Yêu hoa hồng sao anh chọn hoa hướng dương?
Ngốc của Nhóc ơi! Giờ này anh có nhớ đến em không? Em yêu anh và cứ tin anh thật lòng yêu em. Mình đã ở cạnh nhau vui buồn trong suốt 4 năm đại học.
Vậy mà em thật không ngờ rằng tình yêu của em, sự bao dung tha thứ của em đã không giữ được anh bên cạnh nữa rồi. Anh từ nói là anh rất yêu em và hứa mãi mãi chỉ yêu em mà thôi. Nhưng giờ đây anh đã quay về với người yêu củ. Anh vẫn thường gặp người đó.
Anh cùng người đó đi Vũng Tàu chơi và chụp hình ôm nhau như tình nhân. Em thật bị sốc đó anh à! Em đã khóc rất nhiều.Anh đã xin lỗi và em đã tha thứ khi anh khóc và năn nỉ em bỏ qua chuyện đó. Rồi anh lại một lần nữa đi biển Tiền Giang với cô ấy.
Video đang HOT
Em đã bị tổn thương lần nữa. Khi anh kể rằng anh đã nắm tay cô ấy. Em hỏi anh có em rồi sao anh lại làm vậy? Anh trả lời chẳng lẻ khi có người yêu mới không được chở người yêu cũ đi chơi, chẳng lẻ không được chụp hình chung, chẳng lẻ không được nắm tay nhau. Em đã khóc vì bị tổn thương , em đã quỵ xuống không còn đứng được khi nghe anh nói thế. Anh lại xin em tha tha thứ, anh lấy dao lam cắt tay và thề rằng không làm như thế nữa.Anh nói rằng khi gặp lại người ấy anh biết rằng anh không quen được người ấy và vẫn còn yêu người đó rất nhiều. Anh thấy mình thật xấu xa đáng khi bỉ.
Anh còn hứa rằng anh sẽ bù đắp và cố gắn mang hạnh phúc lại cho em. Vì chỉ có em yêu anh va quan tâm anh thật lòng. Anh sẽ không làm em buồn nữa.Em rất yêu anh và sẳn sàn tha thứ cho anh vì em rất sợ mất anh. Anh tốt với em hơn trước rất nhiều nhưng em biết anh yêu người ta nhiều hơn em. Anh từng nói rằng cô ấy đẹp như hoa hồng và đẹp hơn cả em vì em là hoa hướng dương. Anh chia tay cô ấy vì gia đình anh không bằng lòng và vì cô ấy lợi dụng anh chứ không yêu anh.
Anh còn biết được rằng cô ấy đã có người đàn ông khác.Vậy mà tại sao anh vẫn yêu cô ấy? Em thật không hiểu được trái tim anh. Em yêu anh không lấy gì đo được. Em chưa bao giờ lợi dụng anh. Em chưa bao giờ đòi anh mua quà gì cho em và kêu anh dẫn em đi ăn o nhà hàng sang trọng. Em không hề xin tiền anh. Em quan tâm chăm sóc anh hơn bản thân em nữa. Anh nói anh ăn gì em đều mua, anh kêu em làm gì em cũng làm mặc dù nhiều khi em không thích. Em đã thức không biết bao nhiêu đêm để xếp 1001 con hạt giấy, 365 ngôi sao, mấy trăm trái tim bằng tiền mới mà em dành dụm trong một năm….Nhưng thật chua xót chưa bao giờ anh nở nụ cười khi nhận quà em. Cái em nhận được đó là lời chê bai của anh.
Em cố cười gượng để không khóc trước mặt anh nhưng khi anh quay về rồi những giọt nước mắt tủi hờn cứ trào ra. Anh không yêu em tại sao lại ở bên cạnh em 4 năm, anh không yêu em sao lại làm khổ em như thế? Anh dẫn em đi chơi là hay tới những chổ anh và cô ấy từng đi. Anh từng nói rằng trên đời này không có người nào tốt như em. Vì em quá tốt nên anh không thể nào bỏ em được. Em biết được rằng đến lúc em phải ra đi. Em cảm nhận được anh không yêu em thì dù em có yêu anh vẫn không hạnh phúc. Vì hạnh phúc phải xuất phát từ hai trái tim.Em sẽ rút khỏi cuộc đời anh. Trái tim em không còn sức chịu đựng được nữa. Em sẽ để anh đi tìm hoa hồng cuả anh. Em chỉ là hoa hướng dương mà thôi. Em sẽ không bao giờ quên anh. Ngốc của nhóc nhỏ. Em hi vọng anh có thể hạnh phúc bên người anh thật lòng yêu thương….
Theo Bưu Điện Việt Nam
Anh chiếm hết tâm trí em
Anh yêu à, vậy là mình đã yêu nhau được 2 tháng rồi. Khoảng thời gian ngắn ngủi ấy, vẫn đủ để em nhận ra em đã yêu anh nhiều như thế nào
Ngày đầu tiên mình gặp nhau, em không một chút rung động. Những đau đớn mất mát trong tình yêu ở tuổi 22 đã làm băng giá trái tim em. Em nghĩ anh cũng giống như tất cả những người con trai khác, chợt đến rồi chợt đi trong cuộc đời em sau những cuộc tình chóng vánh. Ở cái tuổi 22, cuộc đời đã dạy cho em nhiều thứ hơn những gì mà em tưởng tượng. Sau vết thương tình đầu, em đã cứ tưởng rằng tình yêu đã chết trong lòng em Nhưng rồi anh đến, như một cơn gió mát thổi tung mọi u buồn trong trái tim em. Sau ngày đầu gặp gỡ không mấy ấn tượng để lại, anh đã dần dần làm em thay đổi bằng chính tình yêu say đắm của anh.
Có lẽ trên thế gian này sẽ không có ai yêu em nhiều như anh đã yêu em. anh làm trái tim em thổn thức. Và em biết rằng em đang yêu, yêu say đắm và nồng cháy. Em dần dần mở rộng trái tim mình để đón anh vào. Nụ cười của anh, giọng nói ấm áp của anh, vòng tay ngọt ngào của anh, tất cả, tất cả đã làm tảng băng tuyết trong trái tim em tan vỡ. Hàng đêm, em thổn thức với những tin nhắn chứa đựng sự quan tâm chăm sóc .Và giờ thì em chợt nhận ra rằng, từ khi mình quen nhau chưa một ngày nào anh quên nhắn tin gọi điện hỏi xem em thế nào? Em đang rất rất hạnh phúc anh ạ, em là người con gái hạnh phúc nhất khi có anh bên đời Mỗi lần mình giận nhau vì những hờn dỗi vu vơ của em, anh đều thứ tha. Em biết, em là đứa con gái ngang ngạnh bướng bỉnh lại nhõng nhẽo nhưng anh vẫn yêu và không hề đếm xỉa gì đến những tật xấu ấy của em.
Anh có biết em cảm thấy thế nào không? Anh không chỉ là một người yêu của em mà còn như một người chồng đích thực của em vậy Mọi thứ anh làm cho em , ánh mắt nụ cười mà anh dành cho em tất cả đủ để em nói với anh ba từ: EM YÊU ANH Trước mắt em, cuộc đời còn rất dài, và sau này ai biết tình yêu mình sẽ ra sao, nhưng em vẫn mãi tin rằng anh và em, đôi ta sẽ cùng nhau đi hết con đường dài, thiên đường của em là được ở bên anh trọn đời này Bên nhau trọn đời anh yêu nhé!Chắc anh chẳng bao giờ biết những lời này của em. Khi anh đến, em không nghĩ mình sẽ có tình cảm thật đặc biệt với anh. Nhưng em lại chờ mong tin nhắn của anh mỗi đêm, lại thấy có đôi chút hờn giận khi anh không quan tâm tới em, lại thấy nhớ anh thật nhiều khi đêm về. Anh chiếm hết tâm trí em. Anh nói em là người đầu tiên của anh, anh sẽ không bỏ cuộc. Em thấy vui, thấy hạnh phúc nhưng em lại từ chối anh, chỉ muốn xem anh như một người anh mà em yêu quý. Sao anh không đến sớm hơn, và tại sao anh lại nói lời thương em vào lúc đó. Anh ngốc lắm biết không?
Những ngày này em buồn và suy nghĩ thật nhiều, em sợ làm tổn thương anh một lần nữa. Vì anh là người sống nội tâm và thật sâu sắc biết bao. Em có thể bình yên không, có thể bình yên trong vòng tay anh được không. Em ước gì thời gian quay lại một lần nữa, để ngày đó không xảy ra, thì bây giờ tâm hồn em đã bình yên bên anh. Em không thể ngờ quên anh lại khó khăn đến vậy. Thế mới biết, anh quan trọng đối với em đến nhường nào! Suốt cả ngày em lao đầu vào công việc để mong quên được anh, nhưng khi đêm về thì em lại không thể gạt anh ra khỏi tâm trí. Em đã khóc nhiều lắm anh biết không? Có những lúc tự nhiên nước mắt cứ chảy ra khi em đang cố dỗ giấc ngủ đến với mình. Cảm giác cô đơn, trống vắng khi thiếu anh đã khiến em không thể tự lừa dối lòng mình được nữa. Em nhớ anh nhiều lắm, em muốn nhìn thấy anh, muốn lại được nghe những lời yêu thương, những chăm sóc, nâng niu anh vẫn dành cho em. Em nhớ lắm cảm giác được ôm anh thật chặt, thật chặt để cảm nhận sự bình yên của tình yêu nồng nàn anh vẫn dành cho em.
Còn bao nhiêu điều nữa em luôn mong muốn ở anh. Em thèm cảm giác được nhõng nhẽo hay hành hạ anh để anh phải năn nỉ em. Em ước ao được nghe tiếng nói của anh hay chỉ 1 cái nhắn tin anh gửi cũng được. Vậy mà anh cứ im lặng để em rã rời. Em không muốn khóc nhưng em cũng không thể ngăn cản được nó đừng chảy ra. Em khóc vì tủi thân, vì hạnh phúc với cảm giác lại được gần bên anh, lại được nhìn thấy ánh mắt si tình của anh dành cho em...Bởi em đã quen với ánh mắt đó rồi. Em chỉ muốn nó dành riêng cho em mà thôi. Em yêu anh nhiều lắm phải không anh? Anh có cảm nhận được điều đó không? Có bao giờ anh sẽ phụ lại tình yêu em dành cho anh không? "Em vẫn biết yêu là sẽ đau, chia tay là sẽ khổ" nhưng chưa bao giờ em ngờ được rằng nỗi đau ấy lại lớn đến thế. Em vẫn đang khóc khi ngồi viết cho anh những dòng chữ này đấy anh có biết không, em ước rằng anh sẽ chạy đến...ôm em vào lòng để em được khóc trong niềm hạnh phúc khi biết em vẫn có anh trong đời em! Em yêu anh...yêu nhiều lắm!
Đó là những cảm xúc bấy lâu nay em để trong lòng. Hôm nay em nói ra để anh ko còn cảm giác buồn vì em nữa. Có thể anh đọc sẽ thấy nó kỳ kỳ là lạ, nhưng anh hãy tin rằng, đó là những lời chân tình mà em vẫn giữ cho riêng mình. Giờ đây khi thấy cần phải nói ra để anh hiểu em nhiều hơn. Thật lòng em muốn anh thay đổi nhiều lắm, nhưng cũng thật vô lý lắm phải ko anh?Em không thể tải hết cảm xúc của mình trên trang NET. Nhưng em nghĩ rằng anh biết là em muốn anh thay đổi những gì mà. Đã có lần em cũng gửi mail như thế này và em cảm nhận được rằng anh buồn em nhiều lắm, nên em chỉ giải bày những tâm sự của mình trên blog của em mà thôi.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Khoảng cách Anh à, tính đến hôm nay là chúng ta đã quen nhau được bảy năm rồi. Thời gian trôi đi thật nhanh. Hồi đó em là cô gái 20 tuổi chưa biết yêu là gì hay đúng hơn là em chưa chọn ai, rồi anh xuất hiện đúng vào ngày sinh nhật em. Hôm đó trông anh thật nổi bật với vẻ ngoài...