3 thách thức với ông Tập Cận Bình trong năm 2014
Thực thi chương trình cải cách kinh tế, duy trì được sự ủng hộ cao từ quần chúng trong cuộc chiến chống tham nhũng và giải quyết những tranh chấp về chủ quyền lãnh thổ với Nhật Bản là 3 thách thức lớn nhất mà ông Tập Cận Bình sẽ phải đương đầu trong chương trình hành động 2014.
Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình sẽ phải đương đầu với 3 thách thức lớn trong năm 2014. Ảnh: SCMP
Kể từ khi trở thành nhà lãnh đạo cao nhất của Đảng Cộng sản Trung Quốc vào tháng 11/2012, ông Tập Cận Bình đã khiến cho các nhà quan sát trở nên lúng túng. Trong khi chiến lược chính trị của ông đòi hỏi phải tăng cường sự kiểm soát của Đảng về vấn đề ý thức hệ, chiến đấu với nạn tham nhũng của giới quan chức, dẹp các cuộc nổi loạn, bảo vệ cho chính sách đối ngoại mang nhiều màu sắc của chủ nghĩa dân tộc hơn thì ông Tập đã tuyên bố một kế hoạch cải tổ táo bạo bất thường.
Thế giới sẽ sớm biết được rằng liệu chương trình hành động đầy tranh cãi của ông Tập có hướng tới việc tạo điều kiện thuận lợi để thúc đẩy cải cách nền kinh tế thị trường hay không. Ông Tập đã sử dụng cả năm 2013 để củng cố vị trí và xây dựng chương trình và do đó sang năm 2014, nhà lãnh đạo thế hệ thứ năm của Trung Quốc sẽ bắt đầu thực hiện những cam kết và thể hiện khả năng sử dụng quyền lực đã tích lũy được. Sự thành công của ông Tập sẽ phụ thuộc vào việc ông giải quyết thế nào 3 thách thức lớn.
Thách thức lớn đầu tiên Chủ tịch Tập Cận Bình phải đối đầu trong năm 2014 chính là việc thực thi chương trình cải cách kinh tế, chính sách này đã gây ra cả sự hứng khởi cũng như hoài nghi kể từ khi được tiết lộ vào giữa tháng 11 năm ngoái. Những người lạc quan đ.ánh giá tham vọng của chính sách chính là chứng cứ cho thấy quyết tâm cải cách của ông Tập, trong khi những người hoài nghi cho rằng việc không rõ ràng và thiếu một lịch trình cụ thể của chương trình cải cách là điều cần thận trọng.
Để chứng minh cho những người hoài nghi thấy họ sai, ông Tập phải chuyển đổi những cam kết thành chính sách và những chính sách đưa ra phải cụ thể, tạo ra kết quả mang tính định lượng. Điều này có nghĩa Trung Quốc sẽ bắt đầu năm mới với việc thực thi những cải cách mà chỉ đòi hỏi biện pháp mang tính hành chính, như việc cấp giấy phép hoạt động cho lĩnh vực ngân hàng tư nhân, tăng tính cạnh tranh qua việc gỡ bỏ rào cản để các doanh nghiệp tư nhân có thể tham gia thị trường ngân hàng, tự do hóa tỷ lệ lãi suất và trao đổi t.iền tệ, và mở rộng quyền cư trú cho lao động nhập cư tới các thành phố nhỏ và thị trấn.
Ông Tập sẽ phải theo đuổi những biện pháp này bằng cách ban hành quy định pháp luật trong một số lĩnh vực cải cách được cho là gây tranh cãi nhất. Trong đó, cải cách ruộng đất sẽ là vấn đề khó khăn nhất. Chương trình hành động của ông Tập chỉ có thể đưa ra những cam kết không rõ ràng về việc tăng quyền sở hữu cho nông dân, trong khi những tuyên bố chính thức của nhà nước gần đây cho thấy rằng chính quyền muốn giới hạn quyền này lại. Trong bối cảnh này, ông Tập phải thuyết phục công chúng rằng ông sẽ không cho phép các nhóm lợi ích ngăn chặn sự thay đổi.
Thách thức lớn thứ hai mà ông Tập sẽ phải đối mặt trong năm 2014 là duy trì được sự ủng hộ cao của quần chúng với cuộc chiến chống tham nhũng đầy cam go. Trong trường hợp không thu hút được sự ủng hộ từ quần chúng với các kế hoạch cải cách, phương tiện duy nhất ép buộc bộ máy chính trị phải thực thi chương trình hành động của ông là cảnh báo về việc sẽ đưa ra điều tra và truy tố về tham nhũng.
Video đang HOT
Nhưng chiến lược này sẽ khó khăn để thực thi, không chỉ vì vấn đề tham nhũng diễn ra trên diện rộng mà còn là vấn đề trong phân chia lợi ích giữa các phe phái và các nhóm. Một chiến dịch chống tham nhũng nhằm vào một số lượng lớn các quan chức Trung Quốc sẽ dẫn tới hậu quả làm ly kị, bất mãn và phân chia trong giới lãnh đạo ở Trung Quốc.
Thuốc thử chính xác cho ý tưởng của ông Tập sẽ là việc liệu chính quyền của ông có đưa ra xét xử cựu ủy viên Ban thường vụ Bộ chính trị Chu Vĩnh Khang. Theo như những báo cáo chính thức, ông Tập đang ngày càng siết chặt sợi dây trói với Chu Vĩnh Khang với việc bắt giữ rất nhiều phe cánh của ông Chu.
Nhưng việc xét xử một cựu ủy viên Ban thường vụ Bộ chính trị có thể sẽ phá vỡ những điều cấm kỵ tồn tại từ lâu trong Đảng Cộng sản Trung Quốc. Bắt đầu từ thời Đặng Tiểu Bình, chế độ hậu Mao Trạch Đông đã làm việc hết sức để đảm bảo sự an toàn cho những quan chức cấp cao nhất, do vậy sai lầm của Mao Trạch Đông đã không dẫn tới những cuộc đấu đá quyền lực nội bộ mang tính sống còn, mà trong cuộc chiến đó không ai được an toàn. Vì vậy, trong quá khứ các thành viên của Bộ Chính trị đã từng là mục tiêu của các cuộc truy tố (đã có 3 thành viên của Bộ chính trị bị bắt giam), tuy nhiên các thành viên trong Ban thường vụ Bộ chính trị thì vẫn là vùng cấm. Bởi vậy, hiện tại ông Tập đang đương đầu với một vấn đề nan giải. Nếu như ông tiếp tục kéo dài quy định bất thành văn không truy tố thậm chí với cả cựu thành viên của Ban thường vụ Bộ chính trị, ông sẽ phải đối đầu với nguy cơ bị giảm sút uy tín trong chiến dịch chống tham nhũng. Nhưng nếu ông đưa cựu đồng cấp vào tù, ông sẽ làm giảm tính cố kết giữa các quan chức cấp cao của Trung Quốc.
Thách thức thứ ba ông Tập phải đối mặt là tránh một cuộc xung đột không cần thiết với Nhật Bản. Trung Quốc vừa mới tuyên bố về Vùng Nhận diện phòng không (ADIZ) bao trùm lên cả nhóm đảo tranh chấp Điếu Ngư/Senkaku, sau đó là chuyến thăm của Thủ tướng Nhật Bản Shinzo Abe tới ngôi đền tranh cãi Yasukuni, khiến cho mối quan hệ song phương, hiện đã ở mức thấp nhất trong vòng 40 năm qua, sẽ tiếp tục trở nên tồi tệ hơn.
Ông Tập và các cố vấn không nên có niềm tin ảo tưởng rằng một cuộc xung đột có thể giúp họ nâng cao uy tín trước công chúng. Nhật Bản với sự giúp sức của Mỹ có thể giáng một đòn quân sự đáp trả mạnh mẽ và gây thiệt hại cho Trung Quốc. Với tương lai chính trị phụ thuộc vào khả năng thực hiện những cam kết về cải cách, điều cuối cùng mà ông Tập cần là một chính sách đối ngoại phân tâm (foreign-policy distraction), có nghĩa là từ bỏ các quyết định quân sự mạo hiểm có thể gây ra thất bại thảm hại.
Vẫn còn nhiều vấn đề trở ngại đặt ra cho ông Tập Cận Bình và Trung Quốc vào năm 2014. Điều này cũng đồng nghĩa với việc vẫn còn nhiều khó khăn cho phần còn lại của thế giới.
Theo Dantri
Tập Cận Bình và Shinzo Abe: Kỳ phùng địch thủ nhiều điểm tương đồng
Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình và Thủ tướng Nhật Bản Shinzo Abe là hai đối thủ cùng bị cuốn vào một cuộc chiến tranh ngoại giao trực diện căng thẳng. Tuy nhiên theo các nhà phân tích, hai kỳ phùng địch thủ này lại có nhiều điểm tương đồng trong sự nghiệp.
Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình (trái) và Thủ tướng Nhật Bản Shinzo Abe
Cho dù sống trong hai chế độ hoàn toàn khác biệt nhau, nhưng cả hai đều là "con ông cháu cha", đều trải qua nhiều thăng trầm trong cuộc sống riêng tư và trong sự nghiệp, hoặc có cùng tầm nhìn vĩ mô về tương lai. Hai ông t.uổi tác cũng tương đồng. Ông Tập Cận Bình 60 t.uổi, còn ông Shinzo Abe 59 t.uổi.
Mỗi người đều hứa hẹn một sự phục sinh cho đất nước mình - nền kinh tế đứng thứ nhì và thứ ba trên thế giới - bằng những cải cách đầy tham vọng.
Hai nhà lãnh đạo này cùng lên cầm quyền vào cuối năm 2012. Họ chỉ gặp gỡ nhau có hai lần ngắn ngủi, trong vòng 15 tháng gần đây.
Willy Lam, chuyên gia chính trị học trường đại học Trung Quốc ở Hồng Kông nhấn mạnh: "Cá tính và quá trình tương đồng như thế rất quan trọng, vì đối với cả ông Tập Cận Bình lẫn ông Shinzo Abe, dân tộc chủ nghĩa là một hướng đi hết sức thuận lợi mà họ khai thác để củng cố vị trí của mình".
Trong những tuần lễ gần đây, hai nước láng giềng càng thêm căng thẳng trước quyết định của Bắc Kinh - đơn phương áp đặt vùng nhận dạng phòng không bao trùm lên Biển Hoa Đông, kể cả khu vực quần đảo Senkaku/Điếu Ngư đang do Nhật Bản quản lý nhưng Trung Quốc nhất quyết đòi hỏi chủ quyền.
Tình hình lại càng xấu đi sau chuyến viếng thăm đền Yasukuni ở Tokyo của ông Shinzo Abe. Đối với Bắc Kinh, ngôi đền này là biểu tượng cho quân phiệt Nhật, đã tấn công và chiếm đóng Trung Quốc trong Thế chiến II.
Ông Abe, sinh ra sau cuộc chiến kết thúc bằng sự đầu hàng của nước Nhật, là người thừa kế của một dòng họ danh giá thuộc phe hữu Nhật Bản. Ông nội của ông từng là Bộ trưởng trong chính phủ đã tung ra trận tấn công Trân Châu cảng năm 1941, sau đó bị bắt vì bị coi là tội phạm chiến tranh rồi được thả ra không xét xử, và trở thành Thủ tướng Nhật vào cuối thập niên 50. Cha ông là cựu Ngoại trưởng Nhật Bản.
Ông Tập Cận Bình, ra đời sau năm 1949, là con của một trong những nhà lão thành cách mạng, bị Mao Trạch Đông thanh trừng và sau đó được phục hồi danh dự. Ông Tập Trọng Huân đã phải chịu đựng nhiều năm tháng tù đày rồi phải đi lao động tại nhà máy trong thời kỳ Cách mạng văn hóa (1966-1976).
Ông Tập đã thúc đẩy "Giấc mơ Trung Hoa" và nhắc tới sự "phục hưng mạnh mẽ của quốc gia Trung Hoa", cam kết xây dựng một đội quân hùng mạnh, sửa chữa mô hình phát triển kinh tế đã lỗi thời và làm trong sạch Đảng bằng cách đẩy lùi tham nhũng.
Trong khi đo ông Abe thắng cử nhờ cam kết phục hồi nền kinh tế vốn hấp hối từ lâu của Nhật sau 2 thập kỷ gọi là "thập kỷ đã mất", sửa đổi hiến pháp phản đối chiến tranh và có quan điểm tích cực hơn với quá khứ Nhật với khẩu hiệu: "Đưa Nhật trở lại".
Hai nhà lãnh đạo đều ra sức tăng cường năng lực quân sự của nước mình. Ông Abe thậm chí nhân ngày đầu năm mới hôm thứ Tư 01/01/2014 còn tuyên bố bản Hiến pháp hòa bình của Nhật sẽ được sửa đổi từ nay cho đến năm 2020.
Trung Quốc có đội quân lớn nhất thế giới và ông Tập đã đích thân thị sát chiếc tàu sân bay đầu tiên của nước này, trong khi giám sát việc tăng ngân sách quốc phòng lên 2 con số.
Còn ông Abe, người cũng đã thúc đẩy ngân sách cho quân đội tăng lần đầu tiên trong nhiều năm, đã đội mũ bảo hiểm lên một chiếc xe tăng vào ngồi lên máy bay huấn luyện có gắn số "731". Con số này, với người Trung Quốc gợi nhớ đến đơn vị nghiên cứu chiến tranh hóa học và sinh học "khét tiếng" của Nhật - đơn vị đã dùng tù nhân Trung Quốc cho các thử nghiệm c.hết người những năm 1937-1945, trong thời gian chiến tranh Trung-Nhật.
Việc ông Shinzo Abe đến viếng đền Yasukuni trùng hợp với sự kiện Tập Cận Bình viếng lăng Mao Trạch Đông, nhân dịp kỷ niệm 120 năm ngày sinh của nhà lãnh đạo Mao 26/12.
Giáo sư David Zweig của trường đại học Khoa học Kỹ thuật Hồng Kông nhấn mạnh : Hai ông Shinzo Abe và Tập Cận Bình đều phải đối đầu với những thử thách tương tự như nhau.
"Về mặt sức mạnh, Trung Quốc đang cất cánh, nhưng về đạo lý thì đang suy đồi. Đó là lý do vì sao chúng ta thấy Tập Cận Bình cố gắng đưa ra một nền đạo đức mới, chống tham nhũng."
Trong khi đó, ông Abe "rõ ràng đang cố chấm dứt 22 năm trường kinh tế liên tục xuống dốc. Và có lẽ ông hình dung rằng để đạt được mục tiêu, cần phải củng cố chủ nghĩa dân tộc, viết lại quá khứ, mang lại cho người dân một hình ảnh tích cực hơn với tư cách là công dân nước Nhật, với việc tăng cường cho quân đội, và ít thụ động hơn trong quan hệ ngoại giao", giáo sư Zweig nhận định.
Và theo ông, "một lãnh đạo quyết đoán rõ ràng có thể có tác động ở Nhật và cũng như vậy ở Trung Quốc. Vì vậy mà nền tảng của chính các lãnh đạo này chắc chắn sẽ có ảnh hưởng lớn lao."
Theo Dantri
Trung Quốc kỉ niệm 120 năm ngày sinh chủ tịch Mao Trạch Đông Nhiều hoạt động kỉ niệm đang được diễn ra ở Trung Quốc chào mừng 120 năm ngày sinh của chủ tịch nước Mao Trạch Đông, lãnh tụ nổi tiếng của Trung Quốc. Những nhà lãnh đạo Trung Quốc đừng đầu là chủ tịch Tập Cận Bình đã đến thăm bảo tàng Mao Trạch Đông ở quảng trường Thiên An Môn, Bắc Kinh. Hàng...