Bạn đọc viết: Thiêng liêng hai tiếng “thầy cô”
Đang chạy xe trên đường, bỗng tiếng “thưa cô” vang lên. Thanh âm gọi với theo từ mấy em học sinh tan trường ấy làm lòng người vui đến lạ…
Ảnh minh họa
Khi tôi đang gõ những dòng này thì chiếc điện thoại rung nhẹ và hiện lên dòng chữ “Cô ngủ chưa cô?” từ trò cũ. Em ấy là một trong số những “đứa con” đầu tiên của tôi hơn mười năm về trước. Ngày ấy, tôi là cô giáo trẻ bỡ ngỡ về trường, các em thỉnh thoảng vẫn gọi “chị” đầy mến thương. Giờ các em đã tung cánh về nhiều phương trời nhưng chúng tôi vẫn liên lạc thường xuyên và kỷ niệm vẫn đầy ắp, ấm áp trong tim.
Trò mới thì ngày ngày vẫn léo nhéo “cô ơi”, “ơi cô”, “cô ơi cô” mỗi khi giải bài tập không xong hoặc là muốn năn nỉ khuất hẹn thời gian nộp bài. Đang chạy xe trên đường, bỗng tiếng “thưa cô” vang lên. Thanh âm gọi với theo từ mấy em học sinh tan trường ấy làm lòng người vui đến lạ. Vào quán cơm bụi, đang loay hoay gọi cơm, lại giật mình vì hai tiếng “thưa cô”. Cô trò cùng cười nhìn nhau, e thẹn…
Giữa bao nhiêu bộn bề tất bật của cuộc sống và vòng vây ảm đạm của nhiều câu chuyện buồn về giáo dục, may mắn thay ngày ngày tôi vẫn bắt gặp những lời thưa gửi, lời chào hỏi “Cô ơi” ấm áp. Lòng tôi bỗng nhẹ tênh trút bỏ bao ưu phiền đeo đẳng lâu nay.
Nghề giáo, đâu đơn giản là ngày ngày lên lớp truyền đạt kiến thức cho lớp lớp thế hệ học trò. Nghề giáo còn là nghề “ trồng người”, gieo tính cách, uốn tâm hồn và vun xới nhân cách cho con trẻ. Và muốn “dạy người”, lẽ tất nhiên thầy phải là một tấm gương mẫu mực, sáng trong.
Tấm gương của thầy cô không nhất thiết phải chỉn chu trong mọi hành động, lời nói, suy nghĩ, thái độ. Nhưng mỗi thái độ, suy nghĩ, lời nói, hành động ấy lại cần đạt được sự chuẩn mực nhất định, vừa đủ để trò vừa kính vừa mến và phục.
Làm thầy khó lắm, ngoài việc trau dồi một vốn tri thức uyên thâm, “biết mười dạy một” còn phải trui rèn sự kiên nhẫn, lòng bao dung. Và quan trọng nhất là phải trang bị cho mình một tình yêu thương con trẻ.
Có tình yêu thương, người thầy mới đủ kiên nhẫn giảng lại bài toán khó. Có tình yêu thương, thầy mới quyết tâm vượt đường xa đón trò quay lại lớp. Có tình yêu thương, thầy mới đủ bao dung trước lỗi lầm của trò, dẫu cho mọi người có quay lưng, phê phán thì tấm lòng của thầy vẫn còn chỗ cho em nương náu và vòng tay thầy vẫn sẵn sàng nắm lấy tay em đi tiếp chặng đường dài chông gai…
Bởi vậy, không yêu thương con trẻ, xin đừng làm nhà giáo. Đối tượng bạn tiếp xúc mỗi ngày không phải là đống giấy tờ, sản phẩm may mặc, dây chuyền máy móc… như nhiều ngành nghề khác. Mỗi chuyến “đò” tri thức hàng năm, bao nhiêu học sinh là bấy nhiêu con người với những cá tính riêng biệt.
Người thầy còn phải là một người cha, người mẹ và người bạn của trò. Phải nhanh nhạy nắm bắt được ánh mắt cô bé này hôm nay sao buồn quá, theo dõi được lực học cậu bé kia bỗng dưng sút hẳn,… Một vẻ mặt nghi ngại, một lời nói ấp úng… cũng sẽ là những “tín hiệu” khiến thầy biến thành nhà tâm lý giải mã và giải tỏa những vướng mắc trong lòng trò.
Video đang HOT
Hành trình gieo con chữ, gieo nết người dài đăng đẳng và đầy chông gai. Nhưng tôi tin rằng với những hạt mầm yêu thương, kiên nhẫn và bao dung mỗi ngày bạn gieo xuống, quả ngọt vẫn đang đợi chờ bạn ở phía trước.
Nhìn lại chặng đường cầm phấn của mình, tôi không dám khẳng định mình đã đủ yêu thương, đủ kiên nhẫn, đủ bao dung với trò. Lẽ tất nhiên đôi lúc chúng ta còn sơ sài bài giảng, xuề xòa trong cách rèn nếp người… Và chúng ta – những người thầy cần phải nhận ra rằng thỉnh thoảng chúng ta đã sai trong cách dạy trò nhưng “quên” thêm vào trong lời nói, hành động của mình một chút “yêu thương”.
Tôi chỉ muốn nhắn nhủ đến các đồng nghiệp, hãy chậm lại một chút để ngẫm, lắng lại một chút để nghĩ và bạn sẽ nhận ra rằng mình cần cho đi nhiều hơn nữa món quà – thương yêu. Để hai tiếng “thầy cô” mãi mãi thiêng liêng và ấm lòng, bạn nhé!
Nguyễn Thùy
Theo Dân trí
Có ai nghe thấy người thầy đang kêu cứu?
Sau những câu chuyện buồn trong giáo dục thời gian qua, có khi nào chúng ta tự hỏi: phải chăng giáo viên đang thiếu trầm trọng những khóa đào tạo kỹ năng cũng như làm chủ cảm xúc của mình khi đứng lớp?
Tranh: Hữu Lộc
Tôi cũng là giáo viên và phải nói thật là có lúc tôi cũng "chết điếng" khi học sinh quậy phá. Nhưng tôi rút được kinh nghiệm: có lúc một lời phê bình hoặc roi vọt giúp con người ta trưởng thành, nhưng có không ít trường hợp bạo lực đã vô tình lấy cắp đi niềm tin của học trò vào thầy cô và vào chính học trò.
Trăm nghìn cách không có chỗ cho đòn roi
Cách đây 15, 16 năm, học sinh của tôi là những cô cậu 8X đời đầu. Ngày đó học sinh ngoan, ít cãi lời và tiếng nói của giáo viên khi đó cũng có trọng lượng hơn bây giờ nhiều. Tất nhiên cũng có những trường hợp cá biệt.
Những năm 2000, 2001, tôi chủ nhiệm lớp tổng hợp vì không chuyên khối nào cả, trong lớp cũng có những em là "đàn anh đàn chị" của trường. Có học sinh còn mang cả côn, dao trong cặp sách.
Có lần sau khi bị tôi nhắc nhở vì quậy phá lớp, em này nói: "Ở trong lớp em là người khác, ra khỏi trường em là người khác...". Cơn giận dữ của tôi bùng lên khi nghe lời thách thức, bất cần của học trò. Nhưng rồi tôi cố kìm nén, bước ra ngoài hít một hơi dài...
Cậu học trò này ít khi đến lớp, nếu đến chủ yếu chỉ để ngủ hoặc quậy. Nhiều lần tôi gửi giấy mời về gia đình nhưng khi thì bác xe ôm, khi thì bà bán xôi đóng thế đến. Tôi bị ban giám hiệu khiển trách không ít lần, điểm thi đua của lớp rất bết bát và luôn nằm trong tốp cuối của trường.
Thú thật, chẳng một giáo viên nào vui và toàn tâm toàn ý đứng lớp khi ban giám hiệu liên tiếp nhắc nhở, phê bình. Trong khi đó, tôi lại không nhận được sự hợp tác của phụ huynh.
Tôi cũng cảm thấy áp lực, cũng buồn, cũng thất vọng và mệt mỏi. Có lúc tôi nghĩ tại sao mình lại đen đủi như vậy? Tại sao các thầy cô giáo khác may mắn thế?
Điều đáng nói, có những khi học trò đẩy mình vào chân tường và sự thật là tôi rất vất vả trong việc kiềm chế bản thân. Tôi cũng cố nghĩ đủ kiểu để "kìm hãm" học trò cá biệt nhưng đều thất bại. Cuối cùng, lớp phải "đánh" vào kinh tế theo sự góp ý của lớp trưởng, bằng cách phạt tiền theo kiểu "có bệnh thì vái tứ phương".
Lớp tôi chủ nhiệm bắt đầu áp dụng "luật ngầm" như thế không ngờ có sự thay đổi. Tôi không cho rằng đó là biện pháp hữu hiệu, nhưng trong nhiều trường hợp để lớp có nề nếp thì phải thử các cách. Nhưng chắc chắn trong trăm nghìn cách rèn học trò không có chỗ cho đòn roi.
Trường học là nơi dạy yêu thương chứ không chỉ có điểm số. Trong ảnh: một thầy giáo ở huyện Sơn Hà, Quảng Ngãi rửa tay cho học trò khi đến thăm nhà các em - Ảnh: TRẦN MAI
Những áp lực dồn nén lên vai người thầy
Tôi từng chứng kiến cảnh người cha lột quần áo đứa con học lớp 7 và đánh con từ quán game về nhà. Trong suy nghĩ của người cha ấy, lột quần áo của con giữa đường là nghiêm khắc dạy dỗ, là thương con, vì tương lai của con. Nhưng hành động đó thực chất là làm nhục một con người.
Khi cha mẹ không tôn trọng con, giáo viên không tôn trọng học sinh, sao dám mong trẻ có niềm tin vào chính mình? Nhưng tự khi nào ngay chính những người thầy cũng đang rơi vãi niềm tin vào bản thân?
Vì đâu mà nghề giáo trở nên nông nỗi này? Ai cứu giáo viên chúng tôi? Ai mở đường cho chúng tôi? Tại sao thi thoảng đâu đó lại có những sự việc đáng tiếc xảy ra? Tại sao những người thầy như chúng tôi vẫn mãi đi tìm câu trả lời?
Có lẽ nạn nhân trong các sự việc này không chỉ học sinh, mà cả giáo viên. Có lẽ người đang cần cầu cứu lúc này chính là giáo viên. Bởi chúng tôi có trăm công nghìn việc đè nặng lên vai, lại phải "gánh team", chạy đua thành tích...
Nhưng điểm thi đua mà chi, thành tích mà chi bởi đó chỉ là ảo, còn tình yêu thương là thật. Trường học là nơi nuôi dưỡng con người, chứ không phải tạo ra thật nhiều điểm số.
Vì đâu những áp lực đang dồn nén lên vai người thầy? Chắc chắn là vì sự hài lòng của phụ huynh, của cấp trên và của xã hội. Có một sự thật là vì để đáp ứng những mong mỏi ấy, không ít giáo viên đã quên mất vai trò của mình là dạy chữ, dạy làm người cho trẻ.
Thay vào đó, họ cố gắng làm tròn vai nhưng lại vô tình đánh mất mình tự lúc nào. Nếu như giáo viên bộn bề với công việc của mình, không có khoảng lặng để thở, để nhìn lại và ngẫm nghĩ, rất có thể sẽ kéo theo những sai lầm này đến sai lầm khác.
"Vì đâu những áp lực đang dồn nén lên vai người thầy? Chắc chắn là vì sự hài lòng của phụ huynh, của cấp trên và của xã hội".
Cô giáo NGUYỄN PHI KHANH
Thiếu những khóa học đào tạo kỹ năng cho giáo viên
Ở trường tôi, thi thoảng cũng có đợt giáo viên được cử đi đào tạo, nhưng thực tế những khóa học ấy vẫn quá ít, chưa đủ đáp ứng. Chúng tôi vẫn còn "đói" những khóa đào tạo về kỹ năng, đặc biệt là kỹ năng trong giao tiếp với học trò, kỹ năng đưa học trò vào nề nếp.
Chung quy lại, giáo viên thời nay trăm công nghìn việc, nếu thiếu kỹ năng xử lý tình huống sư phạm sẽ từ nghiêm khắc dẫn đến bạo hành. Chúng ta không thể đổ lỗi cho áp lực, cho những căng thẳng, mệt mỏi để dẫn đến những hành động sai lầm. Làm chủ cảm xúc cũng là bài học mà mỗi giáo viên nên học.
Với những gì đã trải qua, tôi nhận ra dù nghiêm khắc cũng phải nghiêm khắc trong tình yêu thương. Và hơn cả, chúng ta đừng nhầm lẫn giữa nghiêm khắc và bạo hành. Đừng nuôi dưỡng những cảm xúc tiêu cực khi đứng lớp.
Bạo hành và nghiêm khắc là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau nhưng nhiều người lại nhầm lẫn, đánh đồng. Sau một sự vụ nào đó, dư luận lên tiếng chỉ trích người thầy.
Có người cho rằng giáo viên mà đánh, nặng lời với học sinh thì nên ra khỏi ngành. Nhưng trong thực tế đó chỉ là giải pháp tức thời, nhỏ lẻ. Chúng ta cần một giải pháp bền vững, chứ không thể rách đâu vá đấy.
Theo tuoitre
Cấp bách giáo dục giá trị cho học sinh Ngày nay, qua truyền thông, chúng ta bắt gặp không biết bao nhiêu thông tin đau lòng liên quan đến tuổi vị thành niên. Chất gây nghiện, say game, đánh nhau, làm chết bạn, cướp của, thậm chí đày đọa người thân chỉ vì tiền. Phải chăng trong công tác giáo dục của chúng ta đang có điều gì đó khiếm khuyết, chưa...











Tin đang nóng
Tin mới nhất

Còn nhiều băn khoăn về chứng nhận giỏi cấp tỉnh với học sinh điểm IELTS cao

Việc thực hiện chương trình, SGK mới còn nhiều khó khăn

Cấp phép tổ chức thi chứng chỉ HSK trở lại

Banner tìm hiểu ngày 22/12 của Trường ĐH Tôn Đức Thắng in hình lính Mỹ

Nhiều tỉnh cho học sinh nghỉ Tết hơn 10 ngày, Hà Nội lý giải nghỉ 8 ngày

Trường ĐH Kiên Giang dự kiến tuyển hơn 1.600 chỉ tiêu năm 2023

Trường Đại học Hồng Đức nâng cao chất lượng đào tạo sinh viên ngành giáo dục mầm non

Học sinh Hà Giang nghỉ Tết Quý Mão 12 ngày, từ 27 tháng Chạp

Nhiều tiết dạy sáng tạo tại hội thi giáo viên dạy giỏi Hà Nội

Trường Đại học Kinh tế Quốc dân công bố Đề án tuyển sinh đại học năm 2023

Tuyển sinh 2023: Đại học Kinh tế Quốc dân công bố đề án tuyển sinh

Cần cẩn trọng lựa chọn nhân sự, ra đề thi
Có thể bạn quan tâm

Phim 18+ cổ trang đến từ nước Ý gây choáng ngợp
Phim âu mỹ
07:46:19 11/03/2025
Bom tấn game kinh dị bất ngờ giảm giá sập sàn trên Steam, người chơi không nên bỏ lỡ
Mọt game
07:46:03 11/03/2025
Phim "Phá địa ngục" thay đổi 2 điều trong phiên bản ra mắt tháng 4
Phim châu á
07:43:16 11/03/2025
Gìn giữ và phát triển nghề làm ô giấy tại Lào
Thế giới
07:37:24 11/03/2025
Chuyện gì đã xảy ra với 218 đứa trẻ được sinh ra từ "ngân hàng tinh trùng của các thiên tài Nobel"?
Lạ vui
07:12:13 11/03/2025
Món quà được người mẹ đặt giữa nhà và phủ chăn kín mít khiến dân tình hoài nghi, vài giây sau lại mỉm cười hạnh phúc
Netizen
07:08:54 11/03/2025
Cha tôi, người ở lại - Tập 10: Nguyên tự nguyện cam kết 2 việc khó, để An được chơi với Thảo
Phim việt
07:06:45 11/03/2025
Nữ chính 'Cha tôi, người ở lại' gần 30 tuổi gây sốt với vai nữ sinh lớp 10 trong veo
Hậu trường phim
07:03:59 11/03/2025
Simone Inzaghi của Inter Milan đã biến hình
Sao thể thao
06:58:46 11/03/2025
Nam ca sĩ vừa qua đời đột ngột: "Ông hoàng RnB" Hàn Quốc, từng dìu dắt IU "một bước thành sao"
Sao châu á
06:49:44 11/03/2025