Bạn đọc viết: “Mẹ ơi, con không muốn đi học, lớp đông các bạn quá!”
Đến trước cửa lớp, con gái tôi thỏ thẻ trong nước mắt: “Mẹ ơi, con không muốn đi học, lớp đông các bạn quá!”. Câu nói của con như thức tỉnh tôi, tôi nhìn vào lớp học, lố nhố, đông đúc bao nhiêu là bạn nhỏ cùng độ tuổi lên ba như con gái tôi…
Ảnh minh họa
Năm học mới đã vào guồng, nhưng vẫn còn đâu đây nhiều trăn trở của những bậc cha mẹ có con em nay vào các lớp đầu cấp. Gần đây, đọc các thông tin về sĩ số của các lớp học từ 60 học sinh trong một lớp, thậm chí có nơi lên đến 70 em, mới thấy thương các cô giáo và các con vô cùng.
Những câu chuyện quá tải về sĩ số ngỡ chỉ diễn ra ở các thành phố lớn như Hà Nội và TP. Hồ Chí Minh nhưng không phải như vậy, vấn đề về sĩ số đã len lỏi đến rất nhiều những gia đình có con em trong tuổi đi học.
Năm nay, con gái tôi tròn ba tuổi – tuổi được phép đến trường Mầm non, lớp đầu tiên bé học sẽ là lớp Nhỏ. Bé thuộc dạng “lão làng” vì được mẹ gửi tại trường Mầm non mà bé đang theo học từ lúc 18 tháng tuổi. Được sự quan tâm, chăm sóc của những cô giáo ở đây, con gái tôi hết sức yêu thích việc đến trường đến lớp mỗi ngày. Thương con, tôi theo dõi sát sao mọi hoạt động của con trên lớp.
Được biết, lúc con học lớp Nhà trẻ, sĩ số đạt chuẩn là 30 cháu với hai giáo viên, thỉnh thoảng giờ ăn trưa, nhà trường tăng cường thêm một giáo viên nữa, vì các bé ở độ tuổi còn rất nhỏ, trong số đó có những bé còn chưa tự xúc cơm ăn được…
Có nền tảng như trên, các bé trong lớp con gái tôi hầu hết rất thích được đi học mỗi ngày. Sáng sáng, những người làm cha làm mẹ vui như hội vì lúc nào khuôn miệng xinh xắn của các con đều buông ra câu nói làm mát lòng mát dạ “Mẹ ơi, con muốn đi học”.
Thế mà chỉ trong vòng chưa đầy một tháng của năm học mới này, tôi chưa được nghe lại câu nói quen thuộc này của con gái bao giờ. Vào mỗi buổi sáng, tôi mong ngóng, chờ đợi và trên tất cả là được nhìn thấy vẻ mặt hân hoan, niềm vui sướng, phấn khởi của con gái khi được đến “ ngôi nhà thứ hai” để được gặp cô, gặp bạn, được chơi những món đồ chơi quen thuộc nhưng luôn hấp dẫn con mỗi ngày.
Nhưng thời gian trở lại đây, con gái tôi thay đổi hẳn, bé không còn thiết tha việc đến lớp, đến trường nữa. “Mẹ ơi, con không muốn đi học đâu, con thích được ở nhà” con gái tôi mếu máo vừa nói vừa rưng rưng nước mắt. Thuyết phục con bằng mọi lời lẽ và cuối cùng chắc chắn một điều con gái phải đến trường, vì không một bà mẹ nào yên tâm khi để con gái nhỏ ở nhà một mình.
Video đang HOT
Chở con đến trường mà lòng người mẹ nặng trĩu những suy tư “Tại sao từ một đứa trẻ yêu thích việc đến trường đến lớp lại có sự thay đổi 360 độ trong một thời gian ngắn như vậy? Và liệu có điều gì ở lớp học làm con gái không còn yêu thích việc học nữa? Con có vui vẻ đến trường thì những bậc phụ huynh mới yên tâm công tác chứ?”. Bao nhiêu câu hỏi cứ xoắn lấy tâm can tôi.
Mải suy nghĩ đến cổng trường lúc nào không hay, chỉ khi con òa khóc to hơn, giãy nảy, phản kháng thì tôi mới nhận ra mình đã đến nơi cần đến, nhìn quanh một số bạn học lớp con cũng cùng chung cảnh ngộ, các phụ huynh nhìn nhau mỉm cười chua chát. Mỗi phụ huynh dùng một cách thuyết phục khác nhau nhưng đều giống nhau ở mục đích cuối cùng là thuyết phục con vào lớp.
Cố bước lên hai tầng cầu thang mà lòng tôi nặng trĩu, đến trước cửa lớp, con gái tôi thỏ thẻ trong nước mắt một lần nữa “Mẹ ơi, con không muốn đi học, lớp đông các bạn quá!”. Câu nói của con như thức tỉnh tôi, tôi nhìn vào lớp học, lố nhố, đông đúc bao nhiêu là bạn nhỏ cùng độ tuổi lên ba như con gái tôi. Tôi hiểu được nguyên nhân vì sao con gái tôi trong thời gian gần đây chán nản việc học như vậy.
Trường Mầm non – nơi con gái tôi theo học là một ngôi trường thuộc vùng nông thôn, cơ sở vật chất đảm bảo và quan trọng hơn cả nơi đây có các cô giáo rất tận tâm, yêu nghề, mến trẻ nên ngôi trường thu hút rất đông những bậc phụ huynh đưa con đến đây. Năm nay, lớp Nhỏ của con chỉ có hai lớp nhưng mỗi lớp từ 45-48 cháu với hai cô trong một lớp.
Lớp đông, chật chội, cô giáo quan tâm không đầy đủ… đã khiến các con chán đến trường đến lớp. Chiều nào đón con, tôi cũng cố nán lại nhiều phút, mới thấy thương các cô, thương các con trong năm học này.
Từ việc các con không thích đi học khiến các bậc cha mẹ trăn trở, lo lắng. Một số phụ huynh băn khoăn: Liệu có nên chuyển trường cho con không khi năm học mới đã gần một tháng và những cái quen thuộc như cô giáo cũ, bạn bè thân thương, môi trường học tập thân quen, con có dễ dàng thay đổi?
Vấn đề về sĩ số đã làm cho không ít phụ huynh rơi vào tình trạng “tiến thoái lưỡng nan”, “bỏ thì thương, vương thì tội”.
Thật khó cho những phụ huynh có con trong hoàn cảnh này!
Thanh Thanh
(Thừa Thiên Huế)
Theo Dân trí
Bạn đọc viết: Lớp 1 đông học sinh, thương cả cô lẫn trò
Ở Hà Nội, học trường công lập, nhất là bậc tiểu học thì việc mỗi lớp có từ 50 đến 60 học sinh là chuyện thường tình. Phụ huynh nào có con đi học cũng biết và phải chấp nhận thực tế đó dù biết rằng sĩ số học sinh cao thì chất lượng học tập sẽ giảm.
Cách đây 5 năm, khi cậu con trai lớn của tôi vào lớp 1, nhà trường đã phải tăng thêm một lớp khối 1 vì số lượng học sinh (HS) tăng so với năm học trước. Thế nhưng, sĩ số trung bình mỗi lớp vẫn khoảng 60 HS. Năm ngoái, con trai thứ hai vào lớp 1, vẫn tiếp tục tình trạng một lớp trên dưới 60 HS. Và năm nay, nhiều trường phải tăng từ 2 đến 3 lớp 1 mới đáp ứng đủ nhu cầu HS. Tôi biết có những trường HS phải nghỉ học luân phiên một ngày trong tuần vì trường không có đủ lớp học.
Vẫn biết số lượng HS sau mỗi năm học tiếp tục tăng liên quan đến vấn đề dân số cơ học tại các thành phố lớn tăng nhanh. Nhưng trong các nhà trường, tình trạng số lượng HS vượt quá chỉ tiêu dẫn đến lớp quá đông thực sự là một vấn đề nan giải.
Mỗi lớp 1 chỉ có một cô giáo phụ trách chính, vừa giảng dạy vừa rèn luyện nền nếp, ý thức, tổ chức các hoạt động sinh hoạt, ăn, ngủ... Không cần phải tưởng tượng chắc hẳn chúng ta đều hiểu giáo viên thì sẽ "đuối" như thế nào khi phải quản lý đến 60 đứa trẻ. Mà HS lớp 1 đang ở giữa rất nhiều thay đổi, từ một đứa trẻ được bao bọc trong vòng tay ông bà, bố mẹ nay phải tự lập từ chuyện đi vệ sinh đến việc ăn uống, ngủ nghỉ. Phần lớn trẻ ngoan nhưng cũng không ít trường hợp quá nghịch ngợm, hiếu động khiến cô giáo phải "đau đầu".
Học sinh lớp 1 (ảnh minh họa)
Tôi tin rằng hầu hết phụ huynh đều đã từng chứng kiến cảnh tượng gần như cả lớp đều sụt sịt hoặc khóc lóc ầm ĩ những ngày đầu đến lớp, khi vừa dứt tay bố mẹ ra. Có con không ăn cơm, không ngủ được vì chưa quen... thậm chí có nhiều bé lớp 1 rồi nhưng cô giáo vẫn phải dỗ dành và đút cơm cho ăn. Bởi nếu cô không giúp con ăn thì con sẽ đói, không đủ sức để học bài. Thời gian và công sức cô giáo phải bỏ cho việc động viên, an ủi các con trong giai đoạn đầu lớp 1 không hề nhỏ.
Trong không gian lớp học, tất cả các chỗ ngồi đều lấp kín, đáng lẽ ngồi hai thì tăng lên ba. Lối đi nhỏ hẹp, cộng với việc những chiếc cặp to tướng treo lủng lẳng cạnh bàn khiến cho không gian lớp học căng cứng.
Khi lớp học quá đông, không khí trong lớp cũng bí bách. Sau một ngày đi học, quần áo, đầu tóc của con thường có mùi rất khó chịu chứ không còn thơm tho, sạch sẽ như buổi sáng. Điều đó cho thấy vệ sinh lớp học không được đảm bảo bởi ngoài việc học, lớp học chính là nơi các con ăn, ngủ, rất nhiều thứ mùi trộn lẫn.
Để "ứng phó" với việc này, năm học vừa qua, cô chủ nhiệm lớp con tôi đã có sáng kiến cho các con để toàn bộ sách vở ở lớp, khi đi học con chỉ mang theo một túi Myclear (túi đựng tài liệu) trong đó có cuốn vở viết và bút để "giải phóng" không gian bàn học, giúp các lối đi không bị vướng, không gian lớp học cũng rộng rãi, thông thoáng hơn.
Trẻ lớp 1 rất hiếu động nên việc trêu đùa, cười nói trong lớp là không tránh khỏi. Lớp càng đông HS, tiếng ồn càng tăng, cô giáo càng phải cố hết sức để nói to hơn, rõ ràng hơn. Thiết nghĩ, nếu không có chiếc loa hỗ trợ thì chắc hẳn chỉ sau một ngày lên lớp cô giáo sẽ mất giọng. Có những lần tôi gọi điện thoại cho giáo viên của con vào giờ tan học để nhờ cô báo cho con biết mẹ sẽ đón muộn, tôi phải nói thật to vì ở đầu dây bên kia những tiếng ồn ào của HS lấn át cả tiếng cô giáo.
Học sinh lớp 1. (ảnh minh họa)
Tôi nhớ, những lần đón con muộn tưởng rằng cô giáo đã về từ lâu nhưng cô vẫn đang miệt mài kiểm tra lại vở viết của các con, chỉnh sửa từng lỗi sai để phục vụ cho buổi học ngày mai. Những bạn chưa hoàn thành bài, trong lúc chờ bố mẹ các con đến đón, cô tranh thủ hướng dẫn viết cho xong. Tôi chợt nghĩ, ngoài việc giảng bài và quản lý các con trong giờ học, cô còn việc kiểm tra vở viết, rồi nhận xét vào từng trang mỗi ngày để biết được tình hình học tập cụ thể của từng HS và có biện pháp hỗ trợ kịp thời thật vất vả. Hết giờ làm, mọi người thường ra về thật nhanh để lo toan cho gia đình, con cái, nhưng các cô giáo, nhất là giáo viên lớp 1 thì phải nán lại để trông chừng HS, khi nào các con được bố mẹ đón về thì cô mới yên tâm về nhà.
Lớp đông nên việc quản lý HS của cô giáo cũng vất vả hơn, mất nhiều thời gian hơn nên chất lượng giảng dạy cũng ít nhiều bị ảnh hưởng. Cô không có đủ thời gian để kiểm tra, quan tâm đến từng HS hay cho HS phát biểu trong giờ học, như vậy sự chủ động, sáng tạo của HS sẽ không có điều kiện phát triển. Những HS tiếp thu bài chậm hơn các bạn cũng sẽ phải "tự bơi" để theo kịp cả lớp. Nếu ở lớp các con không theo kịp các bạn thì sẽ dẫn tới việc phải đi học thêm...
Điểm qua một vài chi tiết như vậy để thấy rằng, một lớp học có quá đông HS sẽ phát sinh rất nhiều vấn đề mà cái mất nhìn thấy rõ nhất là HS sẽ không nhận được sự quan tâm đầy đủ, kịp thời, chất lượng từ phía giáo viên. Đó là một thiệt thòi rất lớn mà lẽ ra, với một sĩ số bình thường, các con sẽ được quan tâm, kèm cặp sát sao hơn.
Khi tôi kể với một người bạn ở quê rằng lớp học của con có 60 HS, còn trung bình cũng phải trên 50, người bạn đó hết sức ngạc nhiên. Theo đó, lớp của con chị chỉ có khoảng 40 HS và chị không tưởng tượng được nếu hơn 60 HS một lớp thì việc dạy và học của cả cô và trò sẽ vất vả dường nào.
Ở những thành phố lớn, nơi mà chung cư cao tầng mọc lên như trăm hoa đua nở, trong khi số lượng trường học chỉ có hạn thì tình trạng những lớp học đông đúc, nhồi nhét từ mẫu giáo đến tiểu học sẽ là câu chuyện không hồi kết. Cần lắm những giải pháp tích cực, thiết thực của ngành Giáo dục để mọi trẻ em đều được hưởng thụ không gian học tập rộng rãi, sạch sẽ đúng chuẩn.
Đỗ Quyên
Theo Dân trí
Bộ Giáo dục: Chấm dứt ngay tình trạng hết sách giáo khoa năm 2018 Trước phản ánh của báo chí về tình trạng thiếu sách giáo khoa cục bộ ở một số đầu sách và lớp đầu cấp năm 2018, Bộ GD&ĐT đã lên tiếng giải thích nguyên nhân về vấn đề này và yêu cầu chấm dứt ngay tình trạng hết sách giáo khoa. Phụ huynh chạy khắp nơi tìm mua sách giáo khoa Ông Phạm...