Ân hận về chuyện mất đời con gái
“Mọi người đều nói rằng lần đầu tiên nên xảy ra với người mà bạn yêu thương. Nhưng lại chẳng có ai nói với bạn: hiến dâng cho người mình yêu không có nghĩa là không hối tiếc. Tôi nghĩ điều này đúng. Khi nhìn lại mọi chuyện xảy ra, tôi không cảm thấy vui vẻ vì kỷ niệm đó”, một cô gái tâm sự trên College Candy về chuyện đánh mất trinh tiết của mình.
Tôi có mối quan hệ khá nghiêm túc với Sam trong khoảng 6 năm. Khi còn trẻ và bị tình yêu che mắt, với tôi, anh ấy là số một. Dù cho cả hai đều có rất nhiều người theo đuổi nhưng chúng tôi vẫn luôn hướng về nhau bất kể có điều gì xảy ra. Cả hai có thể buôn chuyện suốt đêm trên điện thoại và chia sẻ với nhau rất nhiều điều.
Vào một đêm khi cuộc nói chuyện của chúng tôi đang diễn ra thì chủ đề về sex “ập đến”. Anh ấy hơi tò mò, khi muốn biết tôi từng lên giường với ai chưa. Tôi bị shock khi Sam cho rằng tôi nên tặng trinh tiết của mình cho ai đó hơn là anh ấy bởi điều đó sẽ công bằng cho cả hai. Anh ta đâu có còn zin. Anh ta đã đánh mất nó cho cô bạn thân của người yêu cũ, nhưng đó lại là một câu chuyện khác mà tôi không muốn nói đến vào lúc này.
Ảnh minh họa.
Thế rồi, điều khủng khiếp đã xảy ra: người bạn thân nhất của tôi nguy kịch trong bệnh viện vì bị nứt sọ não và rơi vào tình trạng hôn mê. Tôi lâm vào trạng thái rối loạn nhưng Sam đã ở đó cùng tôi. Anh ấy luôn luôn trả lời điện thoại của tôi bất cứ lúc nào. Anh ấy an ủi và luôn động viên tôi rằng mọi chuyện rồi sẽ ổn. Nhưng mọi việc không như vậy. Người bạn đó đã ra đi một tuần sau đó. Khi nhận được tin, tôi lập tức gọi điện cho Sam. Nỗi buồn đau đó khiến tôi muốn về nhà nhưng mẹ không muốn tôi tự mình lái xe về, vì thế, Sam đã chở tôi. Tôi nhớ mình đã đặt đầu vào lòng anh ấy và khóc trong khi Sam lái xe đến nhà.
Anh ta đưa tôi lên phòng của tôi và đỡ tôi ngồi xuống giường. Tôi cảm thấy mệt nên quyết định đi tắm. Tôi nghĩ mình chỉ ở trong đó khoảng nửa giờ là sẽ hết shock. Khoác lên người chiếc áo choàng tắm, tôi trở lại phòng mình và cuộn tròn bên cạnh Sam. Tôi thấy mình được che chở. Anh ấy hôn lên trán, mũi và môi của tôi và cả hai đã quan hệ tình dục. Tôi thậm chí không nhớ gì về điều đó nữa bởi lúc ấy tinh thần tôi không ổn định.
Video đang HOT
Anh ấy ở lại với tôi đêm đó, nhưng sau đó cả tháng tôi không nhận được tin tức gì của Sam. Tôi đã đánh mất người bạn thân nhất, sự trong trắng và cả anh ấy. Đó không phải là tất cả những gì tôi muốn nhưng nó đã xảy ra. Tôi không thể thay đổi và phải tiến lên phía trước và tôi đã làm được. Đến tận bây giờ tôi vẫn muốn đêm đó mình có đủ sức mạnh để nói điều gì đó, để không cảm thấy hối tiếc như bây giờ. Quả thực tôi chỉ muốn chuyện ấy xảy ra đúng thời điểm và nó thực sự là chuyện nghiêm túc.
Trong khi hối hận về cách mà chuyện ấy mình mất trinh, thì tôi lại không hối tiếc về người mà mình đã lên giường cùng. Tôi yêu Sam vì anh ấy là một người tốt.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Thầy đã cướp mất đời con gái của tôi
Thầy đã chở tôi đến một bãi cỏ vắng vẻ "để tiện nói chuyện"... rồi cũng chính nơi đó, thầy đã rất hả hê khi chiếm được đời con gái của tôi
Tôi là cô gái thuộc thế hệ đầu 9x nhưng tôi rất quan trọng chuyện trinh tiết. Tôi luôn nghĩ, cái quan trọng nhất của người con gái tôi sẽ được dành cho người đàn ông tôi lấy làm chồng vào đêm tân hôn hạnh phúc... nhưng cuộc đời thật lắm nỗi tréo ngoe... và tôi cũng không ngờ được, mình lại mất cái quý giá nhất của người con gái cho một gã đàn ông mà tôi đã từng gọi là thầy.
Mọi chuyện có lẽ cũng do bản thân tôi quá ngây thơ và tin tưởng vào thầy giáo mình. Dù chuyện xảy ra đã hơn 2 năm nhưng giờ đây tôi vẫn bị ám ảnh bởi những hình ảnh đó... và mỗi khi nghĩ đến nó, tôi vẫn thấy tim mình đau quặn thắt. Nỗi đau đó sẽ theo tôi suốt cuộc đời này nếu tôi cứ im lặng và gặm nhấm nỗi buồn đó như suốt 2 năm qua.
Tôi là một cô gái khá xinh xắn, cao ráo và có khuôn mặt cũng rất ưa nhìn. Không phải tôi tự cao về bản thân nhưng mọi người xung quanh vẫn thường nhận xét về tôi như vậy và tôi cũng phần nào cảm nhận được điều đó.
Còn nhớ vào giữa năm lớp 12, trường tôi điều chỉnh lại lớp học và tôi đã bị chuyển xuống một lớp khác. Lớp học mới này do một thầy giáo chủ nhiệm, thầy ấy còn rất trẻ... chỉ mới 27 tuổi. Ban đầu tôi cũng chẳng ấn tượng gì với thầy và tôi cũng chỉ coi thầy như bao thầy cô khác ở trường. Nhưng trong một lần diễn văn nghệ nhân dịp 20-11 thì tôi rất bất ngờ khi thấy ánh mắt của thầy chăm chú nhìn tôi... một ánh mắt rất lạ.
Sau hôm đó, thầy liên tục viện đủ mọi lý do để nhắn tin hoặc điện thoại cho tôi, rồi mật độ nhắn tin và gọi điện của thầy ngày càng nhiều. Nhưng mọi chuyện lẽ ra nên dừng lại ở đó... nếu như tôi không buông lời trêu đùa rằng, tôi yêu thầy. Tôi không biện hộ cho mình vì các bạn gái lớp tôi cũng thường xuyên nhắn tin để trêu đùa thầy và một số thầy giáo trẻ khác như vậy. Tôi những tưởng thầy sẽ từ chối "lời tỏ tình" đó... nhưng không, ngay lập tức tin nhắn của thầy đến, "Thầy đồng ý". Khi nhận được tin nhắn đó, tôi rất bối rối vì không biết phải xử lý như thế nào vì thật sự, tôi không yêu thầy. Hơn nữa, tôi đang học năm cuối... nếu không cẩn thận, tôi sẽ không được thi tốt nghiệp.
Sau hôm đó, thầy hẹn tôi ra ngoài nói chuyện. Lúc đầu tôi từ chối nhưng vì thầy nài nỉ và một phần cũng vì sự hiếu thắng của bản thân nên tôi đồng ý. Những tưởng đấy chỉ là một cuộc dạo chơi bình thường và chỉ dừng lại ở vài ba câu hỏi thăm nhau đơn giản... thế nhưng, khi đang đi chơi với nhau, thầy đã ôm chặt lấy tôi, rối rít hôn tôi... rồi bàn tay thầy bắt đầu sờ soạng khắp cơ thể tôi. Tôi đã rất choáng khi thầy có những hành động lộ liễu đó vì trong tôi, thầy luôn là một người thầy mẫu mực trên bục giảng. Sau một hồi chống cự quyết liệt, tôi vội vã chạy ra đường bắt xe ôm về nhà.
Ngày hôm sau, thầy nhắn tin xin lỗi tôi nhưng tôi không nhắn lại. Sau đó, thầy đã chủ động tìm đường vào nhà tôi... và thật không may khi lúc ấy chỉ mỗi tôi ở nhà, còn mẹ và anh trai đi vắng. Thầy vội vàng vào nhà tôi trong bộ dạng say khướt, mặt thầy đỏ bừng và liên tục nói lời xin lỗi. Tôi nói, "Thầy nên về nhà đi" nhưng thầy bảo, "Anh say quá! Em cho anh ở lại nghỉ một lúc, láyt sau đỡ hơn anh sẽ về". Rồi thầy kêu tôi pha cho thầy cốc nước chanh để giải rượu... Vì thương thầy nên tôi đã đem nước chanh đến nhưng thầy bất ngờ ôm chặt tôi vào lòng và nói, "Hãy ở bên cạnh thầy".
Vì vẫn ám ảnh chuyện cũ nên tôi đã cố gắng thoát ra khỏi cánh tay rắn chắc ấy, để mặc thầy ở đó, tôi lên nhà học bài. Thế nhưng khi vừa soạn được một câu Văn học thì thầy đã xuất hiện ngay sau lưng tôi, rồi thầy giật bút từ tay tôi viết bốn chữ "Do you love me?" vào quyển soạn văn đó.
Đến bao giờ tôi mới có thể nguôi quên nỗi đau này? (Ảnh minh họa)
Lúc ấy, thấy thầy choáng đầu nên tôi dìu thầy vào phòng nghỉ ngơi. Vừa vào phòng tôi, thầy đã kêu tôi mở cặp sách của thầy ra... trong đó có một tệp tiền rất dày và tôi không biết chính xác là bao nhiêu. Thầy bảo, "Nếu chiều anh thì số tiền đó sẽ là của em". Tôi giận thầy rồi bảo, "Thầy về ngay đi" nhưng thầy vẫn không chịu về cho tới khi tôi dọa, "Mẹ em sắp về rồi đấy" thì thầy mới chịu về.
Ngày hôm sau, tôi vẫn đi học bình thường... và vẫn gặp thầy vì thầy là thầy chủ nhiệm của lớp tôi, đồng thời hôm đó cũng có tiết học của thầy. Khi vô tình nhìn xuống tôi, thầy tỉnh bơ như không có chuyện gì... nhưng khi vừa hết tiết dạy của mình thì thầy liên tục nhắn tin xin lỗi vì "Hôm đó thầy say quá nên thầy đã không kiềm chế được bản thân".
Sau bao nhiêu lần thầy năn nỉ gặp tôi để "nói chuyện" thì tôi cũng đã tạo điều kiện "cho thầy một cơ hội". Khi tôi đến, thầy đã vội vàng thanh minh, "Xin lỗi em, anh đã không kiềm chế được tình cảm của mình. Thầy giáo cũng chỉ là con người... và anh cũng có phần CON của mình, chứ có phải là thần thánh đâu?". Sau một hồi nói chuyện, thầy đã đưa tôi tới một nơi vắng vẻ "để tâm sự cho thoải mái". Nhưng vừa đến nơi, thầy đã ghì chặt tôi xuống bãi cỏ, giữ chặt hai tay tôi bằng một tay của thầy. Tôi đã cố gắng giẫy dụa và la lên nhưng thầy vẫn chẳng buông tha... Rồi một tay thầy cởi quần tôi, vội vã thực hiện âm mưu đen tối của mình... Lúc đó, người thầy giáo chuẩn mực đứng trên bục giảng hàng ngày đã biến thành một tên yêu râu xanh đáng sợ.
Thầy hành sự trong cơn khoái lạc, còn tôi với víu trong cơn đau đớn... dù tôi có khóc lóc nài nỉ, van xin nhưng hắn vẫn không chịu buông tha... Lúc tôi ôm mình trong nỗi sợ hãi thì lão ta còn bật đèn điện thoại để xem tôi có giọt máu nào không... Rồi hắn tỏ vẻ thỏa mãn, hả hê vô cùng...
Tôi học hành sa sút dần, rồi tôi cũng ít nói hơn, trở nên trầm cảm hơn... còn người thầy đó vẫn tỏ ra rất bình thường và công khai hò hẹn cùng cô kế toán của trường. Trong lúc bạn bè đang chuẩn bị cho 2 kì thi quan trọng thì tôi lại chìm trong sự sợ hãi... tôi sợ bị ai đó biết rằng, tôi là một đứa con gái đã bị mất trinh.
Tôi thi trượt đại học năm đó... rồi năm sau, tôi cũng không thi đại học nữa mà tôi đã quyết định ra nước ngoài để trốn tránh sự thật, để không ai biết tôi là ai... và điều quan trọng nhất là tôi muốn xa thầy giáo đó, người đã cướp mất sự hồn nhiên, trong trắng và cuộc sống tươi vui của tôi!
Khi viết lên những dòng này... tôi chỉ mong tâm hồn mình được thanh thản và nhanh chóng quên đi nỗi đau đó. Tôi cũng mong rằng, thời gian sẽ nhanh chóng xóa đi những hen ố của tuổi trẻ trong tôi!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Chỉ là hai đường thẳng song song... "Cậu biết không, kẻ lãng du yêu Gió, chẳng có ai có thể giữ chân khách bộ hành. Hạnh phúc vốn dĩ thật mong manh.Và tớ là kẻ vụng về trong việc giữ gìn tình cảm. Đừng hỏi tớ tại sao lại chọn cách sống của kẻ cô đơn. Đừng hỏi tớ tại sao tớ không thể yêu cậu. Đừng hỏi tớ tại...