Biết sống làm sao khi gia đình vợ khinh thường
Em năm nay 27 tuổi, vợ em 28 ạ. Câu chuyện của vợ chồng em bắt đầu thế này: 2 đứa em lập gia đình được hơn 2 năm rồi, trước đó đã yêu nhau được 5 năm và mới có 1 bé gái 7 tháng tuổi.
Chúng em lập gia đình rồi đi làm ăn xa bố mẹ cả nội và ngoại ạ. Công việc của bọn em cũng không vất vả nhưng lương lại thấp và mất nhiều thời gian. Em làm bảo vệ, làm 1 ngày nghỉ 1 ngày. Còn vợ em làm kế toán bến xe, làm từ sáng đến tối mới về. Em mới nghĩ bây giờ bọn em còn trẻ phải phấn đấu nên nói vợ em tính đường nghỉ. Với lại làm như vậy thì bỏ bê con cái. Vợ em làm 1 năm thì được nghỉ đúng mùng 1 Tết. Em có nói làm cũng chỉ để kiếm sống thôi phải tìm việc khác làm. Bọn em cưới nhau 2 năm thì 2 tết không về với bố mẹ rồi. Em cũng nói bây giờ bố mẹ còn thì lo mà về sau này bố mẹ mất muốn về cũng muộn rồi.
Cùng lúc đấy bố mẹ em gọi nói bọn em ở đây khó khăn hay là về gần nhà bố mẹ giúp. Về thì bố mẹ em cho vốn để mở cửa hàng bán 2 vợ chồng em cùng làm. Trước bọn em đều học kinh tế ra nhưng không xin được việc. Em khuyên vợ em hết nước nhưng vợ em vẫn không nghe xong rồi em mới nói em không muốn ở đây nữa vì cuộc sống khó khăn không có nhà cửa rồi lại còn tính đường lo cho tương lai của con em nữa, và ở đây không có ai giúp đỡ mặc dù có chị gái của vợ em ở gần đây khoảng 60km.
Mặc dù là chị em nhưng coi khinh em ra mặt, hồi tụi em sắp cưới chị vợ em nói em chị lấy phải em như hoa nhài cắm …còn ông anh rể kia thì nói được vậy đã may, hoa nhài cắm…chó. Vì em không có việc làm mà công việc em đang làm la do chị ấy xin cho. Anh chị đấy thì giàu. Tất cả mọi việc đều phải qua ông anh rể, vì ông khó tính. Em lên chơi mà cứ lầm lì không nói.Thế nên em nói với vợ em là em không muốn ở đây vì anh chị khinh em, em lên mà cái mặt cứ khinh khinh. Em có xin sỏ cái gì của bọn họ đâu, anh em cho đáng là anh em không thì cho làm hàng xóm.
Còn về bên ngoại em nói càng ngày em càng không còn tình cảm nữa vì những câu nói em không suy nghĩ gì nhưng mọi người lại nghĩ đi đâu. Mẹ vợ em vào chăm vợ em sinh thì cứ thằng rể đầu thế này thế kia kêu em lên mà học, cái gì em không biết hỏi cũng bị la, tự làm nếu khác thì bảo sao không hỏi. Em nói em sống ngay thẳng ai muốn soi mói em cho soi mói. Không hiểu sao ông anh rể đọc được hết tin nhắn đấy (vì 2 vợ chồng em nhắn tin với nhau trên mạng) thế là ông ây gửi về ngoại rồi chị kia nhắn tin từ em luôn.
Em nói là em lên hay không lên với em không quan trọng từ cái ngày anh chị nói em không ra gì. Hơn 2 năm em bỏ qua để vợ em có chị có em nhưng giờ em không quan trọng nữa. Rồi chị ấy cũng gửi tin đó về cho ông bà ngoại. Thế mà mọi người không hiểu chuyện, không hiểu cho em còn chửi vợ em, và nói em khinh thường anh chị, coi thường đằng ngoại. Nói vợ em trước đây không đồng ý cho yêu nhau bây giờ khổ thì ráng chịu. Trước đây đã ngăn cản bọn em rồi vì nhà èm nghèo. Vợ em đợt đấy bỏ ăn mấy ngày xong ông bà ngoại gọi em ra chơi nhưng em không ra.
Bây giờ vợ em cũng không bênh vực em mà còn nói cho dù họ có đối xử với em như thế nào thì em vẫn phải yêu thương họ vì em là con. Em nói đã là bố mẹ phải hiểu cho con cái nếu là bên nội nhà em em nói luôn mặc dù em là con út nhưng nhà em rất công bằng. Em muốn bỏ tất cả nhưng em thương con em lắm, em không muốn xa con em 1 ngày nào cả. Vì em nghĩ con cái phải có cả cha lẫn mẹ. Với lại em cũng còn thương vợ nhiều. Mọi người hãy tư vấn giúp em. Bây giờ em phải như thế nào.
Bố mẹ vợ và gia đình anh chị vợ đã từng thái độ thiếu tôn trọng thậm chí có những lời nói xúc phạm em, họ cũng đã có nhiều hành vi can thiệp sâu vào cuộc hôn nhân của vợ chồng em. Là một người thẳng thắn, có lòng tự trọng, có lẽ là em đã rất buồn, tức giận và cảm thấy tổn thương vì điều đó.
Vì bị tổn thương sâu sắc, nên em không thể quên được những hành động tiêu cực của họ với em, em tỏ thái độ phản kháng lại mỗi khi họ không tôn trọng hay can thiệp vào cuộc sống của gia đình em, em chán ghét và xa lánh gia đình vợ…
Video đang HOT
Nhưng thực tế thì em thấy đấy: Điều đó không khiến họ đối xử tử tế với em hơn, trái lại, nó chỉ khiến họ coi thường em hơn, mâu thuẫn giữa em và gia đình vợ trở lên sâu sắc hơn, mối quan hệ giữa em và họ ngày càng tồi tệ hơn, vợ em bị kẹt giữa một bên là những người thân thiết, ruột thịt, một bên là chồng – người duy nhất sẽ cùng kề vai, sát cánh cùng mình trong suốt quãng đời sau này, khiến cho cô ấy cảm thấy áp lực, khó xử, mệt mỏi, mối quan hệ giữa hai vợ chồng cũng trở lên căng thẳng.
Ở đây rõ ràng là gia đình vợ đã không nhận ra việc họ không tôn trọng con rể, anh rể đã tác động tiêu cực đến cuộc hôn nhân, cuộc sống của con gái, em gái họ như thế nào nên đã có những hành vi sai lầm. Nhưng chúng ta phải nhìn nhận vấn đề trên nhiều khía cạnh khác nhau thì mới có cái nhìn tổng quát về vấn đề. Bản thân em đã đặt mình vào vị trí của họ để hiểu họ làm như vậy cũng là vì quá lo lắng cho con em mình nên mới có những hành vi thiếu sáng suốt như vậy để thông cảm và tha thứ cho họ?
Tóm lại, nếu như bố mẹ, anh chị vợ và em, cả hai bên đều đặt cái tôi của mình lên trên hết, không bên nào chịu nhường bên nào, không chịu đặt tương lai, hạnh phúc gia đình lên trên hết thì cuối cùng, người tổn thương nhiều nhất chính là vợ em, và hậu quả lớn nhất là sự lục đục, tan vỡ của gia đình em mà thôi.
Có lẽ là chỉ khi nào mọi người trong gia đình vợ thay đổi thái độ, tôn trọng cuộc sống riêng tư của con gái, tôn trọng con rể, em cũng bao dung, bỏ qua lỗi lầm của gia đình vợ, và vợ em làm tốt vai trò hòa giải, cầu nối giữa bố mẹ và chồng, mọi người cùng đặt lợi ích chung của gia đình lên trên hết thì mới mong hóa giải được mâu thuẫn, bảo vệ được hạnh phúc gia đình.
Em không thể đòi hỏi gia đình vợ phải thay đổi cách đối xử với em hay phải làm tốt vai trò, trách nhiệm của người bố, người mẹ, người anh, người chị với em, nhưng em hoàn toàn có thể kiểm soát, thay đổi cách ứng xử chưa phù hợp của mình, cố gắng để hoàn thành vai trò, trách nhiệm của người chồng, người cha, người con, người em trong gia đình. Tin rằng khi em đã có thái độ tích cực: tha thứ, không để bụng chuyện cũ, cởi mở với mọi người trong gia đình vợ; vợ chồng cùng cố gắng làm lụng, phát triển kinh tế gia đình, hòa thuận với nhau, nuôi dạy con cái lên người, xây dưng gia đình hạnh phúc, sung túc thì không có lý do gì để gia đình vợ hay vợ em không nhìn nhận hay không coi trọng em.
Tin rằng với tình yêu thương bao la dành cho vợ con, em sẽ làm được, chàng trai!
Theo iBlog
Chiếc ga giường nhuốm máu và tấn thảm kịch tôi gây ra chỉ vì khinh thường con dâu
Lên dọn lại phòng của 2 đứa. Nhìn chiếc ga giường nhuốm máu, tôi xót con dâu bao nhiêu. Lật chiếc ga lên đi giặt tôi mới tá hỏa thấy...
Ngày thằng cả đưa bạn gái về ra mắt, tôi đã không thích và ngăn cản kịch liệt nó lấy đứa con gái nhà nghèo rồi. Không biết con bé đó bỏ bùa mê thuốc lú gì mà con trai tôi sống chết đòi lấy nó. Chịu thua con trai, tôi chấp nhận để hai đứa đến với nhau.
Sau đêm tân hôn siêu lãng mạn con trai tôi dày công chuẩn bị. Sáng sớm tôi lấy cớ lên gọi hai đứa xuống ăn sáng, chứ đích thị lên kiểm tra xem con dâu còn trinh không. Chẳng ngại ngần 2 đứa ở đấy, tôi xông thẳng vào lật chăn lên nhìn chiếc ga giường vẫn trắng trơn chẳng có dấu hiệu gì khác thường. Tôi giận dữ quay ra hành sách con dâu.
- Thế này là sao ? Cô mất trinh rồi mà đòi bước vào nhà tôi sao? Từ lần đầu tiên nhìn và biết cô nghèo hèn kiểu gì cũng bán thân để đổi đời, vậy mà ai ngờ thằng con trai ngu muội của tôi lại đâm đầu vào lấy đứa con gái đàng điếm như cô. Nhục, nhục lắm.
- Mẹ...con xin lỗi, nhưng cái lần đầu tiên ấy con đã trao cho anh Phong (con trai tôi) mẹ ạ.
- Cô im đi, cô lừa con tôi thì có. Loại gái quê mùa như cô mà lại giữ được trinh tiết đến khi gặp con trai tôi ư? Cô cút ngay khỏi nhà tôi.
- Mẹ...mẹ làm gì thế? Vợ con dù mất hay con trinh con vẫn yêu cô ấy. Mẹ đừng làm tổn thương đến vợ con, cô ấy là một cô gái tốt.
- Đấy...lại còn bênh vợ như thế này bảo sao không bị nó lừa. Tôi cũng đến khổ vì anh nữa thôi. Con ơi, sao mày ăn gì mà ngu thế.
Cô im đi, cô lừa con tôi thì có (ảnh minh họa)
Bực tức tôi ném bức ảnh cưới nhỏ của con trai xuống đất, làm con dâu sợ thất kinh. Cả ngày hôm đó thằng Phong kéo con Thoa (vợ Phong) đi đâu đến mãi tối muộn mới về. Thấy tôi ngồi ở bàn uống nước con dâu nhỏ nhẹ chào hỏi, giận chuyện lúc sáng tôi lại xả cho cô ta một trận đến mãi muộn mới thôi.
Từ hôm sau thằng Phong đi làm, con dâu ở nhà phụ việc cơm nước giúp tôi. Cứ hễ nhìn thấy con dâu là tôi lại chì chiết chuyện nó mất trinh, soi mói về cách ăn mặc thiếu vải của nó.
Đến khi bà thông gia đến lại mặt, tôi không ngần ngại cho bà ấy hay cái Thoa đã mất trinh từ lâu rồi. Bà thông gia nghe thấy vậy vội vàng xin lỗi, và mong tôi rộng lòng tha thứ cho nó. Con dâu cứ đứng đó mặt cúi gầm xuống đất không dám nói câu gì.
Mấy hôm sau, khi thằng Phong đi công tác 2 ngày. Sáng 7h chưa thấy con dâu dậy, tôi lộn ruột lên đập cửa xả cho nó một trận. Ai ngờ vừa đẩy cửa đi vào, tôi thấy con dâu nằm bất tỉnh xung quanh đầy máu mê. Hoảng quá, tôi vội chạy vào xem nó làm sao thì mới hay đêm qua con dâu cắt cổ tay tự tử.
Vội gọi xe cấp cứu, và gọi điện cho con trai về ngay. Vào viện vào tôi thấp thỏm lo lắng khôn nguôi. Thấy bác sĩ kêu con dâu mất máu nhiều quá, lại đang rất nguy kịch tôi thấy sợ và thương nó biết bao.
Thì ra con dâu làm điều dại dột này là do tôi ư? (ảnh minh họa)
Khi con trai hốt hoảng chạy như bay đến phòng cấp cứu, nó như khóc hỏi vì sao vợ lại làm điều dại dột thế. Tôi chẳng nói được gì. Đợi một tiếng sau ca cấp cứu kết thúc, bác sĩ bảo con dâu tôi đã qua cơn nguy kịp mà tôi thấy nhẹ cả lòng.
Về nhà nấu cháo cho con trai, tôi lên dọn lại phòng của 2 đứa. Nhìn chiếc ga giường nhuốm máu tôi xót con dâu bao nhiêu. Lật chiếc ga lên đi giặt tôi mới tá hỏa thấy bức thư tuyệt mệnh con dâu để lại. Nó nói không sống và chịu được sự chì chiết, soi mói của tôi nữa. Thì ra con dâu làm điều dại dột này là do tôi ư? Chính tôi đã đẩy con dâu đến suýt mất mạng.
Sau hơn một tháng ở viện thì con dâu tôi khỏe lại. Đưa nó về nhà mà con dâu tôi cả ngày không nói lời nào, đưa đi khám thì bác sĩ nói nó bị chấn động tâm lý mạnh quá dẫn đến trầm cảm. Con trai tôi ôm vợ khóc tu tu, nó quay sang trách móc và nói câu khiến tôi đau nhói.
- Vợ con thành ra thế này tất cả là tại mẹ. Vì mẹ suốt ngày dè bỉu, khinh miệt nên vợ con mới nghĩ quẩn như vậy. Tất cả là do mẹ, con hận mẹ.
Ừ thì giờ tôi công nhận đó là lỗi của tôi. Vì tôi quá xấu xa, độc ác nên con dâu mới thế. Nhưng con trai cũng không hiểu cho tôi, chỉ vì muốn tốt cho nó nên tôi làm thế. Giờ nhìn con dâu thành ra thế này tôi cũng ân hận và đau khổ lắm chứ.
Nhiều lúc nhìn con dâu ngồi đần người không nói một lời, tôi chỉ ước nó khỏe mạnh để bà già này chịu bệnh. Con trai tôi đáng lẽ ra có một mái ấm gia đình rất hạnh phúc, nhưng vì sự nhỏ nhen ích kỷ của tôi đã khiến 2 đứa nó khổ sở thế này. Gạt nước mắt đi tôi thấy mình thật ngu ngốc khi gây ra tấn bi kịch này.
Theo Một Thế Giới
Giờ thì chồng đã biết vợ không phải dạng vừa chưa? Tôi cô tinh gây chuyên băng cach nâu cơm nhao thât nhao. Đung như tôi dư đoan, anh hât đô ca nôi cơm rôi xơi xơi măng vơ vô dung... Và tôi bật lại. Cung vi cai tinh chăng giông ai đo ma chung tôi cãi nhau thương xuyên. (Ảnh minh họa) Chông tôi binh thương la ngươi rât yêu vơ thương con....