10 năm ghẻ lạnh con dâu, mẹ chồng bỗng thay đổi khi thông gia bán đất
10 năm tôi sống trong cảnh ghẻ lạnh của mẹ chồng vì bà chê tôi nghèo. Gần đây, khi nghe tin thông gia bán đất, cho con gái 800 triệu đồng, bà bỗng thay đổi thái độ.
Tôi về làm dâu 10 năm cũng là từng đó thời gian mẹ chồng ghẻ lạnh. Bà không đồng ý chúng tôi kết hôn vì muốn con trai lấy cô gái nhà giàu.
Mẹ chồng chê tôi xấu, lùn, gia cảnh nghèo. Bà cho rằng, tôi không xứng đáng với con trai mình. Trước khi cả hai quyết định làm đám cưới, bà ra sức ngăn cản. Thế nhưng, nhờ sự ủng hộ của bố chồng chúng tôi vẫn được kết hôn.
Ảnh: B.N
Hơn nữa, lúc đó tôi mới có bầu 2 tháng. Mẹ chồng tôi bị họ hàng nói ra vào nhiều nên đành chấp nhận. Phòng cưới và đồ lễ ăn hỏi, vợ chồng tôi tự bỏ tiền ra sắm sửa. Bố chồng giấu vợ, cho chúng tôi 10 triệu.
Từ ngày về đây, bà bắt vợ chồng tôi ăn riêng. Tôi bầu to vượt mặt, mẹ chồng vẫn bắt dọn dẹp nhà cửa. Lúc này, con dâu út của bà đang có thai đứa thứ 2.
Trong khi mẹ chồng ghẻ lạnh với tôi, con dâu út lại được chiều chuộng, mua đồ bổ cho ăn. Bởi lẽ, con dâu út của bà con nhà khá giả, sắm được cả ô tô.
Bữa cơm bà vui vẻ cười nói với dâu út nhưng hễ thấy tôi xuất hiện liền thay đổi thái độ, đứng lên bỏ ra chỗ khác.
Tôi sinh trước dâu út 2 tháng, cơm nước và giặt giũ khi ở cữ đều do chồng và bố chồng tôi lo. Cháu ở viện về cả tháng, bà nội cũng không bước chân vào hỏi han, bế ẵm 1 lần.
Sáng nào bà cũng lấy cớ đủ chuyện, đứng trước cửa phòng tôi quát tháo. Lúc thì nói tôi bẩn, để tã lót trong chậu chưa giặt. Lúc lại chì chiết, bảo người ta gái đẻ 1 tuần là nấu cơm, rửa bát còn tôi õng ẹo với chồng…
Thực tế, tã lót con tôi vừa thay, bố chồng chưa kịp giặt. Tôi sức khỏe yếu, thức đêm trông con nên mất ngủ, suy nhược cơ thể. Chồng tôi không cho vợ làm gì, bắt tôi tranh thủ ngủ vào ban ngày cho đỡ mệt.
Video đang HOT
Tôi bị mẹ chồng ghẻ lạnh nhưng bù lại bố chồng tốt tính nên tâm trạng cũng đỡ áp lực.
Mẹ chồng bạc đãi tôi là vậy nhưng khi dâu út sinh, bà sốt sắng đưa đi viện. Hàng ngày nấu cháo mang vào. Dâu út về nhà, bà mở tiệc, mời họ hàng và bạn bè đến ăn.
Mẹ chồng nức nở khen cháu nội út đủ điều. Đêm nào bà cũng vào bế cháu cho con dâu út ngủ. Bà buôn chuyện với xóm làng, con dâu út bà giỏi giang, sinh con kháu khỉnh còn dâu trưởng lười biếng đủ kiểu.
Chuyện đến tai tôi, tôi giận gọi cho chồng khóc. Chồng nói, anh không lựa chọn được mẹ, chỉ mong tôi cố gắng. Anh thở dài, hứa 1 thời gian nữa sẽ cho tôi ra ở riêng.
Kinh tế khó khăn, dự định ra riêng của chúng tôi vì thế cứ hoãn lại. Năm nay, tròn 10 năm tôi kết hôn.
Tuần trước, bố mẹ tôi gọi hai vợ chồng về, thông báo mảnh đất ngoài đầu làng được đền bù số tiền lớn do nhà nước thu hồi, xây dựng chung cư cho công nhân khu công nghiệp.
Ông bà cho vợ chồng tôi 800 triệu đồng mua nhà. Tôi bất ngờ khi cầm trong tay số tiền đó. Tôi đang mang bầu con thứ 2, chồng cũng muốn tôi được thoải mái, không phải sống cảnh “nước mắt chan cơm” như ngày xưa. Anh bàn tính, sẽ tìm căn nhà phù hợp, gia đình tôi dọn ra ngoài sống.
Mẹ chồng tôi biết con dâu có 800 triệu đồng, bỗng thay đổi thái độ. Bà ngọt nhạt, quan tâm tôi hơn trước.
Sau 1 tháng hàn gắn tình cảm, mẹ chồng đề nghị tôi bỏ số tiền đó ra xây nhà cho bà. Mẹ chồng phân tích, tôi ở với bà 10 năm, nhà cửa xuống cấp cũng phải có trách nhiệm đóng góp.
Mẹ chồng tôi dùng mọi lý lẽ để mọi người phải ủng hộ bà. Bà nói, tôi làm dâu trưởng. Sau này vợ chồng tôi có nghĩa vụ thờ cúng, ở lại mảnh đất hương hỏa này. Giờ tôi đóng tiền xây nhà cũng không có gì lạ.
Chồng tôi ban đầu nhiệt tình ra riêng nhưng không hiểu mẹ nói gì mà anh lưỡng lự. Tôi giục đi tìm nhà để mua, anh lần chần mãi không đi. Anh nói, đưa mẹ 400 triệu đồng, còn 400 triệu đồng mua căn nhà nhỏ cũng được. Nếu thiếu, anh vay ngân hàng mua.
Tôi từ chối hướng giải quyết của chồng và khéo léo bày tỏ quan điểm với mẹ chồng sẽ mua nhà khác. Bà liên tục làm công tác tư tưởng, để tôi từ bỏ ý định. Lúc nào cũng mẹ – con ngọt nhạt.
Nếu tôi nói thẳng thừng mọi chuyện với mẹ chồng, chắc chắn trong nhà sẽ xảy ra căng thẳng.
Xin hãy cho tôi lời khuyên!
Mẹ chồng bắt đóng 7 triệu/tháng, tằn tiện từng đồng với con dâu, nhưng khi thấy bọc tiền dày bịch nằm trên bàn chị vợ lại bật khóc nức nở
Lúc đó, Châu lại cảm thấy cô là đứa tồi tệ chỉ biết nghĩ đến bản thân mình. Và còn ân hận vì thường xuyên đặt điều nói xấu mẹ chồng.
Châu vốn không thích mẹ chồng. Vì cô cho rằng bà là tuýp người già, lại ở quê lâu nên cổ hủ. Hàng ngày bà cằn nhằn đủ điều, bắt vợ chồng cô phải sống thật ngăn nắp. Nhà chỉ cần hơi bừa bộn 1 chút thôi là bà lại bắt Châu phải thu dọn, lau chùi.
Buổi sáng vợ chồng cô chỉ muốn ngủ nướng thì mẹ chồng đã khua dậy, bắt ăn sáng đàng hoàng xong mới cho đi làm. Buổi tối nhiều khi Châu muốn cùng chồng đi ra ngoài ăn thì mẹ chồng lại không đồng ý. Bà cho rằng ăn uống ở ngoài vừa đắt đỏ lại không đảm bảo. Ở nhà cùng nhau ăn vừa ấm cúng, quây quần lại vừa sạch sẽ.
Châu mãi chẳng bao giờ quên được đợt cô sinh con, mẹ chồng bắt kiêng khem đủ điều đến nỗi cô suýt mất sữa. Châu luôn cho rằng bà tằn tiện nên không muốn con dâu được ăn sướng.
Quá quắt nhất là mẹ chồng bắt cô phải đóng 7 triệu tiền ăn và sinh hoạt hàng tháng. Ấy vậy mà mâm cơm cũng chẳng có nhiều món ngon, quanh đi quẩn lại cũng chỉ có tí thịt lợn, thịt bò, hôm nào khá khẩm hơn thì mẹ cho ăn gà hoặc cá. Châu tính nhẩm với số tiền đóng góp hàng tháng như vậy mẹ chồng chắc cũng chẳng sử dụng hết. Thế nhưng cứ vài hôm bà lại than thở hết tiền để chồng cô lại phải đưa thêm. Bữa thì đưa 1 triệu, bữa đưa năm vài trăm... 1 tháng đôi ba lần mẹ chồng đòi như vậy thì cũng lắm tiền lắm chứ có phải ít đâu?
Trước đây trong mắt Châu, mẹ chồng là người khó tính, tằn tiện. (Ảnh minh họa)
Châu nhiều lần nói chuyện với chồng là muốn ra ở riêng nhưng anh đều gạt phắt đi. Chồng cô là người có hiếu và rất thương yêu mẹ mình nên anh không muốn bà phải sống lủi thủi một mình. Có những hôm vợ chồng Châu căng thẳng với nhau cũng vì việc này.
Vì tâm sự với chồng không được cảm thông nên Châu thường mang nỗi bực dọc của mình về mẹ chồng đến công ty trút bầu tâm sự với chị em cùng "cảnh ngộ". Thậm chí nhiều lần Châu còn thêm thắt tình tiết như là mẹ chồng hay lườm mình, bắt cô phải thế này thế nọ cho câu chuyện thêm hấp dẫn. Và mỗi lần nghe chị em chỉ trích mẹ chồng mình, Châu cũng cảm thấy "nhẹ lòng nhẹ dạ" thay.
Thế rồi Châu chịu đựng cảnh sống như thế đến nay đã được hơn 3 năm. Nhiều lúc nghĩ lại cô cảm thấy mình cũng thật giỏi, sao có thể chịu đựng được bà mẹ chồng như thế. Đồng ý là vợ chồng cô không mất tiền nhà, không mất tiền thuê osin nhưng thực sự Châu vẫn thích sống riêng.
Một ngày nọ đi làm về muộn, Châu uể oải nghĩ cảnh về nhà lại phải đối diện với mẹ chồng, ăn những món mà cô cảm thấy chẳng thích thú. Tự nhiên Châu cảm thấy khó chịu và bực bội.
Nhưng khi về đến nhà, Châu thấy bà và chồng mình đang ngồi uống nước ở bàn. Gương mặt chồng cô lộ rõ vẻ vui mừng, phấn khởi. Châu không biết chuyện gì nên sau khi chào mẹ chồng, cô ngồi xuống hỏi bà: " Có việc gì thế mẹ?". Trong đầu Châu lúc đấy vẫn nghĩ rằng có thể bà lại đang cẳn nhằn chuyện gì. Nhưng gọi cả chồng cô xuống ngồi nghiêm túc thế này thì quả thực rất hiếm. Châu tò mò về điều sắp xảy ra.
Mẹ chồng tươi cười mở túi đặt một bọc tiền dày bịch lên bàn rồi nói: " Hơn 3 năm qua mẹ bắt các con sống tiết kiệm, hàng tháng phải gửi tiền cho mẹ chắc các con không thoải mái lắm phải không? Thực ra, mẹ cũng chẳng cần tiền của 2 đứa làm gì. Tiền hàng tháng các con gửi mẹ, mẹ đều đem gửi ngân hàng. Đến nay cả gốc cả lãi cũng được hơn 400 triệu. Cộng với số tiền mẹ bán mảnh đất ở quê nữa là vừa đủ cho các con mua nhà.
Từ lâu mẹ biết các con sống với bà già này nhiều cái phải chịu khổ. Nhưng vì vợ chồng đều trẻ khó tiết kiệm được nên buộc lòng mẹ phải làm thế. Nay số tiền đã hòm hòm cho các con mua 1 căn nhà để xây dựng cuộc sống riêng của mình nên mẹ cũng chẳng giữ nữa. Chỉ mong các con luôn biết yêu thương, bảo ban nhau. Sống riêng thì vẫn chịu khó dậy ăn sáng trước khi đi làm chứ đừng nhịn đói. Bữa sáng là bữa quan trọng. Buổi tối Châu chịu khó nấu cơm là cái tốt, vì đó cũng là cách để người phụ nữ giữ gìn hạnh phúc của mình con ạ.
Còn từ trước đến giờ mẹ có điều gì không nên không phải thì mẹ xin lỗi các con!".
Nhìn số tiền lớn đến mới mình một cách bất ngờ, Châu nghẹn ngào không nói lên lời. Cô quay sang chồng mình nhưng anh lại nhìn cô cười, đôi mắt long lanh như sắp nhỏ lệ. Châu lại quay sang nhìn mẹ chồng, bà mỉm cười với cô trìu mến.
Hiểu ra mọi chuyện, tôi nghẹn ngào nói cảm ơn bà. (Ảnh minh họa)
Bất ngờ và hạnh phúc, Châu bật khóc nức nở. Cô chạy sang ghế mẹ chồng ôm chầm lấy bà mà khóc. Tự nhiên Châu thấy mình ích kỷ, xấu xa. Bởi từ trước đến giờ trong mắt cô, mẹ chồng luôn hiện lên là người tằn tiện, chắt bóp và khó tính. Châu chẳng thể ngờ bà làm tất cả cũng vì vợ chồng cô.
Châu nức nở: " Bọn con mới là phải xin lỗi mẹ. 3 năm qua con vẫn luôn hiểu lầm mẹ hết chuyện này đến chuyện khác. Thì ra trong đầu con chỉ chứa những suy nghĩ xấu xa. Mẹ ơi con ân hận lắm mẹ tha lỗi cho con chứ?".
Mẹ chồng nhìn cô mỉm cười: " Ô hay có cha mẹ nào lại để bụng con cái đối xử ra sao với mình. Cuộc đời mẹ có mỗi mình thằng Minh. Con chăm sóc tốt cho nó, hai vợ chồng hạnh phúc là mẹ mừng nhất rồi. Minh sang cuộc sống mới rồi cũng phải biết đỡ đần, quan tâm vợ đấy nhé".
Châu sụt sùi rồi lại bật cười vì quá sung sướng. Bây giờ Châu được sống cuộc sống cô vẫn luôn mong ước rồi. Nhưng sao Châu lại vẫn muốn tiếp tục sống chung với mẹ chồng nữa thế này?
Con dâu về ở cữ, mẹ chồng nằng nặc đòi thêm tiền điện, nước Con dâu chỉ về ở 30 ngày, mẹ chồng lấy tiền ăn không thiếu một đồng. Bà còn bắt tôi nộp thêm khoản tiền điện, nước với lý do 'nuôi bà đẻ tốn kém'. Đọc bài viết "Cháu 9 tuổi đến chơi 1 tháng, vợ yêu cầu phải đóng tiền ăn" của một độc giả trên báo VietNamNet, tôi lại nhớ đến câu...