Bị tôi từ chối, bạn trai quay sang cầu hôn bạn thân
Ngay khi tôi từ chối lời cầu hôn của Hùng, Lan bất ngờ tuyên bố đó chỉ là màn tập dượt, người Hùng cầu hôn là cô.
Tôi và Hùng đã yêu nhau được hơn 1 năm. Mặc dù tình cảm giữa cả hai khá ổn định, nhưng nhà Hùng kinh tế khó khăn, vì vậy mặc anh nhiều lần đề cập đến chuyện cưới xin tôi đều tìm cách lảng tránh.
Hôm đấy, Lan, bạn thân ở cùng phòng trọ rủ tôi đi tập thể dục. Đến gần trước sân vận động Mỹ Đình, tôi bỗng thấy một đám người khá đông đang đứng xúm đông xúm đỏ, không biết có chuyện gì. Thấy vậy, Lan cũng kéo tay tôi lại xem rõ sự tình.
Lại gần tôi nhìn thấy giữa mặt đất là những ngọn nến lung linh được xếp chữ: “Mai, I LOVE YOU, cưới anh nhé!”. Tôi không khỏi bất ngờ vì Mai cũng là tên của mình. Cùng lúc đó, bạn trai tôi gạt đám đông bước ra, nói với tôi những lời chân thành và quỳ xuống giơ nhẫn, cầu hôn tôi.
Tôi chưa chuẩn bị sẵn sàng cho màn cầu hôn của bạn trai, trước ánh mắt của mọi người.
Nhìn chiếc nhẫn rõ ràng không được mua ở một cửa hàng cao cấp, tôi càng hiểu rõ tình cảnh của mình. Tôi chưa có sự chuẩn bị sẵn sàng, lại nghĩ tới đồng lương ít ỏi của cả hai, cho tới điều kiện kinh tế eo hẹp của gia đình anh. Điều gì có thể đảm bảo tôi có một tương lai ổn định nếu lấy anh, nhất là khi có con cái?
Trong lúc ấy, mọi người xếp hàng ngày càng đông, tất cả đồng thanh hô cổ vũ tôi đồng ý. Tôi như người chết đứng giữa trận, không khỏi cảm thấy bực mình khi bị bạn trai đẩy vào thế ép buộc như vậy. Nếu tôi không đồng ý, hai chúng tôi sẽ ra sao trước mắt mọi người. Nhưng nếu chỉ vì thể diện mà đồng ý, có lẽ nào tôi tự hủy hoại chính tương lai của mình.
Nghĩ mãi, cuối cùng tôi cũng đủ dũng khí để từ chối và bỏ đi. Nhưng ngay khi ấy, Lan chặn tôi lại, rồi chạy ra trước mặt Hùng nói to: “Nãy giờ là màn luyện tập cầu hôn của bạn trai tôi và cô bạn thân của tôi. Cảm ơn Lan đã giúp chúng tớ thực hiện điều khó khăn này. Bây giờ bạn trai tôi mới thực sự cầu hôn, và tôi sẽ nhất định không từ chối đâu.”. Lan giả vờ mình mới là Mai, còn tôi lại đóng vai là cô ấy.
Bạn trai tôi như người chết đuối vớ được cọc, đờ đẫn nói lại lời cầu hôn và đeo nhẫn vào tay cô bạn thân của tôi. Sau màn cầu hôn thật giả lẫn lộn ấy, tôi nóng mặt đùng đùng bỏ về nhà, mặc Lan đuổi theo sau. Hùng vẫn còn cảm thấy mất mặt trước lời từ chối của tôi nên cũng không đi theo giải thích điều gì.
Lan tự tin để bạn trai đeo nhẫn cưới vào tay
Lan cố đuổi theo tôi. Cô xin lỗi vì hành động bộc phát của mình. Lan cho biết, tất cả chỉ là đóng kịch. Trong tình cảnh ấy, Hùng rất mất mặt, nên mới buộc lòng phải làm như vậy để giải thoát cho tất cả.
Video đang HOT
Tôi vẫn chưa thôi bực mình, lúc này cũng mới xét lại bao lâu nay, có khi hai người đó vụng trộm sau lưng mà mình không hay. Tức khí tôi buông lời giận dỗi, bảo rằng dù thế nào tôi cũng không lấy một người không đủ khả năng lo kinh tế như Hùng, vì vậy 2 người muốn làm gì với nhau thì tùy. Tôi sẽ không ngăn cản.
Cáu giận thì nói vậy, nhưng về nhà tôi bắt đầu suy xét lại mối quan hệ giữa bạn thân và người yêu của mình. Bấy lâu nay mối quan hệ giữa 2 người rất tốt. Những lần tôi và Hùng cãi nhau, Lan đều là người đứng ra hòa giải. Có thể nói đôi khi Hùng nói chuyện với Lan còn nhiều hơn tôi. Nhưng từ trước tới nay, tôi chỉ nghĩ đơn giản là Hùng muốn qua Lan để hiểu thêm về mình, nên không một chút đề phòng. Đến hôm nay xảy ra chuyện mới vỡ ra được nhiều điều.
Những ngày tiếp theo, Hùng vì giận vẫn không tới gặp tôi. Trong khi đó qua những cuộc điện thoại, tôi biết Hùng và Lan vẫn thường xuyên liên lạc với nhau. Tất cả làm máu Hoạn Thư trong tôi càng sôi sục.
Lan hỏi tôi có thực sự suy nghĩ nghiêm túc về vấn đề kinh tế của cả hai. Là một người thực tế, Lan cũng cho rằng, nếu thấy rằng việc sống với nhau sẽ không có được cuộc sống dư giả, thậm chí là khó khăn thì nên suy tính lại. Tuy nhiên, nếu đã thực sự không đến được với nhau, nên buông tha Hùng. Vì việc tiếp tục chỉ càng khiến mối quan hệ cả hai thêm sâu sắc, đến lúc chia tay càng bị tổn thương.
Lan còn kể cho tôi lý do Hùng liên tục giục tôi kết hôn. Do bố anh đã già cả, nhiều bệnh tật, thậm chí nhiều khả năng bị ung thư gan vẫn đang chờ kết quả kiểm tra. Vì vậy, Hùng muốn nhanh chóng ổn định để bố mẹ yên tâm.
Có khi nào bạn thân và người yêu vụng trộm sau lưng tôi?
Tôi kinh ngạc khi Lan hiểu quá rõ về gia đình Hùng còn hơn cả tôi. Ngay cả việc bố anh đi khám ung thư gan cũng chưa từng chia sẻ với tôi. Lan giải thích sự việc chỉ mới xảy ra trong thời gian tôi và Hùng giận nhau nên anh chưa kịp nói. Nhưng tôi vẫn không thể tin được mối quan hệ cả 2 đơn thuần là tình bạn. Liệu Lan thực sự nghĩ cho tôi, hay chỉ muốn tôi chia tay để rộng đường đến với Hùng?
Khi có cảm giác bị người khác tranh giành người yêu, tôi mới thấy yêu và cần Hùng đến chừng nào? Nhưng liệu đó có phải là tình yêu, hay chỉ là sự ghen tuông và cảm giác sở hữu. Nếu yêu Hùng, tôi có chấp nhận cuộc sống vất vả với anh? Nếu chia tay, tôi có đủ can đảm nhìn Lan tìm cách tiến đến với Hùng? Càng nghĩ tôi càng không biết phải làm sao.
Theo Phunuvagiadinh
Đau đớn trước ván bài lật ngửa của cô vợ hiền thảo
Trong khi vợ lạnh nhạt thì cô gái kia đe dọa bắt tôi phải đi lại thường xuyên nếu không sẽ phanh phui chuyện tôi qua đêm với cô ta.
Lâu nay ai cũng cho rằng tôi may mắn khi lấy được cô ấy làm vợ. Bởi cô ấy không chỉ hiền thảo, ngoan mà còn rất đảm đang. Thế nhưng, đến bây giờ tôi nhận ra rằng, không một người phụ nữ nào hiền khi họ bị dồn đến bước đường cùng. Tôi thấy ân hận và tội lỗi vô cùng.
Tôi quen vợ tôi nhờ sự mai mối của đứa em họ. Khi bước sang tuổi 28 mà vẫn chưa có người yêu, đứa em họ đã dẫn tôi đến dự sinh nhật bạn nó và nhân cơ hội giới thiệu cô ấy cho tôi.
Ngay từ lần gặp đầu tiên, tôi đã chết mê chết mệt bởi nụ cười duyên, ánh mắt đẹp và đặc biệt là giọng nói nhẹ nhàng của em. Tôi đã mất 6 tháng mòn chân ở cổng nhà em mới được em đồng ý yêu. Có lẽ với một số người 6 tháng là ngắn nhưng với tôi quá dài vì trong tâm trí tôi, lúc nào hình bóng em cũng hiển hiện.
Cuối cùng, ngày tôi dẫn em vào quán cà phê và ngỏ lời cầu hôn trong không gian lãng mạn chỉ có hai đứa, em đã gật đầu đồng ý khiến tôi sung sướng vô cùng.
Ảnh minh họa
Đêm hôm đó, tôi đã về nhà dồn hết vốn để làm một đám cưới hoành tráng đón em về nhà. Thế nhưng khi hai đứa bàn bạc lễ cưới với nhau, khi tôi vạch ra kế hoạch và chi phí đám cưới, em đã gạt đi bảo không cần phải làm tốn kém như vậy khiến tôi ngỡ ngàng. Tôi cứ nghĩ là con gái ai cũng muốn được đẹp nhất, vui nhất trong ngày đặc biệt nhưng cô ấy lại khác.
Tôi dự tính gói ảnh cưới 30 triệu, cô ấy bảo không cần thiết, ảnh cưới chỉ cần 5 triệu là đã có bộ ảnh đẹp rồi. Tôi định đặt lễ ở một khách sạn sang trọng, cô ấy bảo không cần, chỉ cần làm ở nhà khách cơ quan.
Cuối cùng với sự nhất quyết của cô ấy, chúng tôi đã làm một đám cưới đơn giản khiến bố mẹ tôi vui mừng ra mặt. Mẹ tôi thậm chí còn tấm tắc khen tôi khéo chọn được đứa con dâu hiền thảo cho ông bà.
Năm đầu lấy nhau, chúng tôi quyết định kế hoạch. Vợ tôi làm hành chính nên sáng nào cô ấy cũng dậy sớm nấu ăn cho cả nhà. Chiều lại về sớm chợ búa nấu nướng rồi giặt giũ, lau dọn nhà cửa. Dường như, chính sự chịu khó và hy sinh của vợ khiến cả nhà tôi dựa vào và ỷ lại việc nhà cho mình cô ấy làm hết.
Mọi người trong nhà từ bố mẹ tôi, tôi, hai đứa em gái của tôi coi việc làm của cô ấy là hiển nhiên, ai cũng quen được phục vụ nên không ai nhận ra sự hy sinh của cô ấy.
Sau 1 năm, vợ tôi không kêu ca gì mặc dù tôi biết cô ấy vất vả vô cùng, lấy chồng 1 năm mà cô ấy giảm đến 5kg. Rồi một buổi tối, khi cả nhà ngồi ăn hoa quả còn cô ấy đứng rửa bát và bảo bây giờ cần được mọi người giúp đỡ việc nhà vì cô ấy đang mang thai được 4 tuần rồi.
Bố mẹ tôi nghe xong hỏi vợ tôi có nghén gì không, thèm ăn gì không, còn hai đứa em nghe đến chuyện san sẻ việc nhà thì nguây nguẩy, chìa môi bỏ lên phòng.
Mọi người dường như quen được phục vụ nên nghe cô ấy nói xong lại thờ ơ quay vào với việc mình. Cho đến một hôm, khi vợ tôi bê chậu quần áo lên tầng thượng phơi rồi trượt chân ngã, máu chảy phải đưa đi cấp cứu, tôi mới nhận ra, mình quá vô tâm còn mẹ tôi lúc này mới khóc lóc rồi lại chì chiết cô ấy không biết giữ mình, lo cho con.
Ảnh minh họa
Vợ tôi uất ức không nói gì. Tôi cãi lại mẹ tôi sao lại mắng cô ấy như thế khi không ai làm giúp việc nhà. Lúc đó, vợ tôi câm nín khóc, hai hàng nước mắt chảy dài khiến tôi cảm nhận cô ấy đau khổ như thế nào khi vừa mất con, vừa bị chửi mắng nhẫn tâm như thế.
Rồi 6 tháng sau, cô ấy có bầu, sinh con. Lúc này, mọi việc nhà phó thác hết cho mẹ và hai đứa em gái. Mẹ tôi kêu ca mệt mỏi, hai đứa em mỗi việc rửa bát, giặt quần áo mà mặt mày méo xệch. Tôi có nhiệm vụ giặt đồ cho con. Vợ tôi lúc này bỏ bê kệ hết mọi người, cô ấy chỉ chăm chăm với con nhỏ. Tôi thì mệt mỏi vì ngày đi làm, tối về lại không ngủ yên khi con cứ lâu lâu lại quấy khóc, từ đó sinh ra cáu bẳn hay quát mắng vợ.
Cô ấy vẫn im lặng mặc tôi nói khiến tôi càng tức giận hơn. Rồi phòng tôi có nhân sự mới, một cô gái trẻ trung tỉnh lẻ thân hình bốc lửa và rất giỏi lẳng lơ đưa tình với anh em. Tôi cũng lọt vào tầm ngắm của nàng khi ngày nào nàng cũng cố tình tiếp cận để được ngồi xe tôi đưa về.
Rồi một lần nhậu say, cô ta bảo để lại xe rồi bắt taxi đưa tôi về nhà. Nhưng cô ta lại dẫn tôi về phòng trọ của mình rồi cởi hết quần áo. Sáng hôm sau tỉnh dậy, tôi giật mình hoảng hốt khi nằm bên cạnh là cô nhân viên mới. Điện thoại chỉ có một cuộc gọi của vợ lúc 1h sáng nhưng tôi không nhớ là mình nghe máy hay cô ta.
Tôi vội vã mặc lại đồ chạy về nhà. Vợ tôi không nói gì, chỉ ôm con rồi quay lưng lại với tôi. Từ đó, vợ tôi lạnh nhạt chẳng cho tôi đụng vào.
Còn cô gái kia lấy chuyện đó đe dọa bắt tôi phải đi lại thường xuyên nếu không sẽ khiến tôi phải thân bại danh liệt vì qua đêm với cô ta.
Rồi khi con tôi tròn 1 tuổi chính là đêm Noel vừa rồi, khi vợ đã chuẩn bị mọi thứ để làm lễ sinh nhật con, cô bồ trẻ lại gọi điện bắt tôi đưa đi chơi nếu không sẽ tung ảnh ra cho khắp cơ quan và gia đình tôi biết.
Tôi đành thất hứa với vợ, trễ hẹn với sinh nhật tròn tuổi của con trai đưa cô ta đi chơi khắp thành phố. Khi về nhà đã 12h đêm, vợ tôi chìa lá đơn ly hôn kèm theo tuyên bố, căn nhà đó đã đứng tên con trai và sau này con tròn 18 tuổi, nó có quyền cho tôi được ở trong ngôi nhà đó hay không. Tôi choáng váng không tin nổi vào tai mình.
Đến giờ, vợ con tôi đã dọn về ngoại ở, còn bố mẹ tôi suốt ngày chì chiết chửi tôi hư hỏng. Tôi chán nản vô cùng. Chẳng biết làm sao để cứu vãn hạnh phúc gia đình, cũng chẳng biết cuộc sống tương lai sẽ như thế nào khi vợ con bỏ đi như thế.
Ngay giờ đây, trong tôi là cảm giác ân hận và tội lỗi vô cùng vì không dự được lễ sinh nhật của con và bị một đứa con gái dắt mũi. Tôi phải làm sao với cuộc đời mình đây?
Theo Tinngan
Bí mật của người vợ đằng sau giọt máu hồng đêm tân hôn Nhân cách một người phụ nữ không đánh giá được qua lớp màng mỏng đó, nhưng nhiều khi nó lại là nền tảng cho một cuộc hôn nhân vững chắc. Tôi mới kết hôn được 2 tuần, chúng tôi mới kết thúc tuần trăng mật và bắt đầu một cuộc sống của một cặp vợ chồng thực sự. Giống như bao đôi vợ...