Bạo lực học đường: Vấn nạn toàn cầu
Các trường học và chính phủ các nước trên thế giới đang đau đầu vì bạo lực học đường ngày càng nghiêm trọng.
Họ buộc đứa con trai 10 tuổi của tôi phải quấn giấy vệ sinh đã sử dụng lên đầu của mình “, một người mẹ ở Bắc Kinh đã than phiền trên WeChat vào năm 2016. Dòng tin của người mẹ này đã nhanh chóng lan truyền khắp mạng xã hội Trung Quốc. Bởi lẽ, nó đã chạm vào một nỗi nhức nhối trong một đất nước mà tình trạng bắt nạt ở trường học đã trở thành chuyện thường ngày ở huyện.
Trường học của con trai cô ấy, một trong những trường xịn nhất Bắc Kinh, đã phớt lờ, xem đó như một “ trò đùa tinh quái vô hại giữa những đứa trẻ”. Nhưng nhanh chóng sau đó, một loạt báo cáo về những trò bắt nạt ác ý và tồi tệ hơn tại các trường học khác đã được công bố.
Giới quan chức Trung Quốc đã nhanh chóng vào cuộc, thông qua một đạo luật chống bạo lực học đường ở cấp quốc gia và cấp địa phương. Vì thế, hiện nay, chính sách chống bạo lực học đường của Trung Quốc nằm trong số những chính sách khắt khe nhất thế giới. Tại một quận ở Bắc Kinh, các trường công buộc phải báo cáo các vụ bắt nạt, bạo lực học sinh cho giới chức trách ngành giáo dục ở địa phương trong vòng 10 phút khi phát hiện.
Các khảo sát ở Anh Quốc và Mỹ cũng cho thấy mối lo lớn nhất của các bậc cha mẹ khi con đến tuổi đi học là chúng sẽ bị bạn bè bắt nạt. Tại Nhật, ngày càng nhiều học sinh tự sát vào ngày 1.9, chỉ trước khi bắt đầu học kỳ mới, nhiều hơn bất kỳ ngày nào khác.
Nhưng các nhà làm giáo dục lại gặp khó khăn trong việc phát hiện các vụ bắt nạt, chứ đừng nói đến việc ngăn chặn, trong khi nhiều em quá xấu hổ không dám nói cho giáo viên biết mình bị bắt nạt. Một sinh viên tốt nghiệp Đại học Oxford cho biết cậu “bị tổn thương về mặt tình cảm ít nhất 5 năm” sau khi bị tra tấn hồi học cấp 2 ở Hồng Kông.
Trên toàn cầu, xu hướng bạo lực dường như lên tới đỉnh điểm ở các năm đầu của tuổi teen, giảm dần ở các lứa tuổi lớn hơn. Các cậu bé có xu hướng bắt nạt cả bạn nam lẫn bạn nữ, nhiều hơn so với các bạn gái. Con gái có xu hướng bắt nạt các bạn nữ khác. Con trai hay dùng tay chân gây thương tích, còn con gái thích tra tấn tinh thần hơn, như lan truyền tin đồn sai lệch hoặc cô lập một bạn nào đó ra khỏi nhóm (gần đây xu hướng bạo lực ở nữ giới đang gia tăng).
Trẻ em thuộc dân tộc thiểu số, có chiều cao khiêm tốn, béo phì hoặc khuyết tật, đồng tính hoặc có kỹ năng xã hội kém có nguy cơ cao bị bắt nạt. Đáng nói là nạn nhân của các vụ bạo lực học đường có thể quay sang bắt nạt những bạn khác.
Video đang HOT
Tình trạng bạo lực học đường cũng khác nhau ở khắp nơi trên thế giới. Các số liệu thu thập được chủ yếu dựa trên báo cáo của chính các học sinh nên có thể chưa phản ánh đầy đủ tình trạng nhức nhối của vấn nạn này. Theo đó, nạn bạo lực thường xuyên xảy ra nhất ở châu Phi. Một khảo sát từ năm 2011 cho thấy 70% học sinh Ai Cập từ 13-15 tuổi cho biết bị bắt nạt ít nhất 1 lần trong 1 tháng. Trong khi đó, tại Thụy Điển, theo một khảo sát năm 2014, chỉ có 11% học sinh trong cùng độ tuổi cho biết họ bị bắt nạt trong tháng vừa qua. Tại Mỹ, Anh và Canada, tỉ lệ này khoảng từ 25-33%.
Hầu hết các nước giàu đều có luật chống bạo lực học đường. Tại Anh, tất cả các trường công kể từ năm 2006 được yêu cầu phải áp dụng một chính sách chống bạo lực toàn trường. Đến năm 2015, mỗi bang ở Mỹ đã có luật chống bạo lực. Các bang có các quy định khắt khe nhất như Massachusetts yêu cầu nhân viên trường học phải báo cáo tất cả các vụ bắt nạt cho hiệu trưởng và hiệu trưởng phải “ngay tức khắc thực hiện một cuộc điều tra”.
Tuy nhiên, theo Christina Salmivalli, Đại học Turku ở Phần Lan, nhân tố quan trọng chống nạn bạo lực ở các trường là làm sao khuyến khích những người đứng ngoài vào cuộc. Động cơ chính dẫn đến bạo lực là địa vị xã hội. Bằng cách giáo dục những người đứng ngoài cuộc lên tiếng, hoặc ít nhất không cười nhạo nạn nhân, “sự tưởng thưởng xã hội” của nạn bạo lực có thể giảm đi, bà nói.
Cuối những năm 2000, Salmivalli đã lập một chương trình chống bạo lực học đường gọi là KiVa, bao gồm các bài tập xây dựng nhóm và các mô phỏng trực tuyến. Hiện tại, chương trình này được dạy ở hàng ngàn trường học tại Phần Lan và hàng trăm trường học trên thế giới, với kết quả đầy hứa hẹn. Hầu hết các khảo sát về tác động của KiVa cho thấy số vụ báo cáo bị bắt nạt giảm đáng kể.
Cũng có những phương pháp khác. Trường Quốc tế Bắc Kinh đã “cắm” nhân viên an ninh ở mọi phòng thay đồ (giải pháp này lại ít có trường nào có khả năng tài chính làm được). Nhiều tài xế lái xe buýt cho trường học ở Bắc Mỹ chỉ định cả ghế ngồi cho học sinh; những “phần tử” bị nghi ngờ hay bắt nạt người khác được cho ngồi ở ghế đầu.
Mỗi lớp học ở Trường Rhiw-Bechan tại Wales có cả “hộp thư giải sầu” cho học sinh để báo cáo các vụ bắt nạt mà không phải tiết lộ danh tính. Hay một dự luật chống bạo lực học đường được đề xuất vào tháng 3 ở Pennsylvania, Mỹ sẽ cho phép một thẩm phán bắt cha mẹ làm công ích hoặc phạt 500-750USD nếu con họ bị bắt quả tang bạo lực với bạn, từ lần vi phạm thứ 3.
Tuy nhiên, một số phương pháp lại phản tác dụng. Các phương pháp “bắt cặp” kẻ bắt nạt với nạn nhân để hàn gắn mối quan hệ có thể khiến nạn nhân bị tra tấn thảm hơn. Một số hình thức phạt như buộc nghỉ học có thể chỉ là chuyển rắc rối đó sang nơi khác.
Những khác biệt văn hóa cũng làm cho vấn đề bạo lực học đường khó giải quyết. Tại Trung Quốc, chẳng hạn, người lao động từ nông thôn lên thành phố làm việc bị đối xử như công dân hạng hai. Vì thế, con cái của họ khi bị bắt nạt cũng ít nhận được sự thông cảm, quan tâm từ giáo viên. Những bất công như vậy cũng giúp giải thích tại sao một số nạn nhân luôn cho rằng chỉ có thể dùng bạo lực để giải quyết bạo lực.
Theo nhipcaudautu
Nhà vệ sinh trường học nông thôn vừa thiếu, vừa bẩn
Trường Tiểu học Sông Trí (Hà Tĩnh) có 1.180 học sinh, nhưng chỉ có một khu vệ sinh và thường xuyên trong tình trạng thiếu nước xả.
Khu vệ sinh ở trường học nông thôn hầu hết nằm tách biệt với dãy nhà học, một số trường mới xây thì có thêm khu phụ nằm trong dãy nhà học. Tại Hà Tĩnh, gần 74% trong số hơn 3.310 nhà vệ sinh từ mầm non đến THPT được xây kiên cố. Tuy nhiên, cũng giống như trường ở thành phố, những công trình này đang trong tình trạng quá tải, xuống cấp và bẩn thỉu.
Tại Trường Tiểu học Sông Trí (thị xã Kỳ Anh, Hà Tĩnh), khu vệ sinh đặt phía sau dãy nhà hai tầng. Công trình cao 4 m, rộng 5 m với hai nhà vệ sinh, 9 hố đại tiện và 2 dãy tiểu tiện. Phía trên mái đặt bể nước, có ống dẫn xuống dưới để rửa tay, xả hố tự hoại. Tuy nhiên, bể liên tục thiếu nước. Các bồn rửa tay cũng như tự hoại chỉ đựng rác và lá khô, giấy vệ sinh lúc có lúc không.
Bồn rửa trong nhà vệ sinh Trường Tiểu học Sông Trí khi chưa dọn dẹp. Ảnh: Đức Hùng
Phụ huynh tên Hải chia sẻ nhiều lần nghe con gái kể không dám đi vệ sinh vì trong phòng tiểu tiện và đại tiện thiếu người dọn dẹp. "Tôi rất lo lắng khi việc tế nhị của các cháu không được chăm lo chu đáo", anh nói.
Ban giám hiệu nhà trường lý giải đã có kế hoạch phân công học sinh dọn, thuê người dội rửa hàng ngày, song do số học sinh đông (1.180) nên dọn không kịp. Sau khi phụ huynh kiến nghị, trường Sông Trí đã dọn dẹp, riêng công trình xuống cấp chưa được sửa chữa.
Nằm ở khu vực miền núi của huyện Kỳ Anh, Trường Tiểu học Kỳ Sơn thiếu thốn nhiều thứ. Nhà vệ sinh được xây năm 2007, do một dự án tài trợ. Công trình cao 4 m, rộng 3,2 m, bên trên lợp tôn, xung quanh xây bao, có phòng tách biệt hai dãy cho nam và nữ, một bể nước dội chung.
Học sinh tên Bảo cho hay, đến mùa mưa bão, nhà vệ sinh thường bị gió tốc mái, em và các bạn sợ, không dám đi. Ngày thường, việc "giải quyết nỗi buồn" cũng hạn chế, bởi tường ẩm, nước ngấm vào, đứng từ xa 3 m đã phải ngửi mùi khai.
"Em hiểu nhịn vệ sinh sẽ không tốt cho sức khỏe, song thú thật khi vào đó em không chịu được mùi hôi. Mong trường nâng cấp công trình sạch sẽ hơn, các bạn có ý thức khi đi vệ sinh, giữ gìn môi trường chung", Bảo nói.
Nhà vệ sinh của Trường Tiểu học Kỳ Sơn. Ảnh: Đức Hùng
Theo Hiệu trưởng Nguyễn Công Trãi, trường vừa xây mới nhà vệ sinh cho giáo viên, hết 180 triệu đồng. Nhà vệ sinh cho học sinh thì "chỉ có xây mới là hợp lý, còn mỗi năm bỏ ra vài chục triệu để nâng cấp không ăn thua".
Tại nhiều trường nông thôn như Tiểu học Thạch Thanh (huyện Thạch Hà), Tiểu học Kỳ Thịnh (thị xã Kỳ Anh), THCS Đại Thành (huyện Cẩm Xuyên)..., công trình vệ sinh được xây từ lâu, đa số từ nguồn tài trợ, huy động xã hội hóa.
Các trường bố trí hai dãy nhà vệ sinh dành riêng cho giáo viên và học sinh. Công trình cao hơn 3 m, rộng 3-5 m, cửa phòng làm bằng sắt, bên ngoài tường ẩm mốc, cũ kỹ. Phía trong nhà tự hoại ốp gạch, giấy vệ sinh được bố trí mỗi phòng một cuộn, bể nước xây bên ngoài phòng tiểu tiện để dùng chung.
Việc dọn dẹp do bảo vệ kiêm nhiệm, một số đơn vị hợp đồng thời vụ với lao động địa phương, kinh phí khoảng 2 triệu đồng mỗi tháng. Giáo viên và Ban giám hiệu sẽ giám sát vào giữa giờ ra chơi hoặc khi kết thúc buổi học, có thiếu sót sẽ góp ý lại với người phục vụ.
"Trường thuộc vùng lấy đất quy hoạch cho khu công nghiệp, tạm thời không thể sửa chữa hay xây mới, khi nào có chỉ thị sẽ chuyển đi nơi khác. Khu vệ sinh chỉ đáp ứng được thiểu số, còn nếu so sánh với những trường ở thành thị thì không thể bằng", lãnh đạo trưởng Tiểu học Kỳ Thịnh nói.
Nhà vệ sinh của Trường Tiểu học Thạch Thanh. Ảnh: Đức Hùng
Ông Nguyễn Quốc Anh, Phó giám đốc Sở Giáo dục và Đào tạo Hà Tĩnh cho biết, nhà vệ sinh của các trường nông thôn chưa đáp ứng được đa số nhu cầu của học sinh, do ở quê huy động nguồn xã hội hóa khó khăn.
"Tỉnh đang chỉ đạo các địa phương soát xét, đề nghị khi làm trường phải xem nhà vệ sinh là hạng mục ưu tiên thi công. Việc xây dựng sẽ huy động nhiều nguồn, vừa ngân sách và xã hội hóa. Ở nông thôn, sẽ gắn liền với chương trình xây dựng nông thôn mới", ông Quốc Anh nói.
Đức Hùng
Theo VNE
Rèn kỹ năng tự lập và phòng tránh xâm hại tình dục cho học sinh Hôm nay, 14-10, hơn 200 học sinh từ mười trường tiểu học, THCS, câu lạc bộ trên địa bàn Thủ đô đã góp mặt tại hương trình "Sân chơi kỹ năng" TP Hà Nội lần 7 năm 2018, nhằm tự trang bị những kiến thức cơ bản để tự tin, linh hoạt hơn trong ứng phó với các tình huống khẩn cấp có...