Biệt tích 3 năm mới về, chàng trai bật khóc khi mẹ chỉ vào nấm mồ đầu ngõ: ‘Nó không đợi được con rồi’
Mọi chuyện diễn ra đột ngột quá. Nhà tôi đối diện với nghĩa trang, lâu nay toàn nhìn người ta đưa tiễn người thân, giờ thì đến lượt tôi.
Dù tôi có dành cả đời để hối hận thì cũng không kịp nữa rồi…
Tôi đang viết những điều này trong tâm trạng tuyệt vọng, bản thân lại không tìm được lối thoát. Tôi là một người đàn ông tồi tệ. 25 tuổi, tôi kết hôn. Vì muốn kiếm được nhiều tiền nên tôi đã đầu tư với bạn bè để đầu tư kinh doanh. Chẳng may công việc không thuận lợi, tôi phá sản, nợ nần lên đến 500 triệu.
Lúc đó vợ tôi có khuyên, rằng cứ tu chí mà làm ăn, tiền thì kiếm từ từ cũng được. Thế nhưng ở nhà được 2 tháng, thấy tiền kiếm ít hơn gốc lãi mỗi tháng phải trả. Thế là tôi theo người ta đi làm trên tàu thủy. Tôi vẫn nhớ như in, ngày đi, vợ tôi cứ khóc mãi, cô ấy bảo chẳng biết khi nào mới gặp nhau. Còn tôi thì dặn vợ đừng liên lạc khi không cần thiết, kẻo chủ nợ họ biết được rồi siết nợ, chỉ khổ người ở nhà mà thôi.
Khi tôi đã đi lên tàu, vợ mới nhắn tin nói cô ấy đã có thai. Cô ấy sợ nếu nói ra, tôi sẽ quyến luyến không thể đi. Sau khi lên tàu, tôi cũng chịu rất nhiều vất vả. Mỗi lần như vậy, tôi lại nghĩ đến vợ ở nhà, chỉ mong kiếm được nhiều tiền để bù đắp cho những gì mà cô ấy đã hy sinh.
Video đang HOT
Tối hôm đó, cô ấy tắm xong thì bị cảm lạnh rồi qua đời. Mọi chuyện diễn ra đột ngột quá. Ảnh minh họa: Internet
Vợ tôi sinh con mà không có chồng ở bên cạnh. Khi tôi trở về lần đầu tiên, con đã được 6 tháng. Lúc đó, nợ đã trả được một nửa nên kinh tế có phần đỡ hơn. Nhưng tôi muốn kiếm thêm để trả xong nợ và dư một chút. Thế là tôi lại tiếp tục lênh đênh trên biển.
Hơn một năm nay, chúng tôi vẫn liên lạc bình thường. Cách đây một tuần, tôi không thể nói chuyện được với vợ. Gọi điện cho mẹ cũng không bắt máy. Sợ nhà có chuyện, vừa xuống tàu, tôi về nhà luôn. Vừa đặt chân về đến nhà, tôi thấy con đang chơi trước cửa, lại chẳng thấy vợ đâu. Lúc này, mẹ tôi từ trong nhà bước ra, vừa thấy tôi thì khóc gào lên: “Con ơi, sao con không về sớm hơn”.
Rồi bà kéo tôi vào trong nhà, nơi gian thờ đã được đặt thêm một cái di ảnh. Đó là vợ tôi mọi người ạ. Tôi quá sốc, vợ tôi bình thường vốn khỏe mạnh. Vậy mà mẹ lại nói, tối hôm đó, cô ấy tắm xong thì bị cảm lạnh rồi qua đời. Mọi chuyện diễn ra đột ngột quá. Nhà tôi đối diện với nghĩa trang, lâu nay toàn nhìn người ta đưa tiễn người thân, giờ thì đến lượt tôi. Dù tôi có dành cả đời để hối hận thì cũng không kịp nữa rồi…
Đang đi công tác, 7h tối nhận được cuộc gọi cầu cứu của vợ mà tôi sợ tái mặt, hốt hoảng đặt vé máy bay về nhà gấp trong đêm
Tôi không thể ngờ được, lúc mình đi công tác, ở nhà lại xảy ra chuyện lớn.
Vợ chồng tôi yêu nhau từ thời còn tay trắng. Lúc đó, tôi vẫn trong quá trình khởi nghiệp, vẫn còn nhiều khó khăn, túng thiếu lắm. Ngân, vợ tôi hiện tại, đã đồng hành, hỗ trợ tôi rất nhiều. Vậy nên khi công ty bắt đầu ổn định, có lãi là tôi cầu hôn em liền. Đám cưới của chúng tôi cũng đơn giản thôi nhưng rất ấm cúng, hạnh phúc.
2 năm đầu sau đám cưới, vợ chồng tôi vẫn ở nhà trọ. Sau đó, tôi bàn với vợ vay tiền ngân hàng mua đất xây nhà riêng. Tôi thích mua nhà chung cư cho tiện nghi, an toàn nhưng vợ phản bác. Cô ấy thích cuộc sống bình yên ở làng quê, xung quanh có nhiều cây xanh, có một khu vườn nho nhỏ để cô ấy trồng rau và có khoảng đất trống ngoài cổng để trồng hoa. Chiều lòng vợ, tôi đã mua mảnh đất ở vùng ngoại ô, xây nhà khang trang, hết tổng hơn 4 tỷ đồng. Trong đó, chúng tôi vẫn đang nợ ngân hàng 2 tỷ.
Cũng may công ty tôi làm ăn khá tốt, việc trả nợ cũng không quá khó khăn. Chỉ là tôi phải đi công tác nhiều để mở rộng thị trường nên thời gian dành cho vợ cũng không được nhiều nữa. Biết vợ buồn, mỗi lần về, tôi đều mua quà tặng và an ủi cô ấy. Ngân cũng là người hiểu chuyện nên chưa từng giận hờn hay nghi ngờ chồng. Dù phải đi khám bầu một mình hay đi cà phê, mua sắm một mình, cô ấy cũng chưa từng than vãn một lời.
Ảnh minh họa (Nguồn AI)
Thứ 2 tuần trước, tôi ở Đà Nẵng, đang nghỉ ngơi sau một ngày mệt mỏi thì nhận được điện thoại của vợ. Lúc đó là 7h tối, vợ tôi khóc nức nở, cầu cứu tôi. Cô ấy nói bị té trong nhà tắm, giờ rất đau và bị chảy máu, không biết phải làm sao? Tôi hốt hoảng, vội gọi điện cho chị gái đến nhà, đưa vợ đi bệnh viện gấp.
Vừa tắt máy, tôi lập tức đặt vé máy bay về lại Nha Trang ngay trong đêm, tạm gác lại mọi công việc còn dang dở. Lúc về đến nơi, vợ tôi đã được cấp cứu trong bệnh viện. Cũng may cô ấy chỉ bị động thai, không ảnh hưởng đến em bé trong bụng nhiều nhưng vẫn cần nằm viện theo dõi, điều trị thêm. Khi về nhà vẫn cần chăm sóc đặc biệt chứ không thể tự làm mọi việc nhà cửa, đi làm như trước đây.
Chị gái, mẹ tôi đều trách tôi quá tham công tiếc việc, vợ bầu bì mà cứ để mặc vợ ở nhà một mình. Mẹ còn bực dọc bảo nếu tôi tham tiền thì đừng có vợ, còn có vợ thì phải biết quan tâm, chăm sóc cho vợ, nhất là lúc cô ấy mang thai và sinh đẻ. Tôi cũng biết mình có lỗi nhưng đây là chuyện bất đắc dĩ, nếu không đi công tác nhiều, làm sao tôi phát triển được công ty và kiếm tiền trả nợ, kiếm tiền lo cho gia đình sung túc?
Hiện giờ, vợ tôi đã xuất viện về nhà, tôi cũng túc trực ở nhà để chăm sóc cô ấy. Nhưng tình hình này kéo dài thì không tốt chút nào, công việc ở công ty đang bị trì trệ. Vợ thì khuyên tôi cứ đến công ty làm nhưng bỏ cô ấy ở nhà một mình, tôi không yên tâm. Phải làm sao mới là tốt nhất đây?
Nửa đêm nghe tiếng chị dâu nói chuyện với chồng trong phòng ngủ mà cả nhà tá hỏa, vội đưa chị đến bệnh viện gấp Bởi vì anh trai tôi đã mất 2 năm trước rồi. Chị dâu tôi được mọi người nhận xét là hiền lành, chịu thương chịu khó và biết điều hiểu chuyện. Chị đối đãi với mọi người xung quanh một cách chân tình, thật thà đến mức có người bảo chị hơi khờ khạo. Nhưng với gia đình tôi, chị ấy là cô...