Biết món quà mẹ chồng tặng cháu ngoại vào ngày thôi nôi, tôi tức tưởi bật khóc, bế con trai bỏ về nhà ngoại
Em chồng khoe những món quà mừng thôi nôi lên mạng xã hội. Tôi xem mà vừa tức vừa tủi thân.
Vợ chồng tôi đến với nhau mà không nhận được sự đồng tình từ gia đình chồng. Nguyên nhân vì gia đình tôi khá phức tạp. Bố mẹ tôi ly hôn khi tôi còn bé. Anh trai lấy vợ rồi cũng ly dị, giờ đang gà trống nuôi con. Chị gái tôi lập gia đình thì không sống nổi với chồng vũ phu, cũng bế con về nhà mẹ tá túc chứ nhất quyết không quay lại với chồng dù chưa ly hôn. Bố chồng tôi bảo một gia đình toàn bỏ chồng bỏ vợ thì sẽ có truyền thống, sợ là tôi và Quý đến với nhau cũng không bền lâu.
Nhưng rồi tôi có bầu nên gia đình anh buộc phải làm đám cưới. Ngày cưới, nhà chồng không mấy vui vẻ, khi tôi trao rượu, mẹ chồng còn chần chừ không muốn cầm. Tôi biết mình cũng có lỗi sai khi có bầu trước nên luôn nhẫn nhịn nhà chồng.
Cưới rồi, tôi sống chung với bố mẹ chồng. Ông bà tuy không hài lòng về tôi nhưng cũng không thể hiện sự ghét bỏ ra mặt. Tôi biết tính mẹ chồng cầu toàn nên việc nhà cửa, cơm nước luôn chu đáo hết mức có thể. Bầu bì mệt mỏi mà tôi vẫn phải nấu 2 mâm cơm riêng, một mâm cho gia đình và một mâm cho bà nội chồng đang bệnh nằm liệt một chỗ, ăn kiêng nhiều thứ. Khổ cực là vậy, bù lại, chồng rất thương tôi. Anh động viên, bảo khi nào có đủ tiền thì sẽ xin cha mẹ ra ở riêng cho tôi đỡ vất vả.
Video đang HOT
Tôi sinh con, ở cữ đều do mẹ và chị gái chăm sóc. Bố mẹ chồng chỉ đến thăm nom và cho tôi 3 triệu đồng. Con tròn 4 tháng, tôi bế về nhà chồng lại. Ngày thôi nôi con trai, tôi muốn tổ chức tiệc mừng thì bố mẹ chồng không cho. Ông bà nói hồi xưa có làm tiệc thôi nôi gì đâu mà đứa trẻ nào cũng lớn lên khỏe mạnh, con tôi đã thường đau bệnh mà còn đòi làm này làm kia. Chồng tôi phải đấu tranh lắm, ông bà mới đồng ý cho làm bữa tiệc 2 mâm, chỉ mời những người họ hàng thân thiết. Bố mẹ chồng cũng không chuẩn bị quà mừng cho cháu nội mà bỏ phong bì 200 nghìn như người dưng.
Ảnh minh họa
Hôm chủ nhật là thôi nôi con của em gái chồng tôi. Trước đó cả tuần, bố mẹ chồng đã bàn bạc sẽ tổ chức tiệc ở đâu, mời những ai, đặt dịch vụ nào nấu mâm cỗ cho ngon và đẹp mắt. Thôi nôi của cháu chồng được tổ chức ở nhà hàng, tới 12 bàn tiệc, mời họ hàng, làng xóm… rất đông vui. Tối, em chồng đăng lên facebook những món quà được mọi người tặng, trong đó, món quà của bố mẹ chồng tôi được chọn làm ảnh đầu tiên với dòng ghi chú đầy hãnh diện: “Quà của ông bà ngoại thương tặng Chít”.
Tôi nhìn món quà là bộ trang sức bằng vàng cho trẻ nhỏ gồm một đôi hoa tai, một chiếc vòng tay có khắc tên bé và một sợi dây chuyền mà tức tưởi bật khóc. Hồi thôi nôi con tôi, ông bà chỉ cho 200 nghìn, giờ thôi nôi cháu ngoại thì tặng hẳn một bộ trang sức cầu kì, được gói ghém cẩn thận và sang trọng. Càng nghĩ tôi càng tủi thân, xót xa cho con mình. Sáng hôm sau, tôi xin phép bố mẹ chồng cho mình về ngoại ở một thời gian. Ông bà đồng ý ngay mà không cần hỏi lý do. Hiện tại, tôi đang ở nhà mẹ và chồng tôi biết lý do tôi bỏ đi nên đã quậy tanh bành, đòi bố mẹ phải đưa ra câu trả lời thỏa đáng cho sự phân biệt cháu nội – cháu ngoại. Bố mẹ chồng gọi điện mắng mỏ tôi hẹp hòi, tính toán với đứa trẻ 1 tuổi. Tôi có nên nhân cơ hội này để đòi ra ở riêng không?
Cưới nhau 6 tháng chưa có con, tôi bị mẹ chồng hùng hổ đuổi khỏi nhà, nhưng khi tôi nhẹ nhàng quăng xấp ảnh xuống bàn, bà quỳ lạy nức nở
6 tháng sau khi kết hôn mà tôi vẫn chưa có con, mẹ chồng bắt hai vợ chồng tôi phải đi khám. Kết quả cho thấy chúng tôi chẳng có bệnh gì, rõ ràng là do mẹ chồng cứ hối thúc vô lý.
Tôi có chồng được hơn một năm. Quả thật cuộc hôn nhân này đến với tôi khá chóng váng. Đến tuổi lấy chồng, tôi gặp chồng mình. Tìm hiểu được nửa năm thì anh ngỏ lời lấy tôi. Tôi không kén chọn, chồng tôi lại tài giỏi, ưa nhìn thì tôi chẳng có lý do gì từ chối.
Nhưng từ ngày về làm dâu, tôi luôn bị mẹ chồng hối thúc chuyện có con. Sau 3 tháng kết hôn, mẹ chồng luôn nói bóng gió con dâu khó có con, còn so sánh tôi với con dâu nhà hàng xóm. Tôi nghe đến mức mệt mỏi, thậm chí thấy rất tổn thương.
6 tháng sau khi kết hôn mà tôi vẫn chưa có con, mẹ chồng bắt hai vợ chồng tôi phải đi khám. Kết quả cho thấy chúng tôi chẳng có bệnh gì, rõ ràng là do mẹ chồng cứ hối thúc vô lý. Nhưng mẹ chồng tôi vẫn không hiểu, bà bắt đầu chì chiết, mắng nhiếc tôi không có con. Thậm chí bà còn nói bóng gió mong chồng tôi cưới vợ mới. Vì đã quá quen, tôi chẳng màng để tâm nữa.
Đến nay đã là một năm rưỡi sau ngày kết hôn, mẹ chồng đã không thể chờ được nữa. Bà không tin vào kết quả của bệnh viện, vẫn khăng khăng rằng đó là lỗi của tôi. Mỗi ngày, bà kiếm cớ để tranh cãi với tôi, bắt bẻ tôi. Đến một sáng khi chồng tôi không có ở nhà, mẹ chồng kiếm chuyện đuổi tôi ra khỏi nhà.
Tôi đã nhẫn nhịn quá lâu, không thể im lặng được nữa. Tôi bỏ mặc bà đang đứng giữa nhà hùng hổ la mắng. Tôi đi thẳng vào phòng ngủ, lấy trong túi xách ra một xấp ảnh. Tôi đi ra, nhẹ nhàng quăng chúng trước mặt mẹ chồng. Khi mẹ chồng tôi thấy những tấm ảnh đó, khuôn mặt dữ tợn của bà bị chấn động. Bà kinh ngạc rồi quỵ xuống khóc nức nở. Sau đó bà van xin tôi đừng đi.
Mẹ chồng hạ mình giữ đứa con dâu như tôi ở lại chỉ vì biết con trai của mình là người đồng tính. Bà sợ tôi sẽ đi rêu rao với người khác, bà sẽ mãi mãi không thể có cháu nội. Nhưng bà cũng chẳng biết được là dù tôi có ở đây bao lâu đi chăng nữa thì cũng không thể có thai. Chồng tôi đã không muốn thì sao tôi có thể?
Việc phát hiện chồng là người đồng tính đã là cú sốc lớn với tôi. Nhưng sau đó tôi đã tỉnh ngộ, tôi không muốn sống cuộc đời thế này nữa. Tôi muốn ly hôn để tìm hạnh phúc khác cho mình. Tôi viết đơn ly hôn để lại cho chồng rồi rời đi ngay sau đó.
Nhìn mẹ chồng ăn bát thịt hầm dở dang của con dâu mà tôi cay mắt Việc làm của mẹ chồng khiến tôi rất bất ngờ. Thỉnh thoảng chị em đồng nghiệp thường ngồi với nhau nói chuyện về gia đình. Vấn đề chúng tôi thường hay đề cập đến nhất là chuyện chồng, con và mẹ chồng. Mấy chị hay phàn nàn chuyện mẹ chồng nàng dâu không hợp nhau, chỉ một chuyện nhỏ xíu xảy ra cũng...