Bệnh do hơi độc từ đất
Mùi hơi đất nồng nồng, ngai ngái của mỗi cơn mưa rào bất ngờ do đâu mà có? Tại sao theo dân gian, khi trời đổ mưa rào, nhất là vào những lúc oi bức thì nên ở trong nhà?
Bệnh từ thời tiết
Ông Nguyễn Quang Hùng (thôn Hậu, Cầu Giấy, Hà Nội) đang xới đất ngoài vườn rau thì gặp trận mưa rào đột ngột, không kịp trú. Tối về thấy tay chân buồn mỏi, ông cũng tưởng chỉ là chuyện nhỏ, do tuổi cao lại gặp thời tiết bất thường nên đau mỏi người. Nhưng hôm sau, ông bắt đầu đau nhức các khớp, thậm chí sưng đỏ, phải đi bệnh viện khám mới biết là mình bị thấp khớp cấp.
Theo lương y Vũ Quốc Trung, hơi ẩm trong không khí là một trong 6 điều kiện môi trường tự nhiên mà con người bắt buộc phải sống chung, gồm: phong (gió), hàn (lạnh), thử (nắng nóng), thấp (ẩm), táo (khô), hỏa (nhiệt, nóng). Sáu khí này, trong Đông y coi là tà khí, khi biến đổi bình thường thì cơ thể thích nghi dễ dàng.
Nhưng khi các điều kiện môi trường này trở nên khắc nghiệt, quá sức chịu đựng của con người, các tà khí sẽ tấn công cơ thể và gây phát sinh bệnh tật. Những ngày nắng nóng, oi bức, những cơn mưa rào bất chợt có thể làm dịu khí trời, nhưng chính độ ẩm cao trong không khí kết hợp với khí nóng do nước bốc hơi lên gọi là hiện tượng thấp nhiệt sẽ gây bệnh phong thấp với các triệu chứng tê mỏi, sưng đau các khớp.
Hơi đất do phát tán vi sinh vật
PGS.TS Nguyễn Xuân Cự, Trưởng bộ môn Thổ nhưỡng – Môi trường đất, Đại học KHTN – ĐHQG Hà Nội cho hay, thời tiết mùa này lúc nắng lúc mưa, thậm chí có khi đang nắng gay gắt nhưng bỗng mưa rào xuống.
Chính thời điểm này, đất đang hấp thụ lượng nhiệt lớn bỗng bị dội nước làm lạnh, theo nguyên lý sẽ bốc hơi lên. Độ ẩm đẩy lên càng cao các khí này phát sinh càng mạnh. Hơi đất ở đây bao gồm cả khí nóng dưới đất lẫn với hơi nước bốc lên.
Theo các chuyên gia, các khí này là hiện tượng tự nhiên khó tránh khỏi nhưng cũng là khí độc. Vì trong hơi đất có phần nhiều các chất khí do quá trình phân hủy của vi sinh vật tạo nên các mùi hôi thối.
Video đang HOT
TS Nguyễn Huy Hoàng, Trưởng phòng Vi sinh vật đất, Viện Công nghệ Sinh học (Viện Khoa học và Công nghệ Việt Nam) phân tích thêm, ở trong đất có nhiều loài vi sinh vật khác nhau sinh sống và sinh sản. Thậm chí chỉ một nhúm đất nhưng có thể có hàng triệu vi sinh vật.
Khi đất bị khô, nhất là những nơi chứa nước cống, đất trồng, nhiều loài sẽ chết đi hoặc chuyển sang sống dưới dạng bào tử, hay sống ở dạng nghỉ, tức không hoạt động. Tuy nhiên, khi mưa xuống, các loài vi sinh vật này sẽ tiếp tục sống lại, lúc này sẽ xảy ra quá trình phân hủy sinh học (hay còn gọi là quá trình phát tán). Quá trình này sản sinh ra các khí như SO2, H2S… có mùi khó chịu như mùi trứng thối, mùi mốc…
“Khi đang nắng bỗng có mưa xuống đồng nghĩa với việc độ ẩm sẽ tăng lên, thời tiết khó chịu ẩm thấp, bức bí. Người có tiền sử bệnh khớp sẽ dễ bị ảnh hưởng. Các chất bốc lên hoặc vi sinh vật bốc hơi sẽ khiến người ta hít vào. Khi đó, các chất này sẽ giảm lượng oxy cung cấp cho cơ thể, đồng thời một số chất sẽ cố định trong cơ thể từ đó sinh ra các mầm bệnh”.
(TS Nguyễn Huy Hoàng)
Theo Bee
Hạnh phúc là đây!
Nỗi đau Minh để lại trong lòng cô quá lớn... (Ảnh minh họa)
Cơn mưa rào bất chợt quất vào mặt Thư bỏng rát. Thư đi trong mưa như để vơi đi nỗi buồn, vơi đi những nguồn cơn, những thăng trầm của cuộc sống mà cô đã trải qua.
Thư sinh ra mà chẳng biết bố mẹ mình là ai bởi hầu hết những đứa trẻ trong trại trẻ mồ côi này đều như vậy.Cuộc sống cứ thế trôi đi và Thư lớn bật thành một thiếu nữ lúc nào không hay. Xinh đẹp, học giỏi vậy nên ngày nhận được giấy báo điểm trúng tuyển vào Đại học, Thư đã sung sướng biết nhường nào. Cô đón nhận niềm vui bằng cách khóc thật lớn, khóc để quên đi cách gọi mà người đời thường gọi những đứa trẻ như Thư.
Bước chân vào Đại học với một quyết tâm cao đến ngút trời, Thư chỉ lao vào học, học như điên như dại, trên giảng đường, trong phòng ký túc. Tóm lại là mọi lúc, mọi nơi đều thấy Thư học. Lịch học và lịch làm gia sư đã cuốn phăng Thư ra khỏi cuộc sống của một người trẻ. Với quyết tâm được giữ lại trường làm giáo viên, Thư bỏ qua mọi lời tỏ tình của các chàng trai bởi với Thư, tình yêu là một điều gì đó dễ khiến cô bị lung lạc nhất.
Thế mà vào năm học cuối cùng, trái tim của Thư đã rung động trước thầy giáo của mình. Thầy Minh vừa mới kết thúc khóa tu nghiệp tại nước ngoài và bắt đầu buổi giảng đầu tiên trên giảng đường lớn. Thư cứ ngây người ra mà ngắm cái thần thái của thầy giáo cùng bài giảng sống động của thầy để đến nỗi khi bước chân ra khỏi giảng đường, cô đã suýt đụng vào thầy. Họ nhìn nhau và có lẽ đây chính là một định mệnh để cuối cùng người hướng dẫn làm luận văn tốt nghiệp của Thư lại chính là thầy Minh.
Được tiếp xúc, được nói chuyện, được thầy tận tình chỉ bảo khiến tình cảm nảy sinh trong Thư dần một lớn lên. Sự nhớ nhung ngày một nhân lên gấp bội khi mà một ngày Thư không gặp thầy Minh. Tình cảm hiện rõ trên mặt Thư, trong ánh mắt, trong từng cử chỉ thể hiện.
Giờ thì Thư đã hiểu tình yêu là gì, nhất là khi tình yêu ấy là tình yêu đơn phương. Thư không dám nói chỉ giữ kín ở trong lòng để rồi một ngày vì do bất cẩn ngay trước cổng trường, Thư đã bị đụng xe. Người bế thốc Thư đến bệnh viện không ai khác là thầy Minh. Dù bị đau nhưng sao Thư thấy sung sướng vô cùng, cảm giác được người mình yêu bế trên tay khiến Thư chẳng còn thấy làm sao nữa.
Sau bao nhiêu năm, trải qua nhiều mối tình nhưng trong lòng Thư vẫn in sâu mãi mãi hình ảnh của Minh... (Ảnh minh họa)
Kết quả phải bó bột cũng chẳng làm Thư lo lắng một chút nào bởi vì người lo lắng lại chính là thầy Minh. Biết hoàn cảnh của Thư, thầy tận tình đưa cô đến giảng đường rồi lại đến tận ký túc xá hay đến bất kỳ đâu mà Thư phải đi. Chính trong lúc này, Thư mới nhận ra được tình cảm thật của thầy, dường như cả thầy và Thư đang đập chung một nhịp đập của tình yêu thì phải.
Trong ngày vui của lễ tốt nghiệp, nhất là khi nhận quyết định chính thức được giữ lại trường, Thư đã thỏa nguyện với những gì mình đạt được. Tình yêu trong công việc và cả tiền đồ nữa, trước mắt Thư một chân trời rộng mở đang ở phía trước. Thư tự tin đi trên chính đôi chân của mình, hãnh diện bước vào đời.
Nhưng niềm vui cũng chẳng được bao lâu, ngày ra mắt gia đình Minh cũng là ngày Thư thấy đau khổ nhất. Thì ra Minh chưa nói cho bố mẹ biết Thư là trẻ mồ côi thế nên khi Thư nói ra miệng, bố Minh đã thay đổi hẳn sắc mặt. Họ không còn hồ hởi chuyện trò hỏi han, nét mặt họ bỗng trở nên nghiêm nghị và trước khi ra về, chính mẹ Minh đã gọi Thư vào phòng đọc sách để nói chuyện:
"Có thể điều bác nói ra sẽ khiến cháu bị tổn thương nhưng là một người mẹ, bác vẫn phải nói. Minh và cháu chỉ nên dừng lại ở tình bạn mà thôi. Bác không thể để cho con trai mình lấy một người con gái mà gia đình bác không biết rõ ngọn ngành. Cháu thông cảm bởi bác nghĩ với một cô gái xinh đẹp lại giỏi giang như cháu thiếu gì những chàng trai tài giỏi hơn Minh thích cháu. Hai bác nhất quyết sẽ không đồng ý tán thành cho tình yêu của hai đứa đâu".
Lời nhắc nhở cuối cùng như nhát dao cứa vào tâm can của Thư, cô đau khổ trên suốt chặng đường trở về phòng trọ. Cảm giác của một đứa con hoang lại một lần nữa bị khuấy lên.
Họ yêu nhau để rồi cuối cùng quyết tâm bảo vệ tình yêu của mình trước sự ngăn cản quyết liệt từ phía gia đình Minh. Nhưng càng quyết liệt bảo vệ thì không ai khác người đau khổ lại chính là Thư. Chuyện còn ầm ĩ lên đến tận khoa khi mẹ Minh chính thức lên tiếng cho sự phản đối của mình. Lấy lý do là Thư cố tình dùng mỹ nhân kế yêu Minh để được lọt vào gia đình danh giá như họ. Còn nhiều, còn nhiều sự đáp trả từ phía gia đình Minh nhưng sự kiên trì của Minh khiến tình yêu Thư dành cho anh ngày một sâu nặng.
Chiến đấu với gia đình, Minh quyết ra ngoài ở rồi hàng vạn những lời van xin của anh với bố mẹ mình. Minh đã quỳ xuống cho đến khi hai đầu gối thâm tím. Dường như ý chí sắt đá của bố mẹ đã bị lay chuyển để rồi họ chấp nhận mối quan hệ của hai người. Cả Minh và Thư những tưởng từ đây họ sẽ được rộng đường yêu đương và sự đáp trả lại của bố mẹ Minh khiến Thư bàng hoàng tê tái.
Bước chân của Thư mệt nhoài khi cô đã tìm được bến đỗ cho chính mình... (Ảnh minh họa)
Ngày nhận được giấy báo hỷ của Minh cũng là ngày Thư cuồng lên đi tìm Minh để nhận được một lời giải thích. Dòng tin nhắn như là tất cả những gì còn lại mà Minh dành cho Thư: "Em hãy quên anh đi, quên đi thằng đàn ông không ra gì như anh. Chỉ vì rượu mà anh phải mất em mãi mãi. Anh phải cưới chính người con gái mà bố mẹ anh vẫn ép lấy". Còn nhiều điều nữa mà Thư không đọc được hết, cô cứ đập tay vào ngực mình liên tiếp. Mọi thứ đã trở nên tan tành.
Sau ngày đau khổ đó, Thư quyết định rời khỏi trường Đại học, từ bỏ ý định trở thành một giảng viên để ra ngoài lập nghiệp. Sau bao nhiêu năm, trải qua nhiều mối tình nhưng trong lòng Thư vẫn in sâu mãi mãi hình ảnh của Minh. Tình yêu đó quá lớn, lớn đến mức cô không thể vượt qua khỏi chính mình kể cả khi người đàn ông khác đến với cô còn hơn Minh gấp nhiều lần.
Có lẽ cơn mưa rào hôm nay khiến Thư ngộ ra được nhiều điều, nhất là khi đôi chân rã rời của cô gần như quỵ xuống vỉa hè. Bất ngờ cánh tay vững chắc của người đàn ông ấy đã đỡ Thư một cách kịp thời. Thì ra anh luôn theo sát cô mặc dù bị cô từ chối. Thư nhìn anh trong nhạt nhòa của ngàn vạn giọt nước mưa, thì ra đây mới chính là người đàn ông của đời Thư.
Thư phải quên Minh đi, đừng mơ tưởng đến một ngày nào đó Minh sẽ trở lại. Mặc dù Minh đã bị cả vợ và cả gia đình nhà Minh lừa đi chăng nữa thì ván đã đóng thuyền. Tuổi xuân sẽ không thể chờ đợi Thư thêm một giờ, một ngày nào nữa, cô cần có một người chồng để chia sẻ những buồn vui, cần những đứa con và có vậy cuộc đời cô mới thấy có ý nghĩa.
Bước chân của Thư mệt nhoài khi cô đã tìm được bến đỗ cho chính mình. Hạnh phúc là đây, tương lai là đây, chỉ có ở bên anh cô mới không còn cảm giác buồn tủi vì mình là một đứa con hoang, không cha không mẹ. Từ đây cuộc đời Thư rẽ sang một trang mới, sau này cô sẽ có khối chuyện để kể với các con của mình về sự vươn lên, về tình yêu giữa bố và mẹ chúng.
Theo HPGĐ
Lây truyền bệnh vì che miệng không đúng cách Mỗi lần hắt hơi có thể tạo ra 40.000 hạt nước bọt li ti và hàng triệu mầm bệnh bắn xa 10m. Như vậy, ho, hắt hơi là nguyên nhân phát tán nhiều bệnh truyền nhiễm. Thế nhưng, một nghiên cứu thực hiện tại New Zealand cho thấy, rất ít người có thói quen che miệng khi ho, hắt hơi, hoặc nếu có...