Bị cắm sừng nhục nhã tôi vẫn phải lao tới nhà nghỉ cứu nguy cho vợ sắp cưới
Vợ anh ta theo dõi lâu rồi nên biết được sự việc và đi theo. Cô ta đánh ghen ở nhà nghỉ, một trận thừa sống thiếu chết. Trong cơn hoảng loạn không biết cầu cứu ai cô ấy đã gọi cho tôi.
Trên đời này thật không có nỗi nhục nhã nào bằng việc cưới xin tới nơi mà biết người đàn bà sắp gọi mình bằng chồng lại phản bội. Ấy vậy mà tôi chẳng những biết mà còn phải vác xác đi cứu nguy cho cô ấy khỏi một trận đánh ghen kinh hoàng. Biết bị cắm sừng, cay cú đấy nhưng cũng không thể thấy chết mà không cứu.
Khi bắt đầu yêu nhau, tôi cũng chẳng mơ lấy được cô vợ trinh tiết. Hai đứa cũng đều đã 28 tuổi rồi, chẳng phải trẻ trung gì nữa mà ôm ấp giấc mộng lấy được cô vợ chưa từng “biết mùi đời”. Tôi xác định ngay từ đầu nên chuyện quá khứ tôi tuyệt nhiên không bao giờ hỏi. Có biết cũng chỉ thêm buồn, cũng chỉ làm bạn gái thêm khó xử. Tôi nghĩ nếu bản thân mình cũng từng chung chạ với cô gái khác thì cũng không nên dằn vặt người yêu bây giờ về chuyện đó.
Tôi xác định ngay từ đầu nên chuyện quá khứ tôi tuyệt nhiên không bao giờ hỏi. Có biết cũng chỉ thêm buồn, cũng chỉ làm bạn gái thêm khó xử. (Ảnh minh họa)
Chúng tôi yêu nhau khá yên bình, có lẽ cũng bởi hai đứa lớn cả rồi, chín chắn trong tình yêu và xác định yêu nghiêm túc nên không muốn làm khổ nhau vì những chuyện vớ vẩn, nhỏ mọn. Tôi phấn đấu làm, lo cho sự nghiệp để chuẩn bị cho tương lai. Mọi thứ nhìn chung là khá ổn khi công việc, tính cách hai đứa tương đồng nhau, hai bên gia đình cũng ủng hộ.
Theo tính toán của bố mẹ đôi bên thì khoảng cuối năm nay chúng tôi sẽ cưới. Tôi cảm thấy mối tình này có thể tin tưởng được nên cũng rất yên tâm. Trong tình yêu tôi không bao giờ có thói quen kiểm tra điện thoại, facebook hay các vấn đề cá nhân của cô ấy. Tôi luôn nói rõ ràng, anh không quan trọng quá khứ, cái cần đặt nặng là hiện tại và tương lai, vì thế yêu nhau cần tin nhau. Cô ấy cũng tỏ ra là một người sống biết điều, đúng mực.
Điều tôi không ngờ là bao năm qua cô ấy có một mối tình cứ nhập nhằng mãi chẳng hiểu thế nào. Trước đây cô ấy với người kia nghe đâu cũng yêu nhau sâu đậm lắm, nhưng vì gia đình cô ấy chê bai, cô ấy chán nên bỏ. Sau đấy anh kia chán đời, hận đời nên lấy bừa một người vợ, cuộc sống hôn nhân không hạnh phúc và bế tắc lắm. Có lẽ vì thế mà vợ sắp cưới của tôi cứ thấy áy náy, có lỗi trong lòng chăng?
Video đang HOT
Trước đây cô ấy với người kia nghe đâu cũng yêu nhau sâu đậm lắm, nhưng vì gia đình cô ấy chê bai, cô ấy chán nên bỏ. (Ảnh minh họa)
Không biết họ liên lạc lại với nhau từ bao giờ, đỉnh điểm của sự vụ là cuối tuần trước, khi cô ấy và người tình cũ hẹn nhau đi nhà nghỉ. Anh ta có cơ hội về lại thành phố mấy bữa nên đôi bên hẹn nhau đi “hâm nóng kỉ niệm”. Vợ anh ta theo dõi lâu rồi nên biết được sự việc và đi theo. Cô ta đánh ghen ở nhà nghỉ, một trận thừa sống thiếu chết. Trong cơn hoảng loạn không biết cầu cứu ai cô ấy đã gọi cho tôi.
Chạy khỏi cơ quan, tôi lao tới cứu nguy cho bạn gái trong cảm xúc tức giận hỗn độn. Cay cú lắm nhưng chẳng có cách nào khác nên tôi đành phải cứu nguy. Thật không có sự nhục nhã nào bằng việc vừa ngăn cản vừa phải nhận tôi là chồng sắp cưới, điều đó đồng nghĩa với việc nhận mình bị cắm sừng trước bao ánh mắt soi mói của người đời.
Đưa được cô ấy về nhà, nghe những lời giải thích mà tôi giận tím mặt. Nhưng cơ sự đã rồi, cũng đã gần 30 tuổi, không lẽ bây giờ bỏ nhau?
Theo eva.vn
Về nhà mẹ đẻ ngủ một tối, tôi choáng váng khi nhận ra bộ mặt thật của cô bạn thân và gã chồng phản bội
Đúng là tôi đã "nuôi ong tay áo, nuôi cáo trong nhà" bấy lâu nay mà không hay biết!
Người ta thường nói rằng, nếu yêu nhau mà không tin tưởng nhau thì tình yêu đó sẽ chẳng bền vững. Bạn có tin điều đó không, còn tôi, tôi tin lắm, tôi tin đến mức mê muội để rồi bị cắm cho cái sừng to tướng trên đầu rồi mới hiểu ra và chua xót, đau đớn biết bao nhiêu.
Tôi có một cô bạn rất thân, thân không phải thân ai nấy lo đâu bởi tôi và cô ấy đã chia sẻ với nhau rất nhiều khó khăn trong những năm tháng còn là sinh viên. Chúng tôi ở 2 tỉnh khác nhau lên Hà Nội. Vì tên có cùng chữ cái đầu giống nhau nên đi thi cùng cạnh nhau và rồi cả 2 cùng đỗ và bất ngờ hơn nữa là lại vào cùng một lớp. Chúng tôi cho đó là một cái duyên rất lớn nên trở nên thân thiết từ những ngày đầu ngồi trên ghế giảng đường, thậm chí còn tìm phòng ở với nhau. Xuất thân đều là con nhà nông dân nghèo khó nên chúng tôi rất thấu hiểu và chia sẻ cho nhau. Tôi hết tiền là cô ấy cho vay hoặc ngược lại, rồi cả chuyện học hành trên lớp chúng tôi cũng bảo nhau để cùng tiến bộ. Cứ thế, 4 năm đại học của tôi trôi qua trong êm đềm với rất nhiều kỷ niệm với cô bạn thân.
Chúng tôi đã trải qua quãng thời gian thanh xuân đầy vất vả nhưng rất hạnh phúc cùng nhau.
Ra trường, tôi may mắn hơn cô ấy khi tìm được một công việc có mức thu nhập ổn định hơn, lại còn kiếm được anh người yêu (chồng tôi bây giờ) là người hiền lành, lại có sự nghiệp ổn định. Cô ấy gặp nhiều khó khăn trong công việc khi mà cứ chuyển hết công ty nọ đến công ty kia mà vẫn chưa tìm được chỗ ổn định mặc dù năng lực của cô ấy không hề kém và lại còn có chút nhan sắc.
Tôi lấy chồng và lên được một vị trí vững chắc trong khi cô ấy vẫn đang phải loay hoay với những công việc không có tương lai. Cưới xong, chồng tôi đã mua luôn một căn chung cư nhỏ để 2 chúng tôi ở, thỉnh thoảng mới về thăm bố mẹ chồng, tránh những đụng độ không đáng có. Thấy chồng nghĩ được cho vợ như vậy tôi mừng lắm, lại càng yêu chồng hơn. Tôi tận hưởng hạnh phúc của mình nhưng cũng không hề quên bạn, người đã cùng tôi chia ngọt sẻ bùi, trải qua biết bao nhiêu gian nan cùng nhau.
Tôi vô tư đến mức không thể ngờ được rằng có ngày bạn thân và chồng của mình lại qua lại với nhau sau lưng tôi.
Tôi thường xuyên gọi cô ấy tới nhà ăn cơm chung với 2 vợ chồng tôi cho vui, thậm chí tôi còn nhờ chồng tìm cho cô ấy một công việc tốt hơn bởi tôi biết với vị trí và mối quan hệ của anh ấy hiện tại thì việc đó không khó. Mối quan hệ của tôi và chồng vẫn rất tốt đẹp, tôi không có bất cứ nghi ngờ gì với anh bởi những gì anh đã dành cho tôi thật quá sức tưởng tượng của tôi rồi. Tôi tin tưởng chồng tuyệt đối và cũng chẳng mảy may nghi ngờ cô bạn thân của mình cho đến 1 ngày...
Cô em họ ở quê gọi điện lên mời về dự đám cưới, tôi bảo chồng cùng về, anh ấy gật đầu đồng ý nhưng đến ngày cưới thì anh lại gọi điện báo rằng phải đi công tác đột xuất nên tôi đành một mình bắt xe về quê ngủ ở nhà mẹ đẻ 1 tối, sáng hôm sau dự đám cưới em rồi sẽ quay về Hà Nội luôn.
Vừa mở cửa phòng của 2 vợ chồng, tôi mệt quá nằm thụp luôn xuống giường thì thấy có vật gì đó phía dưới chăn. Tôi lôi lên thì thấy đó là chiếc ví nữ, đó chắc chắn không phải ví của tôi, tôi mở ra xem thì thấy chứng minh thư của cô bạn thân. Một cảm giác gợn gợn bắt đầu chạy dọc sống lưng tôi.
Bạn tôi biết giữ ý nên có đến chơi cũng chỉ ngồi ngoài phòng khách chứ không có bước vào phòng riêng của vợ chồng tôi. Lần gần nhất cô ấy đến chơi là 1 tuần trước, từ hôm đó cô ấy không hề nói với tôi là để quên ví. Tôi bất giác, chạy xuống chỗ bảo vệ, xin họ cho xem camera tối hôm trước và rồi đập vào mặt tôi là cảnh tượng mà tôi không bao giờ muốn thấy. Chồng tôi ôm eo cô bạn thân của mình vui vẻ cười đùa bước vào thang máy.
Tôi lên nhà chụp ảnh chiếc ví trên giường và gửi cho cả 2 người đó. Chồng tôi lập tức gọi điện cho tôi còn tỏ vẻ ngạc nhiên như không hiểu chuyện gì xảy ra nhưng khi tôi nói về camera đã ghi lại được toàn bộ bằng chứng thì anh ta không còn chối cãi nữa. Anh ta trở về xin lỗi, nói rằng bọn họ chỉ mới qua lại và van nài tôi đừng làm bung bét chuyện này vì có thể làm ảnh hưởng đến công việc của anh ta. Tôi hét lớn: "Anh sợ sao anh còn làm? Tôi kinh tởm con người anh và cả cô ta".
Hôm sau, cô ta đã đến tận nhà xin lỗi và mong tôi tha thứ nhưng làm sao tôi có thể chịu đựng được khi nghĩ đến cảnh cô bạn thân như chị em của mình tình tứ với chồng mình ngay trên chiếc giường của mình. Tôi lập tức viết đơn ly hôn để thoát khỏi gã chồng đó nhưng trớ trêu thay, ngày tôi định đưa đơn ra tòa thì cũng là ngày tôi phát hiện mình có thai. Giờ tôi vẫn chưa gửi đi, cầm lá đơn trên tay mà nước mắt tôi tuôn trào, chẳng lẽ con tôi sinh ra đã không có bố mà tiếp tục thì tôi không thể chịu đựng được khi nghĩ đến ngày kinh hoàng đó?
Theo Trí thức trẻ
Dự định sẽ kết hôn với người yêu nhưng vừa nhìn thấy em gái cô ấy, tôi như bị trúng tiếng sét ái tình Cho đến bây giờ, tôi khẳng định mình rất muốn đến với em. Chỉ là tôi không biết phải nói lời chia tay với người yêu thế nào Xương Rồng ơi, tôi đang cần một lời khuyên từ bạn. Tôi đã trải qua một mối tình kéo dài 4 năm. Sau đó, chúng tôi chia tay vì người yêu có người khác. Đối...