũng chưa có thai nên có nhiều thời gian chăm thằng bé. Ngay từ đầu, mọi người đã bắt nó gọi tôi bằng mẹ và bản thân nó còn nhỏ nên cũng nghĩ tôi là mẹ ruột của nó. Đến năm nó lên 5 tuổi thì tôi mới mang thai và sinh một bé gái xinh xắn.
Hai vợ chồng tôi nuôi cả con ruột và con của chú em nhưng vẫn rất vui vẻ hạnh phúc. Dù không phải máu mủ nhưng nuôi con của em chồng từ nhỏ nên tôi có một tình cảm đặc biệt. Tôi cũng quý thằng bé, nó thông minh lanh lợi và nói gì hiểu nấy. Đôi lúc tôi còn đối xử với nó hơn cả con ruột của mình.
Thời gian trôi đi, tôi nuôi thằng bé được 10 năm, bố nó đi làm ăn đâu chẳng hỏi thăm tôi cũng không quan tâm. Trong lòng tôi còn muốn, giá như chú ấy đừng đòi con nữa thì tốt, tôi sẽ xem nó như con mình trong suốt cuộc đời này.
Rồi một hôm, em chồng đột ngột trở về nhà. Tôi bối rối nghĩ rằng ngày chia tay thằng bé đã tới, kiểu gì bố nó cũng đòi lại con. Tôi buồn mất mấy hôm rồi quyết định nói chuyện rõ ràng với em chồng xem giờ nuôi nấng con thế nào. Nhưng tối hôm đó, em chồng bỗng chủ động tiết lộ sự thật với tôi rằng: "Chị ơi, thằng bé không phải con ruột của em đâu, đó là con của chồng chị với bạn gái cũ đó. Em chẳng qua là lá chắn để che đậy bí mật này thôi. Giờ nó coi như là con chị rồi đấy, chị nuôi đi".
Tôi choáng váng, gọi chồng ra hỏi rõ ngọn ngành. Chồng thú nhận thời trẻ, anh chẳng may có con với người yêu nhưng gia đình không chấp nhận, sau khi cô ấy sinh con xong thì mang trả lại cho nhà anh. Sau này anh gặp tôi, thì mọi người trong nhà bàn với nhau giấu kín. Chồng cũng xin lỗi tôi và mong tôi tha thứ. Giờ tôi đã rất quý thằng bé, muốn nó là con mình nhưng vẫn cảm thấy khó chịu về quá khứ của chồng. Hãy cho tôi lời khuyên phải làm sao?
(ngocanh... @gmail.com)
Con trai 37 tuổi vẫn ăn bám bố mẹ già, thái độ của con dâu càng khiến tôi bế tắc Tôi năm nay đã gần 60 nhưng vẫn luôn trăn trở, lo lắng về con trai 37 tuổi của mình và gia đình của nó. 37 tuổi không còn trẻ nhưng con trai tôi vẫn chưa có việc làm ổn định, chưa biết gánh vác trách nhiệm với gia đình. Con dâu tôi cũng vậy, công việc lông bông, thích thì làm không...