Bị cả nhà chồng chê bai hơn chồng 4 t.uổi, tôi nói một câu khiến tất cả im bặt
Bị nhắc nhở, m.ỉa m.ai vì thiếu quan tâm nhà chồng, tôi bất đắc dĩ phải phản bác lại tất cả.
Tôi năm nay 36 t.uổi, kết hôn cách đây 6 năm. Tôi và chồng hòa hợp, cả hai gắn bó với nhau và luôn tôn trọng lẫn nhau. Khi yêu nhau, tôi tận hưởng những ngày tháng ngọt ngào bên người mình yêu, chúng tôi hướng đến cuộc sống lâu dài bằng sự quyết tâm cao và chuẩn bị về kinh tế nữa. Để được sống bên nhau, chúng tôi cũng gặp không ít khó khăn, trở ngại, nhưng thật may mọi thứ đều ổn.
Cho đến bây giờ, tôi vẫn hài lòng với sự lựa chọn của mình. Một gia đình hạnh phúc, đầy đủ, hai con khỏe mạnh, lanh lợi. Từ lúc kết hôn đến nay tôi ở riêng, nên cũng ít va chạm với mẹ chồng và bên nhà chồng. Tuy không ở cùng nhưng tôi vẫn làm tròn trách nhiệm của người con dâu, luôn hết lòng vì nhà chồng.
Thế nhưng, dường như mọi điều tôi làm đều không có được thiện cảm của từ phía nhà chồng. Cô dì, chú bác nội ngoại bên chồng đều không vừa lòng với tôi. Nhất là mẹ chồng, mỗi lần thấy con dâu là tỏ ra khó chịu, cằn nhằn vô lý. Tôi bận không đưa con về chơi cũng chê trách, mà tôi đưa về cũng kiếm cớ để đổ lỗi. Mệt mỏi, ấm ức vô cùng.
Tôi còn tình cờ nghe được chính bác trưởng họ trong lúc có chén rượu vào là mắng chồng tôi: “Bác không ngờ, cháu được ăn học đàng hoàng, tử tế nhất cái họ này, tưởng triển vọng ngời ngời. Ai đời đi lấy người như thế, chí ít không được hoa hậu cũng phải thuộc hàng hoa khôi. Đằng này lại chả ra làm sao cả, cháu đích tôn của một dòng họ mà thế này, trông mong được gì nữa”.
Video đang HOT
Con dâu đau đầu vì nhà chồng luôn tìm cớ để trách móc. Ảnh minh họa
Còn em chồng, chị chồng thì ra sức chê bai, nói xấu tôi sau lưng, trong khi tôi chưa làm bất kỳ điều gì thiếu sót hay sơ ý. Trong mắt họ, tôi xấu người, xấu tính, hà tiện và không biết điều. Cách đây 2 tuần, khi nhà chồng có việc, tôi về và tham gia vào công việc gia đình. Bỏ công, bỏ t.iền để hỗ trợ cho mọi thứ được thuận lợi, chu đáo hơn.
Nhưng khi cả nhà tề tựu đông đủ, ngồi uống trà, ăn hoa quả thì tôi lại đưa ra để châm chọc, bàn tán. Chị chồng tôi quả quyết: “Trên đời này, em dâu sướng số 2 thì chẳng ai là số 1 cả. Lấy được chồng đẹp trai, hiền lành, chiều vợ con. Đúng là vớ phải kho báu mới đúng. Nhưng mà em dâu làm ăn khá giả thế, cũng phải biết nghĩ đến nhà chồng, sống phải biết điều hơn”.
Mẹ chồng tôi cũng hùa theo: “Đúng là con dâu tôi ngang t.rúng s.ố, có phải không cả nhà? Nhưng mà tôi nói thẳng, làm gì thì làm, làm bà chủ giàu có bên ngoài thế nào tôi không biết, nhưng về nhà chồng là phải theo nhà chồng. Chứ hời hợt nhà chồng, thu vén cho bên nhà ngoại là không được đâu nhé”.
Bị ấm ức bấy lâu nay, nên tôi dù bức tức vẫn cố nhẹ nhàng phản bác: “Dạ, thưa cả nhà, lấy được chồng con quả là may mắn cho cuộc đời của con. Nhưng con đâu có lơ là gì việc nhà nội đâu ạ. Có việc là con về, còn góp nhiều t.iền để tổ chức. Biếu t.iền bố mẹ chồng xây, sửa lại nhà. Con cho t.iền chị cả mở cửa hàng. Bao toàn bộ t.iền học cho cô út, học xong ra trường con cũng tìm việc cho… Vậy con lơ là, thiếu chu đáo ở chỗ nào ạ?”.
Tôi nói xong một câu, cả nhà chồng im bặt, họ sợ rằng tôi giận dỗi, sẽ mất đi quyền lợi vì hay được tôi cho t.iền. Đúng là tôi hơn chồng tận 4 t.uổi, không nổi trội về nhan sắc, nhưng hai vợ chồng cũng không đến mức quá chênh lệch. Chồng yêu thương tôi, hòa hợp với tôi, cớ sao nhà chồng vẫn còn chê bai, lấy cớ để m.ỉa m.ai, đòi hỏi tôi về vật chất.
Từ hôm đó, mẹ chồng có phần chuyển sang nịnh nọt, hay gọi điện hỏi thăm con dâu. Nhưng tôi vẫn thấy buồn và thất vọng. Có phải tôi quá chiều nhà chồng nên họ mới vô ơn và c.oi t.hường tôi như vậy? Tôi có nên tiếp tục hay ngừng hẳn việc thường xuyên mua quà, biếu t.iền cho bên nhà chồng?
Mua chiếc váy 700 ngàn, tôi bị chồng mắng té tát
Mua cái váy 700 nghìn, tôi liền bị chồng chê bai là tiêu xài phung phí. Tôi còn chưa biết phản bác thế nào thì mẹ chồng đã lên tiếng trước.
Ảnh minh họa
Tính chồng tôi rất kỹ trong chuyện t.iền bạc. Với anh, cái gì nên mua thì mua, cái gì không đáng, không cần thiết thì không nên bỏ t.iền ra. Anh luôn nhắc đi nhắc lại chuyện t.iền khó kiếm nên không thể tiêu xài phung phí mà lúc nào cũng phải tiết kiệm, phòng ngừa bất trắc và lo cho tương lai của con cái sau này.
Nhà tôi có 3 hũ thủy tinh, được chồng ghi rõ: T.iền ăn, t.iền học, t.iền cưới hỏi. Đầu tháng, sau khi nhận t.iền tôi chuyển khoản qua, chồng sẽ đi rút hết rồi tính toán cẩn thận, sau đó bỏ t.iền v.ào từng hũ. Cần đến t.iền khoản nào thì lấy từ hũ đó ra chứ không được xâm phạm qua hũ khác.
Sống chung với một người chồng kỹ tính về t.iền bạc, đôi khi tôi cũng bị ức chế. Tôi thích gì cũng không dám mua mà phải hỏi qua ý kiến của anh. Mỗi ngày, t.iền ăn cũng được tính toán cẩn thận trong phạm vi 150 nghìn, không được vượt qua. Nếu vượt qua thì ngày hôm sau phải ăn ít lại để bù vào t.iền thâm hụt hôm trước.
3 năm nay, tôi chẳng dám mua gì cho bản thân. Ngay cả váy cũng phải xin từ em gái để mặc. Tuần sau là đám cưới em chồng nên tôi muốn mua bộ đồ hợp vóc dáng, làn da của mình. Cũng may có sẵn t.iền thưởng nên tôi mua cái váy 700 nghìn.
Khi về nhà, tôi lấy váy ra mặc thử và hỏi mẹ chồng có đẹp không? Bà tấm tắc khen ngợi, còn bảo tôi nên mua thêm vài cái nữa để mặc vì thấy lâu rồi tôi chưa mua món đồ gì mới. Chồng tôi đang xem ti vi cũng liếc nhìn vợ rồi hỏi cái váy bao nhiêu t.iền? Tôi nói 700 nghìn. Vừa nghe giá t.iền, anh ấy đã nhảy dựng lên, mắng tôi tiêu xài phung phí, mua váy tận 700 nghìn, tại sao không mua váy hàng chợ giá 100 - 200 nghìn thôi.
"Cái váy 700 nghìn là gần 1 tuần t.iền ăn rồi chứ có ít ỏi gì, sao em phung phí thế hả?". Tôi sững người khi bị chồng mắng té tát không biết đáp lại thế nào. Trong lúc tôi lúng túng thì mẹ chồng đã lên tiếng hỏi ngược 1 câu: "Vợ anh đi làm có t.iền, mua bằng t.iền nó làm ra chứ có lấy t.iền của anh à?".
Mẹ chồng hỏi 1 câu đúng quá nên chồng tôi cứng họng, không biết nói gì nữa. Sẵn chuyện này, mẹ chồng nói chồng tôi phải sống cho thoáng hơn, đừng quá tính toán rồi làm khổ vợ khổ con. Ngay đến bữa cơm còn phải tính xem ăn bao nhiêu t.iền thì bà cũng bất mãn, nói chi là tôi.
Chồng tôi im lặng không nói gì nhưng sắc mặt vẫn khó coi. Không biết sau chuyện này, anh có thay đổi không chứ tôi mệt mỏi, chán nản người chồng keo kiệt này quá rồi.
Khi chia tài sản, bố mẹ chồng quyết định để lại một phần đất cho con trai riêng của tôi khiến cả nhà ầm ầm phản đối Bố mẹ chồng tôi đưa ra lý lẽ khiến mọi người cứng họng nhưng vẫn không chịu thỏa hiệp. Tôi là người phụ nữ từng đổ vỡ hôn nhân và có một cậu con trai 5 t.uổi. Khi đến với chồng, tôi cũng đắn đo và suy nghĩ rất nhiều. Bởi anh ấy là trai tân, chưa từng cưới hỏi ai; còn tôi...