Bí mật động trời phía sau làm nghề xe ôm của chồng tôi
Mới nghỉ hưu, chồng tôi suốt ngày kêu rảnh việc, buồn chán, nên quyết định mua chiếc xe cà tàng chạy xe ôm cho đỡ bí bách. Tôi đâu ngờ, đó chỉ là cách che đậy bí mật động trời của chồng tôi mà thôi.
Chồng tôi về hưu cách đây 3 tháng, vì đang quen với công việc làm trưởng phòng tại cơ quan cũ, lại vẫn đang sung sức, phong độ nên điều này khiến anh ấy khá buồn bã. Thỉnh thoảng, tôi lại nghe thấy anh nén tiếng thở dài.
Cách đây 1 tháng, trong bữa cơm tối, anh thủ thỉ: &’Hoa này, hôm nay lúc chơi ván cờ ngoài đầu ngõ, anh chợt nghĩ rằng anh sẽ mua chiếc xe cà tàng chạy xe ôm em ạ. Ở nhà rảnh quá, đ.âm buồn, kiếm chiếc xe chạy cho đỡ cuồng chân’.
Tôi thấy anh nghiêm túc, cũng ủng hộ quyết định này: &’Nếu anh nghĩ vậy, thì anh chạy xe ôm cũng được. Có điều tính anh chưa quen khổ sở, sương gió, về lại đau ốm thêm thì khổ’.
&’Anh làm tự do, với lại đâu có phải vì miếng cơm manh áo. Mình rảnh thì đi, mưa nắng thì nghỉ’, chồng tôi giải thích.
Vậy là ngay hôm sau, chồng tôi mua liền chiếc xe và chính thức &’hành nghề’.
Ảnh minh họa
Có công việc mới, chồng tôi vui hẳn ra. Dù là xe ôm thật nhưng anh ấy luôn nói xe ôm cũng phải có &’cái chất’ riêng của người chạy xe, phải ăn mặc đàng hoàng, lịch sự. Vậy nên, chẳng có gì lạ khi chồng tôi làm xe ôm mà ngày nào cũng quần áo đóng thùng nghiêm chỉnh, trông rất chỉn chu.
Từ ngày chạy xe, chồng tôi bận rộn hơn trước. Anh ấy thường đi từ sáng sớm tới tối mịt và mỗi lần về nhà, lại kể cho tôi hàng tá chuyện ngoài đường phố mà ngày hôm nay anh nghe được. Thỉnh thoảng, anh lại mua cho tôi vài món quà nhỏ. Điều này khiến tôi cũng vui lây, quả thực, lúc đó tôi nghĩ chuyện anh đi làm xe ôm là hết sức đúng đắn.
Video đang HOT
Vậy nhưng, công việc dù khiến anh vui cũng không ít lần làm tôi khó chịu vì đôi khi anh quá &’tâm huyết’ với nó. Dù là sáng sớm, hay trong bữa cơm tối, cứ có khách quen gọi là anh lại sửa soạn quần áo chuẩn bị dắt xe ra cửa. Tôi phàn nàn: &’Anh bảo không vì miếng cơm manh áo thì cứ đến giờ chiều đừng nhận khách nữa, được mấy đồng mà đi tối ngày. Lúc công tác ở cơ quan đã vậy, đến khi nghỉ hưu cũng chẳng dành thời gian cho gia đình’.
Chồng tôi có vẻ chột dạ, liền nói: &’Anh hiểu rồi, nhưng hôm nay lỡ nhận khách, anh chạy nốt’. Dù ưu ái khách hàng là thế, mà với vợ, chồng tôi cấm có lúc nào chiều hết cỡ như vậy. Tôi đi chợ, đi thăm nom bạn bè, đi mua sắm đều tự đi xe của mình. Bởi lúc ấy chồng tôi còn bận… đi khách.
Nhiều lần, mấy ông bạn hưu ngoài đầu ngõ trêu: &’Chị Hoa cẩn thận không ông Đồng có bồ nhí đấy, trông vẫn còn phong độ khối em theo’. Tôi chỉ cười trừ. Chồng tôi đã ở t.uổi 60 còn trẻ trung gì mà ham hố bồ bịch. Sống với nhau gần 40 năm rồi nên tôi tin tưởng anh ấy lắm.
Nhưng mọi suy nghĩ trong tôi đã sụp đổ, quả thực, sự thật chồng tôi ngoại tình khiến tôi quá sốc.
Đó là lần tôi ốm nặng. Nhà chỉ có 2 người nên tôi bảo chồng tôi nghỉ việc mấy hôm ở nhà cơm nước cho vợ. Chồng tôi ậm ừ đồng ý nhưng mặt buồn rười rượi. Khách gọi điện liên tục, lần nào chồng tôi cũng len lén nhìn vợ mới trả lời: &’Hôm nay tôi bận, không đi nhé’.
Đến ngày thứ 3, tôi khỏe hơn chút, chồng tôi bảo: &’Em chịu khó ở nhà, anh đưa vợ bác Thắng vào viện thăm bà chị, rồi anh về luôn. Vợ bác ấy cứ nhờ mấy hôm rồi mà em ốm anh có dám đi đâu’.
Nói rồi chồng tôi đi luôn. Buổi sáng, anh ấy đã đi chợ đầy đủ nên tôi chẳng phải ra ngoài mua bán làm gì nữa. Ấy vậy nhưng nằm nhà mấy hôm khiến người tôi khá mệt mỏi, tôi dậy thay quần áo, đi ra ngoài chợ định mua ít hoa quả.
Đi ngang qua đầu ngõ, tôi thấy bóng quen quen của bà hàng xóm. Đúng là vợ bác Thắng, sao bác ấy vẫn còn ở đây? Tôi tưởng chồng tôi chở bác ấy vào viện thăm người quen cơ mà. Tôi đi nhanh, tiến lại gần bác hàng xóm rồi hỏi: &’Bác Thắng ạ, em tưởng nhà em sáng nay chở bác vào viện thăm người nhà cơ mà?’.
Sau câu nói của tôi, người phụ nữ ngơ ngác: &’Tôi gọi chú Đồng nhà cô đi xe ôm lúc nào, mà nhà tôi ai nằm viện? Cô nói gì tôi không hiểu?’.
Linh tính cho tôi thấy có việc chẳng lành. Tôi liền gọi điện cho chồng tôi: &’Anh đưa bác Thắng đi viện về chưa? Về em nhờ chút việc’.
Chồng tôi giả lả: &’Anh đang đợi bác ấy ngoài cổng đây, 1 tiếng nữa anh về tới nhà’.
Tôi sụp đổ hoàn toàn, trăm ngàn câu hỏi khiến đầu tôi đau nhức. Anh ấy làm gì mà lại nói dối tôi?
Nghi ngờ về công việc của chồng, ngày hôm sau tôi lén lút bám theo chồng sau khi anh ấy ra khỏi nhà đi làm như thường lệ. Kỳ lạ là, anh ấy không dựng xe ở khu văn phòng như đã từng kể với tôi. Mà chạy xe vòng vòng qua mấy con phố. Tới mãi dưới Hà Đông, anh ấy giảm ga, rẽ vào mấy ngõ nhỏ.
Tới trước khu tập thể cũ, anh gửi xe, chào hỏi và trò chuyện với mấy người bảo vệ như đã thân quen từ lâu lắm. Lát sau, anh ấy bước lên tầng 3, tôi vội gửi xe và bám theo ngay sau đó. Không khó để nhận ra đôi giày quen thuộc của chồng tôi xếp gọn trước cửa 1 căn phòng khép hờ.
Tôi giả như người khách lạ, đi ngang qua căn phòng ấy. Tôi như c.hết điếng người khi bắt gặp cảnh chồng tôi ôm eo một người phụ nữ chừng 40 t.uổi. Chồng tôi âu yếm nói: &’Mấy hôm vừa rồi bà vợ anh ốm, anh không qua thăm em được, hôm nay anh… đền bù nhé’. Tôi c.hết đứng người trước câu nói của chồng tôi.
Thì ra, họ đã cặp kè với nhau từ sau khi chồng tôi nghỉ hưu, nhưng vì không có bất cứ lý do gì để &’danh chính ngôn thuận’ đi khỏi nhà, nên chồng tôi đành lấy lý do làm xe ôm để dễ bề đi lại thăm người tình.
Tôi đẩy mạnh cánh cửa bước vào ngôi nhà của người phụ nữ lạ, tôi không nhớ đã nói những gì nhưng tôi ôm mặt khóc nức nở chạy xe về nhà. Sống với nhau gần 40 năm, con cái đã trưởng thành cả, đến lúc về già tưởng là những ngày yên ấm thì bỗng đâu ông chồng trăng hoa lại giở thói cặp kè. Tôi biết ăn nói với các con thế nào, rồi cả bà con lối xóm, họ sẽ nhìn vào cái gia đình mẫu mực này thế nào đây?
Theo VNE
Phong bì dẫn cưới 1 triệu và bí mật động trời đằng sau cuộc tình 8 năm bị hủy hôn...
Tôi cũng không thể nào hình dung, người đàn ông từng lo lắng cho tôi từng chút một lại có thể lạnh lùng vô cảm với tôi đến thế dù chúng tôi sắp chung một nhà. Hóa ra tất cả là vì...
Ảnh minh hoạ
Tôi và chồng sắp cưới yêu nhau từ thời sinh viên. Nhà hai đứa đều ở tỉnh lẻ nên sau khi ra trường, chúng tôi đều xác định lập nghiệp rồi mới tính đến chuyện cưới xin. Tình yêu của chúng tôi không quá êm đềm nhưng cũng không nhiều sóng gió. Cả hai đều động viên nhau cùng cố gắng vì tương lai tốt đẹp của hai đứa.
Khi công việc của tôi và anh đều ổn định. Tôi có ngỏ ý muốn cưới thì anh khất lần khất lượt nói vẫn muốn cố một chút nữa cho công việc, để sau này tôi không phải chịu khổ. Nhưng anh có đâu ngờ được rằng, con gái có thì, cả thanh xuân tôi đều dành hết cho anh, tôi đâu cần nhà lầu, xe hơi, tôi chỉ cần anh. Tôi gây sức ép với anh vào đúng ngày kỷ niệm 8 năm yêu nhau. Cuối cùng buộc phải lựa chọn đi tiếp hay dừng lại, anh chọn tôi.
Mọi thứ cũng được tiến hành nhanh chóng nhưng trước đám cưới nửa tháng. Anh nhắn tin cho tôi. "Dưới nhà anh phong bì dẫn cưới chỉ là lệ nên sẽ có 1 triệu thôi, mẹ bảo anh nhắn tin trước cho em để em bảo với gia đình". Tôi đem chuyện nói với bố mẹ, cả nhà đều không đồng tình. Bố mẹ tôi nói "dù sao cũng mang danh là lễ, ít nhất cũng phải 10 triệu, nhà người ta còn vài chục triệu, cháp ăn hỏi nhà bên ấy đã cắt xén đi rồi ngay cả t.iền này cũng nữa thì còn ra thể thống gì". Tôi hiểu nỗi lòng của bố mẹ và gọi điện cho anh.
- Em biết tục lệ dưới anh là như vậy nhưng anh có thể giấu bố mẹ bỏ thêm để trên nhà em đỡ dị nghị không thì em lấy t.iền của em bỏ vào đó được không? Chứ bố mẹ em, họ hàng làng xóm người ta đ.ánh giá.
- Anh làm thế khác nào nói dối bố mẹ, chỉ là lễ thôi cầu kỳ làm gì.
Đúng lúc đó, mẹ của anh giật điện thoại và nói với tôi "Nhà cháu cũng vừa vừa phai phải thôi, bác chấp nhận cho thằng T. lấy cháu chỉ vì nể tình cháu yêu nó lâu dài, chứ công việc ổn định, có nhà chung cư, lại đẹp trai như nó lấy đâu chả được vợ xinh đẹp. Phúc ba đời cho cháu mới lấy được nó. Lại cứ đòi hỏi lấn tới quá đáng".
Bố mẹ tôi cũng nghe được hết những lời nói đó mà không kiềm lòng được. Bố tôi đáp lại ông bà thông gia tương lai "Cái t.iền đó đúng cũng chả đáng gì so với mấy chục năm chúng tôi nuôi nấng con gái. 1 triệu, 10 triệu hay 100 triệu thì bây giờ cũng dẹp hết. Chúng tôi quyết định hủy hôn cho con trai bà cưới cô khác môn đăng hộ đối hơn. Cư xử chả ra thể thống gì".
Nói xong ông cúp máy rồi quay ra nói với tôi. "Đấy, con thấy dại chưa, ngay từ đầu người ta đã làm khó con thì sau này về sống chung làm sao được. Xem cái phim "sống chung với mẹ chồng" chưa, tai ác như thế ai mà dám làm con dâu của bả. Thôi con ạ, lấy chồng không sợ muộn, chỉ sợ nhầm. Đừng quá đau buồn con ạ".
Cả nhà tôi buồn một thì tôi buồn mười. Chồng tương lai cũng chẳng thèm điện lại hay nhắn tin cho tôi nói lấy một lời. Không ngờ tình cảm tôi dành cho anh ta bao nhiêu năm cũng chỉ vô vị đến thế. Anh ta có được ngày hôm nay, cũng là một phần ở tôi giới thiệu chỗ làm tốt. Vậy mà...giờ tôi còn mặt mũi nào mà nhìn bà con xóm làng, tôi cũng đâu đủ tự tin lấy chồng. Liệu sẽ có ai chấp nhận tôi khi bị hủy hôn ngay trước ngày cưới như tôi không?..
Theo Phunutoday
Cuối tuần này là cưới mà tôi lại phát hiện bí mật động trời trong tin nhắn của chồng Chồng và Mai hẹn nhau "chia tay" trước khi anh đi lấy vợ. Thật đau xót vì Mai là bạn thân của tôi. Tôi đã quyết định hủy bỏ đám cưới này nhưng chưa nói với ai cả. Tôi sẽ bắt tận tay cặp đôi bội bạc kia rồi mới làm mọi chuyện bung ra. Hôm qua, khi chồng chưa cưới đi tắm...