Bí quyết “bội thu” điểm 10
Đừng thắc mắc tại sao bạn học nhiều mà vẫn không đạt đến cột mốc 10 điểm. Hãy tìm cách sao cho không cần học quá nhiều mà vẫn “bội thu” điểm 10. Bí quyết chính là…
Hãy “sưu tập” điểm cộng
Có rất nhiều teen thường “tận dụng cơ hội” để được thầy cô cho điểm cộng. Đôi khi, điểm cộng rất có giá trị nếu bạn làm bài kiểm tra bị điểm thấp. Nhật Minh (lớp 12 trường N) kể: “Ở môn Địa, mình thường xuyên giơ tay phát biểu. Thầy luôn ghi điểm cộng vào sổ rất kĩ lưỡng. Cuối học kì, vì sơ suất và không học bài kĩ nên mình chỉ đạt điểm 7, thế mà trung bình môn vẫn “ngất ngưởng” 9.5, bởi được điểm cộng nhiều, nên các cột kiểm tra của mình toàn 10. Tích lũy điểm cộng thật có lợi.”
Rất nhiều thầy cô thường “khuyến mãi” cho teen những điểm cộng để khuyến khích phát biểu. Một số giáo viên thường “cộng cho có lệ”, nhưng đa phần thầy cô đều dành cho học sinh nhiều quyền lợi, nhiều cơ hội “gỡ gạc”. Tận dụng những điểm cộng hết mức có thể, teen nhé!
Ảnh chỉ mang tính chất minh họa
Không cần học bài quá nhiều vẫn có 10 điểm, nhờ…
Video đang HOT
Sưu tập các tư liệu liên quan đến bài học, không có trong sách giáo khoa và đem nộp cho giáo viên: các bộ môn Sinh, Sử, Địa thường rất chú trọng điều này. Thầy cô cũng khuyến khích “học đi đôi với hành”. Do vậy hãy mạnh dạn cung cấp tư liệu, điểm 10 sẽ dành cho sự nhiệt tình của bạn
Làm giáo án điện tử: Trên mạng có cả “kho” giáo án ở mọi môn học để bạn tham khảo. Chỉ cần chỉnh sửa, sáng tạo một chút là bạn bè sẽ xuýt xoa và thầy cô sẽ rất hài lòng. Điểm 10 cho chất lượng!
Thuyết trình: đề xuất với thầy cô rằng bạn muốn học theo phương pháp “thảo luận nhóm”. Cả nhóm sẽ cùng bắt tay vào thực hiện đề tài. Thường thì thầy cô luôn rộng rãi trong vấn đề này. Nếu thuyết trình chi tiết, hay, rõ về bài học ấy, điểm 10 được “ẵm” như chơi. Tớ đã từng được 10 điểm Văn khi thuyết trình về một tác phẩm trong sách giáo khoa đấy (tư liệu do tớ tổng hợp từ mạng, sách tham khảo và cả…chất xám của mình, hì hì)
Xung phong thường xuyên
Thầy cô thường rất thích học trò xung phong trả bài. Tưởng tượng nhé, với 4 bài Sinh học với cấu trúc protein, cơ chế phiên mã, dịch mã, đột biến…cực kì khó, cả lớp học hoài không thuộc, mà cánh tay bạn lại mạnh dạn giơ cao xin phép được trả bài, thì dù lúc ấy bạn đọc vấp hoặc còn thiếu sót, điểm 10 cũng sẽ dành cho sự can đảm và lòng quyết tâm của bạn. Vì vậy, đừng nản khi phải “tụng” một mớ kiến thức khó nhớ. Nó có thể đem đến cho bạn điểm 10 tròn trĩnh nếu bạn nỗ lực.
Ngoài ra, cần làm trước các bài tập khó ở nhà (nếu không làm được có thể tham khảo sách, hỏi bạn bè…). Nếu làm được, điểm tối đa sẽ “chễm chệ” trong sổ điểm, tha hồ mà vui nhé!
o0o
L.K (lớp 12 trường M) cho rằng: “Để đạt điểm 10 không hề khó, chỉ cần bạn có trách nhiệm với tất cả các môn, từ Toán đến Công Nghệ, không xem nhẹ môn nào và luôn xem điểm 10 là một món quà dành cho sự phấn đấu, thì mỗi ngày đi học sẽ là niềm vui khi bạn cứ mãi được 10 điểm suốt thôi”.
"Hô biến" điểm 0 thành điểm 10!
Đầu năm học, tớ đau khổ cùng cực khi phải chịu nhận một con điểm xấu "không mời mà đến". Dẹp bỏ sự nản chí cao ngùn ngụt, tớ quyết định "phải gỡ gạc cho bằng được mới thôi". Thế là, một "chiến dịch" bắt đầu.
Tại sao lại là điểm 0 chứ?
Trước giờ, tớ luôn là một học sinh giỏi với số điểm trung bình cao ngất ngưởng. Bạn bè ngưỡng mộ, thầy cô yêu quý... Vậy mà, năm học nào cũng vậy, cứ như là "có quy luật" ý, tớ luôn bị điểm xấu ở bài kiểm tra đầu tiên.
Hôm đó là một ngày đẹp trời, tớ biết chắc chắn rằng thầy sẽ kêu tớ lên bảng làm bài tập môn Toán và lấy điểm hệ số 1, nên tối hôm qua tớ thức trắng để hoàn thành mọi dạng bài tập trong đề cương. Càng làm, tớ càng tự tin và phấn chấn khi kiến thức được củng cố. Ấy vậy mà, dù đã quen với cách kiểm tra bài như thế, tớ vẫn "tim đập chân run" khi thầy kêu đến số...46, và số của tớ là 47. Lúc thầy giở "bí kíp" ra và chép một đề Toán "hoàn toàn khác với các dạng Toán trước đó", kèm theo bên cạnh là dòng chữ "Đại học Quốc Gia năm 2000", tớ càng phát hoảng hơn. Trong đầu tớ không còn suy nghĩ được gì nữa.
Và đúng như vậy, tớ làm mãi chẳng ra và sau nửa tiếng đồng hồ "lên mây", tớ được "hạ giới" với số 0 tròn trịa trong bảng điểm. Về chỗ, tớ mới biết, dạng bài này tớ đã làm...cả chục lần vào hôm qua! Và bài toán khá đơn giản, học sinh trung bình nếu chăm chỉ cũng làm được! Vậy mà tớ không thể làm, ôi trời, tớ chẳng còn tin vào mắt mình. Tớ xây xẩm đầu óc một chút xíu và nước mắt chực ứa ra: "Tại sao lại là điểm 0, tại sao lại là mình?"
Hôm ấy, tớ chán nản, vứt bỏ mọi môn và đóng sầm cửa phòng lại online suốt, sau khi khóc một trận tơi bời trong WC. Khi bình tĩnh lại, tớ chợt nhận ra rằng hình như tớ đã quá yếu đuối và thiếu bản lĩnh... Hồi năm ngoái, nhỏ Boo bị thầy cộng nhầm điểm nên bị học sinh khá, dù nhỏ học giỏi nhất lớp, vậy mà nhỏ có kêu ca gì đâu. Cái Mây cũng thế, điểm Văn lẹt đẹt 5, 6 nên chẳng thể "lết" nổi vào top 5, dù điểm trung bình Toán, Lý, Hóa cao ngất ngưởng. Hôm qua thằng Kool bị 0 điểm Sinh chỉ vì...quên mang vở bài tập, vậy mà nó vẫn tỉnh bơ đó chứ! Chợt nhìn lại mình, tớ thấy mình đang "bi kịch hóa" sự việc, và có phần coi trọng điểm số nữa.
Tớ nhớ lại, năm ngoái tớ cũng đã từng bị điểm 4 môn Toán, nhưng gỡ gạc lại tức thì. Điểm 0 đâu thể nói lên được quá trình học lâu dài, quan trọng là thi tốt nghiệp và Đại học thôi chứ... Niềm tin dần được ấp ủ, tớ quay lại "làm bạn" với sách vở với một mục tiêu "không nhỏ": Giành điểm 10 ở những môn khác, và gỡ lại điểm 0 đó.
Nếu cố gắng, bạn vẫn có thể biến điểm 0 thành điểm 10. (Ảnh minh họa)
Những ngày vất vả...
Vì sợ có thêm nhiều "trứng ngỗng đáng ghét", tớ bỏ online và không còn SMS vào lúc 2 giờ sáng, cái iPod cũng bỏ xó ở góc bàn. Tối đến, tớ chỉ lên mạng để kiếm tư liệu rồi off ngay, đi ngủ sớm, sáng dậy lúc 4 giờ để học bài. Thời gian còn lại để tớ soạn và làm thêm bài tập. Trên lớp, chỗ nào không hiểu, tớ hỏi ngay thằng Bi ngồi bên cạnh. Ra về tớ cố gắng ở lại chép hết những kiến thức không có trong sách mà thầy cô vừa giảng vào một quyển tập nhỏ. Và dù còn sai sót vô lý ở nhiều chỗ, tớ vẫn không tự tạo áp lực nữa. "Ai mà chẳng thiếu sót chứ" - nghĩ vậy tớ lại càng vững tin.
Trước kia, vừa đi học về tớ đã mở lap và chat chit, sau đó đi học buổi chiều còn online trên điện thoại trong những tiết học nhàm chán nữa! Bây giờ tớ "chịu khó" ở lại trường để học bài tại đó, tận dụng hết thời gian, và hay ghé những quán trà sữa gần trường để giải trí khi "không thể nhét chữ vào đầu được nữa"... Do vậy, tớ vẫn cân bằng giữa việc học và chơi, vẫn thích nghe thằng Bi kể truyện cười, vẫn ham nhìn cái Mây cãi nhau chí chóe với ku Mụp...
Điểm 10 đến như một lẽ tất yếu!
Chỉ trong hai tuần, tớ tiến bộ rõ rệt. Lúc đầu là điểm 9 môn Anh, sau đó là điểm 10 môn Địa, 10 điểm môn Sinh và cả...điểm 10 môn Sử. Nhìn những con điểm tròn trịa, "be bé xinh xinh", tớ lại càng hào hứng học và lấy lại được niềm tin rằng "mình vẫn là học sinh giỏi". Tớ quên điểm 0 lúc nào không hay, cho đến khi bài kiểm tra một tiết Toán của tớ được điểm 9 - cao nhất lớp, tớ như muốn nhảy cẫng lên để tự hoan nghênh sự phấn đấu của mình.
Mặc dù điểm 0 vẫn còn đó..., nhưng tớ tin rằng nó chẳng ảnh hưởng gì đến danh hiệu và thành tích của tớ sau này. Nhờ nó mà tớ biết phấn đấu, vươn lên trong những môn sau. Giả sử, nếu tớ cứ đạt điểm "tạm chấp nhận" được thì biết đâu tớ ỷ lại và điểm số không được cải thiện nhiều như bây giờ... Điểm 0 cũng có thể biến thành điểm 10 nếu bạn chịu "hô biến" nó đấy!