Bí ẩn thành phố của người khổng lồ giữa Thái Bình Dương
Nhưng kỳ lạ hơn, thành phố ấy có tới 90 hòn đảo nhân tạo, các tòa nhà khổng lồ. Các công trình được xây dựng bằng những phiến đá bazan nặng tới 50 tấn.
Phế tích thành phố Nan Madol, rộng 18km2, nằm ở biển Tây Thái Bình Dương, phía Đông bang Pohnpei, thuộc Liên bang Micronesia, được coi là di chỉ vô cùng độc đáo và bí ẩn.
Mặc dù các nhà khoa học đã dày tâm nghiên cứu, song vẫn chưa giải mã được hầu hết các thông tin về thành phố này.
Theo tính toán của các nhà khoa học, người xưa đã phải dùng tới 25 triệu tấn đá, gồm những khối đá khổng lồ, mài nhẵn, để dựng nên những bước tường khổng lồ, cao tới gần 8m, dày 5,18m.
Những bước tường đá khổng lồ này không chỉ là tường thành vững chắc, chống lại các cuộc xâm lăng, mà nó còn có tác dụng chặn thủy triều và chắn những đợt sóng biển hung dữ. Các nhà khoa học vẫn không thể hiểu nổi vì sao, chỉ với bàn tay của người xưa, không được hỗ trợ công cụ máy móc, mà có thể vận chuyển từng ấy đá ra giữa biển để xây thành.
Nhưng kỳ lạ hơn, thành phố ấy có tới 90 hòn đảo nhân tạo, các tòa nhà khổng lồ. Các công trình được xây dựng bằng những phiến đá bazan nặng tới 50 tấn. Các nhà khoa học đã xem xét những khối đá lớn này và không thấy bất kỳ dấu vết tác động của máy móc. Người xưa đã làm cách nào để khai thác những khối đá khổng lồ này, rồi vận chuyển ra giữa biển để xây dựng?
Các nhà khoa học đã làm thí nghiệm vận chuyển đá bằng bè, nhưng bè gỗ không chịu nổi trọng tải của những hòn đá khổng lồ này. Người ta tin rằng, chỉ có những người khổng lồ như trong thần thoại Hy Lạp mới làm được điều đó.
Truyền thuyết dân gian kể rằng, những người khổng lồ trên hòn đảo này đã vác đá bazan từ đất liền ra xây dựng. Những chuyện khác thì kể rằng đá được phù thủy phù phép bay về đảo để người khổng lồ tiến hành xây dựng. Truyền thuyết khác thì cho rằng những hòn đá được vận chuyển bởi loài rồng khổng lồ.
Ngay cả những đường hầm nhân tạo bí ẩn, khổng lồ, từ trung tâm hòn đảo ra đại dương cũng thách thức các nhà khoa học. Họ vẫn chưa khám phá ra vai trò của những đường hầm này và không thể hiểu người xưa với kỹ thuật gì mà xây dựng được đường hầm trong hoàn cảnh nước biển ngập. Ngày nay, với kỹ thuật, trang bị lặn biển hiện đại, các nhà nghiên cứu vẫn chưa khám phá được hết các đường hầm nối đảo với biển.
Theo các nhà khoa học, từ thế kỷ thứ 2 sau Công nguyên hòn đảo đã có con người sinh sống, nhưng phải đến thế kỷ thứ 8 quá trình xây dựng hòn đảo mới bắt đầu. Quá trình xây dựng kéo dài đến tận thế kỷ 13, cho thấy sự kỳ công của cư dân trên đảo.
Các nhà khoa học cũng dự đoán rằng, có thể người xưa xây dựng thành phố lộng lẫy, tách biệt giữa đại dương này cho các quý tộc sinh sống. Thời kỳ đó, cuộc sống của các quý tộc luôn tách biệt khỏi dân thường.
Hiện thành phố đổ nát này vẫn còn khá nguyên vẹn những tòa nhà lớn, là nơi lưu giữ xác của các vị vua thuộc triều đại Saudeleur.
Nan Madol từng là thủ đô của triều đại Saudeleur, kéo dài cho đến năm 1628, thì bị người Nahnmwarki lật đổ. Tuy nhiên, những kẻ xâm chiếm đã không ở lại hòn đảo này vì rất khó khăn trong việc vận chuyển nước ngọt, đồ ăn từ đất liền ra.
Pohnpei được người châu Âu biết đến lần đầu vào năm 1828 bởi nhà hàng hải người Nga Fyodor Litke.
Từ giữa thế kỷ 19 đến đầu thế kỷ 20, những người săn cá voi, những người truyền giáo và sau đó là người Tây Ban Nha và người Đức tiếp quản hòn đảo.
Vào năm 1898, Tây Ban Nha đã bán hòn đảo cho Đế quốc Đức. Một cuộc nổi dậy chống lại người Đức đã nổ ra vào ngày 18/10/1910 và kết thúc vào tháng hai năm sau. Một số người nổi dậy đã bị treo cổ sau đó, nhiều người khác bị đưa đi lao động khổ sai trên các hòn đảo khác của Đức của Thái Bình Dương.
Nhật Bản được quyền chiếm giữ Pohnpei sau Chiến tranh Thế giới thứ 1. Tuy nhiên, khi Nhật Bản thất trận trong Chiến tranh Thế giới thứ 2, tất cả công dân Nhật Bản đã bị bắt buộc dời khỏi hòn đảo. Trong khi nhiều họ hàng người Pohnpei vẫn còn ở lại.
Hòn đảo sau đó là một phần của Lãnh thổ ủy trị Quần đảo Thái Bình Dương do Liên Hợp Quốc ủy quyền cho Hoa Kỳ cai quản. Liên bang Micronesia hoàn toàn độc lập vào năm 1986.
Theo Dantri
Ngạc nhiên gia đình toàn người khổng lồ ở Phú Quốc
Mỗi khi đại gia đình ông đi ra ngoài đường, hay vào chợ, trông chả khác gì những người khổng lồ ở thế giới khác lạc đến.
Con tàu cao tốc xuất phát từ TP Rạch Giá (Kiên Giang), phóng như bay trên mặt biển, mà cũng phải mất đúng 2,5 tiếng đồng hồ mới cập bến Hàm Ninh thuộc huyện đảo Phú Quốc. Mấy anh xe ôm ra tận cầu tàu để tiếp thị, mời khách.
Tôi hỏi mấy anh xe ôm, có biết về người đàn ông có khả năng và thú vui ngủ dưới đáy biển không, tức thì ai cũng gật đầu, khẳng định sẽ chở đến tận nhà gặp người kỳ lạ đó. Theo mấy anh xe ôm, không ít người vừa đặt chân lên Phú Quốc, đã thuê xe ôm, taxi đến gặp dị nhân đó, chỉ để được tận mắt, chụp chung kiểu ảnh.
Tuấn, anh chàng quê mãi Đồng Tháp, mới lặn lội ra hòn đảo giữa biển này hành nghề xe ôm kiếm sống bảo: "Em cũng nghe nhiều người kể về người đàn ông lạ đó, nhưng chưa được nhìn thấy bao giờ. Anh đi xe em, cho em cơ hội được gặp ông ấy nhé!".
Theo Tuấn, người dân Phú Quốc ai cũng biết đến ông Út Hà. Ngoài chuyện ông này có khả năng ngủ dưới biển, thì người dân ở đây gọi ông là "Phật Di Lặc" hiện hình từ phim Tây Du Ký, bởi ông có dáng vẻ rất giống. Ngoài ra, đại gia đình nhà ông cũng được đồn đại là những người khổng lồ, toàn nặng cả tạ.
Người dân Phú Quốc gọi ông Út Hà là Phật Di Lặc.
Chiếc xe cọc cạch, bánh đảo như rang lạc chạy trên con đường đất đỏ mịt mù, một bên là biển xanh, một bên là núi rừng hoang thẳm, ngót 20km thì đến Bãi Bổn. Chị bán hàng nước bảo: "Anh Út Hà hở. Người họ hàng nhà tui đấy. Nhưng anh ấy phá sản, bán nhà rồi. Giờ vợ chồng về ở với con gái, mãi cuối ấp".
Chúng tôi đến vào lúc giữa trưa. Căn nhà cấp 4 như nhỏ lại, khi bên trong là một người đàn ông khổng lồ, cởi trần trùng trục, đang nằm ngửa, phe phẩy chiếc quạt trên tay. Cô con gái nằm cạnh bố xem tivi.
Có khách, người đàn ông khổng lồ này chống tay khó nhọc ngồi dậy. Dù đã được đám xe ôm kể trước, song tôi vẫn không khỏi ngạc nhiên. Ngồi đối diện tôi là một người đàn ông khổng lồ, to hơn cả võ sĩ sumo ở Nhật Bản. Ông có cái bụng tròn, căng núc ních thịt, khuôn mặt phúc hậu, đầy đặn, trông chả khác gì tượng Phật Tổ Như Lai, hay Phật Di Lặc trong những ngôi chùa.
Giọng nói hơi khó nhọc, nhưng ông Út Hà tiếp chuyện khá niềm nở. Ông bảo: "Làng xóm chỉ các chú tìm tui ở đây hả? Nhà đầu ấp của tui bán rồi. Vợ tui làm ăn thất bại, nên bán nhà trả nợ ngân hàng. Nhà này của con gái. Gia đình tui về đây tá túc. Ở đây chật hẹp, con gái lại quản lý sát sao, không cho lặn biển, nên chả khác gì đi tù chú ạ".
Theo ông Út Hà, mới đây, thấy ông hơi xuống sức, con cái đã ép ông đi bệnh viện khám bệnh. Bác sĩ kết luận ông bị cao huyết áp. Thế là mấy người con của ông biểu quyết cấm tiệt chuyện bố đi lặn biển.
"Ở với nó, ăn cơm của nó, thì phải nghe lời nó thôi chú ạ. Không nghe nó, nó đuổi ra khỏi nhà thì biết ở đâu?" - Ông Út Hà nói vui về mấy người con yêu thương, lo lắng cho sức khỏe của bố như vậy.
Nói rồi, ông chỉ tay lên tấm hình cô con gái mới cưới chồng được hơn năm nay. Con rể của ông là cán bộ kiểm lâm, đi rừng suốt ngày, thi thoảng mới thấy đáo qua nhà. Con gái ông thì đi thu mua hải sản cùng mẹ ở ngoài bến cảng, bán lại cho các đại lý lớn. Hai mẹ con đi từ sáng sớm, đến tối trật mới về.
Cô con gái Nguyễn Thị Nô giờ cũng ngót trăm ký.
Tôi nhìn lên tấm ảnh cưới, thấy cô dâu là một cô gái... khổng lồ. Ông Út Hà bảo: "Đấy là hồi mới cưới, nó ốm lắm. Giờ thì mập hơn nhiều rồi. Nghe đâu nó cũng ngót 100kg rồi chú ạ. To gần gấp đôi chồng nó. Tui có 5 đứa con, 1 trai, 4 gái. Riêng trai thì ốm lắm, chỉ hơn 60kg, còn mấy cô con gái đều 80 đến 100kg. May mà vợ chồng tui kế hoạch lại, chứ đẻ tiếp thì chìm đảo Phú Quốc này mất".
Nói rồi, ông Út Hà gọi cô con gái đang nằm dưới nền nhà xem tivi ngồi dậy bảo tôi: "Chú đoán con này bao tuổi rồi". Thấy cô bé cao ngồng ngỗng, tôi đoán cỡ 16 tuổi. Ông Út Hà cười hềnh hệch bảo: "Chả ai đoán đúng tuổi nó. Nó mới hơn 10 tuổi. Nặng 60kg rồi. Rồi con này cũng sẽ chẳng kém cân nặng của mẹ và mấy cô chị nó".
Cô con gái út mới 10 tuổi nhưng đã nặng 60kg.
Ông Út Hà bảo: "Thực ra, ngày xưa tui không béo ú thế này đâu. Chỉ cao mét tám và nặng 80kg thôi. Nhưng nghề lặn biển lấy được nhiều món ăn ngon. Rồi tui lại có thói nghiện bia. Mỗi chuyến đi biển về, tui ra quán lai rai, cũng đổ sạch trơn thùng bia vào bụng. Ở nhà cũng vậy, tui chỉ lai rai mấy món biển cả, nhưng tợp mỗi bữa sạch sẽ thùng bia. Lúc đi biển thì thôi, chứ biển sóng cả là lại ngồi nhà uống bia giải sầu. Thế nên, cái bụng này mới nở ra như thế".
Ông Út Hà kể vui rằng, xưa kia to cao, đẹp trai, lại có tài lặn biển, nên nhiều cô mê ông lắm, muốn se duyên, được nâng khăn sửa túi cho ông. Thế nhưng, ông lại chỉ mê cô thôn nữ cùng xã.
Ông mê bà xã bây giờ không phải vì bà xinh đẹp gì cho cam, mà vì bà cũng là người... to cao phốp pháp. Theo lời ông Út Hà, vợ ông bây giờ cũng ngót 90kg. Chính vì chồng to, vợ to, nên những người con của ông cũng khổng lồ.
Lúc mập nhất, ông Út Hà nặng 155kg. Hiện tại, ông chỉ còn 130kg.
Ông nói vui, mỗi khi đại gia đình ông đi ra ngoài đường, hay vào chợ, trông chả khác gì những người khổng lồ ở thế giới khác lạc đến. Theo ông Út Hà, cách đây chỉ vài tháng, cận nặng của ông là 155kg. Số đo vòng bụng khi đó là 2,3m. Ở Phú Quốc này không có chiếc cân nào tải được trọng lượng như thế, nên mỗi lần có việc vào đất liền, ông đều tranh thủ kiếm cân để theo dõi trọng lượng cơ thể mình.
Dù to như hộ pháp, nhưng quẫy đạp ngoài biển, còn nặng nhọc hơn tập thể dục, nên ông khỏe lắm, chẳng thấy ốm đau gì. Mới đây, nghỉ đi biển, lại thực hiện ăn kiêng, nên đang từ 155kg, ông tụt một mạch, giờ chỉ còn cỡ 130 kg.
Mặc dù giảm cân, tưởng cơ thể sẽ nhẹ nhõm hơn, nhưng ông lại thấy yếu người hơn, lại hay mệt mỏi. Cả ngày chẳng vận động gì, cứ nằm một chỗ phe phẩy quạt, rồi đến bữa thì ăn, không mệt mới là chuyện lạ.
Tôi hỏi ông rằng, nhìn thân hình hộ pháp của ông, có ai nghĩ ông là người quái dị không, ông Út Hà cười hiền từ bảo: "Tui là người sống nghĩa tình với dân ấp, anh em, bạn bè đi biển. Tính tui xởi lởi, thoáng đạt, nên anh em ai cũng quý. Chẳng ai sợ hãi khi nhìn thân thể tui cả. Thậm chí, họ còn gọi tui là Phật Di Lặc. Họ bảo, ngoài cái thân hình giống Phật Di Lặc, thì tính nết tui cũng hiền lành như Phật".
Theo VTC
Gặp những người "khổng lồ" Việt Nam Trên thế giới có rất nhiều trường hợp "người khổng lồ" được Sách Kỷ lục Guinness ghi nhận. Những tưởng rằng các nhân vật đó chỉ tồn tại ở nước ngoài nhưng ngay tại Việt Nam cũng có... Giáp mặt "người khổng lồ" Trong lịch sử y học Việt Nam được PGS.BS Mai Thế Trạch, BV Đại học Y dược TP.HCM cho biết,...