9X mơ thành người Việt trẻ nhất có bằng tiến sĩ ở Hungary
Lê Quỳnh Anh (27 tuổi) là một trong số rất ít nữ sinh được nhận học bổng đào tạo tiến sĩ ngành Quản trị kinh doanh tại Đại học Pecs, Hungary.
Trước khi dành được học bổng toàn phần tại Hungary, Quỳnh Anh học 3 năm đại học tại Học viện Phát triển Singapore và tốt nghiệp cử nhân Quản trị kinh doanh.
Sau đó, Quỳnh Anh trở lại Việt Nam, bắt đầu hành trình xin việc. Cô nộp hồ sơ và trúng tuyển vào làm kiểm toán tại Công ty TNHH Kreston ACA Việt Nam.
Lê Quỳnh Anh. Ảnh: Infonet.
“Trong quá trình làm ở đây, mình được giao trách nhiệm kiểm toán tại một số công ty và dự án lớn như Quỹ toàn cầu phòng chống HIV/AIDS của Bộ Y tế và dự án Nâng cao chất lượng an toàn sản phẩm nông nghiệp và phát triển chương trình khí sinh học QSEAP của Bộ Nông nghiệp và Phát triển Nông thôn. Thời gian một năm đi làm không khiến mình hài lòng. Như một duyên nợ với ngành giáo dục, sau đó, mình chuyển sang đầu quân cho cơ quan trực thuộc Bộ GD&ĐT”, Quỳnh Anh chia sẻ.
Tại đây, cô gái 9X tích cực tham gia các hoạt động của Đoàn Thanh niên Cộng sản Hồ Chí Minh. Trong thời gian này, Quỳnh Anh đăng ký học thạc sĩ quản trị dự án chương trình liên kết giữa ĐH Ngoại thương và ĐH Nantes của Pháp.
Cuối khóa học, 9X được nhận học bổng khuyến khích học tập dành cho sinh viên có thành tích xuất sắc. Sau đó, Quỳnh Anh nộp hồ sơ xin học bổng của chính phủ Hungary để học tiến sĩ khi 25 tuổi.
Sau khi phỏng vấn, cô được 2 trường ĐH của Hungary tiếp nhận là Szent Isvant University và University of Pecs. Nữ sinh đã chọn University of Pecs – trường ĐH được thành lập đầu tiên tại Hungary vào năm 1367. Tổng số tiền học phí trong gói học bổng này trị giá 15.000 euro và chi phí chu cấp sinh hoạt khoảng 500 euro/tháng.
Chia sẻ về những khó khăn trong quá trình nỗ lực học tập và rèn luyện để có được suất học bổng danh giá, Nguyễn Quỳnh Anh cho hay: “Khó khăn nhất với mình có lẽ là giai đoạn học thạc sĩ ở trong nước. Ban ngày, mình đi làm, công việc ở cơ quan bận rộn, buổi tối lại tranh thủ đi học rồi nghiên cứu, đọc tài liệu. Ngày nào mình cũng ra khỏi nhà từ 7h sáng và trở về lúc 22h. Thời gian này, mình dường như không có ngày nghỉ”.
Nữ sinh tâm sự có những lúc thực sự stress, cô muốn buông hết mọi thứ nhưng nghĩ rằng việc người khác làm được thì chẳng có lý do gì mình thì không. Với sự cố gắng triền miên, cuối cùng, những nỗ lực của 9X cũng có kết quả khi cô nhận bằng thạc sĩ.
Video đang HOT
Quỳnh Anh và ước muốn trở về Việt Nam sau khi học xong tiến sĩ. Ảnh: Infonet.
Nữ sinh 9X này nói về bí quyết để luôn có động lực cố gắng trong cuộc sống: “Đã không làm thì thôi, nếu làm gì phải thật sự tập trung và hết mình”.
Ngay cả với việc học, cô bảo cũng không mất quá nhiều thời gian nhưng khi học thì dồn hết tâm sức, không nghĩ tới việc khác, đặc biệt là không chơi Facebook.
Ngoài ra, nữ sinh cũng hay tìm đọc các tạp chí khoa học quốc tế để tự bổ sung kiến thức, tăng khả năng nhạy bén, sáng tạo khi viết luận văn.
Khi được hỏi về những mục tiêu trong tương lai, Quỳnh Anh cho biết sẽ phấn đấu để trở thành người Việt Nam trẻ nhất có bằng tiến sĩ của Hungary vào năm 28 tuổi. Sau đó, cô sẽ trở về Việt Nam làm việc.
“Hiện tại, đề tài mà mình nghiên cứu để bảo vệ luận án tiến sĩ là những biện pháp nâng cao chất lượng giáo dục và đào tạo tại Việt Nam. Đề tài này đi sâu nghiên cứu các vấn đề giáo dục còn tồn tại ở đất nước chúng ta và nêu ra các giải pháp thực sự khoa học.
Mình mong muốn sau khi bảo vệ thành công sẽ trở về và ứng dụng nó trong môi trường học đường tại Việt Nam, góp phần nâng cao chất lượng giáo dục và đào tạo”, Quỳnh Anh nói.
Theo Hoàng Thanh / Infornet
28 tuổi nhưng bị gả ông chồng 50 tuổi, tôi khóa chặt cửa không cho chồng vào để rồi...
"Nhưng con chỉ mới 28 tuổi thôi...còn anh ta thì đã gần 50 tuổi rồi. Nếu lấy thì người ta càng cười vào mặt mình thôi".
ảnh minh họa
Ở cái tuổi 28 khi nhiều người phụ nữ đã quyết định lên xe hoa về nhà chồng thì ngược lại tôi vẫn còn muốn tự do bay nhảy, thú thực là cái hồi còn sinh viên tôi có trải qua 2 mối tình nhưng sau đó lại nhanh chóng kết thúc vì cảm thấy không hợp nhau. Chưa yêu đến mức sâu đậm nên việc chia tay không quá đau khổ như nhiều người khác..nhưng không phải vì vậy mà tôi yêu vô tội vạ. Quyết không để lụy tình ảnh hưởng đến nhiều thứ trong cuộc sống, tôi lao vào công việc..và thứ tôi nhận được sau bao nhiêu năm đó chính là một công việc ổn định với mức lương đủ trang trải cho cuộc đời độc thân vui vẻ của mình.
Cái suy nghĩ " không cần lấy chồng vẫn sống tốt" với tôi thì quá là ổn, nhưng với bố mẹ, họ hàng dưới quê thì đó lại là một điều cực kỳ không bình thường nếu không phải nói là có vấn đề gì đó nên không có ma nào rước. Nhìn con gái nhà người ta bằng tuổi đều đã con bế con bồng nên bố mẹ giục tôi lấy chồng ngay lập tức. Vậy nhưng chuyện chồng con đâu phải một sớm một chiều, cứ nói lấy là có người đồng ý đưa xe hoa đến đón mình. Viện cớ tìm đối tượng để trốn tránh một thời gian..vậy nhưng sau mấy lần tôi hứa nhưng kết quả lại là số 0 tròn trĩnh nên bố mẹ tôi quyết định nhờ người mai mối giúp.
(Ảnh minh họa )
Cứ tưởng mai mối thì cũng phải tìm được một anh chồng tử tế ai ngờ khi bố mẹ bảo tôi đi gặp mặt người đàn ông đã 50 tuổi thì tôi gần như chết điếng, tôi năm nay chỉ mới 28 tuổi...chưa ế đến mức phải đi lấy một người mà tuổi gần bằng với bố của mình. Nhưng mỗi lần từ chối quyết không đi gặp mặt thì bố mẹ tôi lại khóc lóc.
- Nếu mày muốn bố mẹ chết không thể nhắm mắt thì cứ ở vậy đi.
- Nhưng con chỉ mới 28 tuổi thôi...còn anh ta thì đã gần 50 tuổi rồi. Nếu lấy thì người ta càng cười vào mặt mình thôi.
- 50 tuổi nhưng nhìn người ta còn trẻ chán, chỉ vì mải lo sự nghiệp nên mưới như vậy. Nếu mày lấy được người ta thì khỏi phải lo bươn chải..chỉ cần ngồi chơi cũng sung sướng. Nói tóm lại là nếu mày không cưới thì đừng về nhìn mặt ông bà già này nữa.
Không còn cách nào khác nên tôi đành nhắm mắt đi gặp người đàn ông ấy, thoạt nhìn đầu tôi cũng cảm thấy mọi thứ ổn. Đúng như mẹ tôi nói thì anh ta đã gần 50 tuổi nhung nhìn mặt thì vẫn còn rất trẻ. Nhưng cứ mỗi lần nghĩ đến việc bị bạn bè chê cười lấy phải chồng già là tôi lại đau đơn vô cùng. Nhưng không cưới thì lại khổ bố mẹ....và rồi tôi nhắm mắt liều gật đầu cưới người đàn ông hơn mình 22 tuổi về làm chồng. Gặp mặt nhanh chóng, không hẹn họ yêu đương...không tìm hiểu kỹ càng...chỉ sau mấy lần nói chuyện thì tôi đã có chồng. Không biết đọc đến đây nhiều người có thấy tôi dại dột không nữa.
Đám cưới nhanh chóng sau đó được diễn ra, ngán ngẩm lấy chồng già nên tôi cũng chẳng muốn mời bạn bè vì có mời thì cũng chỉ làm trò cười cho thiên hạ. Cả buổi lễ nhìn ông chồng u 50 của mình tươi cười mà lòng tôi lại quặn thắt...nhiều lúc tôi nghĩ mình lấy chồng muộn...và rồi mình cũng lại góa chồng sớm. Bây giờ anh ta đã 50 tuổi thì tất nhiên cũng chẳng còn thanh xuân mà kéo dài được mấy chục năm nữa.
Cướ thì cưới vì bố mẹ, nên tất nhiên tôi chẳng hề ào hứng với đêm tân hôn như nhiều cặp vợ chồng vẫn mong đợi, khi khách khứa về hết tôi lao lên phòng khóa chặt cửa với ý định dù lấy chồng nhưng tôi quyết không cho anh ta động vào người. Ông chồng già của tôi cứ đập cửa đòi vào nhưng tôi chẳng thèm mở cửa.
- Tôi lấy anh cũng chỉ vì bị ép mà thôi...vậy nên đừng có mơ tưởng sẽ chiếm được thân xác của tôi. Chúng ta chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa mà thôi.
- Nếu em không " muốn" thì anh tuyệt đối không ép buộc. Nhưng đây là đêm tân hôn..em đừng làm trò trẻ con này để mọi người bàn tán.
- Tôi không quan tâm....lấy ông chồng già như anh thì tôi còn gì danh dự để mất nữa cơ chứ. Đáng ra người đàn ông như anh phải chấp nhận sống 1 mình cả đời...tại sao lại đi là khổ những người như tôi chứ...tôi chỉ mới có 28 tuổi thôi....
- Em không mở cửa cũng được....vậy hãy cho anh nói thêm mấy câu này nữa.
- Nói xong anh sẽ không đòi vào nữa chứ.
- Thì em cứ để anh nói đã.
- Được rồi...anh nói đi. Tôi cho anh 5 phút...
- Anh thật sự xin lỗi vì đã làm hại cuộc đời em...khi bắt em phải lấy một người chồng già như thế này. Anh cũng như em..cũng bị gia đình ép buộc, lúc chưa gặp em anh đã nghĩ cứ đi gặp thôi rồi sẽ không có định tiến tới. Vậy nhưng chẳng hiểu sao gặp em rồi...anh...anh lại thích em. Nghe có vẻ hơi đáng ngờ...nhưng đó là sự thật. Chính anh cũng không thể tin được, anh nghĩ vì mình đã già nên sẽ cố bù đắp cho em...thậm chí anh đã nghĩ sẽ sống thật hạnh phúc với em. Bây giờ anh mưới dám tin " tình yêu sét đánh" là có thật.
- Những lời này là thật lòng sao.?
- Em có thể không tin...anh hiểu mà. Bây giờ chúng ta cũng đã cưới nhau rồi...em có thể đặt cược sống cùng anh trong vòng 3 tháng được không? Khi đó nếu em ngột ngạt anh sẽ ký vào đơn ly hôn giải thoát cho em...
Nghe những lời nói đó của ông chồng già chẳng hiểu sao một người sống thực tế mà khô khan như tôi lại có thể rơi nước mắt. Trong những câu nói của anh...tôi cảm thấy anh và tôi giống nhau đều lao mình vào công việc..sợ tổn thương trong tình yêu. Lúc đó tôi tỉnh táo hơn bao giờ hết...tôi mở cửa kéo anh vào phòng. Và rồi điều gì đến cũng đến...tôi tình nguyện dâng hiến cho anh để có một đêm động phòng ý nghĩa....Và có lẽ thật khó tin, đến bây giờ đã hơn 1 năm chúng tôi sống bên nhau...vẫn rất hạnh phúc và yên ấm. Tôi nghĩ tình yêu thì không phân biệt tuổi tác...và tình yêu bất chợt đến hoàn toàn có thật.
Theo blogtamsu
Tôi muốn tỏ tình với doanh nhân thành đạt 28 tuổi Sắp sinh nhật tôi, tôi có nên nhân dịp này để thổ lộ với anh và bằng cách nào để thổ lộ mà anh có từ chối chúng tôi vẫn giữ được mối quan hệ như bây giờ? ảnh minh họa Tôi 23 tuổi, làm nhân viên phòng thuế ở một huyện thuộc miền Tây, gia cảnh bình thường, ba làm nông còn...