Bí ẩn suối cá thần, đền thờ thần rắn Cẩm Thuỷ
“ Suối cá thần” từ lâu luôn ẩn chứa những câu chuyện huyền bí xung quanh nguồn gốc của loài cá cũng như con suối kỳ diệu này.
Miệng hang cá thần
Từ TP Thanh Hoá men theo quốc lộ 45 khoảng 70km, gặp đường Hồ Chí Minh đi hơn 15 km, hiện ra ngay trước mắt là chiếc cầu treo Cẩm Lương nối ngang đôi dòng sông Mã với một con đường mòn ven sông Mã khúc khửu, uốn quanh núi Trường Sinh. Đây chính là lối dẫn vào “ suối cá thần” mà từ lâu luôn ẩn chứa những câu chuyện huyền bí xung quanh nguồn gốc của loài cá cũng như con suối… Sự bí ẩn cùng với những câu chuyện mang đậm chất liêu trai đã giữ được vẻ tự nhiên, nguyên sơ “độc nhất vô nhị” của suối cá cùng một đền thờ thần rắn mà cho đến nay vẫn là một bí ẩn đối với con người.
Bí ẩn loài cá thần
Từ nhiều thế hệ nay, người dân bản Mường nơi đây vẫn truyền miệng về nguồn gốc của loài cá bắt đầu từ một truyền thuyết về thần rắn. Suối “cá thần Cẩm Lương” là một sự kết tinh kỳ thú của thiên nhiên và là một sự tích kỳ bí về loài cá thần, chỉ có duy nhất ở Thanh Hoá. Khi đến Thanh Hoá một mảnh đất tứ sơn hùng vĩ với nhiều câu chuyện ly kỳ như: hang ma ở núi Pa Cáng, Quan Hoá; thành nhà Hồ, suối cá thần Cẩm Lương là một bí ấn chưa có lời giả thích làm thỏa mãn trí tò mò của du khách cũng như con người bản địa. Nét độc đáo, huyền bí của suối cá thần được thiên nhiên ban tặng cho nơi đây từ xa xưa, mà mãi cho đến năm 1993 mới được công nhận di tích lịch sử và di sản văn hóa.
Suối “cá thần” ẩn mình dưới chân núi Trường Sinh, thuộc bản Lương Ngọc, xã Cẩm Lương, huyện miền núi Cẩm Thủy, Thanh Hóa, nơi có 100% là người dân tộc Mường sinh sống, cách dòng sông Mã không đầy 2 km. Nằm giữa bốn bề núi đá vôi dựng đứng sừng sững, dòng “suối tiên” Lương Ngọc bé nhỏ có chiều dài rất khiêm tốn chỉ hơn một trăm mét, chỗ hẹp chỉ có hai mét, chỗ rộng được đến trên ba mét, và sâu khoảng 30 – 50 cm. Tại đây, có tới hàng nghìn con cá, nối đuôi nhau thành từng hàng bơi quanh miệng hang đá với đường kính chừng một mét, không ai có thể biết tại sao từ trong lòng núi lúc nào cũng tuôn chảy ra một nguồn nước trong và xanh biếc.
Người dân tộc Mường ở bản Ngọc gọi loài cá sống trong “suối tiên” này là cá dốc, phần đầu giống cá chép nhưng thân lại giống cá trắm sông. Có một điều kỳ lạ đó là cá ở đây chỉ quẩn quanh phía bên trên của dòng suối gần hang đá chứ không bao giờ đi xa khỏi khu vực quanh suối. Cụ Phạm Hồng Đức là người Mường năm nay 85 tuổi cho biết: “Có mùa nước lũ đổ về nước dâng cao lên khắp cả con đường lối dẫn vào suối nhưng kỳ lạ thay cá vẫn không đi đâu, số lượng cá vẫn đông đúc và chỉ quanh quẩn bên suối, kể cả cá bé lẫn cá lớn, con nhỏ khoảng từ 3 đến 5 kg, có con nặng tới hàng chục kg. Chúng thoải mái đùa giỡn từ sáng sớm đến chiều tối, khi cá nô đùa lộ rõ phần bụng và lưng màu đen óng ánh có pha sắc vàng, môi đỏ, vây đỏ rất đẹp và kỳ bí như loài cá cảnh mà ta vẫn hay nuôi nhưng đó không phải là cá cảnh mà là “cá thần” tự nhiên“.
Theo phân tích của các nhà khoa học, đàn cá dốc ở suối Cẩm Lương thuộc bộ cá chép, tên khoa học là Spinibarbichthys denticulatus, cá quý hiếm có tên trong Sách đỏ Việt Nam. Ngoài ra, còn có cá chài, cá mại hình thù nhiều hoa văn, màu sắc ấn tượng. àn cá rất thân thiện với con người. Khi có người đến là đàn cá lại tập trung vây quanh nô đùa làm huyên náo cả một khúc suối. Cho đến nay vẫn không ai có thể giải thích được từ đâu mà cá lại có nhiều như thế, kể cả đã có nhiều đoàn khoa học trong nước cũng như quốc tế về đây khảo sát, có lẽ là sự kết tinh kỳ bí thiêng liêng của sông núi nơi đây đã tích tụ từ nghìn đời nay mà không có một cơ sở nào để giải thích được.
Vào ban ngày, từng đàn nối đuôi nhau bơi lượn từ trong hang ra ngoài và ngược lại chào đón du khách, đêm đến lại chui vào hang trú ẩn. Đi từ đầu nguồn suối lần lên đỉnh dãy Trường Sinh, sẽ bắt gặp động ăng ở độ cao khoảng 50 m so với mặt đất. Trong động, có những thạch nhũ thiên tạo mang nhiều hình thù khác nhau lấp lánh nhiều sắc màu, có tiếng róc rách của con suối nhỏ, khởi nguồn của dòng nước trong hang cá Cẩm Lương. Dọc dãy Trường Sinh, hiện có nhiều hang động nguyên sơ chưa được khám phá và hệ thống rừng nguyên sinh với các loài động vật, thực vật đặc trưng của vùng nhiệt đới, thuộc dãy núi đá vôi Pù Luông, Cúc Phương mà cho đến nay vẫn chưa có lời giả thích thỏa đáng.
Theo lời kể của người dân thì vào năm 1958 đã từng có người trong làng chui vào trong hang thám hiểm và cho biết trong lòng núi Trường Sinh có rất nhiều suối ngầm nông, sâu khác nhau, nước trong vắt. Trong suối ngầm lại chia thành hai dòng nước nóng, lạnh. Đàn cá bám theo dòng nước ấm và nơi lý tưởng nhất mà chúng tìm được là quanh khu vực có nguồn nước tinh khiết chảy ra từ dòng suối.
Video đang HOT
Điều kỳ lạ dù là nơi thường xuyên bị lũ lụt nhưng cá trong suối không bao giờ trôi đi, khi nước lớn tràn vào suối, những con cá lớn chui vào hang, hốc để trốn, những con nhỏ nếu bị nước cuốn đi cũng có thể tự biết đường bơi trở lại. Từ khi phát hiện ra “Suối cá thần” người dân trong bản đã lập ban thờ bên cạnh khu vực hang động nằm cách suối cá 10m. Những câu chuyện ly kỳ xung quanh suối cá thần là đề tài thu hút khách thập phương. Người dân ở đây tin rằng sự sung túc của bầy cá là biểu tượng của sự bình yên, no ấm. Họ cho rằng suối cá rất linh thiêng, ai dám bắt và ăn thịt các loại cá trên dòng suối này đều bị xem là hành động xúc phạm đến thần linh, chẳng những gây tai họa cho mình mà còn cho cả cộng đồng. Hằng năm, lễ tế thần núi, thần sông, thần cá bên bờ suối được mở từ ngày 8 đến 15 tháng Giêng âm lịch, đông đảo người dân gần xa đến chiêm ngưỡng và cầu may.
Những câu chuyện huyền bí xung quanh suối cá thần được người dân truyền tai nhau kể lại
Có một đôi vợ chồng làng khác vì đói quá nên đã đến suối bắt “cá thần” về làm thịt. Nhưng khi nấu lên không thấy cá đâu mà chỉ thấy một nồi nước trong veo, vợ chồng họ hoảng sợ quá nên mang lễ vật đến đền Ngọc thờ “Tứ phủ Long Vương” để xin thần cá cùng trời đất ân xá. Cũng có câu chuyện kể rằng cứ vào mùng 8 tháng giêng dân bản Mường tổ chức làm lễ khai hạ, tổ chức thờ cúng cỗ linh đình. Khi thờ cúng đến phần giữa của lễ thì đánh 3 tiếng cồng khi có 3 tiếng cồng đó con nào chạy vào hang thì cá chúa cho ăn, còn con nào không vào kịp miệng hang để trốn vào bên trong thì thần cho dân bắt lên ăn thịt. Nhưng đến nay thì người dân không được bắt ăn thịt nữa, nên nếu ai bắt sẽ bị thần trừng phạt. Lại có câu chuyện đồn rằng có một đôi thanh niên từ xa lên xem “cá thần”. Sau đó vì tò mò họ đã dùng đá đánh chết một con cá. Trên đường quay trở về, hai thanh niên đó đã gặp tai nạn và tử vong. Những người dân trong bản đều tin rằng nếu ai trêu đùa, làm hại cá thần hay làm bẩn nước, nhẹ sẽ bị ốm, còn nặng sẽ bị “mất mạng”
Hàng trăm con cá thần đang đùa giỡn cùng người đến thăm quan.
Cạnh suối cá, có đền thờ thần Rắn
Theo truyền thuyết của người Mường kể lại rằng: Ngày xưa, bản Ngọc dưới chân dãy Trường Sinh thường xuyên bị hạn hán, mất mùa. Ở bản có hai vợ chồng hiếm muộn con, hằng ngày thường ra ven suối trồng trọt và bắt tôm cá kiếm sống qua ngày. Bỗng một hôm, bà ra suối mò cua, bắt cá lại mò được một quả trứng lạ. Bà thả quả trứng xuống nước rồi tiếp tục mò, nhưng vẫn chỉ mò được quả trứng đó. Ba bốn lần như vậy, thấy lạ bà liền mang trứng về nhà rồi kể lai câu chuyện cho chồng nghe. Rồi ông bà đem trứng cho gà ấp thử, không ngờ ít hôm sau, quả trứng đó nở ra một con rắn. Thấy lạ ông lão liền mang rắn ra suối Ngọc thả cho rắn đi, nhưng cứ sáng mang ra thả thì tối rắn lại quay về nhà và dần dần sống trong nhà thân quen như những con vật nuôi khác.
Từ khi có rắn sinh ra, đồng ruộng ở đây trở nên tốt tươi, dân bản Mường được ấm no, hạnh phúc, họ yêu quý rắn nên gọi rắn là chàng Rắn. Cuộc sống yên bình cứ trôi đi, bỗng một đêm trời mưa to gió lớn, sấm rền chớp giật đùng đùng. Quá lo sợ người dân đóng kín cửa ở trong nhà tránh mưa to gió lớn, khi gió mưa ngừng thì cũng là lúc rạng sáng. Sáng hôm sau, người dân thấy xác chàng Rắn nằm dưới chân núi Trường Sinh, bên bờ suối Ngọc. Thần linh báo mộng cho dân làng biết, chàng Rắn vì chiến đấu với thủy quái về phá hoại bản làng mà bỏ mạng, cho nên đã được Ngọc Hoàng phong là Thần và giao cho chức Tứ Phủ Long vương. Không hiểu lý do tại sao cũng từ khi nhân dân trong bản lập đền thờ bên bờ suối để tưởng nhớ công lao chàng Rắn thì cũng từ đó, suối Ngọc xuất hiện có đàn “cá thần” với hàng chục nghìn con ngày đêm về chầu thần và canh gác quanh nơi đền Ngọc cho đến tận ngày nay lúc nào cũng đông đúc.
Với niềm tin suối cá là nơi linh thiêng có thể che mưa, phủ nắng cho bản làng, sự đông đúc của đàn cá trong dòng suối là sự bình yên, no ấm cho cuộc sống dân làng nơi đây, nên từ bao đời nay, bà con dân tộc Mường luôn gìn giữ và xem loài cá thần này là loài cá thiêng và cũng là báu vật của người Mường nơi đây.
Do đó, đàn cá ở suối Ngọc ngày càng thêm đông đúc. Bỏ qua các yếu tố tâm linh, khi đến đây ta không khỏi thấy lạ lùng là số lượng cá nhiều như thế, nhưng nguồn nước vẫn rất sạch, còn được người dân bản sử dụng trong sinh hoạt hằng ngày. Tuy suối nhỏ, nước nông, nhưng đàn cá vẫn sinh sôi nảy nở, nước không có mùi hôi tanh, không có hiện tượng cá lớn ăn cá bé. Đặc biệt sau mỗi đợt mưa lũ nước suối dâng to trắng băng chảy thông với cánh đồng ra sông Mã, nhưng khi nước rút đàn cá ở đây vẫn nguyên vẹn. Các nhà khoa học cũng mới phỏng đoán, có thể ở hồ nước ngầm bên trong chứa nguồn thức ăn dồi dào cho đàn cá.
Theo xahoi
Gái 'không chồng mà chửa' và biến tướng của tục ngủ thăm
Người dân tộc Thái ở vùng cao huyện Mường Lát, Thanh Hoá, từ xa xưa khi trai gái đến tuổi cập kê họ sẽ tìm đến nhau bằng việc ngủ thăm.
Những cô gái miền sơn cước ở độ tuổi 14-15 đã có con bồng con bế
Tục lệ ngủ thăm của người Thái là một nét văn hóa rất riêng của người dân tộc ở Thanh Hoá song cũng từ tục lệ này mà nó tiềm ẩn nhiều hệ luỵ về một cộng đồng người dân tộc khi chưa có điều kiện tiếp xúc với nhiều với xã hội bên ngoài. Những cô gái chỉ mới ở độ 14 đến 15 tuổi đã làm mẹ bất đắc dĩ.
Từ ngủ thăm. ..
Từ TP Thanh Hoá men theo quốc lộ 47 đến trung tâm Thị trấn Mường Lát phải đi mất cả ngày trời, rồi từ trung tâm thị trấn chúng tôi phải đi mất hàng giờ đồng hồ mới vào được bản Mường Lý. Là bản cuối cùng của huyện Mường Lát tiếp giáp với nước bạn Lào, đường sá khó khăn đến nỗi cán bộ tỉnh, huyện lên thăm phải hành quân bằng xe máy qua một con đường "độc đạo" mới có thể vào được trung tâm của xã đó là vào ngày trời nắng, còn khi trời mưa thì chỉ còn cách duy nhất là cuốc bộ, hay nếu có đi xe thì chiếc xe đó phải lắp bánh xích mới có thể đi vào bản được. Có lẽ vì vậy dân bản ở đây thường gọi Mường Lý là vùng đất "5 không".
Thấy có người lạ đi ngoài đường, hàng chục con mắt hiếu kỳ của người dân bản xứ "luôn săm soi" anh em tôi một cách ngạc nhiên như vật thể lạ. Khi đến UBND xã được ông Đinh Công Đại, Chủ tịch UBND xã Mường Lý cũng ngán ngẩm mà nói rằng: " Các anh ở xuôi nên không biết chớ ở đây chẳng mấy khi có người lạ đến thăm mô. Xa xôi đến nỗi năm thì, mười hoạ mới thấy cán bộ huyện ghé bản chớ huống hồ gì các anh từ tỉnh lên".Cũng từ chỗ khó khăn ấy mà đến nay nhiều thanh niên trong thôn bản không đi đâu xa được chưa lớn lên đã có gia đình và cũng vì đó mà Mường Lý vẫn đang còn tồn tại tục ngủ thăm ông Đại cho hay.
Tục ngủ thăm có từ khi nào, với người dân bản làng nơi đây cũng chẳng ai biết, mà người ta chỉ biết từ đời ông bà tổ tiên đã có, và khi họ lớn lên nó đã tồn tại như một nét văn hoá riêng không thể thiếu của bản làng. Xã Mường Lý có 856 hộ dân với 4 dân tộc sinh sống, gồm (Thái, Mường, Mông, Kinh) trong đó dân tộc thái chiếm tới 25%, đây cũng là nguyên nhân khiến bản Mường Lý có tỷ lệ "ăn cơm trước kẻng" lớn. Theo ông Đại, chỉ tính khoảng 5 năm trở lại đây, Mường Lý có tới cả trăm trường hợp ngủ thăm, chủ yếu là lứa tuổi từ 14-15. Chính từ việc ngủ thăm này dẫn đến nhiều học sinh trong bản phải nghỉ học về lấy vợ, lấy chồng, sinh con giữa chừng, thậm chí có những thiếu nữ đang tuổi trăng tròn do một lần ngủ thăm mà tìm đến cái chết một cách đau đớn bằng lá ngón do hậu quả của một lần ngủ thăm với chàng trai miền xuôi lên đây công tác.
Bản Trung Tiến I có 72 hộ dân thì chiếm tới 69 hộ là dân tộc Thái vì vậy tục ngủ thăm gần như vẫn còn nguyên vẹn. Ban ngày, bản Trung Tiến I yên bình đến kỳ lạ, nhưng buổi tối nơi đây lại náo nhiệt đến lạ thường bởi tiếng trêu đùa, gọi bạn ý ới của các thanh niên trong bản để đi ngủ thăm và bắt bạn tình. Thấy tôi tỏ ra tò mò về thủ tục ngủ thăm nơi đây, ông Đại bảo: "Tối nay tôi sẽ cho chú đi ngủ thăm". Tôi có cảm giác sợ sợ, nhưng lại thầm nghĩ đã cất công đến với đồng bào thì cứ thử xem " cái văn hoá ngủ thăm thực chất là thế nào".
Để minh chứng cho những gì ông Đại nói lúc trời còn sáng. Sau bữa cơm chiều với chén chú, chén anh làm cho không khí lạnh lẽo của mùa đông trở nên ấm áp hơn bởi hơi men của rượu. Với sự tò mò tôi mạnh dạn đề nghị ông Đại đưa tôi vào bản để được ngủ thăm xem thế nào, ông đưa tôi ghé thăm nhà một cô gái tên L. Em L năm nay chỉ mới 14 tuổi nhưng tối nào cũng có cả chục thanh niên bản đến theo đuổi "tán tỉnh". Khi thấy có người lạ vào nhà cũng không làm cho đám thanh niên này e thẹn gì mà vẫn tiếp tục tán chuyện sôi nổi cùng lũ bạn. Tiếp chúng tôi là anh Giàng A Tom (bố em L) năm nay a mới 30 tuổi nhưng đã có con gái chuẩn bị lấy chồng. Sau câu chuyện xã giao hỏi thăm thông thường tôi hỏi anh về em L: Cháu L nhà anh tối nào cũng có bạn trai đến chơi sao? anh Tom trả lời : ừ !, tối nào cũng có thanh niên đến chơi nhà để tán tỉnh cháu L cả. Tôi hỏi tiếp, phong tục ngủ thăm của người Thái thì ai cũng ngủ thăm được à?, có người lạ đến ngủ thế này có ngại không?. Anh Tom đáp: Đấy là phong tục riêng của người Thái nên chẳng ai ngại gì đâu. Ở đây không phải ai cũng ngủ thăm được đâu, chúng nó yêu thương nhau mới cho ngủ thăm thôi mà. Đúng như lời Tom nói, ngồi nói chuyện với gia đình anh Tom nhưng ngay chiếu bên cạnh góc nhà L đã ở trong "phòng" của mình hạ màn, thắp đèn lên sẵn để chờ bạn trai đến để cạy cửa vào ngủ cùng mình.
Tôi hỏi, ngủ thăm thế này liệu......? Câu hỏi lấp lửng khiến ông Đại ngơ ngác. Ông đáp: Không ổn là thế nào? Tôi trả lời: Nhỡ ngủ thăm mà hai người không kiềm chế được có thai thì sao?. Ông Đại cười phá lên nói: Đây là phong tục của bản rồi, không có chuyện đó đâu. Phải khi nào hai bên gia đình cho cưới mới được làm chuyện ấy chớ. Ông dẫn chứng: " Ở dưới xuôi các anh, con trai gái yêu nhau thì tán tỉnh, rủ đi chơi đâu đó, rồi hẹn hò... còn ở bản người Thái thì khác, họ yêu nhau được quyền cạy cửa ở bên nhau. Cũng không thể tránh được trường hợp như anh nói, quan trọng là do ý thức của chúng nó".
Tôi buông đùa, người ở xuôi lên có được ngủ thăm không? anh Tom cười bẽn miệng nói: " ở đây chỉ cần hai đứa ưng cái bụng nhau là ngủ được í mà, không phân biệt ai đâu anh không phải lo. Tôi nói tiếp, hay tối nay anh thử cho cháu cạy cửa nhà anh để vào ngủ với em L nhé? anh trả lời ngay rằng: Ô không khó lắm à, tuy con L nhà tôi chưa nói với gia đình về chàng trai nó ưng, song nhìn bề ngoài tôi đã thấy nó ưng cái bụng một đứa ở bản tê rồi. Một khi con gái bản đã ưng bụng thì không ai lay chuyển được ý nó đâu anh à. Anh có bỏ bao nhiêu thời gian ở trên này để ngủ thăm cũng vô ích thôi mà. vậy là chuyến ngủ thăm của tôi đã thất bại từ ngay ý định ban đầu".
Những cô gái miền sơn cước chỉ 14-15 tuổi đã có con bồng con bế.
... đến ngủ thật
Khi nói về chuyện ngủ thăm ông Đại luôn tự hào đó là một nét văn hoá riêng của người đồng bào mình. Song những năm gần đây chính điều đó đã làm ông là một cán bộ lại trăn trở nhiều hơn về sự biến tướng từ phong tục này. Đơn cử, đã không ít người lợi dụng vào ngủ thăm để làm bậy khiến con gái bản mang thai, để xảy ra điều đó chỉ có các tràng trai ở vùng xuôi lên đi xây dựng các công trình cơ bản. Các thanh niên dưới xuôi lên thấy con gái của bản phổng phao chúng giả vờ yêu thương, rồi cũng cạy cửa ngủ thăm, đến lúc con gái người ta có bầu thì cũng là lúc nó "bùng" mất. Điển hình tại bản Trung Tiến 1, cách đây hai năm trước cái chết của một cô gái Lường Thị D đang mang thai khiến người dân vô cùng đau xót. Cô gái này vừa tròn 15 tuổi, ngày đó xã Mường Lý có công trình đang thi công. Công nhân dưới xuôi lên làm nhiều lắm, tối nào các thanh niên họ cũng vào trong bản tán tỉnh con gái, nói lời yêu thương ngon ngọt. Đến khi cô D thấy ưng cái bụng rồi gật đầu đồng ý cho ngủ thăm, được một thời gian sau cô gái mang thai cũng là lúc công trình hoàn thành thì chàng trai này cũng "quất ngựa truy phong" để lại hậu quả sau những đêm ngủ thăm là đứa con trong bụng ngày một lớn lên. Không thấy "chồng hờ" lên thăm, cũng không địa chỉ liên lạc. Tủi nhục cho số phận, người con gái đã tự kết liễu đời mình bằng việc ăn lá ngón. Câu chuyện đau lòng này đến nay người bản Trung Tiến I vẫn còn xôn xao.
Theo ông Đại cho hay: Nói là ngủ thăm thực ra người ta toàn ngủ thật. Chỉ tính trong năm 2012, xã Mường Lý đã có gần chục trường hợp ngủ thăm thành ra là ngủ thật. "Một khi hai người đã nằm bên nhau trong màn đêm như vậy thì khó lòng tránh khỏi được dục vọng cá nhân. Ban đầu cô nào cũng ngại ngùng, nhưng có nhiều trường hợp các cô gái đã tự chủ động "bật đèn xanh" cho đối phương, vì vậy không tránh khỏi được việc mang bầu", ông Đại cho biết.
Tôi hỏi, khi một thanh niên làm cho con gái của bản có thai như vậy có bị bắt vạ gì không?. Ông Đại cho biết, ở đây chẳng có ai bắt vạ đâu. Mà có bắt vạ cũng biết được là con ai, bao nhiêu người vào ngủ thăm chứ riêng gì một người. Nói xong tôi lặng người!. Phải chăng những phong tục đẹp như vậy lại đang tiềm ẩn những biến tướng, khiến nhiều người con gái phải đau khổ, những đứa trẻ sinh ra không biết cha mình là ai dẫn đến người phụ nữ ở vậy nuôi con, người phá thai, người thì gửi con cho bố mẹ nuôi rồi đi nơi khác để kiếm lấy mảnh chồng...
Từ bi kịch của việc ngủ thăm đến ngủ thật, đến nay người ta vẫn nói đùa ông chủ tịch xã vỡ kế hoạch nên ông vẫn có con nhỏ. Ở cái tuổi gần 50, ông Đại đã có hai đứa con lập gia đình. Tuy nhiên, đến nay ông Đại vẫn còn đứa con gái nuôi mới hơn 3 tuổi, đó là kết quả của một đôi trai gái ngủ thăm. Hà Thị S, bản Nàng 1 trước đây là cô gái đẹp nhất bản. Nhiều thanh niên làng tán tỉnh nhưng S không ưng bụng. Mãi đến khi Hà Văn C (huyện Quan Hoá) lên nhà anh em ở bản Nàng 1 chơi thấy S xinh xắn, mang lòng yêu thương, tán tỉnh. Hai đứa yêu nhau một khoảng thời gian dài, đến nỗi mỗi khi C lên chơi nhà đều ngủ lại với S. Bố mẹ S cũng đã nhất chí cho hai đưa đến với nhau, tuy nhiên gia đình C không đồng ý và bỏ mặc S với cái thai sắp đến ngày sinh nở.
Bản làng heo hút nơi chỉ có một con đường duy nhất vào bản
Sinh con ra không biết mặt bố, mẹ không đủ khả năng nuôi con ông Đại đành phải nhận đứa con gái này về nuôi, đến nay cháu đã được hơn 4 tuổi. " Mình làm thế này không phải để dung túng hay cổ xuý cho việc ngủ thăm. Nhưng cứ nghĩ chúng nó vứt con đi thì tội lắm, mình nhận về nuôi cũng là để cho mẹ nó đi thêm bước nữa đỡ lỡ một đời con gái", ông Đại tâm sự.
Theo ông Đại, điều đáng lo ngại thời gian gần đây trên địa bàn xã có nhiều công trình thi công, các công nhân công trường lợi dụng phong tục ngủ thăm để làm chuyện bậy ở các bản làng dẫn đến hậu quả khó lường. Nguy hiểm hơn là tiềm ẩn bệnh tật khắp nơi điều đó khiến chúng tôi rất khó khăn khi kiểu ngủ thăm vô tội vạ thế này, tôi nghĩ vài năm nữa các bản nghèo của Mường Lý sẽ mất đi tụng cạy của ngủ thăm. Thay vào đó là biến tướng bởi tệ nạn mại dâm, HIV. Con cái trong bản lớn lên sẽ phải đối mặt với thảm hoạ của bệnh tật", ông Đại chia sẻ.
Theo xahoi
Lao động nghèo rớt nước mắt chờ thưởng Tết Năm hết Tết đến, người lao động làm việc ngoài tiền lương tháng, còn mong vào tiền thưởng, nhưng mọi chuyện không như ý muốn. Chồng làm đêm, vợ ở nhà chăm con mới sanh. Tết nay vợ chồng anh chị Tân không về quê mà ở lại TPHCM để giảm bớt chi phí chi tiêu, trả nợ nần. Không như những năm...