Bị bạn trai quen qua mạng xã hội lừa cả tình và tiền
Tôi đã tin anh, nghĩ anh là bến đỗ đời mình, thế mà giờ mất tất cả: đời con gái, niềm tin, tiền bạc.
30 tuổi, không còn trẻ, nếu không nói là đã già với một đời con gái, thế nhưng tôi vẫn mắc sai lầm, nhẹ dạ cả tin, để rồi hôm nay tôi mất cả tình lẫn tiền. Tôi quen anh qua một trang mạng xã hội, anh hơn tôi 8 tuổi. Lúc quen anh, tôi đang gặp chuyện bất hạnh về tình cảm. Anh đã lắng nghe, chia sẻ cùng tôi rất nhiều, tôi cảm thấy mình được an ủi. Rồi anh cũng kể về bản thân, về gia đình, công việc, rồi vì sao anh vẫn còn độc thân. Anh kể từng có mối tình rất sâu đậm, nhưng vì cha già, anh không thể xây dựng gia đình cùng chị ấy vì phải di cư cùng gia đình chị. Các anh chị anh rất thương yêu anh, anh bây giờ là sự quan tâm của gia đình. Cứ thế, mỗi ngày mỗi chút, hình ảnh của anh lớn dần trong tôi.
Ảnh minh họa
Ngày anh bảo thử quen nhau, tôi đã đồng ý. Chúng tôi đã gặp nhau nhiều lần, có những lúc tôi nhớ anh đến cồn cào, đến nghẹt thở. Tôi yêu anh không phải vì tiền vì anh không giàu có, không phải vì anh đẹp trai bởi anh chả đẹp tí nào; chỉ yêu vì tin anh, tin vào những lời anh nói, vào tình yêu ngày xưa của anh, vì tình cảm anh dành cho cha, cho gia đình anh chị em. Nói chung, những điều anh nói tôi đều tin một cách mù quáng. Anh từng mời tôi về nhà anh chơi, bảo như vậy để tôi biết về anh, về gia đình anh nhưng lúc đó tôi vẫn chưa muốn đi. Rồi sau này, khi tôi quyết định đi thì anh vui lắm. Anh bảo tôi về gia đình anh cũng rất quan trọng, vì vậy phải có đủ gia đình để anh giới thiệu về tôi. Nói chung, anh làm tôi có cảm giác mình rất quan trọng. Trong những lúc ấy, tình cảm lên cao trào, tôi đã dâng hiến đời con gái cho anh (sau này còn mấy lần nữa).
Video đang HOT
Sau đó, cha anh đi bệnh viện, tôi không thể thăm nhà anh, anh không còn nhiều thời gian cho tôi. Anh nói lúc ấy chỉ còn công việc, còn lo cho cha, không còn thời gian. Tôi buồn nhưng cũng không nói gì, chỉ ở bên động viên, quan tâm, chia sẻ cùng anh, không đòi hỏi bất cứ thứ gì. Tôi hiểu anh có quá nhiều thứ để lo. Rồi anh bảo còn thiếu ít tiền gửi tiền hàng, bao nhiêu tiền anh lo cho cha hết rồi, cần mượn tôi chút vì anh chỉ dám mượn của người anh tin tưởng. Tôi cũng không suy nghĩ gì nhiều, chỉ nghĩ mình là người yêu anh, tuy không có nhiều nhưng là một chút trong lúc anh khó khăn.
Anh đã mượn của tôi 3 lần. Những lần cầm tiền của tôi, anh đều hứa sẽ yêu, ở bên, bảo chờ anh thêm chút nữa, rồi còn xin lỗi tôi. Tôi vui lắm, vui không phải vì những lời hứa ấy mà vì nghĩ mình đã giúp anh được chút ít. Anh hẹn ngày sẽ trả lại tôi vì thật ra số tiền ấy tôi cũng phải vay mượn. Nhưng cái ngày hẹn trả lại đã qua mà anh thì chưa trả. Tôi cũng không quan tâm nhiều vì cần anh hơn cả. Tôi cũng chưa bao giờ đòi quà của anh. Quen anh, tôi chỉ cần mỗi ngày đều được nghe anh nói, chỉ qua điện thoại, tin nhắn thôi cũng được, vậy mà anh không thích vậy. Mỗi khi tôi nói anh bảo không quan trọng, chỉ cần trong tim có nhau, trong lòng luôn nghĩ đến nhau là được. Vì thế, nếu tôi không gọi thì anh cũng im lặng. Anh bảo anh rất lãng mạn nhưng có phải đâu.
Tôi chưa bao giờ đòi quà anh, dù rất nhỏ. Ngày lễ, tôi cũng chỉ muốn gặp mặt anh, nói chuyện. Thứ tôi nghĩ duy nhất là anh chắc chắn sẽ đến bên tôi với một bó hoa. Chỉ thế thôi mà anh cũng không làm được, không hoa và không đến ngoại trừ tin nhắn chúc vui vẻ. Tôi hờn dỗi, gọi điện trách anh vô tình thì anh bảo mệt. Tôi khóc thì anh bảo vớ vẩn rồi tắt máy. Rồi sau đó, tôi có gọi bao nhiêu lần anh cũng không nghe máy. Tôi nhắn tin, ban đầu là trách anh sao vô tình, trách anh sao không nghe máy. Sau đó, tôi lại lo lắng, không biết có chuyện gì với anh, không biết có phải cha anh gặp chuyện nhưng không ai trả lời.
Mỗi ngày tôi đều gọi cho anh hàng trăm cuộc nhưng không trả lời. Đến nay đã hơn một tuần, tôi không còn cách nào liên lạc với anh, nhà anh tôi cũng không biết. Tôi hiểu như vậy là anh đã rời tôi đi. Anh chạy trốn tôi, lừa tôi cả tình cả tiền. Tôi yêu anh, tin anh, trao anh tất cả là sai sao? Tôi giờ không biết trách ai, chỉ biết trách mình đã quá tin, quá dễ dãi. Rồi đây, tôi không biết phải làm sao đi tiếp. Tôi đã tin anh, nghĩ anh là bến đỗ đời mình, thế mà giờ mất tất cả: đời con gái, niềm tin, tiền bạc. Tôi hận anh đã lừa mình nhưng thật sự yêu anh, mong anh trở lại. Chỉ cần anh trở lại tôi cũng hạnh phúc rồi.
Theo Huyền/Ngoisao
Anh muốn từ bỏ vợ con để công khai tình yêu với tôi
Giơ anh đang muôn đưa đơn ly hôn, chuyên nhương toan bô tai san cua minh cho chi, noi răng se yêu tôi nhưng trăng tay.
Yêu la gi? Liêu no manh me đên đâu để khiến môt cô gai tre co thê tư bo cuôc sông va tương lai cua minh để yêu chông ngươi khac, đê môt ngươi đan ông châp nhân bo vơ con va ca tai khoan ngân hang cua minh đê cươi môt đưa tre kem anh ta 15 tuôi? Luc viêt nhưng dong nay, tôi thây rât mông lung. Tôi quen anh tư trươc khi thoat mac tre vi thanh niên cơ, bản thân cung yêu anh ây rât lâu rôi. Môt ngươi co hoc vân cao, vui tinh va tôt bung như vây, đa mê hoăc tôi chi qua nhưng tin nhăn vô cung nghiêm tuc.
Ảnh minh họa
Ngay tư đâu, tôi đa biêt anh co vơ va con nho. Anh noi vơ rât tôt, rât gioi, xinh đep va tuyêt vơi. Con anh đang yêu, mong manh va nho be, anh yêu nhoc. Thế nhưng anh không noi anh yêu vơ, vi vây cho tôi môt tia hy vong. Co thê nghi anh ây cô tinh, thây tôi tre, dê lưa, nhưng không, anh ây yêu tôi va khi nhân ra đã yêu tôi thì anh cầu xin tôi đưng yêu anh, hay thât ac đôc va quay lưng bươc đi. Lam sao tôi co thê hành động như thế?
Tôi không hoan toan tin anh, vi vây tôi tim đoc vê nhưng ngươi đi trươc nhưng không thê phu nhân minh yêu anh đên nhương nao. La môt ngươi không qua ngu ngôc nhưng tôi vân phải công nhận tình cảm của mình. Rồi chung em yêu nhau trong bi mât. Tôi cho anh 5 năm, nghi kỹ vê tinh yêu va nhưng điêu anh co thê danh cho tôi. Anh cho em 5 năm đê trương thanh va khăng đinh tinh yêu cua tôi vơi anh không phai la môt phut say năng. Sau sinh nhât 18 tuổi, không con gi phai giâu.
Tai sao anh co vơ ma vân yêu tôi? Vi khi đây anh vưa mơi chia tay ban gai - ngươi lam anh đau khô nhiêu năm. Me tim cho anh môt ngươi vơ dung hanh tai gioi, anh liên cươi cô ây, không co tinh yêu. Tôi thương con anh, hai đưa dê thương như em trai cua tôi vây. Nhưng nghi tơi chung, tôi lai thây co lôi vô cung. Chung đâu biêt khi bô ra ngoai la năm trên giương cua môt ngươi con gai khac. Vợ anh đâu biêt, khi chi đi lam, tôi mơi la ngươi đi chơi, mua săm, trông con cho chi, ơ bên anh ây. Tôi nghi nêu như chi quan tâm hơn tơi gia đinh, ơ nha nhiêu hơn, thi tôi con co cơ hôi sao?
Giơ anh đang muôn đưa đơn ly hôn, chuyên nhương toan bô tai san cua minh cho chi, noi răng se yêu tôi nhưng trăng tay. Tôi vui lăm nhưng nhin con anh ngay ngay lơn lên, cang đang yêu, nhin vơ anh không biêt gi, vân đi lam vui ve, liệu tôi có phải ngươi xâu không? Tôi tưng noi vơi anh sẽ châp nhân chi lam tinh nhân ca đơi, sinh con bi mât cung đươc nhưng anh không đông y, anh muôn tôi lam cô dâu cua anh.
Tôi phai lam sao đây? Bản thân không thê rơi xa anh ây nưa rôi? Nhưng tôi cung không muôn tôn thương vơ con anh. Dư luân va gia đinh ngăn can không la gi ca, chinh em mơi la vân đê. Anh ây chon tinh yêu, con tôi nên chon gi?
Theo Lan/Ngoisao
Không muốn tiếp tục yêu anh vì hai gia đình đều khó khăn Tôi là con lớn trong gia đình nên trách nhiệm sau này phải lo cho các em ăn học. Còn anh là con út nhưng cũng vất vả không kém gì con cả. Tôi 22 tuổi, đang là nhân viên kế toán, công việc khá ổn định và có mức thu nhập tương đối. Gia đình tôi vốn thuần nông, bố làm lái...