4 cửa ải trải qua được hết chắc chắn đã đến lúc “khổ tận cam lai”
Đời đàn bà lấy chồng có trăm thứ khổ, nhưng chỉ cần vượt qua được 3 thứ khổ nhất này, thì chẳng còn gì có thể quật ngã được họ, thì sớm thôi cũng đến lúc khổ tận cam lai, đón nhận hạnh phúc.
Bị bệnh tật hành hạ
Người xưa có câu “ sức khỏe là vàng” quả không sai. Bởi lẽ, sống trên đời, dù giàu sang hay nghèo khổ thì ai cũng trở nên yếu ớt, cô độc khi đứng trước bệnh tật. Bạn có thể nhận được sự hỏi han, săn sóc nhưng chỉ riêng mình phải nằm chịu trận cho cơn đau hoành hành.
Nỗi đau thể xác cộng dồn với nỗi đau tinh thần sẽ giúp phụ nữ mạnh mẽ, can trường và biết quý sức khỏe của mình hơn. Thế nên, thay vì lao tâm khổ tứ hi sinh vì chồng vì con, phụ nữ từng trải qua bạo bệnh sẽ biết cách yêu thương, trân trọng bản thân hơn bao giờ hết.
Đổ vỡ hôn nhân
Chuyện hệ trọng nhất đời người đàn bà có lẽ là việc lấy một tấm chồng, cùng người đàn ông mình lựa chọn sinh con đẻ cái, hi vọng an yên sống với nhau đến đầu bạc răng long.
Nhưng cuộc đời không ai đoán được chữ ngờ, cũng chẳng ai lường trước được lòng dạ nửa kia. Có thể vì không còn hợp nhau, có thể vì bị đối phương tàn nhẫn bội bạc mà cuối cùng gây tổn thương nhau, khiến hôn nhân đổ vỡ.
Đàn ông một đời vợ được xem là kho báu, nhưng đàn bà một đời chồng lại bị xem là thứ bỏ đi, bị cả thế giới đàm tếu,bàn ra nói vào.
Nhưng đàn ông đã tệ bạc, thì cố sức níu giữ để làm gì? Miệng lưỡi thiên hạ không thể cấm, nhưng mình có quyền không nghe, có quyền bỏ ngoài tai cơ mà. Còn yêu, còn thương đến mấy, thì giữ một người không còn lòng dạ với mình ở bên cạnh, thì sau cùng chính mình mới là người thương tổn nhất mà thôi.
Video đang HOT
Chẳng ai muốn đứt gánh giữa đường, chẳng ai mong tan đàn xẻ nghé. Nhưng chuyện xảy ra rồi, ngoài mạnh mẽ chấp nhận thì không còn cách nào khác. Sống chỉ một lần, cớ gì lại ép uổng bản thân trong bể khổ làm gì?
Buông tay là để giải thoát cho chính mình, là cho chính mình cơ hội làm lại, cũng là khiến bản thân cứng cỏi, rạn dĩ, trưởng thành, biết cách nhìn người hơn.
Đời công bằng lắm, chỉ cần vượt qua nỗi đau này, ông trời ắt có an bài tốt đẹp hơn cho bạn.
Có câu: “Nếu công việc là đam mê của bạn thì mỗi ngày bạn không phải đi làm”. Nhưng số người làm được đúng công việc mà mình đam mê ít lắm, đa phần vì cơm áo gạo tiền, hoặc giả có là công việc mình yêu thích chăng nữa, nhưng ở trong môi trường làm việc không phù hợp, đồng nghiệp, cấp trên khó tính, xét nét thì ai cũng có lúc cảm thấy mệt mỏi, chán nản, muốn từ bỏ.
Với phụ nữ, tuy không cần phải quá gắng sức để có sự nghiệp rạng danh, nhưng nhất định nên có một công việc. Để làm gì ư? Để có thể kiếm ra tiền của chính mình, có thể có cuộc sống của riêng mình.
Vậy nên, khi công việc xảy ra áp lực khiến bạn muốn từ bỏ, thậm chí là bị cho thôi việc, thì cũng đừng quá cố chấp, đừng quá bi cực mà dằn vặt chính mình. Người ta nói đời thay đổi khi chính mình thay đổi, chuyện gì rồi cũng qua. Hãy suy nghĩ theo một hướng khác, từ bỏ những thứ khiến cuộc sống của mình bế tắc, không vui. Biết đâu bắt đầu một công việc khác lại chính là khởi sắc hơn thì sao?
Bạn nên nhớ muốn thấy cầu vồng, phải biết chịu đựng những cơn mưa. Sau cơn mưa, trời lại sáng, đó là “thần chú” giúp bạn vững tin hơn.
Người thân qua đời
Gặp mặt người thân trước khi họ qua đời là điều vô cùng đau lòng, nỗi đau ấy sẽ ám ảnh cả đời người đàn bà, dai dẳng, khôn nguôi. Sinh ly tử biệt là cảm giác chỉ người trong cuộc mới hiểu, người ngoài chứng kiến cũng không thể cảm nhận những rạn vỡ, mất mát bạn đang nếm trải.
Đối diện với nỗi đau này, đàn bà sẽ biết cách trân quý những gì mình đang có, sẽ thấu hiểu sự khốc liệt của thời gian. Để hiểu rằng, làm người, nhất định phải sống hạnh phúc, yêu thương chính mình đừng để đến khi gần đất xa trời mới tiếc nuối thì đã quá muộn màng.
Bỏ 1 tỷ chữa bệnh cho chồng, xuất viện anh tuyên bố một điều khiến tôi sốc lên sốc xuống
Cứ ngỡ chồng sẽ vui và cảm kích bởi những điều vợ làm cho mình, thế nhưng không hiểu sao từ ngày ở viện về tâm trạng anh rất khác lạ.
Ban đầu chồng chối, cuối cùng anh mới thú nhận một sự thật khó bề tưởng tượng nổi.
Tôi năm nay 32 tuổi, lấy chồng từ tuổi 27. Hiện nay vợ chồng tôi đã có một bé gái đầu lòng lên 3. Hai năm nay chồng tôi mất việc ở nhà, cũng do tình hình kinh tế khó khăn chung. May mắn là công việc của tôi vẫn tốt, trước đó lương tôi gấp đôi chồng, hiện tại kinh tế khó khăn nhưng thu nhập của tôi vẫn tăng lên.
Thấy chồng xin việc mãi không được, tôi mới hỏi anh có thể ở nhà chăm con, làm việc nhà hay không. Anh đi làm, tôi đi lại phải thuê người giúp việc. Tất nhiên tôi không bắt ép chồng vì hiểu đàn ông rất sĩ diện. Song tôi thấy anh xin việc khó khăn quá, mà thu nhập chẳng được bao nhiêu, quan trọng là công việc không có tương lai. Yêu nhau và kết hôn từng ấy năm, dù mình kiếm được nhiều tiền hơn chồng nhưng tôi chưa bao giờ có ý nghĩ coi thường anh.
Cuối cùng, chồng tôi đồng ý. Hai năm qua anh ở nhà chu toàn con cái và việc nhà để tôi yên tâm làm việc. Tôi ý thức rất sâu sắc đàn ông có lòng tự trọng cao nên không bao giờ đả động tới chuyện tiền nong với chồng. Lúc nào tôi cũng đưa cho anh tiền tiêu dư dả, anh muốn gì tôi cũng chiều miễn là trong khả năng. Được cái chồng tôi cũng chu đáo và khéo léo nên anh chăm con, nấu nướng, làm việc nhà rất chu toàn.
Hai năm qua anh ở nhà chu toàn con cái và việc nhà để tôi yên tâm làm việc. (Ảnh minh họa)
Năm nào tôi cũng chi tiền cho cả nhà khám sức khỏe tổng quát. Đợt khám sức khỏe định kỳ vừa rồi, chồng tôi bàng hoàng phát hiện mắc ung thư gan giai đoạn 1. May mắn là phát hiện ra bệnh ở giai đoạn sớm, chỉ cần điều trị tích cực thì triển vọng cũng rất tốt.
Tôi lập tức tìm người giúp việc để chăm con, rồi liên hệ bác sĩ giỏi, đặt phòng bệnh tốt đồng thời tìm hiểu các loại thuốc nhập ngoại hiệu quả cao cho chồng. Nói thật những năm qua tôi cũng tích góp được số tiền đáng kể, sức khỏe của chồng thì tôi chẳng tiếc gì cả.
Sau 4 tháng điều trị, cuối cùng chồng tôi cũng được xuất viện trong sự mừng rỡ của tất cả mọi người. Số tiền tổng cộng tôi bỏ ra chữa bệnh cho anh lên đến 1 tỷ đồng. Tế bào ung thư trong cơ thể anh được kiểm soát hoàn toàn. Từ bây giờ, chỉ cần anh có chế độ ăn uống sinh hoạt hợp lý và đi khám lại đều đặn thì cũng không có quá nhiều lo ngại. Tất nhiên là tương lai khó nói trước điều gì nhưng được như vậy là mừng lắm rồi.
Chồng xuất viện về nhà nhưng tôi vẫn giữ người giúp việc vì tôi muốn anh được nghỉ ngơi tĩnh dưỡng. Cứ ngỡ chồng sẽ vui và cảm kích bởi những điều vợ làm cho mình, thế nhưng không hiểu sao từ ngày ở viện về tâm trạng anh rất khác lạ. Ban đầu chồng chối, cuối cùng anh mới thú nhận một sự thật khó bề tưởng tượng nổi.
- Anh xin lỗi nhưng anh đã đem lòng yêu người khác mất rồi. Anh nhận ra cô ấy mới là người phù hợp với mình, em rất tốt, đối xử với anh không có chỗ nào để chê nhưng anh không thấy hạnh phúc khi ở bên em. Những ngày qua anh vẫn giấu vì thương con, sợ mình ly hôn thì con phải thiếu thốn tình cảm...
Hóa ra trong thời gian ở viện anh đã phải lòng người phụ nữ khác. Cô ta cũng là bệnh nhân điều trị trong viện thời gian đó, tất nhiên ở phòng bệnh khác vì chồng tôi nằm phòng VIP đắt tiền, điều kiện kinh tế của cô ta thì rất bình thường.
Đã trải qua nhiều khó khăn vất vả khi bươn chải ngoài xã hội nhưng đứng trước tình huống đó tôi vẫn thật sự bị sốc. Tôi hỏi chồng đã quyết định chắc chắn chưa thì anh gật đầu chắc nịch.
Tôi có nên cố chấp níu kéo chồng ở lại hay để anh tự do đến với người phụ nữ kia? (Ảnh minh họa)
Tôi còn biết thời gian qua dù đã về nhà nhưng anh vẫn lén lút liên lạc với người phụ nữ kia. Cô ta cũng từng ly hôn, do ốm yếu bệnh tật nên bị chồng ruồng rẫy. Thật đáng thương, chồng tôi bảo tìm được sự đồng cảm khi ở bên người phụ nữ đó. Anh thấy mình mạnh mẽ, bản lĩnh, là chỗ dựa vững chắc cho cô ta. Còn ở bên tôi thì chồng cảm giác anh bị coi thường, lúc nào cũng phải ngước mắt lên nhìn tôi.
Vậy ra tôi giỏi giang kiếm ra tiền, lo cho cả nhà, lo cho chồng những thứ tốt nhất cũng là một cái tội hả mọi người? Theo mọi người bây giờ tôi nên làm thế nào? Thực lòng tính tôi rất quyết liệt và cũng có lòng tự trọng cao, chồng không cần dĩ nhiên tôi không níu kéo. Nhưng tôi thương con gái nhỏ. Thời gian qua con gái ở nhà với bố nên rất quấn quýt, chồng tôi cũng biết chăm con nên con càng quý bố.
Tôi có nên cố chấp níu kéo chồng ở lại hay để anh tự do đến với người phụ nữ kia? Để anh lo cho cô ta, thể hiện bản lĩnh đàn ông? Nhưng sao tôi thấy nực cười quá. Có phải chồng tôi quá ngây thơ hay không? Bản thân anh lúc này còn không thể tự lo cho mình thì lấy đâu tự tin để bảo bọc cho người phụ nữ cũng yếu đuối và khó khăn như anh?
Mẹ chồng bắt dâu đi cổng sau vì một đời chồng, vợ tôi vứt hoa cưới hành động sốc óc Bà bảo vì Hà đã có một đời chồng, không xứng đáng đi cổng chính nhà tôi nữa nên cô ấy phải đi cổng phụ. Đó là cánh cửa đã mốc hỏng, mục nát mà lâu rồi nhà tôi chẳng dùng đến. Ngày tôi đưa Hà về ra mắt, giới thiệu với bố mẹ thì cô ấy đã có thai được 2 tháng....