45 phút “thăng hoa” của phận gái bán dâm

Theo dõi VGT trên

45 phút thăng hoa của phận gái bán dâm - Hình 1

Những cô gái bán hoa cũng có lúc cần 1 “ngọn lửa” (Hình minh họa)

Mỗi học viên, khi đưa vào Trung tâm giáo dục lao động số 2 (trước đây thường gọi là Trại phục hồi nhân phẩm), Ba Vì, Hà Nội đều có những hoàn cảnh, số phận riêng buồn bã. Rất hiếm đàn ông chịu tới những trại phục hồi nhân phẩm để thăm hỏi, động viên người yêu hay vợ mình. Thế nên 45 phút thăm thân nhân ở nơi đây diễn ra thật kỳ quặc và cảm động. Có những tình yêu đã thăng hoa cùng cục ở hoàn cảnh vô cùng éo le như vậy.

Hạnh phúc đắng cay, giờ lại trọn vẹn cả rồi

- Cô Điệp, ra có người thân gặp!, anh Du, nhân viên bảo vệ hô. Giật mình mất vài giây, bồn chồn lo lắng. Điệp hỏi: “Thưa thầy, là ai vậy?”.

- Tôi không biết! – cán bộ Du nói.

Câu trả lời của cán bộ càng làm cho Điệp sốt sắng hơn. Cô tự hỏi không biết là ai nhỉ? Nhưng rồi cũng chỉ dám hỏi: “Đàn ông hay đàn bà thưa thầy?”.

- Là đàn ông. Ra đi, rồi sẽ biết là ai.

“Chắc là anh trai rồi. Hôm trước gọi điện cho mình hứa là sẽ lên thăm”, Điệp nghĩ thầm trong bụng. Trong lòng cô hoan hỉ lắm. Ngày trước có anh trai là thương cô nhất. Dù cô có làm sai chuyện gì nhưng anh trai luôn là người động viên, tha thứ cho cô. Điệp chạy một mạch về phòng, không quên vơ vội tờ giấy cô vẫn để đầu giường. Không phải dành cho anh trai cô mà để gửi cho một người cô đã “bặt vô âm tín” mấy năm nay. Chỉ vì canh cánh nỗi lòng ấy mà cô luôn cảm thấy đã mắc nợ người ấy quá nhiều. Rồi Điệp tung tăng bước đi. Vừa đi vừa huýt sao khe khẽ bài hát quen thuộc, hai tay nắm chặt lấy nhau. Cảm giác như cô đang dồn toàn bộ sức lực vào đôi bàn tay ấy. Dáng đi tất tưởi như đứa trẻ sắp được đón mẹ đi chợ về. Làm sao mà không mừng vui cho được?

Đến cửa phòng, Điệp đứng lặng một hồi. Hít một hơi thật dài. Cô bẻ từng đốt ngón tay. Lúc này, một bàn tay xù xì của cô đã nắm chặt tay nắm cửa. Chỉ cần mở nhẹ một chút là có thể mở toang cảnh cửa. Nhưng sao cô cảm thấy cái cửa này khó ưa quá. Mở mãi mà chẳng thấy nó nhúc nhích gì. Lấy cả tay kia dồn sức vào tay nắm cửa. Nó kêu két một tiếng. Cuối cùng nó cũng chịu để cô vào gặp anh trai mình.

Cô từ từ tiến vào phòng. Nhưng kìa, thoáng thấy một bóng người quen quen. Phải nhìn thật kỹ, cô mới nhận ra người đàn ông đó. Điệp tự hỏi: “Sao ông ta lại ở đây? Có người quen ở đây ư? Vậy anh trai mình đang ngồi ở chỗ nào? Bây giờ làm sao ra gặp anh đây?”. Vừa băn khoăn, Điệp từ từ lùi những bước chân mình về phía cánh cửa ban nãy đã hành hạ cô. Chỉ chực ra khỏi phòng là sẽ thoát được cái nhìn đó. Điệp chạy trong vô thức, chỉ muốn tránh xa, càng xa càng tốt người đàn ông kia. Thật là trớ trêu.

“Điệp, dừng lại. Quay lại phòng thăm”, tiếng cán bộ Du gọi. Biết không thể chạy được nữa, cô quay lại như một con mèo tiu nghỉu. Lững thững quay trở lại phòng thăm.

Lần này, cánh cửa lại mở dễ đến kì lại. “Sao nó không hỏng quách đi cho xong? Lúc không cần thì lại thế này đây?”, Điệp oán trách sao cánh cửa vô tâm. Ngồi phịch một cái xuống dải ghế dài bên trong, qua lớp kính chắn nhưng cô vẫn nhìn rõ mồn một khuôn mặt ấy. Ngồi gần thế này, càng thấy rõ hơn. Điệp hà hơi thật mạnh vào tấm kính chắn, để người đàn ông ấy đừng có thấy khuôn mặt em lúc này ra sao.

Lặng thinh từ lúc bước vào, người đàn ông lên tiếng: “Con ra ngoài kia lấy cho bố cái áo trong ba lô đi”. Đứa con kêu thé lên: “Không, con không đi. Con muốn ở đây nói chuyện với mẹ cơ”. Ông bố đành an ủi con: “Đi đi con. Con ngoan thì mẹ mới nói chuyện chứ”. Nghe bố nói vậy, đứa bé chạy vụt đi liền. Lúc này chỉ còn lại một người đàn ông và một người đàn bà ngồi đối diện với nhau. Một khoảng không im lặng bao trùm hai con người nhỏ bé này. Sột soạt móc tờ giấy trong túi áo ra. Điệp nói: “Đây là đơn li hôn em đã ký”. Hóa ra người đàn ông đang ngồi đối diện với cô đây chính là người chồng của cô. Còn đứa bé kia là đứa con cô rứt ruột đẻ ra.

Video đang HOT

Chỉ nói vội một câu, Điệp toan đứng dậy. Anh chồng lên tiếng: “Anh muốn nói chuyện với em. Em ngồi yên đó đi”. Chồng cô thống thiết kể lại những ngày tháng đã qua với bao cay đắng tủi hờn. Ngày ấy, anh đã bỏ cả vợ con mình để chạy theo cô, chạy theo tiếng gọi của tình yêu. Và tình yêu ấy đã cho anh một sinh linh rất đáng yêu, cho anh sức mạnh để anh xây dựng lại tất cả. Hạnh phúc như một mớ bòng bong. Càng nắm chặt, càng thấy rồi rắm. Lúc hạnh phúc đang mặn nồng thì Điệp lại bỏ hai bố con ra đi.

“Sao ngày đó em lại ra đi?”, câu hỏi của anh xoáy sâu vào tâm can của Điệp. Cô chẳng muốn thanh minh hay giải thích cho hành động dại dột của mình, chỉ cúi gằm mặt: “Em có lỗi, đừng tha lỗi cho em. Hãy ký vào đơn, rồi anh hãy tìm cho mình hạnh phúc mới đi”. Làm sao mà tìm cho nổi nếu không biết lí do vì sao cô bỏ anh khi đang còn nồng nàn? Làm sao tìm được nếu như trong lòng vẫn canh cánh một mối lo về cô, về đứa con, về tình yêu mà anh dành cho cô? Cuộc trò chuyện cứ bị đứt đoạn, đứt đoạn. Thỉnh thoảng chỉ nghe tiếng thở dài, tiếng ghế kẽo kẹt vì gỗ bị mối ăn. Cầm tờ đơn vợ đưa trong tay mà anh buồn não nuột. Nhìn những nét chữ thân quen ngày nào, anh không thể cầm nổi mình. Hai tay vò vò tờ giấy, rồi xé phăng nó thành đôi. Vai anh gồng lên, như đang gánh sức nặng ngàn cân, anh nói: “Chẳng lẽ đến giờ em vẫn không không hiểu mục đích anh đến đây ư? Nếu không còn yêu thì việc gì anh phải mất công tìm kiếm em, thậm chí trong vô vọng. Không yêu thì sao phải lặn lội từ xa đến tận đây? Không yêu thì sao còn gặp em làm chi? Không yêu thì sẽ không như thế này? Tại sao em luôn lẩn tránh anh khi em biết rõ ràng tình yêu của anh dành cho em?… Dù thế nào thì anh và con vẫn luôn đợi em ở ngoài”.

Cô vào đây vì tội bán dâm. Nhưng chồng cô, anh không hề để ý hay trách móc gì. Từng lời an ủi, động viên như cứa vào da vào thịt cô. Thà cô bị đánh đập còn hơn phải nghe những lời đầy yêu thương thốt ra từ người chồng mà cô đã phụ bạc. Cô khóc vì bản thân mình dại dột, vì tình yêu của chồng vẫn dành cho cô hơn cả ngày xưa. Cô chỉ biết nói: “Tại sao vì em mà phải như vậy? Em đâu đáng để anh phải như vậy?”. Cả hai vợ chồng cùng nhìn nhau rồi nức nở qua lỗ kính be bé. Một ánh mắt cũng đủ trao nhau bao niềm tin, bao tình yêu rồi. Giờ đây, chỉ còn lại khoảng khắc của hai kẻ đã từng yêu nhau, nay lại tìm thấy nhau. Hạnh phúc đắng cay giờ lại trọn vẹn cả rồi.

Mộng mị qua đi, hạnh phúc ở lại

“Anh xin em hãy tha thứ cho anh”. Lời xin khẩn thiết của anh Bắc dành cho Bình, học viên trung tâm Giáo dục lao động số 2 làm các cán bộ nơi đây hết sức thương cảm. Họ không hiểu vì sao, đã có một tấm chồng mà Bình vẫn phải đi làm gái mại dâm. Chẳng lẽ anh chồng không biết? hay biết mà vẫn cho đi? Những mối nghi hoặc ấy khiến cho cuộc trò chuyện của hai người thu hút ánh nhìn tò mò của nhiều người.

Căn phòng thăm hỏi không quá rộng, nhưng lúc này nó lại trở nên bao la biết bao. Cả cái tấm kính chắn kia cũng vậy, nó nằm một cách vô duyên thế này đấy. Nó ngăn lại những dòng cảm xúc đang bốc cháy trong lòng người chồng của Bình. Anh hỏi: “Em ở trong này có thiếu thốn gì không? Có cần gì thì…”.

Chưa nói hết câu, Bình đã ngăn lại: “Không cần gì nữa cả”. Một câu nói lạnh lùng của Bình làm cả hơi rơi vào khoảng không im lặng. Thời gian trôi vào trạng thái tự do. Tiếng chạy giây của đồng hồ còn to hơn cả cuộc trò chuyện giữa hai vợ chồng. Bởi cả hai đều đang lắng nghe tiếng chạy ấy. Bỗng Bình ngắt dòng bằng câu nói lạnh tanh: “Nếu không có chuyện gì thì anh về đi”. Rốt cuộc là anh đã thắng trong cuộc chơi im lặng, nhưng chiến thắng này không làm anh hả hê. Anh tròn mắt nhìn vợ. Anh đã ngóng chờ những lời nói ân cần, chăm sóc từ vợ. Nhưng anh lại chẳng dám đòi hỏi cái quyền đó.

Ngày trước, vợ anh yêu anh lắm. Luôn quan tâm chăm sóc cho anh. Nhưng anh nào đếm xỉa đến. Anh chỉ quan tâm đến ma túy của anh thôi. Có khi lên cơn, anh còn la hét, đánh đập. Vì chán nản, lại thêm những trận đòn roi vô cớ khiến Bình trở nên đường cùng. Cô trả thù chồng bằng cách đi làm gái bán dâm, để anh biết thế nào là xấu hổ, là tủi nhục.

Anh vội hét lên: “Anh xin em hãy tha thứ cho anh”. Câu nói ấy thu hút hàng chục đôi mắt hướng về anh chị. Bình buộc phải ngồi trở lại để mọi người đừng chú ý nữa. Cô phân trần với anh rằng: “Anh chẳng có lỗi gì. Hơn nữa, tôi cũng không có đủ tư cách để tha lỗi cho anh”. Nói xong, chị cầm tờ đơn ly hôn, ký xoạch một cái rồi trao nó cho anh chồng. Tay chị run run như sắp rụng rời. Cái mép hở dưới chân tấm kính chỉ đủ để chị đưa lọt tờ giấy qua. Chị ước sao cái ranh giới ấy có thể bị lấp đầy, che kín bởi tờ đơn này. Bởi chị muốn cởi bỏ sợ chỉ đã cột cuộc đời anh ấy lại. Chị hi vọng rằng với sự giải thoát này, lòng chị sẽ thanh thản hơn.

Cầm tờ giấy với nhằng nhịt chữ là chữ, anh không thể đọc nổi trong đó là những gì. Chỉ nghe thấy từng lời Bình nói như cắt từng khúc ruột anh. Đôi bàn tay vò nát tờ giấy lại, xé nó ra thành từng mảnh vụn. “Không cần giấy tờ gì hết, không phải ký gì cả. Anh vẫn ở đây, vẫn ở ngôi nhà của chúng ta, để chờ đợi em về. Rồi sẽ làm lại. Anh đã cai nghiện được rồi. Những gì chúng ta đã làm, hãy quên tất cả đi em ạ. Đấy đâu phải là con đường chúng ta đã chọn ngay từ đầu. Hãy tin ở anh, anh hứa sẽ không làm em phải khóc nữa. Những lời anh nói đều xuất phát từ ruột gan anh. Anh chỉ có em, chỉ mong em và chờ đợi em”.

Những gì anh nói đâu có nằm trong dự kiến của chị. Chị chỉ mong có được những tháng ngày yên ổn sống trong này. Không cần quan tâm đến những gì ngoài kia. Nhưng chị đang dối lòng. Ánh mắt chị nói lên tất cả. Ánh mắt khi gặp chồng đã tố cáo rằng chị đã nhớ anh ấy biết nhường nào. Dù chỉ là lên để bắt chị kí vào đơn li dị, chị cũng mong ngóng. Vì chị sẽ được nhìn thấy người chồng mà chị yêu, được thỏa nỗi nhớ mà gần một tháng nay chị phải chịu đựng. Chị thầm nghĩ hình như anh gầy đi, anh lại thức đêm đến nỗi đôi mắt thâm quầng lại. Chị sẽ nói với anh rằng anh trông như ma cà rồng, một con ma cà rồng đáng yêu.

Nhưng sao những lời nói đó với chị bây giờ thật khó khăn, dù con người đang hiện hữu trước mặt chị đây chính là người chị đã mong ngóng bao ngày. Nhìn khuôn mặt ấy, chị đã chẳng thể nói những lời chua cay, những lời độc địa để anh phải từ bỏ chị. Trong tiếng khóc nức nở, chị mấp máy đôi môi những lời thành thật: ” Em đã rất nhớ anh!” Chị càng muốn khóc to hơn để anh chẳng còn nghe thấy những lời tận sâu đáy lòng chị thốt ra. Hạnh phúc dung dị là thế. Khi con người chẳng thể kìm nén nổi tâm tư trong lòng thì tự nó sẽ tìm được con đường để phát ra. Dù có lạnh lùng, dù có đối xử ra sao nhưng anh vẫn luôn chờ đợi chị. Vì anh biết ràng, vì anh mà Bình có vết thương và hơn cả là anh tin rằng tình yêu trong Bình vẫn còn nguyên dành cho anh.

Cả hai chỉ kịp trao nhau những lời nói dịu dàng, quan tâm chăm sóc trước khi thời gian thăm nom điểm hồi kết thúc. Chắc rằng từ đêm nay, Bình sẽ chẳng còn những cơn mộng mị vô thức. Thay vào đó là giấc mơ về một gia đình hạnh phúc như ngày nào hai người đã cùng nhau vun đắp nên.

Mỗi học viên, khi đưa vào Trung tâm giáo dục lao động số 2 (trước đây thường gọi là Trại phục hồi nhân phẩm) Ba Vì, HN đều có những hoàn cảnh, số phận riêng buồn bã. Rất hiếm những người đàn ông chịu tới đây để thăm hỏi, động viên người yêu hay vợ mình. Thế nên 45 phút thăm thân ở nơi đây diễn ra thật kỳ quặc và cảm động. Có những cuộc gặp, nước mắt, sự hối hận, tình thương và cả tình yêu nữa đã thăng hoa cùng cực ở hoàn cảnh vô cùng éo le như vậy, 45 phút trớ trêu ấy đã thổi bùng lên ngọn lửa tưởng như tắt ngấm của tình yêu.

Trái tim chưa từng méo mó

Vào trung tâm này được khoảng hơn ba tháng rồi mà cán bộ vẫn không nguôi nhắc đến đôi vợ chồng sắp cưới mà nhân vật nữ chính là học viên tên Hoàn, bị đưa vào đây vì hành vi bán dâm. Dù cái thời gian mà câu chuyện giữa em với Vinh đã qua lâu rồi nhưng dường như câu chuyện tôi được nghe từ cán bộ quản lý nơi đây lại như mới xảy ra ngày hôm qua.

Hôm đó, một ngày nắng, trời không oi ả mà yên ấm, có một chút gió se se. Hoàn được cán bộ gọi ra có người thân gặp. Hoàn cương quyết từ chối. Hoàn giả ốm, giả đau bụng. Khuôn mặt nhăn nhó ra vẻ bệnh nặng không thể đi. Lúc này em chẳng muốn gặp bất cứ ai, em muốn được sống bình yên trong cõi lòng. Bởi “vết thương” chưa lành thì sao mà đối diện với nó được. Nhưng cán bộ bắt phải ra gặp bằng được. Hoàn đành lòng phải đi miễn cưỡng. Bước thật chậm, thật chậm để cho người kia chờ thật lâu. Biết đâu người ta sẽ nản chí rồi đi về. Nghĩ thế, Hoàn dự trù sẽ phải mất mười lăm, hai mươi phút mới ra đến đó. Mà chờ thì một phút cũng dài bằng thế kỷ rồi, nên Hoàn ra vẻ tự mãn lắm, tự cười ha hả trong lòng.

Hoàn biết đâu rằng người Hoàn cho “leo cây” là người yêu của mình. Chờ đợi suốt cả tiếng đồng hồ nhưng hình như khuôn mặt kia, trán chẳng thấy nhăn, mắt chẳng thấy nheo. Nhưng gặp để làm gì nữa đây? Hai con người một thời yêu nhau say đắm mà giờ phải gặp nhau qua tấm kính chắn chỉ để hở vài lỗ nhỏ để thông tiếng. Dù thế cũng chỉ nghe thấy tiếng Vinh quát tháo ầm ĩ: “Tại sao cô lại làm những chuyện như thế này? Sao lại ra nông nổi này? Sao không biết quý trọng bản thân? Chẳng lẽ cô không nghĩ đến tôi hay sao? Sao cô ích kỷ quá vậy?…”. Sau hơn một tháng gặp lại, chỉ toàn thấy những lời trách mắng của Vinh dành cho Hoàn.

Hoàn vốn là một người con gái mạnh mẽ. Khi quen biết với Vinh, Hoàn cũng rất ngoan ngoãn. Nhưng tình ăn chơi, liều lĩnh của Vinh cũng thấm dần sang con người của Hoàn. Cả hai như con thiêu thân, lao vào những cuộc chơi không biết đến ngày đêm để rồi phải nhấn chìm cuộc đời mình vào hố sâu. Ngoài tính ăn chơi, Vinh còn thêm cả tính lăng nhăng, thích ngao du bạn bè, thích ngắm và đi với những cô gái đẹp mỗi khi không có Hoàn đi cùng. Hoàn liều lĩnh đến nỗi cũng không chịu “thua một ly” với bạn trai. Để đến bây giờ em phải vào đây với cái mác là gái mại dâm.

Hoàn thấy cay cay nơi khóe mắt: “Anh còn trách mắng tôi được sao? Vì ai mà tôi nên cơ sự này? Ai là con người đã phụ bạc trước, đã đem cái tình yêu vớ vẩn kia vứt vào sọt rác? Anh có quyền gì mà đòi hỏi ở tôi”. Câu nói ấy sao mà chua sâu đến thế? Hoàn vô tình hay vì em quá đau khổ? Em giải thoát trong lòng được những tâm tư, u sầu mà bao đêm em chịu đựng. Vinh bưng mặt khóc nức nở. Dù là người đàn ông đã “xông pha” không biết bao nhiêu cuộc chơi, nhưng giờ anh phải khóc trước mặt người yêu. Giọng Vinh lạc đi: “Em nói đúng. Anh là kẻ không ra gì. Chính anh đã đánh mất tất cả. Nhưng anh mong rằng tình yêu của anh dành cho em sẽ được em chấp thuận. Anh sẽ chờ đợi, sẽ cưới em khi em về với anh. Chúng ta sẽ làm lại từ đầu. Đến một nơi thật xa để không còn ai biết đến hai chúng ta nữa, được không em?”.

Tại sao anh ta lại dùng cái kế quỷ quyệt ấy? Tại sao lại đánh trúng vào “tim đen” của em, xoa dịu đúng nỗi đau của em? Con người ấy liệu có thật lòng với em không? Tất cả những suy nghĩ ấy cứ chập chờn trong đầu Hoàn. Một mặt em lo lắng cho tương lai, nhưng lòng em lại dần chùng xuống, nhún nhường trước lời lẽ yêu thương ấy. Tiếp thêm niềm tin nơi em, Vinh nói: “Anh xin hứa sẽ thay đổi. Hãy tin ở anh. Một lần này thôi. Em, hãy tha thứ cho anh nhé”. Thật tình là em đã nhún trước sự van nài của Vinh. Em tin rằng Vinh vẫn còn yêu em và điều đó đã đủ cho tất cả. Hoàn hà một hơi thật mạnh lên tấm kính. Liếc nhìn xung quanh, em vẽ vội hình trái tim méo mó lên đó. Tuy nó không được đẹp nhưng nó vẫn là trái tim tròn đầy, trái tim biết thổn thức, trái tim đẹp nhất mà Vinh từng thấy.

Hoàn đặt một bàn tay lên, tay em như chạm được vào tay Vinh. Cảm giác về thời gian như bị ngừng lại. Thừa lúc mọi người không để ý, hai người đã hôn nhau một cái thật nồng say. Giờ đây, tấm kính chắn ấy đã không còn tác dụng nữa. Hai con người giờ đã hoàn toàn cận kề nhau. Tâm hồn họ cũng như đang nhảy múa đồng điệu.

Ngọn đèn hạnh phúc nơi cuối đường

Trên đời này hỏi làm sao lại có người con dâu tốt đến thế? Những câu truyền miệng giữa những người làm việc tại phòng thăm học viên làm tôi tò mò. Lân la hỏi chuyện thì được biết đó là trường hợp khá điển hình nơi đây. Học viên này cũng đã được ra khỏi trung tâm, nhưng số phận của chị cùng ngày thăm nom đặc biệt mà anh chồng dành cho chị sẽ mãi là một ngày đáng nhớ, không chỉ với cán bộ nơi đây, mà với cả chị.

Phan Thị Dung từng là học viên của trung tâm cách đây khoảng hơn 1 năm, với lý lịch từng là gái mại dâm. Giờ đây, có lẽ chị đang sống hạnh phúc bên chồng con. Hạnh phúc ấy có được cũng nhờ sự hi sinh rất lớn lao mà chị dành cho nhà chồng. Vết thương lòng cũng như trên thể xác chị đã vĩnh viễn được chôn vùi bởi tấm lòng của chị, tình yêu của chồng. Sự hi sinh ấy khó ai có thể sánh bằng. Ngày anh lên thăm chị, anh mang một bó hoa thật ta, thật tươi lên tặng cho vợ. Chị cảm động đến rơi nước mắt. Nhưng tay chị lại vân vê tà áo xanh đã cũ. Chị không dám nhận những đóa hoa tươi sắc này, chị sợ vết đen trong cuộc đời chị sẽ làm cho những bông hoa trở nên héo úa, phai sắc đi.

Kể từ khi chồng biệt tích, bỏ vợ con, lại thêm mẹ già đau ốm thường xuyên. Tiền thuốc một ngày cũng phải lên đến hai ba trăm nghìn. Có ngày không có tiền để mua thuốc, Dung đánh liều cho mẹ nghỉ thuốc xem sao. Kết quả là sức khỏe mẹ yếu đi nhiều, lại còn sốt vặt thêm nữa. Từ những lần sau, dù có phải đi cầm cố tài sản, Dung cũng không để mẹ thiếu thuốc uống. Ngặt nỗi, nhà lại chỉ trông vào mấy mớ rau chị bán, lấy đâu mà đủ nuôi thuốc thang, nuôi con ăn học. Dung nén lòng để đi làm cái nghề trăm người khinh bỉ, đó là mại dâm. Làm cái nghề tuy chẳng mấy sạch sẽ, nhưng đổi lại, chị có tiền thuốc thang cho mẹ chồng. Chị đã không còn người thân, chồng lại đi vắng, chẳng nhờ cậy ai ở nhà chồng được. Nhìn mẹ ốm đau, chị không đành lòng.

Nhìn thấy anh ở phòng thăm, chị hơi giật mình. Chị vồn vã hỏi thăm anh: “Anh về từ khi nào vậy? Mẹ con em đã lo lắng cho anh lắm. Anh về thế này thì tốt rồi. Có anh chăm sóc mẹ và các con, em cũng yên tâm”. Lá đơn li hôn lúc nào cũng sẵn sàng trong túi áo, chị rụt rè đưa cho chồng. Chị nói: “Anh kí rồi gửi lên tòa giúp em”. Vẫn là những lời nói ngọt ngào, vẫn là những lời động viên chị dành cho anh. Cái bản tình hiền hòa, ôn tồn của chị không khác đi đâu được. Chồng chị than: “Em thế này, đáng lẽ anh phải an ủi em. Đằng này em lại động viên anh. Anh thật chẳng còn mặt mũi nào nhìn em nữa”. “Anh đừng nói thế, em biết mình có lỗi nên chẳng dám mong anh điều gì. Anh hãy cố gắng tìm một người con gái khác có thể chăm lo cho anh và gia đình. Em chỉ mong có thế”.

Cứ thế, từng lời một, họ đỡ cho nhau nhưng tội lỗi, cứ vun cho nhau những hạnh phúc bị thiếu hụt. Nhưng cả hai đều biết rằng chỉ có đối phương mới hàn gắn được tất cả. Dung cần anh, cũng như anh cần chị. Anh thấy khâm phục Dung. Bởi cái tính hi sinh, bởi tình yêu chị dành cho anh và bởi sự vun vén hạnh phúc cho anh dù lòng chị có đau thế nào. Lá đơn chị đưa, anh đã lặng lẽ xé nó thành đôi. Chị hiểu rằng cuộc đời chị còn có chút tia sáng nơi cuối đường. Chính là chồng chị đã thắp nên ngọn đèn ấy. Dù những bông hoa kia có khoe sắc, khoe hương đến đâu thì có một ngày chúng cũng bị tàn đi. Nhưng với anh, chị mãi là một bông hoa đẹp, một loài hoa luôn nở rực rỡ ngay cả trong bóng tối.

Có người từng nói: “Thời gian là phương thuốc tốt nhất chữa lành mọi vết thương”. Nhưng tôi tin rằng tình yêu thương mới làm nên tất cả. Không phải “người với người sống để yêu nhau” hay sao! Chính những hi sinh, để vun vén hạnh phúc cho chồng con mới làm nên được những đóa hoa hồng trong bóng tối.

Theo Pháp luật cuộc sống

Vác đơn xin làm vợ người đã chết (?!)

Vác đơn xin làm vợ người đã chết (?!) - Hình 1

Đến bao giờ nỗi oan của chị mới được minh oan? (Hình minh họa)

Phiên tòa đã kết thúc, nhưng những ai có mặt hôm ấy không thể quên được nước mắt của Hương.

Những giọt nước mắt đắng cay, uất ức vì công sức bao nhiêu năm làm vợ, làm dâu chỉ trong chớp mắt đã bị chính người thân của mình "đổ ra sông, ra biển".

Ngày ấy, trên dải đất miền Trung cát trắng, Hương là cô thôn nữ đẹp nhất làng chài. Trai làng ngấp nghé rất nhiều nhưng Hương vẫn chưa ưng ai. Thế rồi, đùng một cái cô lên xe hoa với một anh quê Đồng Nai, người có gần 3 năm bám trụ ở quê Hương để xây cây cầu vượt biển.

Dự đám cưới của Hương, mỗi người một ý. Người mừng cho cô lấy được tấm chồng có công ăn việc làm đàng hoàng, lại khéo ăn nói, kẻ thì lo cô lấy chồng xa, sau này lỡ có chuyện gì biết bám víu vào đâu, nhất là khi nhà chồng gồm mẹ và 3 cô em gái chồng phải đến tận ngày cưới Hương mới tường mặt, còn tính nết ăn ở chưa kịp hiểu gì.

Sau đám cưới, Hương theo chồng về Đồng Nai, bước vào ngôi nhà của bố mẹ chồng, chưa hết mệt sau chuyến đi dài, cô đã nghe mẹ chồng tuyên bố rằng bà không chấp nhận cô là dâu vì cô không phải người Nam bộ, lại càng không phải người bà đã chọn sẵn cho con trai. Người đứng ra tổ chức đám cưới rước cô về chính là ông bà nội của anh Minh, chồng cô, do xuất phát từ tình yêu thương đứa cháu.

Vì không đồng ý nên mẹ chồng Hương miễn cưỡng tham gia chuyện cưới hỏi cho phải phép để vui lòng bố mẹ chồng của bà. Trước sự phản đối của mẹ chồng, vợ chồng Hương được ông bà nội đưa về sống với ông bà tại một xã kế bên.

Khi hai cậu con trai kháu khỉnh ra đời, mẹ chồng Hương không còn khắt khe như trước, thỉnh thoảng vẫn sang nhà chơi đùa với các cháu. Nhưng, mối quan hệ đó đã quay sang một hướng khác từ khi anh Minh, chồng Hương không may bạo bệnh qua đời, ngay sau sự ra đi của ông bà nội anh không lâu.

Ngày ra Tòa, Hương khóc nức nở vì không có một bằng chứng pháp lý nào chứng minh cô và anh Minh là vợ chồng. Gần 5 năm chung sống, hai vợ chồng không hề nghĩ đến chuyện phải đi đăng ký kết hôn. Họ cho đó cũng là lẽ thường vì ở cái vùng quê heo hút đó, mấy ai quan tâm đến việc chuyện đăng ký. Vì sơ suất đó, nên khi anh Minh qua đời, ba cô em gái chồng đã viện cớ ngôi nhà là tài sản của ông bà nội để lại cho mẹ mình mà thẳng tay đuổi mẹ con Hương ra khỏi nhà.

Tàn nhẫn hơn, lúc gia đình đang rối ren việc ma chay, mẹ chồng chị đã tự ý làm giấy chứng tử cho con kèm theo giấy ủy quyền của anh Minh cho bà. Sau đó, bà đã dùng những giấy tờ này chuộc lại giấy tờ nhà đất vợ chồng anh đang thế chấp để lấy vốn làm kinh tế mua giống, phân cho vườn cây ăn trái, đem về cất giấu.

Ra Tòa, do chị Hương không có giấy đăng ký kết hôn nên Tòa không công nhận chị và anh Minh là vợ chồng, mà chỉ công nhận và chia một phần tài sản cho hai con của Hương vì giấy khai sinh của hai con có tên anh Minh là cha. Thế nên 2 năm qua, Hương vẫn cầm trên tay lá đơn đến các cơ quan công quyền, nhưng không phải để đòi lại tài sản, mà chỉ mong giải tỏa được nỗi uất ức vì không được công nhận là vợ hợp pháp của chồng mình.

Ngủ thì thôi chứ cứ hễ thức đậy là Hương lại như nghe văng vẳng bên tai tiếng rủa sả của ba cô em chồng rằng cô chỉ là loại "mèo mả gà đồng" với anh trai của họ, chứ không phải dâu con trong nhà.

Theo Pháp Luật VN

Bạn thấy bài viết này có hữu ích không?
Có;
Không

Tin liên quan

Tiêu điểm

Điều tra vụ nổ khiến 1 người bị thương nặng ở Hải Phòng
18:07:09 16/11/2024
Khởi tố 2 chị em ở Hà Nội làm nhục người khác trên mạng xã hội
08:20:18 17/11/2024
Điên cuồng ném bom xăng vào nhà 'con nợ'
18:18:38 16/11/2024
Lên mạng bán lốp xe rồi lừa tiền cọc
18:21:43 16/11/2024
Sau thanh tra, nguyên Hiệu trưởng Trường THPT Tháp Chàm bị khởi tố
11:45:08 16/11/2024
Bị đề nghị án tử, bà Trương Mỹ Lan run giọng 'tinh thần bị cáo bấn loạn'
17:55:51 16/11/2024
Nhóm 'quái xế' đâm tử vong cô gái ở Hà Nội bị khởi tố về tội gì?
17:58:09 16/11/2024
Điên cuồng những đêm "cháy phố" sinh tử (bài 1)
10:04:33 17/11/2024

Tin đang nóng

Lộ khung hình nhạy cảm gây tranh cãi của Minh Hằng
08:04:51 18/11/2024
Ca sĩ Bích Tuyền lấy chồng tỷ phú Mỹ, sở hữu biệt thự 1.600 tỷ đồng, giờ sống ra sao?
06:24:47 18/11/2024
Chồng không may qua đời, tôi ở vậy phụng dưỡng bố chồng bệnh tật, ngày giỗ đầu, ông bất ngờ làm một việc khiến tôi bật khóc
05:58:43 18/11/2024
Chồng mất tròn năm, hôm ấy nghe lời đề nghị của anh chồng, tôi giật mình không tưởng
05:55:29 18/11/2024
Ca sĩ Tô Thanh Phương hiện ra sao sau khi nhảy lầu?
06:26:59 18/11/2024
Tiếng hét thất thanh tố cáo nữ diễn viên gen Z giữa lễ trao giải gây sốc cho 400 triệu người
07:56:29 18/11/2024
Cả ngày chỉ ăn một bữa cơm nhưng gạo vẫn hết, vợ trẻ lén lắp camera rồi điếng người khi thấy mặt thủ phạm 'thập thò'
05:46:52 18/11/2024
Cam thường bóc trần sắc vóc thật của nữ chính hot nhất màn ảnh hiện nay
06:20:12 18/11/2024

Tin mới nhất

Khởi tố Giám đốc công ty trốn thuế 5,8 tỷ đồng

07:13:18 18/11/2024
Cơ quan chức năng xác định, từ năm 2021 đến năm 2023, Công ty TNHH Văn phòng phẩm Tuấn Như đã có hành vi trốn thuế thu nhập doanh nghiệp 5,8 tỷ đồng.

Khởi tố nhiều bị can là lãnh đạo BQL các công trình công cộng và quỹ đất tại Quảng Bình

07:06:48 18/11/2024
Trong 2 ngày 15 và 16/11, Cơ quan An ninh điều tra Công an tỉnh Quảng Bình đã tiến hành khởi tố 11 bị can có liên quan và đang tiếp tục điều tra, mở rộng.

Công an Bình Phước bắt 14 đối tượng ma túy có súng

07:02:11 18/11/2024
Ngày 17/11, thông tin từ Công an tỉnh Bình Phước cho biết đang tạm giữ 14 đối tượng về các hành vi mua bán và tổ chức sử dụng trái phép chất ma túy, thu giữ hơn 6kg ma túy, 1 khẩu súng và nhiều phương tiện pha trộn, đóng gói ma túy.

Gây 4 vụ trộm, chống trả lực lượng vây bắt bất thành

06:54:26 18/11/2024
Chiều 17/11, Cơ quan CSĐT Công an huyện Tân Biên (Tây Ninh) cho biết, vừa bắt giữ Nguyễn Hoàng Nguyên (SN 1994, ngụ thị xã Hoà Thành) và Giáp Minh Thành (SN 1998, ngụ huyện Tân Châu) để điều tra, làm rõ hành vi trộm cắp tài sản.

Triệt phá đường dây cá độ bóng đá hơn 2.000 tỷ đồng, bắt giữ nhiều đối tượng

06:52:53 18/11/2024
Theo Cơ quan Công an, đây là đường dây đánh bạc dưới hình thức cá độ bóng đá qua mạng với số tiền cá cược rất lớn, có sự tham gia của các đối tượng hình sự cộm cán.

Lên mạng giả gái lừa nạn nhân đến chỗ vắng vây đánh cướp tài sản

06:46:21 18/11/2024
Nhóm Văn tạo nick giả trên mạng xã hội giả gái nói chuyện dụ anh P. đến chỗ vắng, sau đó vây đánh cướp đi chiếc xe gắn máy...

Bắt nhanh đối tượng dùng dao khống chế chủ quán cà phê cướp tài sản

06:44:27 18/11/2024
Sau khi ra chợ mua con dao, Thanh dạo xe qua nhiều tuyến đường rồi ghé vào quán cà phê của chị N. dùng dao khống chế cướp đi chiếc Iphone và 1,2 triệu đồng...

Việt kiều lừa giúp định cư nước ngoài hòng chiếm đoạt tiền tỷ

06:39:04 18/11/2024
Tin tưởng, chị T. đã chuyển trước số tiền 347 triệu đồng. Đến ngày 10/11, Đức và Huy gửi ảnh visa của chị T. qua zalo và yêu cầu đưa thêm số tiền là 350 triệu đồng.

Triệt phá 3 nhóm đối tượng làm giả con dấu, tài liệu để chiếm đoạt tài sản của ngân hàng

06:09:32 18/11/2024
Cơ quan CSĐT Bộ Công an cũng chỉ ra lỗ hổng của ngân hàng trong việc thẩm định, duyệt hồ sơ vay tín chấp, mở thẻ tín dụng, nâng hạn mức thẻ tín dụng để nhóm đối tượng lợi dụng chiếm đoạt tiền.

Cặp vợ chồng hờ điều hành đường dây mua bán hơn 16kg ma tuý như thế nào?

09:59:01 17/11/2024
Các đối tượng gồm Vũ Hoàng Hải (SN 1981); Nghiêm Thị Hường (SN 1986) và Nguyễn Minh Trường (SN 1981, cùng ở tại tổ 3, phường Phú Đô, quận Nam Từ Liêm, TP Hà Nội).

Nhập cảnh lậu cùng 3kg ma túy đá

09:56:55 17/11/2024
Qua kiểm tra hành lý của đối tượng, lực lượng chức năng phát hiện bên trong ba lô chứa 3 gói ma túy đá (trọng lượng khoảng 3kg) và 10 gói ma túy nước vui.

Quản lý chặt và nghiêm trị hành vi mua bán, sử dụng trái phép xyanua

08:25:20 17/11/2024
Nhiều ý kiến cho rằng để bảo vệ tính mạng và sức khỏe của người dân, việc siết chặt quản lý đồng thời xử lý nghiêm các hành vi liên quan đến xyanua là vô cùng cần thiết.

Có thể bạn quan tâm

Ngày 19/11/2024 là ngày tốt có thể làm các việc như kết hôn, khai trương, mở cửa hàng, mai táng, cải mộ, ký hợp đồng

Trắc nghiệm

10:11:19 18/11/2024
Xem ngày 19/11/2024 sẽ giúp bạn chọn được ngày lành tháng tốt phù hợp nhất cho công việc của mình. Ngày 19/11/2024 là ngày tốt có thể làm các việc như kết hôn, khai trương, mở cửa hàng, mai táng, cải mộ, ký hợp đồng.

Game thủ Việt tranh cãi kịch liệt về game "Tuổi Thìn", người bảo flop, kẻ bênh vực không tiếc lời

Mọt game

10:02:46 18/11/2024
Cái tên đang được nhắc tới trong câu chuyện là Dragon Age: The Veilguard - một tựa game vừa mới ra mắt cách đây chưa lâu và vẫn được nhiều người chơi Việt hài hước đặt cho biệt danh Tuổi Thìn khi dịch sang tiếng Việt.

Cặp đôi Vbiz để lộ bằng chứng hẹn hò bí mật, bị phát hiện "đánh lẻ" du lịch nước ngoài

Sao việt

09:44:27 18/11/2024
Qua những địa điểm và chi tiết tương đồng trong ảnh cá nhân của Đình Tú và Ngọc Huyền, fan của cả hai chắc chắn họ đã đánh lẻ du lịch ngọt ngào cùng nhau.

'Biển người' săn mây và hoa dã quỳ ở Vườn Quốc gia Ba Vì

Du lịch

09:43:24 18/11/2024
Đường lên núi Ba Vì ken đặc xe cộ của các bạn trẻ. Thời tiết đẹp cùng với mùa hoa dã quỳ đang độ rực rỡ nhất đã thu hút đông đảo du khách đến đây.

Bạn trai lọt top hấp dẫn nhất hành tinh nhưng lại lười tắm, Selena Gomez phản ứng thế nào?

Sao âu mỹ

09:41:06 18/11/2024
Bạn trai Selena Gomez lại có phát ngôn gây tranh cãi về chuyện tắm rửa. Nhà sản xuất âm nhạc này khẳng định bản thân vẫn sạch sẽ nhưng không thích tắm mỗi ngày.

Cảnh tượng hoang tàn sau cuộc dội bom đồng loạt của Israel xuống Gaza, Liban

Uncat

09:33:30 18/11/2024
Theo Cơ quan y tế của Dải Gaza, tính từ ngày 7/10/2023 đến nay các cuộc tấn công của Israel đã khiến khoảng 43.799 người dân tại khu vực này thiệt mạng.

Thêm quan chức Hezbollah được cho là thiệt mạng trong cuộc tấn công của Israel

Thế giới

09:25:33 18/11/2024
Cuộc tấn công vào Beirut tiếp tục làm gia tăng căng thẳng giữa Israel và lực lượng Hezbollah ở Liban, trong bối cảnh xung đột trong khu vực ngày càng leo thang và gây thiệt hại nghiêm trọng cho dân thường.

Huỳnh Tú Anh hóa Cám trên sàn diễn

Thời trang

08:15:23 18/11/2024
Quán quân The Face Huỳnh Tú Anh trong vai trò vedette với trang phục ấn tượng cùng hình ảnh nhân vật Cám đa nhân cách trong chiếc mặt nạ cầu kỳ.

Sao Hàn 18/11: Tài tử Song Seung Hun ngỏ ý cầu hôn 'nữ hoàng cảnh nóng'

Sao châu á

08:12:44 18/11/2024
Tài tử Song Seung Hun ngỏ ý cầu hôn nữ hoàng cảnh nóng ; Á hậu bị đế chế Samsung ruồng bỏ nói về tin đồn săn trai trẻ.

Phó Thủ tướng: 10 tháng có hơn 9.000 người vĩnh viễn không thể trở về nhà

Tin nổi bật

07:15:49 18/11/2024
Phó Thủ tướng Trần Hồng Hà cho biết, trong 10 tháng đầu năm, cả nước có hơn 9.000 người vĩnh viễn không thể trở về đoàn tụ với gia đình vì tai nạn giao thông.

Loại rau có thể phòng đến 4 loại ung thư: Được bán quanh năm ở chợ Việt, dễ tìm, dễ nấu

Ẩm thực

05:55:57 18/11/2024
Loại rau đang được nhắc tới có khả năng hỗ trợ phòng ung thư, đó chính là rau họ cải. Rau họ cải được bày bán hầu như quanh năm ở các chợ Việt.