Bạn đọc viết: Con học lớp 1 cần cha mẹ hướng dẫn mỗi ngày
Con học lớp 1 rất cần được cha mẹ quan tâm kèm cặp để các con học tốt, đó cũng là cách giảm bớt áp lực cho giáo viên đứng lớp!
Dạy học sinh lớp 1, quả thực rất khó. Tôi đưa đón con gái bé trong suốt năm học, từng nhiều lần vào lớp trao đổi với cô chủ nhiệm về bài vở, tình hình học của con ra sao, xin nghỉ học con ốm. Con mình bé bỏng, nhút nhát, hay ốm đau chẳng hiểu học hành ra sao, chỉ mong con đọc thông viết thạo là mừng chứ tôi không ao ước con phải học giỏi. Có lẽ mong ước lớn nhất của tôi với con là con mạnh khỏe, nhanh lớn bởi vì con bé nhất lớp.
Tuần nào tôi cũng vào tận lớp đón con để trò chuyện với cô giáo và chứng kiến cô luôn ở lớp sau giờ tan học tầm 15-30 phút, nhất là những hôm trời mưa gió, phụ huynh đến đón con muộn. Tôi gặp bà nội, bà ngoại đi đón cháu và khi cô trao đổi chuyện các con nghịch ngợm, có bạn quên áo, quên sách, có bạn chạy lên tầng 2 chơi nguy hiểm, bà về nhắc cháu.
Có một số chị có con hiếu động nghịch ngợm, hầu như ngày nào cũng vào hỏi chuyện cô để kịp thời uốn nắn, kèm cặp con tại nhà. Có lẽ muốn trò chuyện thân tình với cô giáo chừng 10 phút cũng cảm thấy e ngại, vì cô phải trả lời nhiều người cùng lúc, ai cũng muốn nhanh chóng nhận được câu trả lời khi giờ tan học sát giờ chợ búa, cơm nước.
Có vài lần tôi đến đón con mà vẫn thấy con còn hí hoáy chép bài. Tôi đứng ngoài hành lang, sốt ruột ngó nghiêng chờ đợi. Vào đón con, cô giáo nói, em cho các bạn ấy rèn viết chữ vì viết ẩu quá. Tôi về xem lại bài vở của con, giật mình vì chữ con viết như gà bới, con đang viết chữ một li bằng bút mực, gạch xóa tím vở. Tôi cứ tự đắc, con út học lớp 1 dễ ợt vì mẹ có vô số kinh nghiệm từ anh trai dạo trước. Con cứ kêu đau đầu, kêu mệt là tôi đồng ý cho con đi ngủ, đọc truyện cho con nghe, hai mẹ con trêu đùa cả giờ con mới ngủ.
Không học cùng con hàng ngày, tôi phó mặc việc học của con cho các cô giáo ở trường. Lớp con có 50 bạn, nếu phụ huynh nào cũng bỏ mặc con thì cô giáo sức nào giảng dạy cho các bạn nhỏ hiểu hết bài? Không nói đến áp lực thành tích mà chỉ cần các bạn biết làm toán, biết đọc thông viết thạo cũng không hề dễ dàng.
Tôi từng ngồi hàng giờ cùng con để cùng con tập viết chữ ngay ngắn, rõ ràng bằng cách “dụ dỗ” hai mẹ con cùng viết chữ đẹp. Con bé thấy mẹ ngồi học cùng thì hăm hở đua viết cùng mẹ. Cô giáo nói, mỗi ngày chỉ cần con viết 5 dòng vở thật đẹp là chữ con sẽ đẹp ngay. Ngày hôm nay tập viết, ngày mai tập đọc, làm toán, mỗi buổi tối tôi ngồi học với con khoảng 30 phút đến 1 tiếng. Bài tập cô giao về, con tự làm, mẹ kiểm tra lại để chỉ cho con chỗ sai, phải sửa ra sao. Cuối tuần, con khoe con được cô khen tiến bộ, cô tặng con bút chì mặt cười, con vui lắm.
Video đang HOT
Nụ cười cô giáo lớp 1.
Con đi học lớp 1 hay quên đồ dùng học tập, quên sách bút. Tôi thấy cô giáo luôn nhắc nhở học sinh cất gọn sách vở, áo khoác vào cặp. Có hôm con đi học về hỏi mẹ, mẹ ơi cô giáo hỏi con có tặng lại bộ chữ số cho các em nhỏ sắp vào lớp 1 không, vì con học xong rồi. Mẹ đồng ý, con cười tươi như hoa, con kể chuyện cô nói sẽ tặng cho con món quà nào đó đấy mẹ ơi.
Có lần con quên hoài bài vẽ Mỹ thuật, cô giáo chủ động nhắn tin, gọi điện cho tôi. Vẽ vời, cắt dán thì có gì khó, nhưng mà khó thật vì đây không phải sở trường của mẹ. Ban đầu tôi cũng nổi khùng chê con vẽ xấu, tô màu nhăng nhít làm con mếu máo tủi thân. Sau đó, tôi cố gắng kìm chế, vui vẻ hướng dẫn con cắt dán.
Học cùng trẻ lớp 1 mới thấy cảm thông cho các cô giáo, quản cả lớp học đông nghẹt học sinh ở trường công lập. Một mẹ, một con học còn như “đánh vật”, mẹ quát con khóc thì các cô giáo tránh sao được có lúc mất bình tĩnh mà mắng học sinh hay đánh học trò bướng bỉnh một vài roi.
Tôi nghĩ, con học lớp 1 rất cần được cha mẹ quan tâm kèm cặp để các con học tốt, đó cũng là cách giảm bớt áp lực cho giáo viên đứng lớp!
Thanh Mai
(Thị trấn Đông Anh, Hà Nội)
Theo Dân trí
Tôi để con lớp 9 chọn học nghề
Nhiều lần con hỏi tôi tại sao chú Tuấn, chú Phi đi học đại học xong không đi làm văn phòng mà cứ theo ba đi làm nghề cho cực khổ?
Sinh viên Trường Cao đẳng Cơ điện Hà Nội trong một giờ thực hành - Ảnh: NAM TRẦN
Đi học về, con trai tôi nói cô chủ nhiệm hỏi trong lớp bạn nào không đăng ký thi vào lớp 10 thì cả lớp chỉ có một mình con tôi giơ tay. Cô giáo hỏi tại sao, con tôi trả lời rằng vì hoàn cảnh gia đình khó khăn và vì "con học không nổi".
Tôi hỏi con tôi có mặc cảm không khi cả lớp chỉ mình con không học văn hóa tiếp mà đi học nghề, con tôi bảo rằng thấy bình thường vì muốn đi học nghề thật.
Con tôi đang học lớp 9 ở thị xã Bến Cát, Bình Dương. Tôi cũng chưa có suy nghĩ sẽ định hướng cho con học trường nghề. Như nhiều phụ huynh khác, tôi định để con học hết lớp 12 rồi tính tiếp.
Hồi bằng tuổi con, tôi lăn lộn ngoài cuộc sống đi làm thuê với đủ nghề như quảng cáo, trang trí nội thất, điện, nước, sơn tường... Hơn 20 năm học hỏi và tích lũy được nhiều kinh nghiệm nên nghề nào tôi cũng có thể làm được.
Nhiều lần con hỏi tôi tại sao chú Tuấn, chú Phi đi học đại học xong không đi làm văn phòng mà cứ theo ba đi làm nghề cho cực khổ?
"Chú Phi, chú Tuấn" là hai trong số những sinh viên đại học thường xin theo tôi đi làm nghề. Có nhiều em theo tôi đi làm từ lúc còn sinh viên đến khi học xong ra trường nhiều năm. Không hiểu vì lẽ gì tôi thấy các em vẫn loanh quanh thất nghiệp, không về quê mà tìm tôi xin theo làm nghề để kiếm tiền.
Trải qua quá trình làm thợ, làm nghề ở môi trường lao động tự do, tôi nhìn thấy rất nhiều điều hạn chế như: công việc không ổn định, thu nhập bấp bênh, môi trường và điều kiện làm việc không được tốt, thậm chí khắc nghiệt và không có các chế độ về bảo hiểm, tai nạn nghề nghiệp...
Tôi từng chứng kiến những trường hợp rủi ro xảy ra tai nạn nhưng người lao động gần như không nhận được sự hỗ trợ nào từ người sử dụng lao động.
Vì vậy, tôi muốn chia sẻ với các em, các cháu đang có dự tính học nghề là nên chọn những cơ sở đào tạo, trường nghề có uy tín để được học từ căn bản, có được nền tảng kiến thức vững chắc để sau này học nâng cao. Và điều quan trọng là khi ra trường được làm trong những môi trường có điều kiện làm việc tốt.
Quyết định vào trường nghề, tôi nghĩ một phần do con tôi không hứng thú việc học văn hóa. Phần nữa là con nhìn thấy thực tế những sinh viên trước và sau đại học nhiều năm vẫn lông bông theo tôi đi làm nghề.
Cuộc sống người chọn nghề này, người chọn làm nghề khác hỗ trợ nhau cho xã hội cân bằng. Lao động trí óc hay lao động tay chân, làm nghề gì tôi nghĩ miễn lương thiện, chân chính, có đạo đức thì là công dân có ích cho xã hội rồi.
Và tôi tôn trọng quyết định của con mình.
Theo tuoitre.vn
Phụ huynh ở miền Tây rủ bạn nhậu vào trường đánh cô giáo Đến trường tiểu học tìm phụ huynh của bé đánh con gái mình nhưng không gặp, người đàn ông ở An Giang xông tới tát cô giáo liên tiếp. Ngày 13/4, UBND phường Mỹ Hòa (TP Long Xuyên, An Giang) đã xử phạt ông Trần Văn Vũ 2.500.000 đồng về hành vi xâm hại sức khỏe người khác và buộc phải bồi thường...