Bất ngờ bị chính bà vợ 1 nách 2 con bỏ cho thứ thuốc đó và bài học suốt đời không dám quên
Nếu như không được chính bà vợ của mình sử dụng thủ đoạn để bỏ thuốc vào cốc nước của tôi, có lẽ mãi cuộc đời này tôi cũng không thể hiểu được mình đã khiến người vợ ấy đau đớn đến thế.
Tôi nhìn vợ và xin lỗi vì biết mình đã sai khi làm tổn thương cô ấy. (Ảnh minh họa)
Tôi 1 chàng công tử con nhà giàu. Nói thẳng ra là dân chơi chính hiệu, cũng chơi bời đàn đúm ác chiến lắm. Số tôi cũng sướng, đẹp trai, hơi ga lăng 1 chút là các em chạy theo mê mệt. Cũng vì thế mà tôi chưa bao giờ thiếu gái bên mình.
Tạm tự hào về gia cảnh và bản thân như thế nhưng rồi tôi gặp ngay 1 cô vợ đanh đá chứ chẳng phải tầm thường. Chẳng hiểu sao tôi lại yêu cái tính đanh đá đó mới chết. Yêu thật, yêu tử tế, yêu hẳn hoi chứ không phải yêu chơi bời. Tôi theo đuổi em nhiệt tình lắm. Chưa có nàng nào khiến tôi mê mẩn mà theo đuổi kinh đến vậy. Cuối cùng thì em cũng đổ gục trong tay tôi khi tôi dày công theo đuổi gần 1 năm liền.
Rồi tôi cưới nàng khi yêu được hơn 1 năm. Đám cưới linh đình được tổ chức và đêm tân hôn, tôi cùng nàng hòa vào nhau. Nàng sành sỏi, ăn chơi là vậy mà lại vẫn còn trinh nguyên khi đến với tôi. Chính điều đó càng khiến tôi thêm trân trọng người vợ của mình.
Tôi và em sống với nhau được gần 7 năm, cũng đẻ liền 1 lúc hai đứa nên vợ tôi bận bịu chăm con tối mặt mày. Vợ tôi không còn đi chơi, không còn sành điệu, nóng bỏng như ngày nào nữa. Rồi tôi đâm ra chán cái bà vợ 1 nách hai con, người lúc nào cũng đầy đủ các thứ mùi hỗn hợp và đầu tóc thì bù xù, quần áo thì luộm thuộm, nhếch nhác hết chỗ nói.
Video đang HOT
Nhà có tiền nên cũng thuê ô sin, nhưng vợ không cho chăm con mà tự mình làm, vì em nói sợ con bị đối xử không tốt nên không dám giao con cho người ngoài. Cứ thế, vợ thu mình trong căn nhà với con mà không thèm bén mảng đến đời sống ngoài xã hội ra sao.
Tôi vẫn có những cuộc chơi của mình, vẫn nhậu nhẹt, vẫn đàn đúm rồi cuối cùng là tôi đi gái và ngoại tình với 1 ả chẳng tử tế là mấy, 1 ả gái làng chơi. Nhưng tặc lưỡi không sao, vì nghĩ rằng mình cũng có làm gì đâu, chỉ là thú vui được giải tỏa thôi mà. Đàn ông thì ai mà chẳng thế, tôi đã nghĩ vậy.
Nhưng rồi vợ tôi phát hiện ra cái thú đó của tôi, tôi đã nghĩ vợ sẽ làm um hết cả lên. Nhưng lạ thay, vợ lại chẳng nói gì, chỉ đem cho tôi 1 cốc cà phê nóng, thứ tôi hay uống bất kể đi đâu. Tự tay vợ pha có khác, ngon hẳn. Rồi vợ ra ngoài, tự dưng tôi buồn lòng quá, thả mình xuống giường, tôi ngẫm nghĩ, có những lúc làm chồng cũng quá đáng. Lâu rồi tôi không dành thời gian cho gia đình nhỏ của mình rồi.
Đang mải mê nghĩ, tự dưng chỗ đó của tôi dựng đứng, tôi thèm thuồng đến điên dại, chạy ra mở cửa tìm vợ giúp đỡ, nào ngờ vợ khóa cửa tôi lại. Tôi hét tướng lên với vợ cho tôi ra, vợ ở ngoài nói từng chữ: “Giờ thì chồng đã hiểu cảm giác bức bối muốn được giải tỏa đến thế nào chưa? Có những lúc mình cần phải biết dừng lại đúng lúc, có những lúc mình cần phải tự kiểm soát chính mình chồng ạ”. Rồi ngoài nhà im ắng, tôi vật vã mấy tiếng liền. Tôi biết vợ cho tôi uống thuốc kích thích, càng hiểu rõ hơn ý đồ của vợ.
Tối hôm đó, vợ nhẹ nhàng khuyên bảo tôi rằng: “Đàn ông thì vợ hiểu ai cũng có nhu cầu của mình. Vợ không trách chồng được, vì chồng cũng chỉ có nhu cầu thôi. Nhưng việc chồng đi chơi, đàn đúm, đi gái mà không dành thời gian cho vợ con là không được. Chồng nên biết, có những lúc, nhu cầu đến, nhưng nhất định mình phải cố gắng nhịn nếu chồng còn yêu thương vợ con, còn muốn giữ gìn cái gia đình này”.
Tôi ôm lấy vợ xin lỗi vì biết mình đã sai. Đến giờ, vẫn chung sống với cô vợ tinh quái ấy, nhưng tôi hạnh phúc vì giữ được gia đình của mình, cách vợ dùng có lẽ tôi sẽ không dám đi tìm thú vui bên ngoài thêm 1 lần nào nữa và cả cuộc đời này cũng không dám quên bài học nhận được từ bà vợ 1 nách 2 con của mình.
Theo blogtamsu
Kết hôn không phải để báo hiếu, sống thật tốt cuộc đời của chính mình
Lập gia đình mà không dựa trên tình yêu khó bền vững lắm con ạ. Già cũng được, trẻ cũng được, giàu cũng được, nghèo cũng không sao. Miễn sao con dẫn về đây một người mà con nói rằng con yêu người đó.
ảnh minh họa
Từ khi nào, lấy chồng sinh con trở thành thước đo của chữ hiếu vậy? Vì thế, đừng nói với tôi rằng, tôi ế là bất hiếu nhé! Tôi hờn cả thế giới đấy! Với lại, tôi chỉ nói "Tôi 30 tuổi, vẫn ế và thấy mình vẫn ổn" chứ không nói "Tôi 30 tuổi, tôi ế và tôi thề không lấy chồng". Biết đâu, tôi 31 tuổi và tôi có chồng thì sao. Chỉ là, hiện tại đối tượng phù hợp với tôi chưa xuất hiện mà thôi. Vì thế, tôi không việc gì phải xoắn. Mấy bạn ế giống tôi chắc cũng nghĩ thế nhỉ? Cứ xõa đi, thanh xuân sắp qua rồi, tôi thấy mình chẳng có gì để hối tiếc cả.
Một số bạn nam khác lại comment rằng, tôi đang ngụy biện, đang tự an ủi mình, quá tự cao về bản thân nên ế là phải. Tôi không phản biện lại ý kiến của các bạn. Tôi chỉ muốn nói rằng, không phải ai muốn ế cũng ế được đâu. Giống như khi bạn muốn đi tu vậy. Đầu bạn đã được cạo trọc, đã khoác lên mình chiếc áo nâu nhưng tâm không tĩnh, trí không an, bạn sẽ không tu hành được. Biết đâu, các bạn nữ ủng hộ quan điểm của tôi, với khẩu hiệu "ế là tự do" nhưng thực ra trong tim của các bạn đang nhớ về ai đó. Chỉ là chưa nói ra hoặc không dám nói ra mà thôi, vậy chẳng phải là ế đâu.
Các bạn chỉ ế thật sự khi cả trái tim và lý trí không có bóng dáng của một ai cả. Nghĩa là bạn có muốn nhấc điện thoại nhắn cái tin " Đang làm gì đó" "Khỏe không?" hay gửi inbox trong facbook "Dạo này đẹp trai phết nhỉ" "Tập gym đâu mà bụng 6 múi rõ thế?" thì có lục hết danh bạ, list bạn bè cũng chẳng biết nhắn cho đứa quái nào. Tôi ế là như thế đấy. Chẳng thương ai mà cũng chẳng ai thương mình. Là tôi của 30! Hiện tại! Khi trái tim không rung động trước ai và lý trí cũng không nghĩ về ai. Thế nên, khi tôi nói "Tôi ổn" tức là tôi ổn thật. Không ngụy biện, không tự an ủi, không quá đề cao bản thân. Nghĩa là, tôi hài lòng với cuộc sống của chính mình.
Nhiều bạn lại lo lắng cho tôi, lấy chồng đi sau 33 tuổi sinh con khó lắm, nguy cơ dị tật cao. Tôi có chị bạn, 39 tuổi mới sinh con. Con vẫn đẹp, mẹ vẫn xinh như thường. Tất nhiên, sinh con sau 30 tuổi sẽ có nguy cơ cao hơn những đối tượng sinh trước 30 tuổi. Nhưng tôi không lo lắng lắm. Mọi người thường nói, con cái là trời cho. Nhưng tôi lại nghĩ khác. Hãy để một đứa trẻ ra đời khi bản thân người mẹ đã sẵn sàng. Nghĩa là họ đã chuẩn bị tốt về mặt vật chất (tiền bạc, chỗ ở, sinh hoạt...) và tinh thần (muốn làm mẹ)
Trong đó, cái ý nghĩ "muốn làm mẹ" là quan trọng nhất. Vì khi đó, tình thương của họ mới thật sự dành hết cho con. Còn nếu sinh vì sợ lớn tuổi không sinh được, sinh khi đang thiếu thốn về vật chất, sinh khi tuổi đang quá trẻ, sự nghiệp chưa ổn định... thì có thể sau đó sẽ nảy sinh rất nhiều vấn đề. Người mẹ có thể phải bỏ rơi con vì quá vất vả, vợ chồng ly hôn vì kinh tế lục đục, bạo lực gia đình khi vợ bị chồng coi khinh là ăn bám vì không có việc làm, sự nhẫn nhịn càng khiến người vợ rơi vào bế tắc. Báo chí đăng về những trường hợp này không hề ít... Tôi không muốn mình rơi vào bất cứ tình huống nào trên ấy.
Bởi vậy, tôi chỉ sinh con khi bản thân tôi đã sẵn sàng. Tôi đã từng nghĩ, nếu sau này tôi vẫn không yêu ai, không lấy được chồng tôi có thể làm mẹ đơn thân, nhận con nuôi. Trong một gia đình hoàn chỉnh, vai trò người chồng không thể thiếu. Nhưng với điều kiện hai vợ chồng phải hiểu nhau, tôn trọng nhau, thông cảm cho nhau. Nhưng nếu bản thân tôi không tìm được một người chồng như thế, thì tôi làm mẹ đơn thân. Giữa một đứa trẻ chỉ có mẹ nhưng được chăm sóc vàc giáo dục tốt và một đứa có đầy đủ bố mẹ nhưng suốt ngày phải chứng kiến bố mẹ chúng cãi nhau, thậm chí đánh nhau. Bạn sẽ chọn cách nào để nuôi dưỡng đứa trẻ ấy?
Cuối cùng, mọi người khi đọc bài của tôi, đã bị ngộ nhận về câu "Trai không phải là tất cả" nên đã sinh ra nhiều cuộc cãi vã nảy lửa giữa các bạn nam và bạn nữ. Một số bạn nam đã "nhảy dựng" lên chất vấn lại rằng tôi nói vậy là không coi bố, anh trai ra gì. Hoặc không có trai ai giúp tôi sinh con... Xin mọi người hãy bình tĩnh lại. "Trai" mà tôi nhắc đến ở đây là những đối tượng thuộc phạm vi yêu đương, một đối tượng quan tâm của những cô gái đang ế như tôi. Không phải tất cả những ai trên chứng minh nhân dân có ghi giới tính nam đều nằm trong chữ "trai" mà tôi muốn nhắc đến. Vì vậy, đừng hú gọi bố hay anh trai tôi vào đây.
Ví dụ, trong cuộc sống có rất nhiều vấn đề chúng ta cần quan tâm như học hành, công việc, bạn bè, đồng nghiệp, tình yêu... Nếu bạn là một người đang yêu, thì cái mối quan tâm đầu tiên thường dành cho hai chứ "tình yêu" ấy. Nghĩa là dù bận việc, bận học, hẹn hò với bạn bè, đồng nghiệp thì trí óc và con tim của bạn cũng đều hướng về người ấy. Luôn luôn muốn biết người ấy đang làm gì, đi với ai, có khỏe không, ăn được không, thích cái gì, ghét cái gì... Khi đó "trai" đối với những cô gái đang yêu gần như là "tất cả". Còn với một kẻ ế như tôi, không thương ai nhớ ai thì "trai" đúng là "không phải là tất cả". Tôi tự do làm tất cả những điều mình thích.
Tóm lại, tôi, 30 tuổi và trai với tôi không phải là tất cả! Và đừng ai nói với tôi, không lấy chồng là bất hiếu. Tôi nghĩ, bậc làm cha mẹ nào khi sinh con ra đều muốncon thành đạt về mọi mặt, công việc và cuộc sống. Nhưng điều họ mong mỏi nhất là con thật sự hạnh phúc với cuộc sống hiện tại, không có sự gò bóp, áp đặt, chịu đựng hay thúc ép khi đưa ra bất cứ quyết định hay hành động nào. Như mẹ tôi đã nói, sống thật tốt cuộc đời của chính mình, chính là sự báo hiếu tốt nhất cho cha mẹ.
Theo Phununews
Cô ấy là cuộc đời, em chỉ là một cuộc chơi... Noi lam sao cho hêt, răng em đa yêu anh rât nhiêu. Con anh đa trao hêt cho ngươi con gai anh vôn đa, đang va se mai yêu. Anh lưa dôi em. Nêu em biêt minh chi la ke thay thê.. ảnh minh họa Chăng hiêu sao mây hôm nay em hay bi thưc giâc giưa đêm. Bưng tinh, rôi bât giac...