Bàng hoàng phát hiện người yêu mang danh thiếu gia lại làm…trai bao
Nghĩ đó là nhà bố mẹ Trung nên tôi giấu anh âm thầm tiếp cận và sự thật đã khiến tôi bàng hoàng đến tê tái, vì ngôi nhà đó là của 1 bà chủ giàu có nhưng góa chồng đã lâu. Trung là nhân tình trẻ “bền nhất”, được bà chủ si mê, cung phụng tiền tiêu không tiếc vì Trung đẹp trai, trẻ khỏe khiến bà chủ rất hài lòng.
ảnh minh họa
Trong buổi tiệc mừng sinh nhật lần thứ 20 của Cẩm Tú – cô bạn cùng học chung khóa với tôi ở trường Đại học Mĩ Thuật, là con gái rượu của một doanh nhân buôn bán bất động sản nổi tiếng, tôi đã lọt vào mắt xanh của Trung. Suốt buổi tiệc Trung không ngại tìm mọi cách để tiếp cận tôi, mặc dù trong số bạn bè nữ giàu sang của Cẩm Tú có không ít cô gái xinh đẹp, trẻ trung, sành điệu chẳng cần giấu những ánh mắt ngưỡng mộ dành cho Trung.
Phải công nhận Trung nổi bật trong đám thanh niên trai tráng có mặt trong buổi tiệc, Trung cao ráo, khuôn mặt đẹp trai rất nam tính, ăn mặc lịch thiệp, cử chỉ, nói năng lịch lãm khiến con tim tuổi 20 chưa một lần yêu của tôi đã loạn nhịp vì anh. Trung mạnh dạn nói lời đề nghị tôi làm bạn gái của anh chỉ sau vài buổi chúng tôi gặp gỡ ở quán café gần trường tôi học.
Trung cho biết anh hơn tôi 5 tuổi, đã tốt nghiệp trường Đại học Kiến Trúc và làm việc cho công ty gia đình do bố anh làm giám đốc, nên mới có dịp quen Cẩm Tú bạn tôi.
Trung nắm rõ lịch học của tôi, nên mỗi lần rời giảng đường đã thấy Trung đợi tôi bên chiếc xe tay ga đời mới cùng nụ cười nồng ấm trên môi. Bạn bè trong trường đều cho rằng tôi có Trung như trúng số độc đắc, mặc dù tôi nổi tiếng là hoa khôi của trường, nhưng gia đình ở quê chỉ sống nhờ ruộng vườn và khi chưa quen Trung tôi vẫn phải đi dạy thêm để có tiền đóng học phí.
Trung yêu chiều tôi lắm, sinh nhật hay ngày lễ thậm chí không cần dịp nào anh cũng có quà cho tôi mà toàn những món đồ có giá trị như váy áo, túi xách hay mĩ phẩm đắt tiền. Rồi Trung dứt khoát không cho tôi đi dạy kèm nữa mà hàng tháng anh đưa cho tôi một số tiền đủ để chi dùng cho việc học cũng như việc sinh hoạt của tôi.
Học hết năm thứ 3, tôi nghe lời Trung chuyển ra 1 căn phòng tuy nhỏ nhưng đầy đủ tiện nghi do Trung thuê trong một ngõ vắng để Trung thỉnh thoảng ghé về sống cùng tôi. Nghĩ trước sau gì mình cũng làm dâu nhà giàu, là vợ của thiếu gia nên tôi vui vẻ dâng hiến cho Trung mà không cần so đo, tính toán.
Thế nhưng ăn ở như vợ chồng với Trung hơn 1 năm mà lần nào tôi đòi anh đưa về gia đình anh cho biết nhà, biết bố mẹ của anh, anh cũng đều khéo léo từ chối với 2 lí do bố mẹ anh khó tính để từ từ anh thuyết phục, chứ đường đột đưa tôi về ra mắt bố mẹ lại ngăn cấm vì không môn đăng hộ đối với gia cảnh nhà anh.
Rồi tình cờ trong một lần đi thực tế để lấy tài liệu làm luận án tốt nghiệp tôi nhìn thấy Trung vào một ngôi nhà 3 tầng rộng lớn, có kiến trúc sân, vườn hiện đại. Nghĩ đó là nhà bố mẹ Trung nên tôi giấu anh âm thầm tiếp cận và sự thật đã khiến tôi bàng hoàng đến tê tái, vì ngôi nhà đó là của 1 bà chủ giàu có nhưng góa chồng đã lâu. Trung là nhân tình trẻ “bền nhất”, được bà chủ si mê, cung phụng tiền tiêu không tiếc vì Trung đẹp trai, trẻ khỏe khiến bà chủ rất hài lòng.
Vậy là xong, giấc mơ làm dâu nhà giàu, làm vợ thiếu gia của tôi đã tan như bọt xà phòng gặp nước, hóa ra bấy lâu nay Trung yêu tôi như yêu 1 tấm bình phong để che cho mình hành nghề trai bao yên ổn. Hối hận, nhưng tôi biết là muộn để tôi tìm lại những gì mình đã mất vì sự ngu dốt khó tha thứ mà tôi mắc phải…
Video đang HOT
Theo TPO
Bàng hoàng phát hiện chồng vô sinh nhưng vợ vẫn có con
Giây phút đó em cảm tưởng mình không thể thở nổi, chồng em vô sinh ư? Đã thế còn ngoại tình chuyện quái quỷ gì đang xảy ra thế này. Nếu anh ta vô sinh thì con em là con của ai...
$imgtext
Khi viết những dòng này tâm trạng em đang rối bời lắm, em không biết phải xử lý thế nào nên lên đây tâm sự mong nhận được lời khuyên từ các mẹ. Em kết hôn đến nay đã 4 năm rồi, 2 đứa lấy nhau vì tình yêu chứ không phải qua mai mối hay ép buộc. Cưới nhau về được gần 1 năm thì em dính bầu, lúc đó cả nhà chồng em vui lắm vì họ cứ sợ em bị tịt do thả mãi mà không thấy bụng phình lên.
Mẹ chồng em thì đặc biệt nuông chiều con trai từ nhỏ nên chuyện gì 2 mẹ con cũng nhỏ to với nhau. Nhiều lúc em cũng chạnh lòng lắm, bà cũng khó tính nên cảnh sống chung đôi khi khiến em mệt mỏi và ngột ngạt vô cùng. Đôi lúc mẹ mắng em chồng không bênh mình mà lại đi bênh vực mẹ khiến em uất ức đến mức trầm cảm.
Đêm nằm cạnh nhau em nói với chồng: "Anh là chồng em sao chuyện gì anh cũng nghe mẹ thế, em thấy bơ vơ và lạc lõng trong ngôi nhà này lắm. Con cái 1 mình em lo, anh chẳng chịu đỡ đần em gì cả". Mỗi lúc ấy anh ta lại nhẹ nhàng: "Anh nói thế để mẹ nguôi ngoai bớt giận cho gia đình yên ấm đấy chứ, em chấp làm gì em cứ biết anh thương em thương con là đủ". Nói thì hay lắm nhưng toàn biểu hiện ngược lại thôi.
Khi con em được 2 tuổi thì chồng em phải đi làm xa nhà gần 20 cây số, dự án trên đó thiếu người nên anh ấy phải lên giám sát. Nhiều hôm mưa gió hoặc mệt quá mẹ em bảo chồng em ngủ lại cơ quan, mặc cho em bảo: "Ngủ ở ngoài con sợ chồng con lại léng phéng với người khác thì nguy". Lúc đó bà bĩu môi: &'Con tôi nuôi tôi hiểu, nó không phải đứa dễ dãi buông thả. Nếu cô đã nghĩ thế trước đây còn cưới nó làm gì".
Em chỉ biết ngậm ngùi ôm con, đôi lúc em muốn 2 mẹ con gần nhau lắm nhưng bà cứ đẩy em ra xa nên em thực sự bất lực. Chồng em ngủ ngoài 1 lần, 2 lần rồi cũng thành quen. Mỗi lần em dặn không được làm gì có lỗi với vợ con thì chồng em lại bảo: "Anh biết rồi, công trường toàn đàn ông lấy đâu ra gái gú mà em cứ lo xa, 2 mẹ con nghỉ ngơi đi".
Em ôm con ngủ nhưng thú thực thấy bất an vô cùng, dạo này chồng về nhà không còn mặn mà chăn gối như trước nữa. Nếu em đòi quá thì mới chiếu lệ làm qua loa, thỉnh thoảng thấy anh ấy ngồi trầm ngâm hút thuốc như kẻ mất hồn. Rồi 1 ngày khi em bê đồ đi phơi thì vô tình nghe được cuộc trò chuyện giữa chồng và mẹ chồng:
- Mẹ ơi con bồ con nói nó dính bầu rồi mẹ à.
Nghe đến đó em bủn rủn đứng không vững nữa, nhưng sợ bị phát hiện nên vẫn cố đặt cái chậu xuống nhẹ nhàng, nước mắt rơi lã chã.
- Sao mà dính bầu được, con vô sinh rồi cơ mà. Hay con đó nó định ngủ với thằng khác rồi bắt mày úp sọt, nếu thế thì đừng có hòng.
- Giờ con sợ nó tìm đến đây làm ầm lên vợ con biết thì nguy.
- Đàn ông bồ bịch là chuyện thường, nó biết cũng chỉ khóc mấy hôm là lại qua chuyện ấy mà, yên tâm đi. Nếu cần để con bồ đó mẹ giải quyết cho, đừng lo.
- Thế mẹ giúp con nhé, con đó bám dai như đỉa ấy.
Giây phút đó em cảm tưởng mình không thể thở nổi, chồng em vô sinh ư? Đã thế còn ngoại tình chuyện quái quỷ gì đang xảy ra thế này. Nếu anh ta vô sinh thì con em là con của ai, em có ngủ với ai ngoài chồng mình đâu. Em choáng váng ngất xỉu tại chỗ, tỉnh dậy em thấy anh ta ngồi bên.
- Vợ ơi em tỉnh rồi à?
Em không nói nổi câu gì, chỉ nằm đờ đẫn nhìn lên trần nhà, nước mắt thi nhau rơi.
- Em nghe anh giải thích đã, xin em đừng như vậy, em nói gì đi.
- Thế... anh muốn tôi nói gì?
Cổ họng em nghẹn ứ.
- Anh.. anh xin lỗi anh sai rồi.
- Anh đã phản bội mẹ con tôi, anh có bồ và mẹ anh còn a dua theo. Mẹ con anh có còn là con người hay không?
- Anh không dám nữa đâu anh xin thề đấy.
- Mẹ anh nói anh bị vô sinh, vậy con tôi là con của ai, hả? Sao tôi có thể sinh ra nó, anh nói đi?
- Để anh giải thích đã, thằng Bi là con anh, anh tin điều đó. Thật ra gần 1 năm trước anh bị bệnh, lúc đi khám anh đã thắt ống dẫn tinh lại. Từ đó anh không thể có con được nữa, em... em thông cảm cho anh nha.
Tôi hét lên như phát điên:
- Anh bị bệnh gì, anh làm chuyện đó mà không hỏi ý kiến của tôi ư? Mẹ con anh cứ làm với nhau thế à, tôi... tôi là vợ anh đấy. Anh định chuyện gì cũng cho mẹ biết còn cho tôi ra rìa đến bao giờ. Giờ thì hay rồi, anh có còn bồ và nó đang mang bầu đó, mẹ con anh rước nó về mà sống chung. Mẹ anh còn bảo nếu tôi biết chuyện thì sẽ chỉ buồn 1 vài ngày là hết ư, bà ta cũng là phụ nữ sao có thể thốt ra mấy lời đó.
(Ảnh minh họa)
Em hét to lên cho bà mẹ chồng nghe thấy, vì tức nước thì vỡ bờ. Bà ta chạy lên không an ủi hay hối lỗi với em câu nào thì thôi còn cho em mấy cái tát rồi chửi bới em thậm tệ xưng mày tao này nọ. Em ôm đồ đi ra khỏi nhà, em bế con về ngoại thì bị chồng và mẹ giật giật lại. Mẹ chồng còn đánh em bầm tím mặt, còn gã chồng thì đứng trơ ra 1 lúc sau đó bảo:
- Cô không được đưa thằng bé đi, dù tôi có làm sai tôi cũng là bố nó.
- Anh không có tư cách làm bố.
- Mày cút đi, cháu tao tao nuôi, mày đừng bén mảng về cái nhà này nữa.
Sau mấy tiếng giằng co em phải ra đi trong đau đớn, em vẫn chưa đưa con về bên mình được mặc dù thằng bé khóc đòi mẹ ghê lắm. Hai hôm nay em khóc đến hao gầy, mọi chuyện xảy ra quá đột ngột khiến em sốc và kiệt quệ sức lực lẫn tinh thần. Giờ em nên làm gì đây các chị, em phải làm gì để được gặp con đây? Em sợ nếu mình đòi ly hôn vẫn sẽ không có quyền nuôi con vì lương em chưa bằng lương chồng. Em bế tắc và đau khổ quá, xin hãy cho em lời khuyên.
Theo Phununews
Tưởng săn được thiếu gia, hóa ra vớ phải trai "đào mỏ" ...Nhưng để bố mẹ anh biết tôi cũng vững vàng về kinh tế và yêu anh không phải vì nhà anh giàu có, anh cần tôi phụ thêm với anh một số tiền để anh mua "tặng" tôi một chiếc xe ô tô, anh sẽ dạy tôi lái xe và "đến ra mắt nhà chồng tương lai cho hoành tráng"... ảnh minh họa...