Bàn chuyện sinh con, chồng nói một câu mà tôi rơi nước mắt
Tôi rất muốn có con nhưng chồng lại không thích. Anh nói lý do làm tôi cứng họng vì quá hợp lí.
Ảnh minh họa
Vợ chồng tôi vẫn còn ở nhà thuê, làm công nhân với mức lương không ổn định. Hàng tháng, tiền sinh hoạt, tiền điện nước và những khoản chi khác luôn là điều làm tôi đau đầu. Tôi cũng không dám mua cái áo cái quần, thỏi son mới vì sợ hết tiền vào cuối tháng. Giấc mơ có nhà riêng luôn rất xa vời và tôi chưa dám nghĩ đến.
Video đang HOT
Tuy vậy, tôi vẫn rất muốn có con. Thỉnh thoảng về quê, ai cũng xúm lại hỏi về chuyện con cái nên tôi rất buồn lòng. Là phụ nữ, tôi cũng muốn được mang thai, sinh con, được bồng bế, chăm bẵm đứa con bé nhỏ của mình. Nhưng chồng tôi thì không. Mỗi lần gần gũi, anh ấy đều chuẩn bị rất kĩ. Thậm chí, nếu hết bao cao su, anh ấy sẽ không đụng vào vợ nữa mà ra ngoài phòng khách ngủ.
Tuần trước, tôi bàn bạc với chồng chuyện có con. Phần vì tuổi chúng tôi đã lớn, nếu để lâu hơn thì tôi sinh đẻ sẽ rất khó khăn. Phần vì hai bên gia đình hối thúc nhiều đến mức làm tôi ám ảnh chuyện về quê.
Nhưng tôi vừa nói ra, chồng tôi đã phản đối ngay. Anh ấy nói lý do mà tôi cứng họng, không thể phản bác được. Anh bảo muốn sinh con thì dễ nhưng tiền đâu mà nuôi con? Tiền đâu lo cho con ăn học tử tế, mặc quần áo đẹp đẽ như con người ta. Rồi chẳng lẽ bắt con chui rúc trong nhà trọ cả đời với bố mẹ nó? Kinh tế không có mà cố chấp sinh con chỉ càng khiến cuộc đời con khổ sở, thiệt thòi hơn. Đó không phải là thương mà là đang hại đứa nhỏ. Anh an ủi, bảo tôi ráng đợi thêm một thời gian nữa, khi nào có nhà riêng rồi tính chuyện sinh con cũng chưa muộn.
Tôi rơi nước mắt, câm nín với những gì chồng nói và không dám bàn chuyện có con nữa. Bởi anh nói quá đúng, nếu kinh tế không ổn mà cố chấp sinh con chính là đang làm khổ con. Hơn nữa, vợ chồng tôi biết đến khi nào mới mua nổi nhà với mức lương bèo bọt đang có. Nhưng trong thâm tâm, tôi vẫn khao khát được mang thai, được sinh con. Chẳng lẽ chỉ vì nghèo mà tôi không thể làm mẹ hay sao? Tôi giằng xé và mâu thuẫn quá. Mong mọi người cho tôi lời khuyên.
Rơi nước mắt vì câu nói của chị dâu sau bữa tiệc thôi nôi
Tôi hỏi chị dâu về số tiền phải trả cho 10 bàn tiệc ngày hôm đó. Chị nói một câu khiến mắt tôi rưng rưng.
Ảnh minh họa
Vợ chồng tôi làm công nhân, lương tính theo sản phẩm nên không ổn định. Tháng nào có nhiều hàng thì tiền lương cũng khá, tổng tầm 15 triệu/tháng. Nhưng tháng nào ít hàng, nghỉ làm nhiều thì lương rất thấp. Thế nên lúc nào tôi cũng tằn tiện, chi tiêu không dám "vung tay quá trán" dù chỉ một lần.
Chị dâu tôi mở dịch vụ tiệc cưới hỏi, thôi nôi, làm ăn phát đạt. Anh chị giàu có nên nhận chăm sóc bố mẹ chồng và thường giúp đỡ các khoản tiền như tiền học thêm, tiền sữa cho con tôi. Tính chị dâu hiền hậu, thật thà, ăn nói lại mềm dẻo nên ai cũng quý. Chính tôi là em dâu mà còn nể phục cách sống biết trước biết sau của chị ấy.
Chủ nhật vừa rồi là ngày thôi nôi của con trai tôi. Vốn dĩ vợ chồng tôi không định làm tiệc vì sợ tốn kém tiền bạc. Nhưng chị dâu khuyến khích chúng tôi mạnh dạn tổ chức bữa tiệc nhỏ để mời hàng xóm, bà con đến chung vui, cho cháu có kỉ niệm về ngày sinh nhật đầu tiên của cuộc đời. Chị còn nhận phần nấu tiệc để chúng tôi đỡ lo lắng. Nghĩ chị nói có lý, chúng tôi quyết định tổ chức tiệc thôi nôi cho con, gói gọn khách mời trong 10 bàn.
Ngày tổ chức tiệc, chị dâu tặng cho cháu một cái bánh kem 2 tầng rất đẹp và ngon. Bữa tiệc diễn ra trong sự ấm áp, vui vẻ. Ai cũng tặng quà, tiền mừng tuổi cháu cùng những lời chúc chân thành. Thú thật, qua bữa tiệc, tôi cảm thấy tình cảm, sự gắn kết của gia đình mình với mọi người trong xóm, điều mà trước đây tôi không cảm nhận được.
Khi mọi người đã về hết, tôi phụ dọn dẹp với chị dâu và hỏi chị về số tiền phải trả cho 10 bàn tiệc. Chị dâu tỉnh queo nói một câu mà tôi rưng rưng nước mắt: "Chị tặng quà cho cháu, thím không phải trả đồng nào cả".
Thấy tôi khóc, chị dâu luống cuống nói ý định ban đầu của vợ chồng chị đã là như thế, chẳng qua không dám nói trước vì sợ vợ chồng tôi sẽ không chấp nhận. Giờ tiệc xong rồi, chị mới nói ra, vả lại chị tặng quà cho cháu chứ không phải cho vợ chồng tôi nên tôi không được khóc hay từ chôi.
Tôi lau nước mắt, mỉm cười mà mũi vẫn còn cay. Sao tôi lại tốt số đến thế, có một người chị dâu quá đỗi tuyệt vời. Nhưng bữa tiệc này, tôi ước tính cũng gần 10 triệu chứ không ít, liệu tôi có nên tìm cách khác để trả tiền cho chị không? Nhận món quà lớn như vậy, tôi áy náy quá.
Đứng trước ranh giới sinh tử, nghe câu nói của chồng mà tôi mãn nguyện Lúc y tá đẩy tôi vào phòng phẫu thuật, tôi vẫn nghe tiếng hét to và sự hốt hoảng của chồng mình. Ảnh minh họa Vợ chồng tôi đến với nhau khi mới tốt nghiệp đại học, còn tay trắng. Lúc đó, tôi trót có bầu nên phải cưới gấp, tránh để bụng to. Cứ nghĩ tôi có bầu trước thì nhà chồng...