Án phạt chua xót cho người chồng phản bội vợ, cưới cô bồ trẻ
Đăng thở dài nói với tôi một câu chua xót: “Không thay đổi được gì nữa. Đây chính là cái giá phải trả cho sự phản bội của mình”.
Tôi gặp lại Quyên sau 3 năm theo gia đình vào N.am s.inh sống. Thời điểm đó, Quyên vừa sinh con thứ hai được khoảng 3 tháng. Tôi vốn là bà mối trong cuộc hôn nhân của Quyên và Đăng – cậu bạn của tôi. Do đó, khi vợ chồng cậu bạn l.y h.ôn, tôi luôn cảm thấy mình là người có lỗi, trong lòng áy náy vô cùng.
Vốn dĩ tôi là bạn thân của Đăng, vì thấy Quyên xinh xắn, nết na nên giới thiệu cho họ gặp nhau. Khi mâu thuẫn xảy ra, tôi lại là người đứng về phía Quyên chứ không phải bạn tôi. Bởi trong mối quan hệ này, Đăng chính là người có lỗi. Cậu ấy n.goại t.ình.
Sau khi thuyết phục Quyên quay lại không thành, Đăng quyết định cưới cô bồ trẻ trung đúng như ước nguyện (Ảnh minh họa: iStock).
Bị chồng bỏ rơi để chạy theo người tình trẻ đẹp, Quyên một mình ôm con đi thuê nhà vì em không muốn làm phiền bố mẹ đẻ. Thời điểm đó, tôi nhận ra Quyên là người phụ nữ mạnh mẽ.
Nhưng khi biết chuyện Quyên rời nhà trong lúc đang mang bầu đứa con thứ hai với Đăng mà không hé lời kể với ai, tự mình tìm nơi hỗ trợ việc sinh đẻ, tôi thực sự nể sự kiên cường của cô gái nhỏ bé này.
Quyên nhờ tôi không nói với Đăng vì em nghĩ chuyện này sẽ làm khó cho cuộc sống mới của Đăng nhưng tôi không cam lòng. Tôi cảm thấy Đăng cần biết chuyện này, cậu ấy cần có trách nhiệm với mẹ con Quyên. Vì vậy, tôi đã nói cho Đăng biết và cậu ấy lập tức đi tìm mẹ con Quyên, xin Quyên quay về nhưng Quyên kiên quyết từ chối.
Video đang HOT
Thời gian sau đó, tôi có kế hoạch rời Hà Nội vào Sài Gòn nên đến tạm biệt Quyên. Nhìn căn nhà thuê nhỏ hẹp của 3 mẹ con, tôi xót xa gợi ý với Quyên rằng, tôi sẽ tìm cho Quyên một người giúp việc và tôi sẽ trả t.iền nhưng Quyên chỉ cảm ơn mà nhất định không nhận món quà này.
Em nói em có công việc, có kiến thức, em tin cuộc sống của mẹ con em nhất định sẽ tốt hơn. Thực lòng, tôi lo lắng cho Quyên. Mẹ đơn thân nuôi hai đứa con giữa chốn đô thành này đâu phải chuyện dễ dàng, nhưng lâu lâu thấy Quyên gửi ảnh tụi trẻ con cho tôi xem thì cũng tạm yên lòng.
Điều khiến tôi thực sự bất ngờ trong chuyến quay trở lại Hà Nội lần này chính là cuộc gặp mặt thăm mẹ con Quyên. Tôi quá sức ngỡ ngàng trước căn hộ chung cư sạch sẽ với đầy đủ nội thất, tiện nghi – nơi 3 mẹ con Quyên đang sống. Quyên nói đây vẫn là căn hộ đi thuê nhưng em đang tích cóp được số t.iền gần đủ để mua lại.
Ông chủ căn hộ sắp đi nước ngoài nên đồng ý nhượng quyền sở hữu lại cho em. Nước mắt tôi trào ra khi nhìn thấy nụ cười rạng rỡ của cô gái xinh đẹp trước mặt. Tôi thực sự xúc động và hạnh phúc thay cho em. Quyên tự tin, tươi mới, thần thái khác hẳn ngày tôi gặp em thời điểm 3 năm về trước.
Tôi mừng cho sức mạnh kiên cường của Quyên bao nhiêu thì rầu lòng với cậu bạn thân của tôi bấy nhiêu. Đăng sau khi thuyết phục Quyên quay lại không thành, đã quyết định cưới cô bồ trẻ trung đúng như ước nguyện. Tuy nhiên cuộc sống hôn nhân trần trụi đã g.iết c.hết tình yêu lãng mạn ngập tràn đam mê khi xưa.
Những món quà hào nhoáng, những lời nói êm tai, những chiều chuộng âu yếm đã dần bị thay thế bởi thực tế cuộc sống gia đình. Cô bồ trẻ biến thành người vợ lắm điều, khó chịu, ngày đêm cau có, than trách bởi những tính toán chợ búa cơm nước, chăm bố mẹ già đau ốm triền miên.
Cậu bạn phong độ, đẹp trai của tôi biến thành người đàn ông sầu não. Một bên là cha mẹ già cần chăm lo, một bên là cô vợ trẻ con không biết làm gì, không chịu làm gì ngoài việc than phiền, đòi hỏi.
Tôi hỏi Đăng có hối hận vì đã từ bỏ người vợ cũ hiền thảo, đảm đang như Quyên hay không, có muốn thay đổi cuộc sống hiện tại không, Đăng thở dài nói với tôi một câu chua xót: “Không thay đổi được gì nữa. Đây chính là cái giá phải trả cho sự phản bội của mình”.
Thu nhập dưới 20 triệu/tháng, sinh con thứ hai thì 'cạp đất' mà ăn
Tôi năm nay 29 t.uổi, lấy chồng được 4 năm. Ba năm trước, vợ chồng tôi đón b.é g.ái đầu lòng trong niềm hạnh phúc vô bờ.
Gần đây mẹ chồng mong có cháu trai để nối dõi nhưng tôi lo thu nhập không đủ t.iền nuôi con.
LTS: Cục Dân số (Bộ Y tế) cho biết theo số liệu ước tính, tổng tỷ suất sinh năm nay của Việt Nam là 1,95 con/phụ nữ, tiếp tục giảm so với năm 2022 (2,01 con/phụ nữ) và ở dưới mức sinh thay thế. Nếu mức sinh tiếp tục giảm, theo dự báo của Liên Hợp Quốc, năm 2500 dân số Việt Nam chỉ còn 3,6 triệu người. Đến năm 2700, Việt Nam chỉ còn vài chục nghìn người.
Tuy nhiên, áp lực chi tiêu, đặc biệt ở các thành phố, khiến nhiều gia đình "nhụt chí" sinh thêm con thứ hai. Đã qua rồi cái thời "trời sinh voi, trời sinh cỏ". Nuôi con càng ngày càng trở nên vất vả hơn vì có rất nhiều khoản phải chi tiêu. Mời bạn đọc cùng chia sẻ quan điểm về vấn đề này với chúng tôi.
Bài viết xin vui lòng gửi về hòm thư: bandoisong@vietnamnet.vn.
Thú thực, vợ chồng tôi chả dư giả gì. Thu nhập hàng tháng của cả hai dưới 20 triệu. Lúc trước, chưa có con cái, mẹ chồng lại sống một mình dưới quê, từng ấy t.iền sinh hoạt ở thành phố là tạm ổn. Đấy là vợ chồng tôi không phải đi thuê nhà. Nhà này là bố mẹ tôi cho hai vợ chồng.
Nhưng từ khi có con, chi tiêu tăng vọt. Nào là sữa, bột, thức ăn dặm... cái gì cũng tốn t.iền. Thi thoảng con ốm, sốt, đưa đi viện thăm khám mà xót hết cả ruột. Sau được bạn bè mách, tôi mua bảo hiểm cho con nên cũng đỡ được chút. Hết thời gian nghỉ, tôi phải đi làm lại. Mẹ đẻ của tôi còn kinh doanh, nên không giúp tôi trông con được. Để bớt khoản t.iền thuê ô sin, chồng tôi về quê thuyết phục mẹ chồng lên ở cùng.
Con được 2 t.uổi, tôi cho đi nhà trẻ để bé có bạn chơi. Khổ cái là xung quanh khu này không có nhà trẻ nào giá rẻ, nên sau cùng, vợ chồng tôi quyết định chọn một cơ sở tầm trung, nhưng cũng tốn mỗi tháng 7 triệu. Mẹ chồng thấy các con vất vả, nên đưa cho tôi hết lương hưu của bà, khoảng 2 triệu. Mẹ đẻ thi thoảng sang thăm cũng cho tôi vài đồng để cải thiện bữa ăn.
Lúc trước, hễ cuối tuần, mẹ chồng tôi lại về quê để mua rau quả, thịt thà mang lên cho tiết kiệm. Quê chồng cách khoảng 30km, nhưng mẹ chồng lớn t.uổi nên sau vài lần tôi đề nghị bà không đi lại như thế nữa. Nói dại, chẳng may bà có làm sao thì vừa khổ bà vừa khổ con. Tiết kiệm được vài đồng, thuốc men còn tốn kém hơn. Anh chị em chồng ở xa nên cơ bản cũng không thể nhờ vả được gì.
Gần đây mẹ chồng vài lần nhắc khéo vợ chồng tôi còn trẻ, nên sinh thêm con. Chồng tôi có khá đông anh chị em, nhưng anh cả mất khi chưa lập gia đình nên gánh nặng nối dõi tông đường được trao lại cho chồng tôi. Anh ấy thú thực là không quan tâm chuyện này, nhưng cũng thương mẹ nên đôi lần ướm hỏi tôi xem thế nào. Anh ấy muốn cho tôi quyền quyết định nên sinh con nữa hay không.
Không phải là tôi không quan tâm tới cảm xúc và suy nghĩ của mẹ chồng. Được ăn học tử tế nên tôi cũng thừa hiểu có con sớm sẽ tốt cho cả con và mẹ. Nhưng có điều, với mức thu nhập như thế này ở thành phố, tôi sợ không đủ t.iền nuôi thêm con. Mà chắc gì tôi đã sinh được con trai, biết đâu lại "vịt giời" thì sao. Nếu vẫn "vịt giời", không lẽ tôi lại tiếp tục phải đẻ thêm đứa thứ ba, thứ tư...
Tôi đã suy nghĩ nhiều ngày nay mà mãi chưa quyết được. Sáng qua, tôi quyết định nói thật với mẹ chồng tất cả những nỗi lo của mình. Nghe xong, mẹ chồng buồn buồn bảo: "Con cứ quyết định, mẹ luôn mong có đứa cháu trai để nối dõi tông đường. Hai em trai của chồng con đều sinh con gái, hoàn cảnh lại khó khăn nên chả trông mong gì hơn, nhưng mẹ cũng không ép vợ chồng con".
Nghe mẹ chồng nói, tôi thấy thương bà quá. Bà rất hiểu và cảm thông cho điều kiện của vợ chồng tôi. Hai cậu em chồng tôi đều có 2 con gái, gia cảnh cũng bình thường, giờ bảo sinh thêm thì đúng là "cạp đất mà ăn". Nói gì thì nói, nhà tôi vẫn khá khẩm hơn. Tôi không muốn mẹ chồng buồn, cũng muốn gánh vác cái nghiệp "nối dõi tông đường", nhưng tôi vẫn chưa thoát được sự ám ảnh khi nghĩ tới chuyện sinh con thứ hai thì "cạp đất mà ăn". Càng nghĩ tôi lại càng cảm thấy đau đầu.
Các anh chị cho tôi lời khuyên với, tôi nên làm gì bây giờ?
2 lần bị vợ phản bội, lần 3 tôi quyết l.y h.ôn nhưng lại tái hợp ngay phút chót Có điều, vợ tôi biết một mà chẳng biết 2. Năm ngoái, tôi phát hiện vợ đã 2 lần phản bội mình. Và đó là người yêu cũ của cô ấy. Tôi biết, có thể khi tôi chia sẻ những điều này, mọi người sẽ nghĩ rằng tôi bạc nhược. Nhưng thú thật, tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc quay...